Phía Trước Có Hổ, Đằng Sau Là Sói

Chương 31: Cứ có tên 1 thằng là bắn 1 lần

Nguồn: Vespertine

Edit: Tiểu Vũ YY

Tiếng chuông điện thoại truyền ra từ túi xách bị ném trước cửa phòng.

"Muốn nhận sao?" Lục Tri Hành hỏi vậy nhưng động tác dưới thân không dừng lại, ngược lại càng hung ác hơn vài phần.

Đêm đã khuya còn gọi điện thoại tới, nếu không phải là tên đàn ông nào đó có chân trong với cô, thì hắn sẽ theo họ Hứa luôn.

Hứa Lạc bị gậy thịt lớn làm đến mơ mơ hồ hồ, cô chỉ có thói quen một mình một người, chưa từng có người nào quan tâm tới, nghĩ mãi không ra là ai.

Cô lắc lắc đầu, không nghĩ nữa.

Nhưng mà Lục Tri Hành không chịu bỏ qua, quay người cô lại, đối mặt cắm rút, vừa làm vừa ôm đứng lên.

Hứa Lạc còn chưa hiểu hắn muốn làm gì, nhưng vẫn ăn ý câu hai chân bấu vào vòng eo của hắn.

Lục Tri Hành ôm cô đi tới cửa, lối vào của căn phòng này tuy không lớn lắm nhưng được xây dựng khá cầu kỳ, hai bên là hai khung gương mạ vàng tráng lệ.

Khi đèn cảm ứng sáng lên chiếu thẳng trong gương hai cơ  thể trần trụi đang dính liền với nhau. Da dẻ tuyết trắng đối lập với làn da màu lúa mạch khỏe mạnh của đàn ông, tương phản thị giác rõ ràng khiến làn da nõn nà của cô dưới ánh đèn càng thêm óng ánh gợi cảm.

Vì vừa đi vừa thọc vào rút ra nên tốc độ cả hai cũng không nhanh, cuộc gọi không có người nhận nên tự ngắt. Chỉ vài giây sau tiếng chuông lại vang lên, biểu lộ sự cố chấp của người nọ.

Dươиɠ ѵậŧ của Lục Tri Hành vẫn ở tiểu huyệt của cô đung đưa, tay hắn với lấy di động nhìn trên màn hình hiển thị "Tần Luật", tên nam giới.

Lục Tri Hành cười lạnh.

Hứa Lạc cũng nhìn thấy, mới nhớ ra Tần Luật đang đợi cô...

Cô nhất thời thanh tỉnh không ít, bụng dưới sợ tới thít chặt lại, "Anh làm gì? Đừng nhận! ..."

Muộn rồi, Lục Tri Hành đã ấn xuống.

Nhanh chóng có một giọng nam nôn nóng truyền tới, "Lạc Lạc, anh đang ở trước cửa khách sạn tổ chức tiệc,  vẫn chưa kết thúc sao?"

Lạc Lạc? Lục Tri Hành liếc cô một cái cháy mắt, lại đem tới cho hắn thêm một đối thủ nữa rồi, "Xin chào."

Có vẻ như đầu bên kia hơi ngỡ ngàng ngừng lại một nhịp, "Hứa Lạc đâu? Đây là di động của cô ấy."

Hứa Lạc cắn bả vai Lục Tri Hành, im thin thít. Phía dưới càng thêm co rút dữ dội biểu lộ tâm tình khủng hoảng cực kỳ của cô.

"Cô ấy đang tắm." Lục Tri Hành nói xong, lại lập tức 'suýt ' hít ngược một hơi khí lạnh, giả vờ giả vịt thì thầm, "... Bé cưng, đừng mυ'ŧ chặt thế, quá thoải mái không nhịn được mất!"

(anh tâm cơ thứ 2 không ai dám làm chủ nhật) (•̀ω•́ 」∠)

Hứa Lạc nhả vai hắn ra, trợn mắt há mồm nhìn hắn diễn xuất. Không phục ai chỉ phục anh.

Di động im lặng một thời gian dài không thấy ai đáp lại, dường như cả không khí cũng đóng băng.

Không hiểu vì sao, cô cảm thấy tìиɧ ɖu͙© như thủy triều rút sạch, máu cũng chảy ngược, không rét mà run.

Cô còn tự hỏi nên lên tiếng khi nào cho tương đối ổn thì giật cả mình, bên kia truyền đến tiếng động thật lớn như vật gì rơi vỡ, cuộc gọi kết thúc.

Đầu óc cô trắng xóa, lo lắng Tần Luật xảy ra chuyện gì, hoảng loạn đẩy Lục Tri Hành ra, "Em phải về, anh ấy đang đợi em!"

