Phía Trước Có Hổ, Đằng Sau Là Sói

Chương 22: Tần Luật lên sàn!

Nguồn: Vespertine

Edit: Tiểu Vũ YY

Hứa Lạc làm một dấu suỵt, lôi kéo Kỷ Sâm trốn vào.

Mới vừa trốn xong, một giọng nữ vang lên: "Lưu chủ nhiệm, lỡ có người thì sao?"

Lập tức có người vòng qua dãy tủ quần áo đi xem bên trong, xong lại đi ra ngoài nói, "Yên tâm, không có."

Vừa dứt lời, tiếng thở dốc của cô gái liền phóng túng, không thèm e dè gì nữa.

"Ưʍ... Chủ nhiệm... Em ướt quá nha..."

"Lẳиɠ ɭơ, suốt ngày chỉ muốn gậy thịt lớn của anh đây cắm vào đúng không!"

Tiếng hôn môi chùn chụt, tiếng nước khi thân thể va chạm nhanh chóng vang vọng.

"Cmn... Cái miệng nhỏ liếʍ liếʍ, sâu thêm một chút!" Lưu chủ nhiệm đẩy đẩy bụng bia cắm cái thứ ấy vào miệng của cô gái đang quỳ trên mặt đất.

"Ưm ~~ chủ nhiệm, hút... hút vυ' người ta đi..."

"Tự mình đem vυ' dâng lên đây!"

Sau đó một trận liếʍ mυ'ŧ dâʍ ɭσạи.

Hứa Lạc tránh ở sau bức rèm, cảm thấy màn đối thoại này hơi kỳ quái, tưởng tượng hoài cũng nghĩ không ra, đang cắm miệng mà dâng vυ' lên thế quần nào được?!

Quá tò mò, cô len lén mở bức rèm nhòm ra ngoài.

A! Nhìn không tới nha.

Kỷ Sâm chạm chạm bả vai cô, chỉ vào vị trí hoa văn đυ.c rỗng ở phía góc bức rèm.

Hứa Lạc cong eo, híp một con mắt, thông qua lỗ nhỏ, nhìn đến sô pha, trống không.

Chỉ có thể nghe thôi à... Hứa Lạc thất vọng.

Bên ngoài, nam nữ tằng tịu với nhau càng lúc càng lớn tiếng, Hứa Lạc quay đầu nói nhỏ với Kỷ Sâm: "Chúng ta giống như có lời nguyền vậy, lúc nào cũng có thể bị người khác đánh vỡ, hoặc là đi đánh vỡ người khác nha..."

Góc hẹp nhỏ, không gian hữu hạn, khoảng cách hai người rất gần, Kỷ Sâm nhìn lông mi rung động của cô mà lòng ngưa ngứa.

"A a a a, chủ nhiệm mau cắm vào tới... ưm ưʍ..."

"Được, cho em!" Tên đàn ông thở phì phò đẩy cô gái đến trên sô pha, tiếng nệm da kêu bùm bùm.

Hứa Lạc nhạy bén nghe được, lập tức nhìn lén.

Không xem còn tốt, vừa thấy, thiệt muốn phun trào mà...

Một nam bác sĩ, cùng hai nữ y tá, chơi song phi nha!

Hứa Lạc tức khắc bát quái quay đầu lại, đối với Kỷ Sâm thủ thế OK, miệng hình: "3! P!"

Chính mình chơi 3p cùng với việc xem người khác chơi 3p là không giống nhau. Hứa Lạc tò mò tiếp tục coi lén, Lưu chủ nhiệm béo béo lùn lùn, bộ mặt dữ tợn đang cắm huyệt.

Một cây không dài, miễn cưỡng coi là thô đỏ đang ở tiểu huyệt nữ y tá A nhanh chóng ra vào, tay hắn thì bận vuốt ve vυ' y tá B.

