Sắc quỷ……
Tôi đem mặt chôn ở trong ngực của anh, lẩm bẩm nói, trước mắt vẫn là xẹt qua gương mặt Vương Tiểu Manh sau khi chết, biểu lộ kia tôi chưa từng thấy bao giờ, là dữ tợn như vậy, dù cho tôi bây giờ trở về rồi nhớ lại, thân thể vẫn đang không ngừng phát run.
Sắc quỷ đem bế tôi lên, chăm chú, ánh mắt lại nhìn về phía phương hướng tầng thí nghiệm, thản
nhiên nói: “Trước đó ta không có nhận gần nơi đó, ta vừa rồi đi qua nhìn một chút, phát hiện bên kia không thích hợp.”
“Làm sao cái không thích hợp?”
Tôi nghe được sắc quỷ nói như vậy, lập tức kích động, hai tay lôi kéo ngoài áo bào của anh, mắt nhìn anh.
Chỉ trong một ngày ngắn ngủi, lớp chúng tôi liền mất tích mấy học sinh, Vương Tiểu Manh tử vong ly kỳ, tôi đã không cách nào cam đoan mấy cái nam sinh khác còn sống trên đời.
“Tòa nhà kia, có kết giới.”
“Kết giới?”
Đó là cái gì? Tôi cảm thấy có chút mơ hồ, kết giới là tên đồ vật, không chỉ là xuất hiện trong tiểu thuyết thôi sao, vì sao lại tại trong cuộc sống hiện thực cũng có?
Mặc dù, An Bình từng nói qua cùng tôi, nhà cô ấy ngoại trừ nghiên cứu nghi thức trừ tà, trưởng bối có vẻ như cũng sẽ dạy hậu bối phương thức thành lập kết giới.
“Nơi đó có đồ không sạch sẽ, nếu như ác quỷ tại nơi nào đó ngưng lại thời gian quá lâu, hắn sinh ra oán khí cùng khí thế hung ác liền sẽ tại hoàn cảnh đó bốn phía hình thành một cái rào cản, đó chính là kết giới.”
Tôi khϊếp sợ mở to hai mắt, nhịn không được nuốt ngụm nước miếng, cảm giác cổ họng cứng lại: “Nếu có kết giới, sẽ như thế nào?”
“Người đi vào, lại nhận ảnh hưởng những cái khí tức không tốt kia, dễ dàng xuất hiện ảo giác, đồng dạng, tựa như tiến vào một chiều không gian khác, chỉ có người tiến vào, không có người ra, cuối cùng có thể sẽ bởi vì ảo giác, hoặc là ác quỷ quấy phá, chết thảm ở nơi đó.”
Tôi đem nội dung mình thấy trên bài viết mình đã đọc được tại Post Bar kể cho sắc quỷ, anh đưa mắt nhìn tôi một chút, ngữ khí so với vừa rồi có phần nghiêm trọng.
“Sự tình mười năm trước …… Khó trách sẽ phát sinh loại chuyện này.”
Mười năm lắng đọng cùng trưởng thành, ác quỷ ở chỗ đó, một mực bị phong tỏa lấy, không cách nào đạt được cứu rỗi, hắn đối thế gian oán niệm càng lớn. Nếu gần đây, trường không đề xuất phá hủy tòa nhà phòng thí nghiệm, không ai có thể nhận ra rằng Sẽ có một linh hồn ma quỷ mạnh mẽ như vậy ở đó.
Tôi đã sớm nghe nói, tầng thí nghiệm làm cách nào đều không thể dỡ bỏ, về phần nguyên nhân gì, tôi luôn luôn không nghe được, chỉ là nghe một người trong hội học sinh thần thần bí bí nói ra.
Bởi vì một ít không thể đối kháng, tóm lại, cái công trình này cứ như vậy một mực gác lại, không hề động công.