"Em dám?!! Hứa Lạc, em muốn ép anh tức chết mới vừa lòng hả?" Hắn khổ sở tới tìm cô, cô lại vì tên đàn ông khác muốn bỏ lại hắn.

Thanh âm Lục Tri Hành lạnh buốt, hắn ném di động xuống, gắt gao đè cô lên mặt gương lạnh lẽo, vật to nóng lại mạnh mẽ xông vào, thô bạo chuyển động, hai viên tinh hoàn nặng trĩu đập hết sức vào mảnh thịt ướt đẫm vốn đã sưng hồng, tiểu huyệt bị dươиɠ ѵậŧ nhồi căng rung động tê dại, "Tên mèo tên chó nào cũng có thể gọi em là Lạc Lạc sao? Là trên giường em nói cho hắn ta biết?"

"A... a...a...ưm ưʍ..." Hứa Lạc nghĩ tới Tần Luật, thân thể cùng lý trí đấu tranh vài lần, nhưng dưới sự va chạm càn rỡ không cho phép từ chối của Lục Tri Hành, cô không có tiền đồ mà lại sắp cao trào.

Đối diện đôi mắt mê ly sóng sánh trong gương, hai thân thể tя͢ầи ͙ȶя͢υồиɠ giao triền, nơi tư mật hòa quyện với nhau, Hứa Lạc từ bỏ suy nghĩ vô thức hé miệng rêи ɾỉ, trong đầu chỉ còn sót lại ý nghĩ, hai mặt gương này chắc hẳn được thiết kế nhằm mục đích khiến con người quỳ gối dưới du͙© vọиɠ.

Cứ anh tới em đi hơn mấy chục phút, kɧoáı ©ảʍ xoay vòng làm thể lực của cô chống đỡ hết nổi, cả người vô lực xụi lơ.

Lục Tri Hành lại vớt cái điện thoại của cô lên, phía dưới bận rộn nhưng tay vẫn ung dung dùng mặt cô mở khóa, lục tìm danh bạ, "Để chồng xem xem, em đã câu thêm mấy gã đàn ông rồi, cứ có tên một thằng là bắn vào tử ©υиɠ một lần."

Kết quả phát hiện liên hệ ít đến đáng thương, chỉ có bạn bè là con gái, ông chủ với đồng nghiệp, ghi chú đều là ID Weibo.

Liên hệ có họ tên đầy đủ là nam giới chỉ có hai cái.

Có thể là do làm tốt chuẩn bị tâm lý, cho rằng ít nhất cũng phải năm sáu thằng. Kết quả chỉ có hai, hắn thế nhưng cảm thấy có chút may mắn.

Nhưng vui vẻ xong không bao lâu, Lục Tri Hành ngẩn ra —— hắn, một cái tên cũng có tiếng có miếng ở thương trường, bình thường một bước cũng không nhường ai, tự nhiên lại sa đọa tới tình trạng này?

Không nên. Thật sự không nên.

Lòng khoan dung độ lượng của hắn đều đã dùng hết cái lần cùng hai tên kia chia sẻ cô rồi. Khó khăn lắm mới thỏa hiệp được vậy mà lần này lại lòi ra meo meo gâu gâu nào nữa. Khuôn mặt tuấn tú đen thui, hắn gọi từng cái tên một, hỏi cô, hai đứa này là ai, làm gì, có quan hệ gì.

Hứa Lạc mới không ngốc như vậy, im lặng là vàng, quý trọng sinh mệnh.

Sau đó đổi lấy một trận thọc thật sâu, khuấy đảo bên trong mới chịu rút ra một chút, rồi lại thọc mạnh hơn nữa. Hắn còn kịp lưu lại số di động của mình vào, đặt tên là 'Chồng yêu'.

Hứa Lạc bị giã cho muốn bay cả lên nhưng vẫn cứng mỏ không hé răng.

"..."

Thấy cô nhất quyết không khai Tần Luật và Kỷ Sâm là ai, Lục Tri Hành phát điên rồi. Hắn lăn lộn cô như hai con thú làʍ t̠ìиɦ, đủ mọi tư thế trước sau, vừa bò vừa làm khắp nơi, quầy bar, sô-pha, bàn làm việc, mỗi nơi đều lưu lại dấu vết tính ái, dâʍ ɭσạи không thôi. Cuối cùng mới dừng lại ở cửa kính sát đất, bên ngoài là cảnh đêm rộng mở, bên trong là cơ thể trần trụi của cô, dươиɠ ѵậŧ của hắn thì miệt mài cắm rút từ đằng sau.

Hứa Lạc chống tay lên kính pha lê, một chân bị hắn nhấc lên cao, một chân mềm nhũn khuỵ xuống, bộ vị giao hợp bị lộ ra rõ rõ ràng ràng.

