Editor: Hardys - 18 chủi, cô gái nhỏ vừa ngây thơ vừa có nội hàm.
Trong mắt người đàn ông lóe ra tia sáng lạ thường, ngoài tình yêu và thương xót dành cho thiếu nữ ở trong lòng thì anh còn có một chút cảm giác hưng phấn khi bắt được con mồi.
Cơ thể tiểu thư quý tộc mềm mại như vậy, chỉ chịu một chút đau đớn cũng sẽ làm nũng, rêи ɾỉ khe khẽ như mèo con vậy. Nếu như có thể nằm dưới người anh rồi nức nở hét tên của anh, mùi vị đó, chỉ cần nghĩ thôi cũng có thể cứng tới phát đau. Anh lập tức dùng lực đè cô xuống, thẳng lưng đâm vào sâu hơn.
Nơi riêng tư trống rỗng được vật to lớn an ủi, Du Họa thỏa mãn mà rên nhẹ một tiếng, nhẹ xoay tròn bờ mông tuyết trắng, vách thịt co rút, tự giác bao bọc lấy vật to lớn trong người. Cửa huyệt bị căng đến mức mở rộng ra, không ngừng nuốt côn ŧᏂịŧ màu đỏ tím vào bên trong, làm cho từng sợi gân xanh có thể cọ sát tới mỗi một nếp gấp thịt.
Gậy thịt thô to dần dần biến mất trong hoa huyệt thêm sâu của thiếu nữ. Một chân Du Họa đã móc lên chân Giản Mặc Thư, cô ôm eo anh, cơ thể nương theo lực hút trái đất mà từ từ rơi xuống, như thể muốn hoa huyệt xinh xắn có thêm một chút kɧoáı ©ảʍ. Nhưng vì thiếu nữ không điều khiển lực đạo tốt nên qυყ đầυ lập tức cắm thẳng vào tử ©υиɠ yếu mềm, mã mắt được gặm nhấm vách thịt mềm mại ở sâu trong thân thể thiếu nữ.
"A---"
Kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến bất ngờ khiến Du Họa run rẩy một cách mạnh mẽ, cô bấu víu thân thể người đàn ông để bò lên theo bản năng, muốn làm cho hoa huyệt non mềm thoát khỏi sự xâm nhập quá mức của côn ŧᏂịŧ. Nhưng tử ©υиɠ nhỏ bé mới được tận hưởng côn ŧᏂịŧ lại không quên được cảm giác tê dại kia, nó không ngừng co rút như thể kêu gào trong im lặng rằng nó muốn được gật thịt an ủi. Du Họa thật sự chịu không nỗi sự ngứa ngáy trong cơ thể, cô vểnh mông thăm dò và có ý định ngồi xuống, kết quả lại bị nhiệt độ nóng bỏng của qυყ đầυ làm giật mình.
Hoa huyệt rõ ràng muốn được ăn ngay nhưng lại không chịu nổi kí©ɧ ŧɧí©ɧ, thiếu nữ cứ ôm chặt cơ thể người đàn ông, tới tới lui lui mà nuốt nhả gậy thịt như thế. Du Họa lần lữa không dám ấn qυყ đầυ đi vào chỉ có thể giày vò bản thân mình đến mức nước mắt lưng tròng.
"Hu hu... Thầy ơi, giúp em với..." Du Họa đỏ mắt dán sát trên người Giản Mặc Thư, hai bầu ngực sữa không nhịn được mà cọ xát nhũ hoa đỏ sậm của anh, dáng vẻ vô cùng quyến rũ.
Vẻ mặt Giản Mặc Thư mang theo vài phần bất đắc dĩ, còn có vài phần kiêu ngạo của thầy giáo nghi lễ, dù sao dáng vẻ dâʍ đãиɠ hiện giờ của cô là do một tay mình dạy nên.
"Được, bé cưng ngoan, thầy cắm vào cho em."
Giản Mặc Thư đè eo của cô lại, đột nhiên đẩy mạnh mông một cái, qυყ đầυ to lớn đã dễ dàng đột phá gông xiềng của miệng tử ©υиɠ, vùi vào trong tử ©υиɠ mềm mại của cô. Sức lức của anh khác hẳn thiếu nữ, cú nhấp kia vừa nhanh vừa chuẩn, gân xanh trên côn ŧᏂịŧ thần tốc cọ sát vách thịt mềm mại, hai bìu thịt tròn va chạm mạnh vào cửa huyệt mỏng manh của thiếu nữ, đẩy cả người cô thẳng lên vai và không ngừng khiến cô ngã người ra sau.
