Nguồn: Vespertine
Edit: Tiểu Vũ YY
Trở lại phòng không tới mười phút, Hứa Lạc cảm thấy cả người đều không khoẻ, khuôn mặt nhỏ đỏ thấu giống như phát sốt, ông chủ muốn đưa cô đi viện nhưng lại khó rút chân khỏi chỗ này.
Đang muốn mở miệng gửi gắm cô cho một đồng nghiệp khác thì Lục Tri Hành đứng dậy, ngay lập tức có một nhân viên phục vụ đưa cho anh áo khoác.
"Tôi định về khách sạn, gần đó có bệnh viện, tiện đường đưa cô ấy đi khám luôn."
Ông chủ Lý vội nói, "Đừng mà Lục tiên sinh, chút nữa còn mấy trò tiêu khiển, sớm như vậy đã đi rồi?"
Lục Tri Hành nho nhã cười, "Mọi người chơi vui vẻ. Tôi muốn về phòng khách sạn nghỉ ngơi trước, thất lễ."
Hắn để áo khoác lên khuỷu tay, tay kia thì đỡ Hứa Lạc đứng dậy.
Sếp của cô cầu còn không được, một bộ hận không thể thay thế cô mà dựa vào lòng Lục Tri Hành, "Vậy làm phiền Lục tiên sinh đưa cô ấy đi bệnh viện ạ!"
Lục Tri Hành gật gật đầu, "Không cần khách khí."
Hai người vừa vào thang máy đi xuống, khoảnh khắc cánh cửa khép lại là cô không đợi được mà treo cả thân lên người hắn, bật khóc, "Chú yêu, cháu không chịu nổi... chết mất..."
Quả là sống không bằng chết mà.
Vừa rồi lúc còn ở trong phòng, hắn ác ý mà chỉnh dần mức độ, mạnh hơn, mạnh hơn nữa rồi tới mạnh nhất. Cô vừa sung sướиɠ muốn điên lại phải nhẫn nhịn sự sung sướиɠ đó. Quả thật như lên thiên đường lại xuống địa ngục. Còn may là thứ đồ chơi này rất cao cấp, một chút âm thanh cũng không nghe thấy.
Lục Tri Hành một tay ôm lấy eo thon, hơi hơi nhướng mày, "Không phải tối giờ đều một tiếng Lục tiên sinh hai tiếng Lục tiên sinh à, còn gọi rất thích thú, giờ mới nhận chú sao?"
"Chú yêu, cháu biết sai rồi, Lạc Lạc sai rồi, chú tắt nó đi được không?"
'Đinh', thang máy tới lầu một, Lục Tri Hành không nói gì cả, đưa cô xuyên qua đại sảnh ra ngoài. Ngay lập tức có nhân viên phục vụ lái một chiếc xe hơi màu đen dừng lại trước mặt hai người. Cô bị nhét vào ghế phụ, thắt chặt dây an toàn. Còn hắn thì vòng qua ngồi lên ghế điều khiển. Cửa xe còn chưa đóng xong, Hứa Lạc đã tháo dây an toàn, nhào lên người hắn, gặm hôn chiếc cằm gợi cảm, liếʍ qua hầu kết đầy nam tính, tay nhỏ cũng không an phận mà sờ soạng ngực hắn, đốt lửa dục.
Lục Tri Hành tùy ý cô náo loạn một lúc tạm thư giải du͙© vọиɠ rồi mới mạnh mẽ tách ra.
"Chú yêu, cháu muốn... Ưm ưm, chú cho cháu..."
Hứa Lạc ngồi hẳn lên đùi hắn, cái eo uốn qua uốn lại như rắn, không ngừng cọ xát vào thứ cứng rắn giữa hai chân người đàn ông.
Ánh mắt Lục Tri Hành tối đen, hầu kết nhấp nhô, nhưng hắn vẫn lý trí đặt cô trở về ghế phụ, đeo dây an toàn lên một lần nữa.
Giọng nói khàn khàn, "Tới nhà em hay khách sạn của anh?"
