Kỳ thật nếu bàn về ô tô, loại tay đua chuyên nghiệp như Cổ Tinh Lan tất nhiên là hiểu rõ hơn Thu Đồng Tâm và Bạch Tấn. Anh nói những cái đó tuyệt đối cũng là sự thật khách quan.
Nhưng giờ phút này tự nhiên nhìn cái đức hạnh ngạo nghễ không coi ai ra gì của anh, Thu Đồng Tâm cảm thấy khó chịu. Lúc trước khi mới vừa quen biết ấy, cô còn thật lòng cảm thấy người đàn ông kiệt ngạo khó thuần này thật khốc, toàn thân trên dưới đều bùng nổ hơi thở hormone nam tính nồng đậm, chọc cho hai mắt người ta sáng lấp lánh, hận không thể lập tức đè anh xuống ăn sạch sẽ.
“Tôi chỉ là mua để chạy hằng ngày thôi, cũng không phải đi đua, cần gì để ý nhiều như vậy?” Cô nhún vai cười tủm tỉm với Cổ Tinh Lan rồi quay đầu nhìn anh chàng nhân viên đẹp trai, “Tôi muốn thử xe, phiền sắp xếp một chút.”
Cổ Tinh Lan trầm mặc nhìn cô vài giây, đột nhiên nâng khóe miệng cười cười, chửi thầm một tiếng, rồi kêu nhân viên cửa hàng đi nhà kho sát vách.
Tần Hiên cực kỳ không tình nguyện đi theo phía sau anh: “Lão đại, tính tình này của anh không thể sửa được sao? Thật vất vả mới gặp lại, anh ôn nhu chút sẽ chết à? Anh nhìn bộ dáng vừa rồi của anh xem, rõ ràng muốn tốt cho người ta, nhưng lại trưng bộ mặt khó coi như vậy, nếu em là học muội em cũng sẽ không nhận ý tốt của anh.”
Cổ Tinh Lan lạnh lùng trừng mắt nhìn hắn một cái: “Ông đây không cần phải đi chịu nhục!”
“Chậc chậc chậc!” Tần Hiên cười dựng cái ngón tay cái với Cổ Tinh Lam: “Lợi hại lợi hại, ngầu như vậy, lúc trước là ai đuổi tới sân bay phát hiện người ta đi rồi, uống đến say như chết khóc đến trời tối âm u?”
“Ai mẹ nó khóc?”
“Đúng vậy, không khóc, chỉ là đôi mắt đỏ như đít khỉ thôi.”
Thấy người đàn ông kia bị Thu Đồng Tâm vô tình “đuổi” đi, Bạch Tấn quả thực mừng hết lớn, kéo cô lại hôn một cái thật mãnh liệt: “Bảo bối, yêu em muốn chết.”
“Lăn.” Thu Đồng Tâm không chút khách khí mà trừng anh một cái, “Nếu anh mà nói cái từ kia với em một lần nữa, thì quan hệ của hai ta đến đây kết thúc.”
“Em mẹ nó quả thật là một người kỳ lạ mà.” Bạch Tấn hung tợn mà nhéo nhéo khuôn mặt cô: “Em biết có bao nhiêu người muốn nghe anh nói cái từ kia không hả?”
Thu Đồng Tâm quay đầu ngọt ngào cười với anh: “Vậy anh đi tìm những cô gái muốn nghe đi nha, Bạch đại soái ca.”
Để ký hợp đồng thì còn cần đợi một lúc mới có thể chốt giá.
Thu Đồng Tâm vào toilet, mới vừa rửa tay xong xoay người, đã bị Bạch Tấn ôm vào trong l*иg ngực hôn lên.
Môi lưỡi quấn quýt một lúc lâu, liếc mắt nhìn cửa lớn đang mở, Thu Đồng Tâm không khỏi trêu chọc nói: “Bạch đại soái ca lá gan đủ lớn nha, WC nữ mà cũng dám tiến vào không kiêng nể gì, không sợ bị người ta đuổi ra sao?”