"Ừm a a a ~~~"
Nơi thiêng liêng của thiếu nữ đột nhiên bị xâm phạm, tử ©υиɠ hốt hoảng mà lập tức co rút lại như một phản xạ có điều kiện, hoa huyệt ấm nóng mềm mại bao bọc qυყ đầυ, miệng tử ©υиɠ cắn chặt gậy thịt thô to, không cho phép người ngoài vừa vào nhúc nhích. Mãi tới khi nơi non mềm từ từ thích ứng được sự tồn tại của vật lạ, hoa huyệt thiếu nữ mới từ từ thả lỏng và tiếp nhận gậy thịt của người đàn ông, mặc cho mã mắt liên tục đóng mở cắи ʍút̼ mỹ vị nóng bỏng bên trong.
Giản Mặc Thư khẽ cười một tiếng, kéo hai chân Du Họa đặt ngang hông mình, để cho vách thịt trong hoa huyệt mυ'ŧ chặt gậy thịt hơn nữa, rồi sau đó mang cô đi chầm chậm vào góc tối, vừa ôm cô vừa nâng lên hạ xuống như đang dỗ một em bé.
"Bé cưng đáng thương của anh, chắc hoa huyệt đói lắm nhỉ? Có thể tùy ý ăn gậy thịt và tϊиɧ ɖϊ©h͙ của thầy, không cần khách sáo với thầy đâu."
Ngữ điệu của người đàn ông dịu dàng, động tác lại vô cùng mạnh mẽ, giữ chặt mông nhỏ của cô, kéo lên trên rồi hạ mạnh xuống, côn ŧᏂịŧ căng cứng phía dưới cùng tấn công dồn dập vào hoa huyệt mềm mại. Du Họa đỡ bả vai rộng lớn của người đàn ông, thân thể không ngừng lên xuống, tầng tầng lớp lớp nếp thịt cũng bị côn ŧᏂịŧ gân guốc trong cơ thể liên tục nghiền nát, qυყ đầυ đã đóng quân tại tử ©υиɠ lại càng thỏa sức ra vào, bụng dưới của thiếu nữ thường xuyên nổi lên hình dạng của gậy thịt.
Vách thịt bị va chạm từng phát từng phát, mật huyệt chảy dọc theo nơi kết hợp của hai người rơi lác đác từng giọt xuống đất. Rơi xuống mặt đất rồi biến mất trong nháy mắt, bị cỏ xanh hấp thu hầu như không còn nữa. Nơi bọn họ đi ngang qua hoàn toàn không lưu lại một chút dấu vết nào, chỉ có cành lá bị đẩy ra nên hơi lay động, rồi sau đó nhanh chóng khôi phục lại sự yên tĩnh.
Đứng ở góc quen thuộc, người đàn ông không nhịn được mà nhớ tới tình trạng không biết gì cả và dáng vẻ khờ dại của cô lúc đầu, rồi lại cúi đầu nhìn người bị cắm tới mức rêи ɾỉ không ngừng trong ngực, khóe mắt thiếu nữ liên tục hiện lên một vẻ quyến rũ.
Thay đổi này thật sự quá tuyệt vời, khiến anh chỉ muốn trút tất cả du͙© vọиɠ vào trong cơ thể cô ngay lập tức, làm cho cả người cô dính đầy mùi hương của anh.
"A a a a..."
Ngay lúc người đàn ông không ngừng rút ra cắm vào, hai mắt thiếu nữ trợn tròn, thân thể run rẩy không ngừng, hoa huyệt trào ra một dòng dâʍ ɖị©ɧ, đạt được cao trào trước anh một bước.
"Sao bé cưng không đợi anh mà đã phun nước trước rồi hả?"
Giản Mặc Thư thả người xuống, có ý định muốn rút côn ŧᏂịŧ đang chôn sâu trong mật huyệt ra nhưng hoa huyệt vừa đạt tới cao trào là thời điểm co rút liên tục nhất, các nếp thịt lõng xuống kẹp chặt từng sợi gân xanh nổi lên trên, gậy thịt không thể nào động đậy trong lúc này.