Hứa Lạc nỗ lực thanh tỉnh một chút, hỏi lại: "Khách sạn ở đâu?"
Nghe được đáp án, cô gấp gáp nói, "Mau đến chỗ đó đi, gần đây."
"Chờ không kịp rồi?" Hắn cười, thuận tay điều chỉnh lại mức rung nhẹ.
Hứa Lạc cắn môi hậm hực. Biết rõ còn bày đặt hỏi.
Nhưng mà mới 7 rưỡi tối , thành thị lên đèn rực rỡ, ngựa xe như nước, vừa vặn thời gian cơm chiều, lại tắc xe, chưa kể có mấy chốt an ninh kiểm tra nồng độ rượu.
Mỗi lần vừa đến giao lộ đèn xanh đèn đỏ, Hứa Lạc liền gấp muốn khóc, lần đầu tiên thấy thời gian đèn đỏ sao mà chậm đến vậy.
"Chú yêu, cháu chảy nhiều nước quá...", một bộ dáng uỷ uỷ khuất khuất.
"Ngoan, sắp đến rồi, qua hai giao lộ nữa."
"Đợi không được nữa, hưʍ..."
Cô tự dùng tay với vào trong váy vuốt ve, một mảnh trơn bóng dầm dề, ngón tay thuận lợi chui vào tiểu huyệt tự an ủi, không bao lâu lại cảm thấy chưa đã, nhét thêm một ngón nữa, tiếng nước nhóp nhép từng trận.
"Ưm a~ a~..."
Cô hơi hơi kéo thân mình, phần eo uốn lên trươc nâng hạ thể lên trên không, hai ngón tay cùng trái trứng đồ chơi nhộn nhịp ra ra vào vào.
"Dâʍ đãиɠ! Tự mình chơi đến sướиɠ rồi? Cẩn thận xe phanh gấp nha!" (≖‿≖)✧
"Ưʍ... ưʍ... thật thoải mái... sướиɠ lắm... chú yêu, tiểu huyệt bị chơi sắp hỏng rồi..."
Ánh mắt mê ly, kɧoáı ©ảʍ lan tràn cô không nhịn nổi dùng tay kia nắm chặt dây an toàn.
Đũng quần hắn đã nhô cao như toà nhà chọc trời nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh nhàn nhạt nhìn con đường phía trước. Miệng nói lời thô bỉ mà mặt không hề đổi sắc, "Chờ đến lúc được gậy thịt to làm thì càng sướиɠ hơn nhiều."
Phía trước 20m là chiếc giao lộ cuối rồi nhưng đứng đó có một viên cảnh sát giao thông mặc áo huỳnh quang, phất phất gậy với Lục Tri Hành, ý chỉ dừng lại bên đường một chút. Viên cảnh sát tới gần làm nhiệm vụ đo nồng độ cồn cho tài xế.
Hứa Lạc áp xuống tìиɧ ɖu͙© đang tăng vọt, nằm dựa lên ghế phụ, quay mặt qua bên kia.
Lục Tri Hành thổi xong máy kiểm tra đo lường, mức bình thường, nhưng viên cảnh sát cũng không lập tức cho đi, "Vị tiểu thư kia sao lại thế này?"
"Uống nhiều rượu, thân thể không thoải mái." Lục Tri Hành nhỏ nhẹ giải thích.
Viên cảnh sát hơi hoài nghi đi qua phía đó, gõ gõ cửa kính xe.
Hứa Lạc không thể không hạ cửa kính xuống, khuôn mặt nhỏ đỏ hồng, nhắm hai mắt, hỏi gì cô đều ừm à trả lời. Trời mới biết cô vừa căng thẳng vừa kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến thế nào, dâʍ ɖị©ɧ lại rớt thêm một đợt, tưởng như muốn đến cao trào trước mặt người lạ.
Cuối cùng cũng được cho qua.