"A... gậy thịt thật lớn! Căng chết em mất! Ưm, ha, a a, ưm ~~..." Y tá A nâng cao eo lên, đón ý nói hùa, biểu tình dâʍ đãиɠ không thôi, "A a a chủ nhiệm... Muốn chết ha a..."

"Hừm! Cắm chết cái huyệt da^ʍ này! A a a! Huyệt da^ʍ hút chặt quá, hút ông đây sướиɠ muốn chết!" Lưu chủ nhiệm đâm cho mông nữ y tá bạch bạch rung động, đôi mắt hắn đỏ ngầu.

Lưu chủ nhiệm một bên chụp đánh mông nữ y tá A, một bên dùng sức véo ngực y tá B, đỏ hồng như ra máu, có chút tính ngược đãi.

Hai nữ y tá vừa đau vừa sướиɠ, kêu da^ʍ liên tục, quả nhiên 3p vốn dĩ rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, nữ y tá A kêu được một lát liền cao trào, phun ra đầy nước, mặt mày thất thần, trong miệng còn kêu rên đứt quãng, nâng mông vuốt ve gậy thịt không chịu nhả, "Thật thoải mái... Chủ nhiệm a... Ưʍ... Lại cắm cắm a..."

Y tá B chịu không nổi, quỳ gối lên sô pha, tự nâng mông mình lên, tiểu huyệt lộ ra, lúc đóng lúc mở hút không khí, "Chủ nhiệm, em muốn lắm rồi... Cắm em..."

Lưu chủ nhiệm cực kỳ uy phong, rút ra dươиɠ ѵậŧ còn lưu ánh nước, động thân cắm vào huyệt y tá B.

"A a... Cắm vào rồi! Thật thô thật căng... ưʍ..." Y tá B ngửa đầu, kêu da^ʍ còn lợi hại hơn so với y tá A nha.

Tuy rằng cảnh tượng xấu xí, nhân vật nam chính cũng không ngon lành gì, nhưng mạc danh kỳ diệu vẫn thực kí©ɧ ŧɧí©ɧ...

Hứa Lạc có chút cảm giác, vật cứng chống phía sau cô lại như lửa nóng.

Bức rèm dày nên không khí lưu thông không được bao nhiêu, càng lúc càng nóng khiến mặt cô hồng hồng.

Kỷ Sâm nâng lên cằm Hứa Lạc lên, ánh mắt chăm chú.

Cô thì thào một câu: "Bệnh viện của các anh cũng thật loạn nha..."

"Ừm." Kỷ Sâm hôn lên cổ Hứa Lạc, vén vạt áo của cô lên, ấn ấn bầu vυ' xinh, nâng cái mông mềm mại, áp lên vật đang gắng gượng của mình.

Cái chuyện này của Lưu chủ nhiệm, hắn có nghe qua, nhưng chưa từng để ở trong lòng.

Hứa Lạc nghe âm thanh dâʍ đãиɠ bên ngoài, lại bị hắn sờ sờ, thỉnh thoảng run rẩy một chút, hừ hừ nũng nịu, "Nam bác sĩ thật có diễm phúc, điều kiện như thế mà lại có thể làʍ t̠ìиɦ với hai người, sướиɠ đến điên rồi. Anh điều kiện còn tốt hơn trăm lần so với hắn, đồ yếu sinh lý như hắn mà một chim chơi cùng hai bướm, trong khi anh lại chỉ có thể chơi cùng một..."

"A a... Chủ nhiệm cắm chết em a a a a, không được..."

"Cắm chết hai con điếm bọn mày! Cả ngày chỉ mong được dươиɠ ѵậŧ cắm! Ưm! Mau hút chặt dươиɠ ѵậŧ ông đây, hừ! Da^ʍ huyệt! Cắn sướиɠ quá, muốn bắn..." dươиɠ ѵậŧ Lưu chủ nhiệm bị mυ'ŧ đến tê dại, hắn thẳng lưng cắm nhanh tầm mười cái, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng sữa bắn vào âʍ ɦộ của y tá B, hắn liền rút gậy thịt ra, dùng tay với vào, moi ra một ít, nhét vào trong miệng hai nữ y tá, "Ăn ngon không?!"