Người đàn ông kêu lên một tiếng có vẻ đau đớn, dưới háng bị hút tới mức run lên từng trận, miễn cưỡng ổn định gậy thịt, sau khi hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ lại càng có quyết tâm muốn cắm cô gái nhỏ tới khóc thì thôi.
Hai tay Giản Mặc Thư giữ chặt bắp đùi trắng như tuyết của Du Họa, nhẹ di động thắt lưng, mật dịch trơn trượt lập tức giúp côn ŧᏂịŧ đang bị khóa trong hoa huyệt, vách thịt khít khao từ từ hé ra một khe hở, cuối cùng côn ŧᏂịŧ chậm rãi rút ra khỏi hoa huyệt một cách khó khăn.
Du Họa vẫn còn chưa kịp cảm thấy trống rỗng, người đàn ông lập tức xoay người cô lại để hai tay của cô chống trên thân cây, lộ ra hoa huyệt bị cắm tới mức sưng tấy, vẫn còn thấm một ít dâʍ ɖị©ɧ. Sau đó, đưa tay giữ xương hông của cô, gậy thịt dưới háng nhắm ngay cửa huyệt, đâm mạnh một cái làm hoa huyệt non mềm của thiếu nữ như bị chọc thủng.
Mật huyệt vẫn chưa thoát khỏi dư âm từ trong cao trào lại bị cắm vào mạnh mẽ, vách thịt chặt chẽ vốn không kịp mở rộng, vẫn chưa đủ để chứa côn ŧᏂịŧ của người đàn ông, gậy thịt to lớn kia đã liên tục cọ xát, đi thẳng một đường vào vách thịt, cấp tốc tiến vào cổ tử ©υиɠ
"Hu hu a a a...!"
Côn ŧᏂịŧ vểnh cao tiến vào hoa huyệt thiếu nữ bằng một góc độ hoàn toàn khác với trên lớp học, kɧoáı ©ảʍ mà nó mang đến vô cùng đa dạng, những nơi nhạy cảm bình thường không được chạm tới, nay cũng được cọ sát qua mấy lần.
Du Họa chịu không nỗi kɧoáı ©ảʍ mãnh liệt quá mức này, ngay cả eo cũng đã hạ xuống, nhất thời mất đi trọng tâm. Cô chống đỡ sức nặng nửa người trên dựa vào lực hai tay, mà bởi vì chiều cao của hai người chênh lệch, lại bị người đàn ông nắm mông ép sát vào bụng dưới của anh, cho nên nửa người dưới gần như bị treo lơ lửng.
Vì để không té ngã, cô chỉ đành dốc sức làm hoa huyệt cọ xát và quấn chặt gậy thịt, hai chân dẫm trên mu bàn chân của người đàn ông mới có thể đứng vững được.
Tư thế hiện tại của cô đang cúi người, nhếch mông lên, ngược lại rất tiện cho Giản Mặc Thư cắm vào rút ra côn ŧᏂịŧ trong hoa huyệt.
Người đàn ông hạ thấp người, đẩy mạnh cả côn ŧᏂịŧ vào trong hoa huyệt, chỉ còn hai quả trứng tròn đè lên hai mảnh thịt trai, anh cười nhẹ rồi hôn lên sóng lưng trơn bóng của thiếu nữ: "Lần này phải ra cùng thầy nhé..."
Côn ŧᏂịŧ bắt đầu chuyện động cấp tốc, mang theo sức lực mạnh như vũ bạo đâm thẳng nơi sâu nhất trong hoa huyệt rồi lại rút ra hết lần này tới lần khác. Sau khi cao trào, hoa huyệt càng ẩm ướt và khít chặt, cho dù gậy thịt không ngừng dây dưa, nông vào vách thịt thì những nếp gấp thịt tham lam này cũng bắt đầu hoạt động trở lại, cứ mãi cắи ʍút̼ côn ŧᏂịŧ thô to mãi không buông.
Đối với chuyện này, người đàn ông chỉ đành cố gắng đẩy mạnh côn ŧᏂịŧ dưới háng, càng thêm ra sức phá đảo miệng tử ©υиɠ mẫn cảm, rồi thẳng tay nghiền nát da^ʍ huyệt của thiếu nữ thành một đống thịt non mềm.