Hứa Lạc nhanh chóng cầm dây của thứ đồ kia kéo ra một phần rồi ấn lên hộŧ ɭε mát xa, không bao lâu, trong sự tưởng tượng rằng mình vẫn đang dưới ánh mắt viên cảnh sát xa lạ chơi đến cao trào.
Xe hơi vào tầng ngầm gara khách sạn. Lục Tri Hành bước xuống, khoác áo lên cô gái đang mất nước quá nhiều, dìu cô vào thang máy.
Trong khi thang máy đi lên, cả người Hứa Lạc đã xụi lơ, hiển nhiên đã thoả mãn sau cơn lêи đỉиɦ vừa rồi.
Du͙© vọиɠ được thoả mãn, bây giờ không thấy thèm nữa.
Vào phòng, Hứa Lạc vừa mở miệng muốn nói đi tắm đã bị ném thẳng lên giường, váy áo bị lột sạch, có chỗ còn hơi bị xé rách, qυầи ɭóŧ cũng không biết đi đâu mất.
Lục Tri Hành cởi nút tay áo, xắn tay áo lên cao, chân dài đi đến trước bàn, mở ra cái hộp ở đó, bày trước mắt toàn là đạo cụ tình thú.
Bàn tay thon dài nam tính của hắn lựa qua lựa lại, cuối cùng lấy ra một cây dươиɠ ѵậŧ giả cực lớn và hai cây gậy mát xa, hướng tới giường.
"Chú... mấy thứ này..."
"Tất cả đều là vì em chuẩn bị, hôm nay chỉ chơi ba cái này, mấy cái khác về sau chơi dần dần ." Lục Tri Hành đem đạo cụ bỏ lên giường.
Cây dươиɠ ѵậŧ giả được làm rất tinh xảo, gân guốc vô cùng chân thật, hơn nữa chỗ trứng dái còn treo hai cái lục lạc, không biết có ý nghĩa gì.
Một cây gậy mát xa là bình thường thường thấy, một cây khác căn còn có công năng liếʍ âʍ ɦộ.
"Không được, cháu chịu không nổi..." Hứa Lạc bò bò hòng chạy trốn, nhưng cổ chân bị nắm lấy, kéo trở về, đặt dưới thân rắn rỏi đầy cơ bắp của đàn ông.
"Chịu được."
Hắn trước tiên lấy cái liếʍ âʍ đa͙σ, ấn chốt mở.
"Người bán nói, tìm đúng vị trí có thể một giây lên tiên. Để chú kiểm tra xem Lạc Lạc của chúng ta điểm lêи đỉиɦ ở đâu..."
Hứa Lạc sợ hãi khép chặt hai chân, vẫn bị mạnh mẽ bẻ ra.
Một chân bị tay hắn gắt gao nắm lấy, một chân khác thì gác lên vai hắn. Cái tay còn lại của Lục Tri Hành cũng không rảnh rỗi. Hắn cầm máy liếʍ âʍ đa͙σ chọc thẳng vào hộŧ ɭε đã sớm sưng tấy của cô. Quay vòng quanh, xoáy ra xoáy vào, từng tấc thịt một đều được chăm sóc kĩ lưỡng.
Đầu gậy mô phỏng sự mềm mại của đầu lưỡi, công năng liếʍ mυ'ŧ lại càng nhanh mạnh, tựa như một cái miệng nhỏ đang liếʍ hút chỗ ấy vậy. Quả không làm xấu hổ tên gọi của nó mà. Sức người có hạn nhưng máy móc vô cảm, mặc cho cô sớm bị đánh tan tác, cái gậy xấu xa đó vẫn kiên trì chà đạp khu vực nhạy cảm.
Kɧoáı ©ảʍ kí©ɧ ŧɧí©ɧ quá độ như dòng điện lan toả tới tận xương sống, toàn thân cô run rẩy mãnh liệt những tưởng dùng eo trốn đi, "Aaaaa... không... không được... chịu không nổi nữa... ha... ha... a!!"