Nói trắng ra là, cũng là bởi vì bên trong tòa nhà vứt bỏ kia, có kết giới ác quỷ.
Nói như vậy…… học trưởng treo cổ tự sát kia, tiến vào nơi đó, sau đó bị kết giới ảnh hưởng, sinh ra ảo giác, cộng thêm nguyên nhân bạn gái vượt quá giới hạn, cho nên tự sát?
Trong căn phòng mà đôi nam nữ bị nam sinh thiên tài hóa học gϊếŧ chết?
Tôi thật sự càng nghĩ, phía sau càng bốc lên hơi lạnh, vào thời khắc này, An Bình trở về.
Thanh âm chìa khoá chuyển động từ cửa truyền đến, tôi giật nảy mình, sau đó cô ấy đi vào, nét mặt so với ban sáng còn khó nhìn hơn.
Cô ấy nhìn tôi một chút, lẳng lặng đóng cửa lại.
“An bình……”
Tôi gọi một tiếng, sau khi cô ấy đóng cửa thật kỹ, một mực đưa lưng về phía tôi, khiến cho tôi cảm giác rất khẩn trương, cũng rất sợ hãi.
“Tiểu Hoa, bọn hắn…… Bọn hắn đều chết hết……”
An bình nói xong, đều cúi đầu, khóc nức nở, hai vai không ngừng mà lay động, lòng tôi bởi vì câu nói này, kịch liệt bắt đầu nhảy lên.
Lần đầu tiên, cảm giác cái chết cách mình gần như vậy.
Trước kia tôi gặp được quỷ hồn, đều là người lạ lẫm một chút, bọn hắn bởi vì các loại nguyên nhân, qua đời, ôm trong ngực một điều đẹp đẽ nào đó, không hoàn thành nguyện vọng mà lưu lại tại thế.
Nhưng, người lần này xảy ra chuyện, là bạn học cùng lớp của mình, thời gian bên trong một ngày, mấy người gặp nạn.
“Cảnh sát nói như thế nào?”
An bình âm thanh run rẩy:” Sơ bộ…… Là tự sát.”
Tự sát? Mấy người tại thời điểm giống nhau lại tự sát? Bọn hắn dựa vào cái gì muốn vứt bỏ tính mạng của mình? Vương Tiểu Manh tôi tiếp xúc mặc dù không nhiều, nhưng lúc bình thường tôi cùng Diệp Dao nói chuyện phiếm, có hiểu rõ đến.
Kỳ thật Vương Tiểu Manh rất đáng yêu, là cô gái mập nhỏ rất hoạt bát, tính tình mặc dù nóng nảy một chút, nhưng vẫn là rất hiền lành.
Chưa bao giờ nghe nói qua cô ấy có bệnh tâm lý gì, hoặc là bởi vì thất tình nghĩ quẩn.
Ngoài ra, chúng tôi chỉ nhìn thấy cái chết của cô ấy, tăng thêm sắc quỷ nói cho tôi biết về kết giới, tôi càng thêm có thể xác định, những bạn học này chết, vững chắc cùng tại bên trong tầng thí nghiệm vứt bỏ và ác quỷ có quan hệ!
Trăm phần trăm có quan hệ!
An bình đột nhiên quay người, về tới giường đắp chăn, ở bên trong oa oa khóc rống lên.
Tôi cũng là đau thương nhíu mày, mắt nhìn sắc quỷ, anh sờ lêи đỉиɦ đầu của tôi, nói khẽ:” Hoa nhi, chuyện này……”
“ Ta muốn đi xem.”
Tôi cúi đầu, yên lặng nói, An Bình nghe được tôi nói câu này, tiếng khóc lập tức im bặt mà dừng, từ giường Vén chăn mền lên, đối tôi kích động nói: “mình cũng đi!”
An bình trên mặt lộ ra kiên nghị tôi chưa từng thấy bao giờ, ánh mắt của cô ấy xúc động lòng tôi.