Nơi riêng tư của đôi nam nữ chất chồng lên nhau, hai thân thể đong đưa một trước một sau, tần suất điên cuồng ra vào kia hoàn toàn không khác dã thú động dục là mấy, chỉ có đôi giày da tinh xảo còn lại trên thân thể mới chứng minh hai người từng là một thành viên áo mũ chỉnh tề trong nhân loại.
Hoa huyệt và côn ŧᏂịŧ của hai người kết hợp chặt chẽ như vậy, chỉ một ma sát nhỏ cũng sẽ bắn ra một tia lửa, nhiệt độ trong vách thịt nóng bỏng chưa từng có, toàn bộ hoa huyệt của thiếu nữ đã bắt đầu co rút.
Gậy thịt dĩ nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội đùa giỡn hoa huyệt thiếu nữ, liên tục tạo áp lực mấy điểm mẫn cảm trong hoa huyệt thiếu nữ, qυყ đầυ xảo quyệt trắng trợn va chạm mọi góc độ trong hoa huyệt, mật dịch cất giữ sâu trong hoa huyệt đã chảy ra toàn bộ, dòng nước thơm ngọt trong nháy mắt đã tràn đầy hoa huyệt, sau đó mật dịch đi dọc theo nơi kết hợp của hai người rồi trào ra, văng lên bộ lông thưa thớt trên vùng tam giác, còn lại thì chảy xuống bắp đùi thành dòng suối.
Dâʍ ŧᏂủy̠ rơi tí tách trên mặt đất, lập tức thấm vào trong đất.
Trong lúc cấp bách, người đàn ông ngẩng đầu liếc mắt một cái, xuyên qua những kẽ hở giữa cành cây và tán lá, anh ta có thể nhìn thấy bộ bàn ghế tinh xảo dưới ô dù một cách rõ ràng.
Một khoảng thời gian lâu về trước, anh núp trong bóng tối rình xem thiếu nữ, hơn nữa trong đầu còn nảy ra vô số ý nghĩ, anh muốn nghĩ cách kéo tiểu thư thân phận cao quý là cô vào một góc sâu tối mà không ai biết trong hoa viên, sau đó điên cuồng làm cô, nhưng mà do đủ loại trở ngại nên vẫn chưa thực hiện được.
Mà giờ phút này, anh thành công rồi.
Cô ở trong này, ngay tại dưới thân anh, bị anh cắm vào nơi non mềm nhất trong thân thể.
Giản Mặc Thư nheo mắt lại với vẻ thỏa mãn, anh cúi đầu nhìn dưới tàng cây đã từng được tϊиɧ ɖϊ©h͙ của anh tưới lên, bụi cỏ nơi đó đặc biệt tươi tốt.
A, thật có lỗi, lần này không thể chia cho các ngươi, ta muốn để lại cho bảo bối của ta, để cho hoa huyệt của cô mau mau chín mọng.
Không biết qua bao lâu, lúc tất cả tiếng rêи ɾỉ đều hóa thành tiếng khóc nức nở và ai oán, cũng là lúc ý nghĩ muốn bắn của người đàn ông lên tới đỉnh.
Anh giữ chặt thân thể của thiếu nữ, qυყ đầυ khóa chặt miệng tử ©υиɠ, mã mắt phình to, một lượng tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng tiến vào cổ tử ©υиɠ đỏ tươi, bụng dưới của thiếu nữ phồng lên, giống như đã sinh ra một quả cầu tìиɧ ɖu͙©.
"Phải ăn hết tϊиɧ ɖϊ©h͙ của thầy, một giọt cũng không được sót, biết không?"
Du Học đã không còn sức lên tiếng, nghe vậy thì gật đầu lung tung, mông nhỏ dính chặt vào giữa háng người đàn ông, dáng vẻ hiển nhiên đã bị giày vò một khoảng thời gian.
Cô hơi động thân thể một chút, lập tức nghe bụng mình vang lên âm thanh nặng nề do tϊиɧ ɖϊ©h͙ va chạm vào vách thịt, vì thế cửa huyệt lại siết chặt một chút, lấy hành động bày tỏ rằng chính mình sẽ ngoan ngoãn nghe lời.
Trong đầu thiếu nữ chỉ hiện lên một ý nghĩ duy nhất: Nếu lúc đó cô đi vào nơi này, chắc chắn sẽ bị thầy cắm tới chết...
------
Giản Mặc Thư: Ồ, quả thực bé cưng rất hiểu anh.