Đồng Tâm

Chương 11: "Làm" anh

Đối với ánh mắt đánh giá và tán thưởng không chút che dấu của Đồng Tâm, người đàn ông cũng chỉ lễ phép mà cười cười, rồi ngồi lặng im tuỳ ý nghịch ly rượu trong tay.

Nhìn anh cười lên hai mắt cong cong như vầng trăng non, Thu Đồng Tâm càng nhìn càng thấy động lòng, vẫn tiếp tục nhìn chằm chằm vào ngũ quan tinh xảo của anh, ngẫu nhiên còn khoa trương mà cho vài ánh mắt lấp lánh.

Người đàn ông ban đầu còn bình tĩnh, nhưng dần dần bị cô nhìn đến nỗi không được tự nhiên, chỉ có thể mỉm cười nói:

"Xin hỏi... cô muốn làm gì đây?"

"Nhìn anh đó. Anh soái như vậy không nhìn thêm vài lần thì quá đáng tiếc rồi. Anh đừng xen vào việc của tôi. Tôi nhìn là chuyện của tôi, không liên quan gì đến việc của anh nha."

Thấy cô một bộ dáng đương nhiên như vậy, người đàn ông kéo kéo khoé miệng, cũng không nói gì, xoay đầu từ từ uống rượu.

Thu Đồng Tâm gọi ly rượu giống anh, tay trái nâng ly thỉnh thoảng nhấp vài ngụm, tay phải chống cằm, tiếp tục quang minh chính đại mà thưởng thức nhan sắc ngời ngời của anh.

Uống cạn một ly, người đàn ông lần nữa bị cô nhìn chằm chằm đến ngồi không yên:

"Tôi nói có phải cô muốn làʍ t̠ìиɦ với tôi?"

"Chuyện này không phải rõ ràng quá sao?" Thu Đồng Tâm nhìn anh cười ngọt ngào chớp chớp mắt: "Tôi chính là muốn làʍ t̠ìиɦ với anh, giờ anh mới phát hiện?"

Người đàn ông một lần nữa đánh giá cô từ trên xuống dưới, lúc đảo qua cặp chân dài dưới váy và bộ ngực cao ngất kia, ánh mắt rõ ràng tạm dừng nhiều hơn một chút. Thu Đồng Tâm cười đắc ý không vội mở miệng, vẫn dùng tầm mắt mà quấy nhiễu anh.

Dưới ánh đèn mờ tối, gương mặt thanh thuần cười rộ lên giống như tinh linh, rõ ràng là trang điểm kỹ lưỡng nhưng lại vô cùng phù hợp, ngược lại còn hiện ra vài tia vũ mị. Người đàn ông nhìn cô cười cười, đột nhiên đẩy điện thoại đến trước mặt cô:

"Tối mai gặp, cô thấy sao?"

"Tối mai?" Thu Đồng Tâm nhướng mày, "Tôi không có kiên nhẫn như vậy."

Chân dài duỗi ra, cô lưu loát từ trên ghế bước xuống, thuận tay đẩy điện thoại về trước mặt anh, ở bên tai thở ra luồng khí nóng, gằn từng chữ một:

"Tạm, biệt."

Nói xong cô thật sự đi mà không quay đầu lại, động tác tiêu sái dứt khoát.

Người đàn ông quay đầu nhìn bóng dáng soái khí lại gợi cảm của cô, bỗng chốc nắm lấy di động đuổi theo, tự nhiên mà ôm vai cô: "Đi đâu đây?"

Thu Đồng Tâm nhìn anh bĩu môi: "Nếu tôi nói tôi không có hứng thú?"

Người đàn ông câu môi cười: "Tôi có hứng thú."

Hai người đi đến khách sạn gần nhất, chỉ mất bốn năm phút.

Mới vừa vào cửa, người đàn ông đã gấp không chờ nổi mà hôn lên môi Thu Đồng Tâm.

Kỳ thực lúc lên giường với người xa lạ Thu Đồng Tâm không thích hôn môi, nhưng rất kỳ quái, nháy mắt khi người đàn ông này vừa hôn xuống, cô cũng không kháng cự, hơn nữa rất nhanh cô đã phát hiện kỹ thuật hôn của anh vô cùng điêu luyện.

Người đàn ông này tuyệt đối không phải là tay mơ. Đây là đánh giá đầu tiên của Thu Đồng Tâm đối với anh.

Bất quá như vậy cũng tốt, cô chỉ cần nghiêm túc hưởng thụ không cần phải tốn công sức đi dạy anh phải nên làm thế nào. Đây cũng là nguyên nhân cô không thích xử nam.

Thu Đồng Tâm cảm giác được người đàn ông này không hút thuốc, tuy rằng ăn mặc rẻ tiền, nhưng trên người có một mùi bạc hà nhàn nhạt, ngửi vào thật thoải mái, không hiểu sao còn mang theo chút gợi cảm.

Chiếc váy hai dây cổ chữ V màu đỏ sậm chỉ bị anh tuỳ ý lôi kéo đã từ trên bả vai mảnh khảnh của Thu Đồng Tâm rơi xuống, lộ ra nội y bên trong.

Môi lưỡi người đàn ông vẫn rất có kỹ xảo ở trong miệng cô mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ truy đuổi, hai bàn tay to đồng thời ra sức chậm rãi cởi bỏ đồ lót của cô.