Cô ấy giơ tay lên, trên tay cầm lấy điện thoại, chân thành nói:” Chuyện này đã bị các cựu sinh viên đào ra, hiện tại chỉ có thể dựa vào chúng ta, không phải, sẽ có càng nhiều người, bởi vì tò mò tâm mà mất mạng.”
“Mà lại, mình cùng ông nội nói chuyện này, buổi tối hôm nay ông sẽ đến trường học.”
Tôi lăng lăng nhìn qua cô ấy, chỉ thấy cô ấy lú đầu ra, tay thật chặt cầm di động, giống như là hạ quyết tâm, nói: “mình phải thừa kế gia nghiệp, mình muốn học tập cách trừ quỷ.”
Đột nhiên xuất hiện quyết định này, để cho tôi sợ ngây người.
Trong mắt của cô ấy mang theo ánh lệ, khóe miệng dùng sức căng thẳng, cô ấy đột nhiên cười một cái tự giễu: “Khả năng, mình chạy không thoát khỏi vận mệnh này đi, trong nhà là làm nghê này, đổi lại trước kia, mình vốn không có loại ý nghĩ này.
Nhưng …… Lần này, cũng bởi vì chuyện lần này, để cho mình xuống quyết định như vậy”.
Cô ấy hướng phía tôi cười cười, sắc quỷ nghe được An Bình nói câu nói này, hiện ra thân hình.
“Gen của Âm dương sư sẽ lưu truyền cho thế hệ sau, cho dù ngươi không kế thừa gia nghiệp, không đi làm thầy trừ quỷ, nhưng là nội tâm của ngươi lại nhận gen thúc đẩy, nó sẽ để cho ngươi muốn đi trợ giúp những linh hồn sau khi chết còn không cách nào giải thoát kia”.
An bình không có chút nào phòng bị, nhìn thấy một người lập tức xuất hiện, kém chút bị hù dọa, cẩn thận nhìn lên nhận ra sắc quỷ mới thở phào nhẹ nhõm.
Nghe được một lời sắc quỷ nói, cô ấy cong lên hai chân, ôm lấy đầu gối, đem mặt chôn ở trên đùi.
Kỳ thật loại tâm lý này của cô ấy, lúc hai ngày trước, tôi liền có thể cảm giác được.
Cho nên hiện tại cô ấy lựa chọn con đường này, tôi sẽ không kinh ngạc, ngược lại sẽ cảm thấy là chuyện đương nhiên.
Tựa như sắc quỷ nói tới như vậy, lại nhận bản năng thúc đẩy, ông nội An là thầy âm dương mạnh như vậy. Bên trong An Bình, chảy xuôi có gen huyết mạch của ông.
Cô ấy cuối cùng, vẫn là sẽ đi đến con đường này, chỉ là tôi vạn vạn không nghĩ tới chính là, bắt đầu điều đó lại đúng là bởi vì chuyện này kích phát ra.
“Tốt, ban đêm chúng ta cùng đi chứ, An gia gia cũng sẽ tới,
Chúng ta sẽ có biện pháp giải quyết.”
Bất kể như thế nào, mấy mạng người kia, tôi đều muốn vì bọn họ lấy lại công đạo.
Có thể vì bọn họ làm chủ, chỉ có chúng ta, người có thể nhìn thấy quỷ “.
……
Tận tới đêm khuya, An Bình trên mặt đều không có lộ ra nụ cười, thời điểm ông nội An xuất hiện, cô ấy mới khẽ cười yếu ớt.
Nhạt đến mức khiến cho tôi còn tưởng rằng là ảo giác.
An gia gia còn mang theo ba người trẻ tuổi, hai người rất cao gầy, mặc áo sơmi màu trắng cùng quần jean, cõng ở sau lưng ba lô, còn có người thân không cao, mặt như một cậu bé, trong tay cầm cái bao da, bên trong phình lên, không biết có cái gì.