Y tá B da^ʍ mị liếʍ dâʍ ɖị©ɧ trên ngón tay hắn, "Ăn ngon, a..."

Y tá A nuốt xong, cầm dươиɠ ѵậŧ mềm nhũn của hắn lên, thuần thục liếʍ láp.

Lưu chủ nhiệm chẳng mấy chốc lại cứng rồi, đặt tay lên ót y tá A, chậm rãi cắm cái miệng nhỏ, nhắm mắt rêи ɾỉ: "Hư hừm..."

Y tá B cũng thò qua, liếʍ tinh hoàn.

Hai nữ y tá ra sức liếʍ liếʍ, cùng nhau hầu hạ dươиɠ ѵậŧ của lão chủ nhiệm. Hai chiếc lưỡi mềm mại đan xen liếʍ láp, mang đến kɧoáı ©ảʍ vô hạn.

Lưu chủ nhiệm nhẫn nhịn không được bao lâu lại bắn thêm một lần, tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c đặc sệt tưới lên mặt hai cô gái.

Hứa Lạc một bên vuốt ngực nhuận thở, một bên say mê nhìn lén.

Nhất thời chịu không thấu, một tay chống lên cửa sổ, một tay nắm bức rèm, mông nhỏ cọ gậy thịt, quay đầu nhìn Kỷ Sâm, thanh âm cực nhẹ, "Bác sĩ Kỷ..."

Kỷ Sâm dùng đầu ngón tay đè thật mạnh lên chỗ ấy của cô, "Tạm thời dùng tay cho em đến một lần?"

Hứa Lạc khó nhịn nhăn lại khuôn mặt nhỏ, "Không cần, muốn bác sĩ Kỷ cắm vào cơ..."

Kỷ Sâm kéo khóa quần, móc dươиɠ ѵậŧ ra, tròng áo mưa lên. Hắn biết hôm nay Hứa Lạc tới, nên mang theo mấy cái trong người.

Đỡ gậy thịt đang ngẩng cao, qυყ đầυ để ở miệng huyệt, "Được không?"

Hứa Lạc không tiếng động gật đầu.

Giữa trưa đã làm một lần, hiện tại Hứa Lạc cũng chảy rất nhiều nước, gậy thịt không cần tốn sức lắm, trực tiếp đi vào.

"Ưʍ..." Hứa Lạc phản ứng rất lớn, che miệng, nức nở.

Bên trong vừa chặt lại ướt, cổ họng Kỷ Sâm cũng phát ra tiếng rên, hắn nắm lấy mông mềm của cô vận động cắm rút. Nhưng lại không dám làm quá nhanh, sợ phát ra tiếng bạch bạch, chỉ có thể đặc biệt nghiền ngẫm.

Cắm lộng như vậy không thể nghi ngờ là trêu ngươi tính nhẫn nại của cả hai.

Hứa Lạc dẩu mông lên cai, thỉnh thoảng còn không quên nhìn tình hình bên ngoài.

Trên sô pha, Lưu chủ nhiệm dùng tư thế doggy cắm y tá B, mà y tá A đang ăn cháo lưỡi cùng y tá B, hai cô gái tận tình vuốt ve nhau, ngón tay B cắm ở phía dưới A, trừu động ra vào, thường thường chuyển hướng moi điểm mẫn cảm, hạ thân A như dòng suối chảy nước không ngừng, không bao lâu lại tiết ra một lần. Đồng thời, B cũng ngẩng cao cổ lên tới đỉnh điểm.

Lưu chủ nhiệm rút gậy thịt ra, thô bạo nhét thẳng vào trong miệng y tá A.

"Hưʍ..." Lưu chủ nhiệm nhắm mắt thở dốc, chậm rãi thẳng lưng.