Chưa tới 30 giây, cái miệng nhỏ phía dưới không ngừng chảy ra nước da^ʍ. Hứa Lạc thoải mái lộ ra biểu tình dâʍ đãиɠ khôn tả, từ bỏ dãy dụa, tay nhỏ nắm lấy khăn trải giường, mở miệng kêu da^ʍ.
"Tri Hành... chú chơi cháu sướиɠ quá..."
"Bé da^ʍ!"
Ánh mắt hắn càng lúc càng tối đi, dươиɠ ѵậŧ ngẩng cao đầu dường như sắp bung khoá nhảy ra.
Hứa Lạc nhìn chằm chằm khoá quần của hắn, tự liếʍ ngón tay mình, nuốt nước bọt.
"Chú yêu, ưʍ... Lạc Lạc muốn ăn gậy thịt... ưʍ..."
"Muốn ăn? Cái này có được không?"
"Dạ, muốn không chịu nổi... cái nào cũng muốn..."
Lục Tri Hành với lấy dươиɠ ѵậŧ giả chọc vào môi cô, qυყ đầυ cọ cọ vào răng muốn chui vào.
"Liếʍ ướt cái này đi rồi chú đút vào cho cháu chơi"
Hứa Lạc ngoan ngoãn đẩy đầu lưỡi, đánh vòng liếʍ qυყ đầυ, biểu tình đê mê như đang liếʍ gậy thịt thật, tay nhỏ còn không quên xoa nắn bộ rễ của nó, tận tình hầu hạ.
Chuông nhỏ trên trứng dái theo từng động tác của cô, thanh thuý kêu một tiếng lại một tiếng.
Cô liếʍ xong phần đỉnh, lại vươn đầu lưỡi liếʍ phần rễ, một tấc cũng không bỏ sót.
Lục Tri Hành nhìn chằm chằm miệng Hứa Lạc, cách lớp quần tây, tự xoa nắn gậy thịt của mình.
Dươиɠ ѵậŧ giả hoàn toàn bị liếʍ ướt, hắn mới cầm trở về. Bàn tay to lau sơ chất nhầy giữa háng cô. Đệm thịt được bàn tay cứng cáp của đàn ông cọ qua khiến cô ngâm nga rùng mình.
Hắn bôi chất nhầy lên thân gậy giả, đặt ở miệng huyệt, tiểu huyệt như không đợi nổi mà lại trào ra một đợt nước da^ʍ, không khác gì cái miệng nhỏ thèm ăn đến ứa nước bọt.
Lục Tri Hành chậm rãi xoay tròn dươиɠ ѵậŧ giả đẩy mạnh vào trong.
Vách tường thịt bị căng ra, bao quanh sợi gân sần sùi trên thân gậy kín kẽ không một chỗ hở.
Hắn xoay tròn cọ xát, kéo ra kéo vào, kích động toàn bộ dây thần kinh ở đó. Tiểu huyệt cũng cực kỳ phối hợp phun ra nuốt vào dâʍ ɖu͙©.
Âm thanh lục lạc vang lên dồn dập kèm theo nước da^ʍ nhóp nha nhóp nhép.
Cô đang mê đắm trong cơn kɧoáı ©ảʍ liên tiếp thì hắn bỗng buông tay. Tiểu huyệt đói khát không được đút ăn nữa, tiếng chuông dễ nghe cũng biến mất.
Lục Tri Hành lại lấy cây gậy liếʍ âʍ đa͙σ, du tẩu khắp nơi.
"Ha..." Hứa Lạc bị chơi tới miệng không khép lại nổi, rêи ɾỉ không ngừng, nước bọt từ khoé miệng chảy dọc xuống, phía trên cũng trở nên ngứa ngáy, cô tự đẩy cao áo ngực lên, xoa xoa vυ'.
Lục Tri Hành mở thêm một cái gậy mát xa khác, đặt lên đầṳ ѵú của cô, từng trận từng trận tê dại lan toả khiến Hứa Lạc mê đắm không thôi: "Ưʍ... a a... ưʍ... aaaa~"
Tiểu huyệt kịch liệt giật giật, vòng eo cùng mông vểnh không tự chủ mà rung động mãnh liệt, dươиɠ ѵậŧ giả không cần ai điều khiển bị cơn co giật kéo theo rung động dữ dội, tiếng chuông vang vọng liên tục.