"A ưʍ...đừng mà... đừng..." Tuy biết trên cao thế này sẽ không bị ai thấy nhưng cô vẫn không kìm được sợ hãi. Nhìn dòng xe cộ tấp nập nhộn nhịp, bụng dưới càng thít chặt đến gắt gao.

Cảm nhận được sự sợ hãi của cô, hắn càng thêm hưng phấn không rõ. Vừa bị tiểu huyệt kẹp chặt vừa thêm hiệu quả thị giác ảo ảnh hai người trên mặt kính, Lục Tri Hành nhíu mày khó nhịn mà hít thở dồn dập.

Hắn cúi đầu, bẻ cánh mông cô ra, nhìn chằm chằm chỗ hắn đang xâm nhập, nơi ấy sưng đỏ không nỡ nhìn, mật hoa cùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ hòa quyện phân không rõ, dươиɠ ѵậŧ thâm tím dũng mãnh tương phản với hai miếng thịt trắng hồng yếu ớt, mỗi lần hắn cắm vào thì tiểu huyệt như được đút no phồng lên thỏa mãn, khi hắn rút ra thì lại kéo theo một lượng lớn nước da^ʍ, nhóp nhép nhóp nhép, nhớp dính da thịt cả hai.

Hơi thở Lục Tri Hành càng lúc càng nặng nề, mỗi lúc lại thêm dữ dội tới mức Hứa Lạc phải khóc lóc xin tha.

"Aaaa...aa... quá nhanh... chồng ơi, Lạc Lạc chịu không nổi nữa... haa... ưm aaa.... aa, muốn tè, căng quá... AAA——!" Sau khi cao trào quá nhiều lần, cứ tưởng phía dưới đã chết lặng nhưng bị hắn không ngừng dày vò thời gian dài, phía dưới lại bị bức lên cao trào lần nữa, đường đi thít chặt phát đau, ép cứng dươиɠ ѵậŧ vài giây, khi thả lỏng xuống thì một chất lỏng ấm áp không tự chủ được trào ra, tưới ướt gậy thịt, vì quá nhiều nên suôn theo thân gậy chảy ra ngoài, tí tách tí tách như mưa thấm ướt một mảng thảm lót sàn.

Tất cả kí©ɧ ŧɧí©ɧ đánh mạnh một cú vào thần kinh của Lục Tri Hành, hắn cắn răng nhanh chóng nhấp mạnh vài cái, "Hưm——" cơ bắp căng chặt chợt thả lỏng, khuôn mặt đẹp trai tràn đầy thỏa mãn, tϊиɧ ɖϊ©h͙ nóng bỏng rót thẳng vào tử ©υиɠ của Hứa Lạc mấy đợt.

Hắn giằng co bắn tinh lâu tận mười mấy giây, làn đạn dường như vẫn còn đập lên vách thịt vài lần mới chịu dừng. Hứa Lạc run rẩy cả người, thật lâu vẫn chưa lấy lại bình tĩnh.

Mặc dươиɠ ѵậŧ nửa mềm còn chôn trong tiểu huyệt ấm áp, Lục Tri Hành gác cằm lên vai cô điều chỉnh hơi thở, chậm rãi hưởng thụ dư vị sau khi lêи đỉиɦ. Đã được ăn uống no nê, giọng hắn tràn đầy thoả mãn, có thể nghe ra tâm tình đang nhẹ nhàng sung sướиɠ, "Bé cưng, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của chồng có nhiều không? Đủ ăn no chưa? Hửm?"

Cô bị hắn làm đến sống dở chết dở, rên nhiều quá sắp tắt tiếng đến nơi, hiện giờ không muốn nói chuyện chút nào.

Lục Tri Hành nhẹ nhàng xoa vυ' của cô, hôn từ cổ dần tới sau gáy, mυ'ŧ mát như có như không. Hô hấp của hắn vẫn chưa bình phục hẳn, hơi gấp gáp, phun khí nóng rực vào da thịt Hứa Lạc làm cô nổi cả da gà, không rõ là do thích hay do sợ. Cô muốn đẩy hắn ra nhưng không nổi, vật kia vẫn hơi cứng bị động tác của cô làm rung rung bên trong tiểu huyệt.

"Ngoan, nghe lời, đừng nhúc nhích, anh sợ không nhịn được lại muốn làm em."

Hứa Lạc sụt sịt giọng mũi, thanh âm nhỏ đến đáng thương, "Em mệt quá, cả người đều mỏi..." Hai chân nhũn ra quỳ sụp xuống.

