Hạ Lam quả thật sững sờ, cô chưa sinh em bé cũng đã nghe qua viện trưởng bệnh viện Sức khỏe bà mẹ và trẻ em, sáng sớm đã hấp dẫn cả một hàng người ngồi xổm đợi ở cửa bệnh viện, đến tái khám cũng khó mà lấy được số, đừng nói chi cô chỉ là sơ chẩn, lần đầu tiên thấy được cái gì gọi là có cửa sau liền thuận lợi.
Nhưng mà được rồi, lý lịchviện trưởng này thâm hậu, thân là ba mẹ lính mới, sẽ yên tâm hơn.
Hạ Lam đứng lên, "Đi thôi." Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn ~`L`ê`~ ~`Q`u`ý`~ ~`Đ`ô`n`~
"Đợi chút." Anh đột nhiên nghĩ đến chuyện gì, trở về phía sau bàn làm việc, "Anh tìm đồ." Vì vậy cô lại ngồi xuống.
Chỉ thấy người đàn ông từ ngăn kéo lấy một món đồ ra, sau khi lấy ra, dùng tư thế kỳ lạ di chuyển đến bên cạnh cô, "Đưa tay cho anh." Người phụ nữ nghe lời đưa tay ra.
Vóc dáng cô không cao, tay cũng nhỏ, trên ngón tay ngắn ngủn đeo một chiếc nhẫn, là sau khi cô đồng ý hợp đồng hôn nhân, mẹ Cao đặc biệt dựa theo cỡ tay cô đặt làm, không phải kiểu dáng cô thích, nhưng bởi vì thân phận đã kết hôn, cô vẫn thành thành thật thật đeo.
Chỉ thấy Cao Học Văn nhẹ nhàng cởi chiếc nhẫn của cô xuống, tiếp theo từ trong túi móc ra một chiếc khác cầm ở trên tay, chiếc nhẫn làm bằng bạch kim, nhìn tổng thể giống như một đóa hoa hồng bị quấn tròn, kim cương nằm ở ngay chính giữa đóa hoa.
Hạ Lam cười, "Mua lúc nào vậy?"
"Lúc anh ở nước Đức đã đặt, gần đây mới đưa đến." Anh cầm chiếc nhẫn lên, quỳ một chân trên đất, "Hạ Lam, cảm ơn em tin tưởng câu chuyện của anh, cũng cảm ơn em bằng lòng cho anh thêm một cơ hội nữa, để cho anh có thể làm chồng của em, làm ba đứa bé, anh sẽ cố gắng hết sức khiến cho em hạnh phúc, về sau thẳng thắn với nhau, không có dối gạt, em bằng lòng gả cho anh không?" Cô nghe vậy lộ ra nụ cười xấu hổ lại cảm động, "Em bằng lòng!"
Ngày đó cầu hôn rất lãng mạn, nhưng sự thật không có đơn giản như vậy —— bởi vì Hạ Lam mang thai, cho nên trước khi bụng cô lớn, bọn họ phải có một hôn lễ, mới có thể ăn nói với mẹ Lý.
Nhưng nếu như tổ chức hôn lễ, thì phải mời người nhà họ Cao tham dự, một khi người hai nhà nói chuyện với nhau, mẹ Lý sẽ phát hiện chuyện ngay từ hơn hai năm trước con gái của mình đã kết hôn, chuyện này, chuyện này, rốt cuộc phải làm sao giải thích rõ mọi chuyện đây?
Hạ Lam vừa suy nghĩ đã cảm thấy thật là đau đầu.
Phương án một, nói lúc ấy bọn họ đã yêu nhau.
Mẹ sẽ không tin, trước kia Cao Học Văn là lưu manh tóc vàng kim, cá tính cô cứng rắn sẽ không yêu thích người như vậy.
Phương án hai, nói hết mọi chuyện.
Mẹ sẽ rất đau lòng, không có một người mẹ nào có thể tiếp nhận lý do "Không biết thì tốt hơn" này —— lúc này cô lại càng có thể hiểu vì sao Cao Học Văn không thẳng thắn, bởi vì thật sự quá khó mà mở miệng, cô thật sự không có biện pháp tự mình nói với mẹ, con bởi vì ba trăm vạn mà giả kết hôn với người ta.
