Tần Luật khàn ngôn, hơi giận: Đây là vấn đề nhàm chán hay không nhàm chán hả? Hứa Lạc cậu có ý thức được Tần Dương là một sinh vật đực huyết khí phương cương không?
Tần Luật không trực tiếp nói như vậy, bởi vì sẽ rất giống chỉ trích Hứa Lạc.
Anh chĩa mũi nhọn vào người em ruột: “Tần Dương cậu bao nhiêu tuổi rồi? Còn tưởng rằng mình là trẻ con sao, có thể tùy hứng làm nũng dính người? Buông tay nhanh, để chị Lạc Lạc xuống xe về nhà.”
Tần Dương nhìn vẻ mệt mỏi trên mặt Hứa Lạc, nhịn rất vất vả, mới không làm ra hành động giữ cô không cho phép cô đi.
Nhưng Tần Dương cũng không muốn chịu thiệt, buông Hứa Lạc ra cũng muốn đâm anh trai một đao: “Chị Lạc Lạc, chị không về ở cũng rất tốt, kỳ thật anh em có đôi khi sẽ dẫn phụ nữ về. Em sống ở nhà cũng không thuận tiện lắm.”
Sắc mặt Hứa Lạc thay đổi, rất nhanh lại khôi phục như thường, lại thêm vài phần hơi lạnh.
“Tần Dương!!” Bị em ruột một chiêu ngậm máu phun người, Tần Luật tức giận, “Mẹ nó tôi khi nào đã đưa phụ nữ về nhà? Hơn nữa hai năm nay cậu ở nhà tổng cộng mấy ngày, đã dám nói như vậy? Há miệng là đến, mặc kệ thực hư thế nào, dù sao cũng không cần phải chịu trách nhiệm đúng không?”
“Chính là bởi vì số lần em ở nhà ít như vậy, còn có thể bắt gặp vài lần người phụ nữ nào gõ cửa tìm anh Tần.. Chưa kể đến thời gian em không ở nhà nữa.”
Gương mặt tuấn lãng của Tần Luật âm u, con ngươi đen nhánh chăm chú nhìn Hứa Lạc từ gương chiếu hậu, “Anh chưa bao giờ để họ vào.”
Anh nói với cô.
Tần Dương hừ lạnh trêu chọc thêm dầu: “Ai mà biết được. Em có thường xuyên ở nhà đâu.”
Tần Luật: “Lạc Lạc, em nghe có nghe không, anh đã nói anh không hề cho người phụ nữ đó vào cửa.”
Hứa Lạc vô vị nhún nhún vai, “Không liên quan đến tôi, đội Tần không cần phải đặc biệt giải thích với tôi.” Vẻ mặt và giọng điệu của cô đều cực lạnh, nói xong lại đổi ngữ khí ôn hòa nói với Tần Dương: “Tiểu Dương, chị buồn ngủ quá, chị đi trước đây, chúc ngủ ngon.”
Cô xách túi xuống xe, đuôi váy lắc lư, cũng không quay đầu lại.
Tần Luật tức giận muốn nhét em ruột anh vào cốp xe!! Sau này đừng hòng đi xe của anh nữa! !
Mà Tần Dương khoanh tay, khóe môi cười như không cười, “Anh, Tần, đi thôi.”
Tần Luật nín thở lái xe về nhà dưới lầu, mới nói với Tần Dương: “Tiểu Dương, tôi biết cậu tức giận Hứa Lạc rời đi là có nguyên nhân của tôi, nhưng tôi cũng rất hối hận, hiện tại vẫn nghĩ biện pháp đền bù, tìm cô ấy trở về, cậu có thể không tha thứ cho người anh trai là tôi, nhưng lúc trước mặt cô đừng đi gây rối, được không?”