Y tá A ra sức nuốt, yết hầu lên xuống, nhưng vẫn không hết, khóe miệng chảy ra một ít tϊиɧ ɖϊ©h͙.

**

Ba người bên ngoài thu dọn xong vừa đi, Hứa Lạc liền kêu ra tiếng, Kỷ Sâm nháy mắt tăng sức va chạm, bức rèm vẫn luôn không có gì khác thường, giờ phút này giống như có mấy đứa trẻ ở bên trong chơi đùa, rung động dữ dội.

"Bác sĩ Kỷ... A... Quá, quá nhanh... Chậm một chút..." Hứa Lạc bắt lấy bức rèm, bị đâm cho chao đảo, "Á... Nhẹ chút..."

Kỷ Sâm rút gậy thịt ra, lật người qua hướng chính diện, đột nhiên nâng cô đặt lên bệ cửa sổ.

Hứa Lạc chỉ có phần lưng là điểm tựa, còn lại đều treo trên không, toàn bộ trọng lượng dồn lên chỗ hai người giao hợp, kɧoáı ©ảʍ ập tới liên tục.

Bức màn cứ phập phồng, tiếng phụ nữ kiều mị rêи ɾỉ cùng tiếng thở dốc thô trầm của đàn ông đan xen không ngừng.

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Ngày đó, khi Hứa Lạc gặp lại Tần Luật một lần nữa, thật như một vở hài kịch.

Kỳ thật trong khoảng thời gian này, bao gồm cả khi cùng Kỷ Sâm đạt thành hiệp ước bạn giường, tên nhϊếp ảnh gia Lâm Hạo vẫn luôn quấy rầy cô.

Cô có để lại số di động cùng địa chỉ mail, phòng làm việc của Lâm Hạo đã gửi hình đạt yêu cầu, giao dịch là kết thúc, nhưng liên hệ vẫn bị hắn giữ.

Lâm Hạo dùng hòm thư cá nhân, cách mấy ngày lại gửi mấy thứ linh tinh về lần ấy, rồi mấy ngày lại gửi vài thứ riêng tư của hắn, đến hòm thư của Hứa Lạc. Kèm thêm ít lời âu yếm ghê tởm, Hứa Lạc thiếu chút nữa nôn luôn. Những thứ linh tinh về lần bừa bãi đó vốn không chụp đến mặt, cô cũng lười quản.

Sau một thời gian, hắn bắt đầu nửa đêm rạng sáng gọi điện thoại làm phiền. Hết mail rồi đến điện thoại cùng nhau oanh tạc, Hứa Lạc đành phải tắt âm điện thoại, hoàn toàn không đáp lại, chờ hắn diễn xiếc một mình đến chán thì thôi.

Thẳng đến ngày hôm qua ——

Hòm thư của cô nhận được một cái video từ Lâm Hạo, kèm mấy chữ:【 Hứa tiểu thư, tôi kiểm tra lại camera, phát hiện chúng ta có ghi lại một cái video rất thú vị, em có thể xem một chút nà.】

Hứa Lạc mở ra, rõ ràng là video ghi hình bọn họ làʍ t̠ìиɦ ở phòng khách.

Mở đầu là camera bị Lâm Hạo ném đại ở nơi nào đó, không cẩn thận chạm đúng nút ghi hình, vừa vặn ống kính lại chiếu đúng chỗ bọn họ làm một lần, ghi lại toàn cảnh.

Video dài mười ba phút, có thể thấy được sườn mặt của cô rõ ràng, biểu tình cao trào cũng bị quay rõ ràng, hình ảnh cuối cùng hiện lên cảnh báo pin yếu, được một lúc thì đen thui, chắc hẳn hết pin.

Có vẻ là thực sự ngoài ý muốn. Bọn họ không hề biết là bị ghi hình lại. Mà sau khi sạc pin, Lâm Hạo cũng không kiểm tra lại, không phát hiện ra đoạn phim này. Nhưng gần đây, hắn sắp xếp lại dữ liệu, nên thấy được.