Phương án ba, cố ý tổ chức hôn lễ thật nhỏ.
Bởi vì địa điểm tổ chức nhỏ, cho nên không thể mời người nhà họ Cao tham dự, nói như vậy mà nghe được sao, dù thế nào cũng là chuyện của hai gia đình, địa điểm tổ chức hôn lễ nhỏ, cũng không thể nhỏ đến mức chỉ có người nhà cô dâu tham dự a a a a a a.
Cô rất hi vọng có thể nghĩ ra phương án vẹn toàn đôi bên, nhưng bụng sẽ không chờ người, cô lại không thể mười tháng không trở về nhà, ôi, ai tới nói cho cô biết rốt cuộc phải làm như thế nào đi?
Cực kỳ bối rối, Cao Học Văn nói, không bằng lấy dài bù ngắn cả ba phương án.
Vì vậy một buổi chiều, Cao Học Văn cùng với Hạ Lam trở về nhà họ Lý —— Thụy Lam là người duy nhất trong nhà biết hai người yêu nhau, cũng tham gia vào toàn bộ hành trình đại tác chiến ghi hình lần trước, vì vậy hết sức hoan nghênh anh.
Tỉ Lam thì đa phần là tò mò.
Mẹ Lý đã lâu không gặp Cao Học Văn rồi, đầu tiên nhìn vẫn chưa nhận ra, cho đến khi anh tự giới thiệu, mới liên kết thanh niên trước mắt và đứa bé trong ấn tượng vào chung một chỗ.
Bởi vì Hạ Lam không muốn nói dối với mẹ, cho nên kế tiếp toàn bộ giao cho Cao Học Văn.
Anh nói, bản thân muốn kết hôn với Hạ Lam, đặc biệt tới xin sự đồng ý của bà.
Mẹ Lý và Cao Giang Nguyệt Hoa là bạn tốt nhiều năm, gần đây hai người gặp mặt, cũng thường xuyên nghe cô nói chuyện của con trai, hiểu chuyện, trưởng thành, về công ty phụ giúp một tay, năng lực rất tốt, vừa mới bắt đầu các nguyên lão còn xem thường phó tổng giám đốc nhảy dù này, nhưng mà mới mấy tháng, đã không ai dám ở trước mặt anh cầm kinh nghiệm đè người.
"Sau khi các con kết hôn, muốn sống ở đâu?"
"Chúng con mua nhà bên ngoài, không ở cùng người trong nhà, con sẽ không để cho người trong nhà tới làm phiền cô ấy, Hạ Lam muốn tiếp tục công việc bây giờ, con cũng sẽ ủng hộ cô ấy."
Tình cảnh ở nhà họ Cao của bạn tốt, Trương Khả Mai biết, bây giờ nghe nói bọn họ muốn mua nhà bên ngoài, trong lòng cảm thấy dễ chịu một chút, nhưng mà bộ dạng hiện tại của Cao Học Văn, tài sản, không biết có bao nhiêu người phụ nữ sẽ bám lấy, giống như Tiểu Tam Tiểu Tứ Tiểu Ngũ của Cao Đại Phong, bà không muốn Hạ Lam chịu uất ức như vậy.
Ban đầu Cao Đại Phong cũng rất thích Nguyệt Hoa, nhưng mà khi Nguyệt Hoa có thai, Cao Đại Phong lập tức mang nữ thư ký về nhà. "Con thích điểm nào ở Hạ Lam?"
"Hạ Lam rất hiền lành, trước đây cơ thể ông nội không tốt lắm, vẫn hi vọng con kết hôn, mặc dù rất muốn khiến ông nội vui mừng, nhưng lúc đó mới vừa chia tay với bạn gái, vì vậy mặt dày xin Hạ Lam giúp đỡ, Hạ Lam biết tình trạng trong nhà, đồng ý đóng vai bạn gái của con, chúng con nói với ông nội là đã kết hôn, ông nội thật vui mừng, con vô cùng cảm ơn cô ấy, sau này đi nước Đức, chúng con thỉnh thoảng nhắn tin với nhau, năm ngoái khi con từ nước Đức trở về, mới bắt đầu qua lại." Thấy mẹ dường như chấp nhận cách nói này, Hạ Lam cảm thấy cực kỳ khâm phục.