Lục Tri Hành đỡ cô lên, hôn hôn mấy cái vào tóc thơm rồi ôm vào phòng tắm. Hắn giữ nguyên tư thế, mở nước ấm xong đặt cô ngồi lên bồn rửa mặt, đến khi nước chảy đầy bồn tắm mới luyến tiếc rút dươиɠ ѵậŧ ra khỏi tiểu huyệt mê người ấy. Miệng huyệt lập tức ro rút lại, khôi phục lại kín kẽ như chưa từng bị ép mở, nhưng một cỗ ái dịch chậm chạp chảy ra thêm thịt huyệt bị đánh sưng đỏ lại nói rõ rằng, hồi nãy nó bị hành hạ dã man tới mức nào. Chất lỏng trong suốt lẫn tia trắng đυ.c theo rãnh mông uốn lượn trên nền đen của đá cẩm thạch thật bắt mắt.

Lục Tri Hành càng nhìn ánh mắt càng thêm tăm tối, hắn kiềm chế chỉ hôn mạnh cô một cái, dùng giọng như dỗ dành trẻ nhỏ: "Bé cưng giỏi quá, làʍ t̠ìиɦ lâu như vậy, vẫn chặt chẽ như khi mới khai bao, trách không được mỗi lần đều làm chồng sướиɠ muốn chết."

Trách không được mấy thằng khác cũng không muốn buông tay.

Lục Tri Hành nghĩ đến chuyện này lại bực, bẻ chân của cô ra, đầu gối nâng cao, sau đó chui đầu vào chỗ thịt nộn ở giữa, dùng sức liếʍ mυ'ŧ khắp nơi, mυ'ŧ ra từng viên dâu tây đỏ thẫm xinh đẹp.

Hứa Lạc vốn đang mệt mỏi cực kỳ, lại bị mυ'ŧ đau nhưng cô không dám hành động thiếu suy nghĩ, sợ kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến hắn, kết quả lại bị đè ra trong phòng tắm làm thêm một trận nữa không chừng.

Cũng may là, hắn mυ'ŧ ra đủ loại dâu tây xong liền thỏa mãn ngẩng đầu rời đi, bế cô lên, cùng ngồi vào bồn tắm rửa.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: hí hí hí làʍ t̠ìиɦ lúc gọi điện thoại kí©ɧ ŧɧí©ɧ không? Phê tới nóc luôn ấy chứ. Nhưng tui chỉ dám tưởng tượng với coi clip của người ta thôi chứ chưa thực hành bao giờ. Nếu gọi điện thoại với người lạ thì có lẽ tui dám làm, còn người quen thì thôi, sao mà lần sau dám đối mặt người ta được nữa hic. Hồi nhỏ dại, người ta nói mấy lời dâʍ ɖu͙© khi bum ba la bum với tui thì tui lại ko get được ý tứ của họ, hiểu nhầm xong cũng không nói gì, im ru luôn. Như lần đó ịch lần đầu với ảnh, đang làm thì ảnh nói với tui là cái cửa phòng tắm không che được gì cả, ở ngoài anh thấy hết trơn rồi. Lúc đó tui không hiểu được ý ảnh là "anh nhìn thấy em tắm rồi nứиɠ nừng nưng" hay "anh nhìn trộm em tắm" gì gì đó, trong đầu tui chỉ nghĩ "má, sao cửa phòng tắm làm zô ziên quá vậy, nhìn ngoài cũng không rõ lắm mà ta, sao ổng thấy hay vậy, lần sau mình tắm cẩn thận hơn chút", ủa 😀, sao hồi đó tui ngây ngô dữ vậy trời ơi 🤦‍♀️ Rồi người ta ép tui nói mấy lời tầm bậy, tui lại cảm thấy ngượng hơn là thích. Bây giờ chinh chiến nhiều lại thích kiểu nói da^ʍ nhiều, lúc tìm clip weitei cũng ráng tìm anh nào mỏ hỗn tí, quan trọng giọng phải đàn ông, kêu ư ư cũng gợi cảm rồi, chứ giọng léo nhéo khéo tác dụng ngược. Chym đang lòi ra nghe cái thụt ngược zô lại liền ấy chứ.

À, tui cũng thích mυ'ŧ và được mυ'ŧ dâu tây lắm, nhưng 1-2 vết thì đẹp chứ trước hồi đại học có thằng kia yêu xa, đợt bồ nó tới thăm mυ'ŧ cho thằng nhỏ tầm 6,7 cái tùm lum trên cổ, tui nhìn mà tưởng nó mắc bệnh gì luôn ấy, không hiểu sao dũng khí nào mà nó bê cái cổ đó đi nghênh ngang giữa đường, cũng có thể bồ nó bắt kiểu tuyên bố chủ quyền zậy ó. Tại ban đầu đỏ hồng rất đẹp, 1 ngày sau thâm đen thấy ói liền. 2 ngày thì tan rồi, nhưng lúc mới mυ'ŧ lên nhìn đáng yêu lắm các tỉ mụi ạ 😘