Mắt Lục Tri Hành nhuốm đầy tìиɧ ɖu͙©, nhét cây gậy mát xá trên vυ' vào tay cô để cô tự mình chơi, lấy di động trong túi ra quay lại khoảnh khắc da^ʍ mĩ này.
Hứa Lạc chìm trong biển sâu du͙© vọиɠ, gì cũng không quan tâm nữa, "Thật thoải mái... ưm a... a... sướиɠ muốn khóc..."
Cô gái nằm banh trên giường, tay cầm gậy mát xa tự chơi hai vυ' của mình, trong đầu nghĩ tới hình ảnh bàn tay thô to của đàn ông đang mạnh bạo đè ép cơ thể mình.
Lục Tri Hành vẫn cầm chiếc gậy liếʍ huyệt đảo vòng quanh hai đệm thịt nõn nà phía dưới, ở giữa là cây dươиɠ ѵậŧ giả chỉ còn một phần ba ở bên ngoài, cái động tham lam ấy ăn đến là hăng say, hoà cùng nhịp điệu của tiếng chuông thanh thuý.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)
Editor: đáng lẽ tui định edit hai chương rồi up luôn đỡ cắt H giữa chừng mà tuần rồi bận quá, chuyện gia đình rồi cuối năm công ty đủ thứ việc phải làm á 🥲, chắc tuần ráng 1-2c thôi nha.
Trước có bé nào cmt kêu tui edit truyện H mà dùng từ giỡn chơi nên tụt mod quá hahaha, hông hiểu sao sau 2 năm gu truyện của tui thay đổi dữ quá á. Lâu rồi đọc lại truyện này thấy hơi lỗi thời xíu, không mới mẻ mấy. Nhiều chỗ tác giả cũng viết mỏi tay quá nên hơi qua quýt. Tui ráng viết dài dòng thêm rồi á 🥲 Với lại tui vẫn thích kiểu dịch thoát thuần Việt hơn một chút, dù Hán Việt mọi người cũng hiểu, thêm đọc nhiều tiểu thuyết TQ nên cũng quen kiểu dùng từ ấy, nhưng tui thật sự cuồng thuần Việt á hehe. Mọi người thông cảm xíu nha, cũng còn nửa chẳng đường nữa thôi. Tui sẽ ráng lết nè 😘
Có lần bạn trai tui cũng yêu cầu tui thủ da^ʍ cho ổng xem á. Ban đầu hơi cấn cấn vì bình thường phải coi hentai hay sẽ các kiểu mới có hứng thủ chứ, nhìn chym không rồi thủ hay sao ⁄(⁄⁄•⁄ω⁄•⁄⁄)⁄ Cũng không thể bật sẽ nào đó coi đại được, tìm sẽ hay lại tốn thời gian khéo tắt nắng mất. Cái tui mới ráng nhắm mắt tưởng tượng lại mấy thể loại nặng nặng mà mình từng xem. Bạn trai tui cũng đứng trước giường nhìn còn tui nằm banh trên giường thủ da^ʍ. Cũng hên là tui cũng biết điểm mẫn cảm của mình ở đâu, xoa xoa vài phút là ra. Tui cũng ư ư cho thêm da^ʍ tí hí hí. Khúc gần ra thì cũng làm mạnh bạo hơn, thở gấp gáp hơn, mà ra cũng chỉ chảy nhiều nước chứ hông phải phụt phụt nước 💦 giống tè như mấy chuỵ JAV đâu nha. Lúc mở mắt ra, nhìn xuống phía bạn trai thì ổng cũng đang thủ da^ʍ từ lúc nào hông hay (๑• . •๑)
Nhìn nhau thủ da^ʍ cũng sướиɠ vậy à? Tui thích kiểu duj ná thở hơn 😀