Thời điểm Bọn họ nhìn thấy an bình, đều hơi có chút tôn kính mà đối với cô ấy nhẹ gật đầu, nhìn thấy tôi lại có chút kinh ngạc.
Tôi đối bối cảnh nhà ông An lại thêm một phần hiếu kì, mặc dù biết, nhưng bây giờ không phải đi suy đoán về những gì còn thiếu.
“Nơi này…… oán khí thật mạnh.”
An gia gia nhíu lại bóng lông mày trắng, nhìn tầng thí nghiệm cách đó không xa bị bóng tối bao trùm, dù cho chúng tôi cách nơi đó còn có một khoảng cách, ông đã có thể cảm thụ ra.
Tôi đem tình huống mình biết được báo cho An gia gia.
Tôi không biết nơi đó phát sinh chuyện gì, có phải thật giống như bên trong topic đã nói tới hay không, nhưng bên trong tầng thí nghiệm có ác quỷ, là tuyệt đối.
An bình có vẻ như đem sự tình tử vong ly kỳ của bạn cùng lớp đã nói qua cùng An gia gia một lần, tôi đem chuyện tại cửa sổ nhìn thấy hồng quang cùng kể lại.
“Hồng quang?”
An gia gia trên mặt trong nháy mắt cứng đờ, ba nam sinh kia cũng là như vậy.
“Gia gia, lần này phiền toái rồi”.
Trong đó một cái nam sinh hỏi tôi: “cô thật thấy được hồng quang sao?”
Tôi hồi tưởng lại, sau đó khẳng định gật gật đầu, chỉ là đem tình huống lúc ấy mình nhìn bằng mắt thường nói lại cho bọn họ.
“Nó màu đỏ, giống như một mảnh vải và nó nhanh chóng vượt qua từ đó.”
Sự miêu tả của tôi khiến sắc mặt bọn họ càng đen hơn, quả thực có thể ví như màu nước mực.
“Lão phu chủ quan, lần này ác quỷ đẳng cấp, không phải bốn người chúng ta có thể giải quyết”. An gia gia cau mày,chiếc quạt trong tay vẫy run rẩy.
“Gia gia, không chỉ bốn người.”
An bình lập tức đứng dậy, nghiêm túc nhìn ông, ngữ khí kiên định đạo: “Tăng thêm con, tăng thêm con có đủ hay không!”
Hành động này hiển nhiên là An gia gia vạn vạn không nghĩ tới, đây là An Bình lần đầu tiên chủ động đưa ra, muốn tham dự nghi thức trừ quỷ.
“Nha đầu……”
An gia gia bị lời của cô ấy làm kinh ngạc, trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng.
Đúng lúc này, tôi chú ý tới một cái thân ảnh quen thuộc, từ nơi không xa rừng cây nhỏ chỗ chạy ra, hướng phía tầng thí nghiệm bị vứt bỏ chạy tới.
Tôi cả kinh kêu lên: “Diệp Dao!”
“Trời ạ! Diệp Dao làm sao lại đến đó?! Cô ấy muốn làm gì?!”
An bình bị tiếng kêu của tôi hấp dẫn lấy, hướng phía ánh mắt của tôi nhìn sang, cũng hoảng sợ kêu lên.
“Không xong rồi! cô ấy vì sao lại qua bên đó?!”
“Đi trước đi đã”. Sắc quỷ đứng tại bên cạnh tôi, nói, An gia gia mắt nhìn sắc quỷ, nhẹ gật đầu, ba nam sinh phía sau cúi người chào hỏi.
“Lão tam, lão tứ cùng lão Lục, chúng ta nhanh đi thôi”.
Tôi vung chân chạy đi: nhanh chân nhanh hướng phía bên kia chạy tới, trong lòng không ngừng khẩn trương gào thét.
Tuyệt đối không nên xảy ra chuyện, đừng có xảy ra chuyện!