Hứa Lạc hỏi Lâm Hạo muốn cái gì, hắn tỏ ý muốn cùng cô chơi thêm vài lần.

Hứa Lạc không đáp ứng, hắn liền nói muốn hẹn gặp mặt nói chuyện, yêu cầu này cũng không phải quá đáng, cô không cự tuyệt, chọn thời gian địa điểm.

Vô cùng cẩn thận, buổi sáng thứ bảy, tiệm cà phê ngay quảng trường, vừa đông người, vừa có rất nhiều cảnh sát duy trì trật tự.

Nói được vài câu, buồn cười là Lâm Hạo càng ra vẻ nghiêm túc, đưa ra yêu cầu kết giao. Cái kịch bản cũ rích, lãng tử quay đầu tìm được chân ái, ngữ khí tuỳ tiện như vậy. Hứa Lạc không phải mấy em gái tuổi trẻ chưa trải sự đời, tất nhiên là từ chối, "Lâm nhϊếp ảnh gia, trong thẻ nhớ máy của anh, chắc hẳn không thiếu mấy loại clip chơi đùa với mấy em gái như vậy, đừng phí thời gian của nhau nữa."

Loại người này, chẳng qua hám của lạ, thời gian kết giao dài nhất hẳn là không vượt quá một tháng.

Lâm Hạo thấy không hoà hợp được, lại hỏi: "Vậy ngủ một lần cuối cùng? Anh nhớ về em lâu như vậy, em nên thỏa mãn nguyện vọng của anh một chút, anh mới buông em đi được."

Hứa Lạc đen mặt, đứng dậy, trước khi rời đi, mắng hắn bệnh tâm thần, cảnh cáo hắn đừng quấy rầy nữa, không cô sẽ báo cảnh sát.

Mà Lâm Hạo không hề biết thân biết phận, chạy đến bắt lấy tay cô, "Một lần cuối cùng, ngủ xong liền xóa video kia, tuyệt đối không lưu bản sao, ông đây hàng to xài tốt, một lần này bảo đảm em sướиɠ quên lối về."

Hứa Lạc kéo tay mãi không thoát được, tức chết, "Quên lối cmn về, bà đây nói thật vậy, anh là tên kém cỏi nhất trong số đàn ông tôi ngủ qua đấy! Ngủ! Ngủ em gái anh! Còn dám ra vẻ ngủ được anh là tôi tiện nghi? Bớt ảo tưởng giùm cái! Buồn nôn!"

Mặt Lâm Hạo tức khắc thay đổi, tay nắm cổ tay cô càng thêm dùng sức, "Đồ lẳиɠ ɭơ như cô còn dám nói? Ngày đó ai bị tôi cắm kêu da^ʍ không ngừng nổi? Rút chim kéo quần lên liền không nhận người đúng không?"

"Anh còn như vậy nữa thì tôi sẽ báo cảnh sát!" Hứa Lạc tức đến đỏ mặt, giận dữ nói.

Trên quảng trường, người tới tới lui lui, ban đầu âm lượng nói chuyện còn nhỏ, không ai chú ý tới, nhưng Hứa Lạc kêu muốn báo cảnh sát liền hấp dẫn sự chú ý của mọi người xung quanh.

Đôi nam nữ lôi lôi kéo kéo, thoạt nhìn giống một đôi yêu nhau đang tranh cãi, càng ngày càng nhiều người vây xem.

Sắc mặt Lâm Hạo càng ngày càng kém, một tên đàn ông như hắn lại lôi kéo con gái nhà người ta giữa thanh thiên bạch nhật, bị người chỉ trỏ, hắn giận mất khôn muốn đem những lời muốn mắng Hứa Lạc phun ra hết.