“Cửa bị hư, không khoá được.” Bạch Tấn vẻ mặt u oán, “Cái cửa hàng rách nát này, cái khoá cửa toilet cũng không thay nổi.”
“Anh gấp gáp như vậy sao?” Vừa nói chuyện, Thu Đồng Tâm đồng thời đưa tay phải thăm dò vào giữa háng anh. Thật ra nơi đó còn chưa cương cứng, nhưng bị cô cố ý vỗ về chơi đùa vài cái như vậy, chọc cho Bạch Tấn thực sự có chút dục hoả đốt người.
“Đi lên xe anh.” Nắm lấy tay nhỏ lộn xộn của cô, ánh mắt Bạch Tấn cực nóng, cổ họng khẽ nhúc nhích.
“Bên trong không có ai, vẫn có thể WC play.”
Giảo hoạt mà chớp chớp mắt, lôi kéo anh vào một gian phòng vệ sinh, Thu Đồng Tâm động tác lưu loát cởi bỏ dây kéo quần của Bạch Tấn, bàn tay dùng sức ấn ở trên dươиɠ ѵậŧ đã bắt đầu hưng phấn.
Hô hấp Bạch Tấn cứng lại, thân thể khẽ run lên, thấy anh phản ứng mãnh liệt như vậy, Thu Đồng Tâm chậm rãi ngồi xổm xuống, càng thêm đắc ý vuốt ve lên xuống.
“Ân…” Bạch Tấn than nhẹ một tiếng, thanh âm khàn khàn, “Bảo bối, liếʍ một chút.”
Thu Đồng Tâm ngoan ngoãn nghe lời, mở cái miệng nhỏ ra ngậm lấy qυყ đầυ lửa nóng, đầu lưỡi phấn nộn nhẹ nhàng liếʍ láp, động tác thuần thục, kỹ xảo cao siêu, làm anh lại nhịn không được phát ra một tiếng kêu rên.
Dươиɠ ѵậŧ trong miệng từ từ trở nên lớn hơn, cơ hồ muốn căng nứt cái miệng nhỏ của cô. Thu Đồng Tâm cảm thấy bụng dưới trào dâng một trận ngứa ngáy khó nhịn, một dòng hoa dịch đã chảy ra.
Nhìn cô ngồi xổm trước người mình, hai chân khép lại cọ xát trái phải, Bạch Tấn lập tức hiểu rõ cảm thụ của cô. Sờ sờ mái tóc mềm mại của Đồng Tâm, anh nâng đầu cô, đưa đẩy côn ŧᏂịŧ ra ra vào vào trong miệng.
Chờ đến khi giữa háng cũng đủ cứng, Bạch Tấn mới lại chậm rãi rút ra, kéo Thu Đồng Tâm đứng dậy, vài động tác đã cởi váy với áo ngực cô ra. Anh dùng đầu ngón tay vê nhẹ đỉnh nụ hoa, đùa bỡn lúc mạnh lúc nhẹ.
Dịch nóng lại từ trong tiểu huyệt lại trào ra một đợt, Thu Đồng Tâm nhấc chân quấn lên eo anh, cách qυầи ɭóŧ cọ xát đồ vật lớn đang đứng thẳng.
Nhìn dáng vẻ không nhịn nổi của cô, Bạch Tấn khẽ cười một tiếng, ngồi xổm xuống chậm rãi vén váy cô lên, đem qυầи ɭóŧ mỏng trong suốt hoàn toàn có thể nhìn thấy được lông tóc màu đen cởi xuống nhét vào túi quần mình. Một tay anh xoa mông cô, một tay sờ lên cánh hoa đã sớm ướŧ áŧ, ở trong khe hở trơn trượt vỗ về chơi đùa qua lại.