Nắm vào tay một mảnh một mại, da thịt trơn bóng nõn nà, làm anh nhịn không được mà buông môi Thu Đồng Tâm ra, cúi đầu nhìn thoáng qua.

Chỉ một cái liếc mắt này, lửa dục trong mắt người đàn ông lại dày đặc lên rất nhiều, khoé miệng cũng giơ lên một độ cong càng sâu:

"Nơi này, so với tưởng tượng của tôi, còn đẹp hơn."

"Nơi này của anh so với tưởng tượng của tôi, còn lớn hơn."

Tay nhỏ dùng sức vỗ giữa háng người đàn ông một cái, Thu Đồng Tâm ngẩng đầu lên nhìn anh, môi đỏ khẽ mở: "Anh cứng!"

Người đàn ông một tay đẩy Thu Đồng Tâm dựa vào trên tường, một bên cúi đầu ngậm lấy đầṳ ѵú phấn hồng, một bên duỗi tay cởϊ qυầи lót cô ra. Trực tiếp phát hiện ra lớp vải cực nhỏ, là qυầи ɭóŧ chữ T, anh cười khẽ một tiếng, miệng không rõ nói: "Thật dâʍ đãиɠ."

"Xem anh đã cứng như vầy rồi, còn không phải là thích tôi dâʍ đãиɠ hay sao?"

Thu Đồng Tâm ngửa đầu, nhẹ thở phì phò, mặc cho bàn tay người đàn ông ở bên hông và mông trần trụi của mình vuốt ve: "Ưʍ..."

Khi bàn tay anh đi vào giữa hai chân Thu Đồng Tâm, giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, người đàn ông lưu luyến từ trước ngực cô ngẩng đầu. Anh nhanh chóng đi vào phòng tắm dùng xà phòng rửa sạch tay, lại chạy đến đầu giường cầm "áo mưa" lúc này mới trở lại trước mặt cô, tiếp tục động tác.

Thu hết thảy những hành vi của người đàn ông vào mắt, Thu Đồng Tâm nhịn không được mỉm cười, không cần cô nhắc nhở, anh đã đem những việc nên làm làm hết rồi. Xem ra là một thân sĩ vừa tri kỷ vừa cẩn thận, hiểu được vì thân thể và sức khoẻ của phụ nữ mà suy xét.

Môi mỏng gợi cảm một lần nữa mυ'ŧ trên nụ hoa thẳng đứng, tay trái vuốt ve bên còn lại, tay phải gấp không chờ nổi mà đi vào giữa hai chân Thu Đồng Tâm.

Nơi đó của cô đã sớm nhầy nhụa, đầu ngón tay ở trên miệng huyệt dùng sức xoa nắn vài cái, liền có một đợt mật dịch trào ra, làm ngón tay anh tiến vào cực kỳ thuận lợi, thọc vào rút ra cũng càng không kiêng nể gì.

"Ưʍ..."

Thu Đồng Tâm ôm đầu của anh, lòng tràn đầy sung sướиɠ mà hưởng thụ sự an ủi.

Có thể gặp được một người bạn giường các mặt đều ưu tú, lại còn ôn nhu, thật là chuyện không dễ dàng.

Cho đến khi trên tay đã ướt một mảng lớn, người đàn ông mới thẳng tay cởϊ qυầи, mang "áo mưa" vào, nâng một chân Thu Đồng Tâm lên, gậy thịt để trước miệng huyệt đâm vào.

"Ahh..."

Thu Đồng Tâm dựng thẳng thân mình, hai tay ôm trên eo anh, làm dươиɠ ѵậŧ cực lớn hoàn toàn đi vào nguyên cây.

Cơ hồ như đồng thời cô cũng nghe người đàn ông trầm thấp hừ nhẹ một tiếng, cùng với hô hấp bỗng nhiên dồn dập hơn.

Tiểu huyệt nhỏ hẹp bị anh căng đến tràn đầy, đồng thời vách thịt mềm mại cũng đang không ngừng mấp máy mυ'ŧ chặt du͙© vọиɠ của anh.

"Thoải mái sao?" Thu Đồng Tâm nửa híp mắt, nhìn anh mà cười đắc ý.

"Lời này hẳn là tôi hỏi em."

Người đàn ông nâng mông cô lên, đem thân mình cô nâng lên trên, ra sức nhấn eo, thọc vào rút ra mãnh liệt, làm Thu Đồng Tâm rêи ɾỉ liên tục.

Hơi thả lỏng một chút, người đàn ông dùng biểu tình đắc ý mà kiêu ngạo trả lại cô: "Thoải mái sao?"

"Thoải mái... ahh... sâu một chút..."

Nhìn cái miệng nhỏ của cô hé mở, hô hấp dồn dập mà rêи ɾỉ, vẻ mặt đầy hưởng thụ, người đàn ông liền cúi đầu tìm môi cô, đầu lưỡi ở trong môi răng cô không ngừng kɧıêυ ҡɧí©ɧ quấy loạn.

Hai tay Thu Đồng Tâm dứt khoát ôm cổ anh, một chân kia cũng nâng lên, gắt gao quấn quanh eo mông rắn chắc có lực, dựa lưng vào vách tường, đem toàn bộ thân mình đều treo ở trên người anh. Một bên vặn eo hùa theo cử động ra vào, một bên khống chế môi lưỡi đảo khách thành chủ, càng thêm cuồng dã mà xâm chiếm khoang miệng anh.