Mới vừa mở miệng mắng hai chữ 'con điếm', một người đàn ông cao lớn anh tuấn liền chen vào đám người, khuôn mặt lạnh lùng nghiêm trọng, cao mét tám mét chín, mặc chế phục đặc cảnh xanh đen, vai rộng eo thon, lưng thẳng chân dài, rắn chắc nhưng không hề có cơ bắp khoa trương, mọi người tự giác nhường đường cho hắn, ủng quân đội dẫm xuống đất không tiếng động nhưng lại đem đến khí thế khiến người e sợ, chế phục bó sát, bên hông là túi súng đặc chế.

Vừa thấy liền có cảm giác an toàn, mặt mũi lại đẹp trai như thế, làm mấy cô bé học sinh mê mẩn thất điên bát đảo, cầm di động điên cuồng ấn nút chụp hình.

Vị đặc cảnh này đi tới, nhìn chằm chằm vào Lâm Hạo, Lâm Hạo tức khắc ngoan như cún, đem câu nói kế tiếp nuốt vào, tự giác buông lỏng tay Hứa Lạc.

Hứa Lạc quay đầu nhìn lại, kinh ngạc trợn mắt.

Tần Luật đi đến bên người cô, nhàn nhạt nhìn cô một cái, phóng tầm mắt lạnh băng tới trên người Lâm Hạo, "Mồm miệng sạch sẽ một chút."

Tần Luật vừa nói chuyện, vừa đưa họng súng lên, giơ giơ hướng về phía Lâm Hạo cảnh cáo.

Tuy rằng họng súng rất mau rơi xuống, nhưng vẫn doạ Lâm Hạo sợ không nhẹ, tưởng như có thể nghe tiếng hắn ăng ẳng sợ hãi.

Hứa Lạc cũng sợ không nhẹ.

Như thế nào lại trùng hợp tới như vậy, đúng hôm Tần Luật tuần tra bên này sao?

Còn có, tiếng 'con điếm', Tần Luật... nghe thấy phải không?

"Tiểu thư, phát sinh chuyện gì? Yêu cầu hỗ trợ?" Tần Luật hỏi Hứa Lạc đang thất thần.

Lâm Hạo căng thẳng lên, trái tim vọt tới cổ họng, sợ cô đem việc video kia nói ra.

Hứa Lạc phục hồi tinh thần, lắc lắc đầu, "Không có việc gì, chỉ xảy ra một chút mâu thuẫn nhỏ."

Nói đùa, cô so Lâm Hạo lại càng không muốn Tần Luật biết chuyện clip nóng, cũng không muốn bị đem đi lập biên bản với Lâm Hạo tại chỗ này.

Cô lo Lâm Hạo lỡ mồm trước mặt Tần Luật, chỉ muốn kết thúc nhanh nhanh.

Lâm Hạo thở dài nhẹ nhõm một hơi, xám xịt rời đi.

Không còn gì để xem, đám người tụ tập cũng dần dần tan.

Hứa Lạc cúi đầu, "Cảm ơn, không có việc gì, tôi phải đi đây." Nói xong cũng không chờ người kia nói, xoay người muốn đi.

"Hứa Lạc." Tần Luật gọi lại, "Tâm sự."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Editor: hic hic thật lòng xin lỗi mấy tỷ mụi, vì có chuyện riêng nên tuần vừa rồi tui bận bù đầu, mới mở lại s1apihd.com thì nhận mấy tin nhắn gắn cờ hình nóng đầu trang tới tấp. Quá buồn luôn hiu hiu. Dài như tờ sớ zậy á, tầm 50% ảnh bị dính, bộ TTCN cũng thế, tui không hiểu cho lắm, nhiều truyện còn show trắng trợn ra mà ko bị tuýt còi, sao tui bị liên tục zậy huhuhu (ㆀ˘・з・˘)

Chương bản convert khá ngắn nên tui ráng gộp 2 thành 1 edit cho mọi người đọc cho bõ nha, thương thương, đợt này đỡ bận hơn, sẽ tâm sự tuổi hồng nà hihi (='∀`)人('∀`=)