“Ưm…” Thu Đồng Tâm nhịn không được ngã về phía sau dựa vào trên vách ngăn phòng vệ sinh, chủ động mở đùi ra càng rộng hơn, đem nơi tư mật trần trụi hiện ra trước mắt anh, đồng thời vươn tay vuốt ve bầu ngực cao ngất của mình.
Thấy Thu Đồng Tâm tự an ủi, Bạch Tấn dò đầu lưỡi ra chen vào trong giữa hai mảnh cánh hoa, dùng sức kí©ɧ ŧɧí©ɧ âm hạch dần dần sung huyết. Anh chỉ tuỳ ý trêu chọc vài cái, chất lỏng từ trong huyệt nhỏ liền cuồn cuộn chảy ra không ngừng đều bị anh tham lam cuốn hết vào trong miệng mà nhấm nháp.
Vách thịt trong huyệt đạo co rút từng cơn, cảm giác ngứa cùng hư không làm Thu Đồng Tâm không ngừng vặn vẹo thân thể mềm mại, rêи ɾỉ ra tiếng:
“Cắm vào đi, đủ ướt rồi.”
Bạch Tấn đã sớm nhịn không nổi, hiện giờ đương nhiên là nhanh chóng đứng dậy, vô cùng gấp gáp mà nâng một chân cô lên, côn ŧᏂịŧ nóng giữa háng để ngay miệng huyệt ướt dầm dề, cọ xát trái phải vài cái liền mãnh liệt cắm vào.
Thu Đồng Tâm cắn môi, thỏa mãn mà thẳng lưng, phối hợp tiết tấu của anh ở trong tiểu huyệt chặt khít chậm rãi đưa đẩy.
Du͙© vọиɠ căng chặt rốt cuộc cũng đến chỗ sâu nhất, Bạch Tấn thoải mái mà than một tiếng. Anh cong eo đem cự vật rút ra một nửa, rồi bỗng nhiên động thân một cái, làm dươиɠ ѵậŧ thật lớn trực tiếp khuấy đảo hoa tâm.
Thấy cô sướиɠ đến nỗi toàn thân run rẩy, vòng eo mảnh khảnh không ngừng xoắn, nhiệt tình mà phối hợp luật động của mình, Bạch Tấn kề sát vào bên tai cô khẽ liếʍ vành tai:
“Có muốn nhanh hơn không?”
“Ưm… Muốn.”
“Được.”
Hai thân thể lửa nóng dính sát vào nhau, vách thịt non mềm như có vô số cái miệng nhỏ cắи ʍút̼ chặt lấy dươиɠ ѵậŧ vừa dài vừa cứng, mỗi lần anh dùng sức lao tới đều làm hai người sung sướиɠ lại thoả mãn.
“A…” Hoa tâm bị hung hăng va chạm, cô vẫn là không khống chế được khẽ kêu một tiếng, nhưng so với âm thanh thân thể va chạm ái muội và tiếng nướ© ŧıểυ huyệt bị thọc vào rút ra, thì loại rêи ɾỉ dâʍ đãиɠ này ngược lại thật bé nhỏ không đáng kể.
Thu Đồng Tâm là người thuộc trường phái vì hưởng lạc mà không màng tất cả, có loại kɧoáı ©ảʍ này thì việc thâu hoan trong WC có bị phát hiện hay không, cô ngược lại không để ý như vậy.
“Ân… a a a…”
Một khắc cao trào cuộn tới kia, thân mình cô nhũn ra, thiếu chút nữa ngã xuống trên mặt đất, cũng may cánh tay Bạch Tấn đủ rắn chắc, đem cô ôm chặt lại, động eo liều mạng đưa đẩy một lúc lâu, anh mới kêu rên đem hạy giống nóng bỏng không hề giữ lại mà rót vào chỗ sâu trong hoa huyệt, hôn thật sâu đôi môi đỏ không ngừng đóng mở của cô.