Thật lợi hại mà, đến lúc đó trong hôn lễ nói chuyện với người nhà họ Cao, nếu người nhà họ Cao nói đây là "Hôn lễ bổ sung ", mẹ cũng sẽ không cảm thấy kỳ lạ, bởi vì Cao Học Văn đã sớm rào đón bà: Vì để cho ông nội vui mừng, chúng con nói với ông nội là đã kết hôn, hơn nữa mẹ biết tình huống nhà họ Cao phức tạp, cũng không thể nói những lời kiểu như "Ban đầu con gái của tôi chỉ đóng vai một người vợ mà thôi".
Tóm lại, hoàn mỹ. Truyện chỉ được đăng tải duy nhất tại diễn đàn TruyenHDê# $Q%u^ý& *Đ(ô)n-
Vì vậy, cuối cùng Hạ Lam có một hôn lễ.
Không phải ở hội trường khách sạn, cũng không phải là ở câu lạc bộ hạng sang, mà là ở sân cỏ phía sau nhà họ Cao —— không ai vì sao biết sao phải tổ chức ở chỗ này, nhưng Cao Học Văn vô cùng kiên trì, cho nên Hạ Lam cũng chiều anh.
Những người được mời đều là họ hàng gần và bạn tốt, vì vậy không tới bốn mươi người, dù vậy, mẹ Cao vẫn phô trương một lần, cổng vòm bong bóng, con đường hoa hồng, tiệc đứng cấp năm sao, nhạc giao hưởng tại chỗ.
Hạ Lam mặc một chiếc váy màu ngọc trai cùng giày đế bằng, ở trước ngực có cài một đóa hoa hồng, Cao Học Văn mặc âu phục, cũng cài một đóa hoa hồng.
Có lẽ là bà nội Cao có căn dặn, bình thường mấy Tiểu Tam Tiểu Tứ Tiểu Ngũ yêu thích gây chuyện thị phi, cộng với con dâu của bọn họ, hôm nay đều rất khôn khéo, đối với bạn bè thân thích bên nhà họ Lý, cũng hết sức lễ độ —— Hạ Lam biết, ngoại trừ bà nội thích cô, bảo bảo trong bụng của cô cũng có công lao, ngày ấy trở về nhà họ Cao báo tin mừng, cảm thấy bà nội trẻ lại mười tuổi, đầu gối vốn không tốt lắm, trong nháy mắt bà lão lại bước đi như bay.
Hôn lễ đơn giản long trọng, Hạ Lam rất thích, cảm thấy không thể bắt bẻ.
Cô không cần mở tiệc trăm bàn, cũng không cần hội trường thật lớn, người nhà của cô đều ở đây, người yêu cũng ở đây, như vậy là đủ rồi.
Lúc này, âm nhạc vẫn không gián đoạn đột nhiên ngừng một chút, tiếp đó vang lên bài "Yes, Yes, Yes" ca khúc hôn lễ nổi tiếng, lời ca đơn giản "Chỉ cần có anh, đó chính là hôn lễ hoàn mỹ, hỏi em có bằng lòng luôn luôn ở cùng anh hay không, đúng, đúng, em bằng lòng", đơn giản chân thành tha thiết, trở thành kinh điển vượt thời đại, lúc Hạ Lam mười mấy tuổi đã từng nghe ca khúc này, Cao Học Văn đi tới trước mặt cô, vươn tay với cô, "Cao phu nhân, có vinh hạnh mời em nhảy một điệu không?" Hạ Lam đưa tay cho anh, hai người ở trên bãi cỏ, nhẹ nhàng chuyển động theo âm nhạc, Hạ Lam nhớ tới chuyện trước đây, "Lúc cao trung, dì, không, là mẹ mời em tới nhà họ Cao tham gia bữa tiệc, từng nghe bài hát này, rất nhiều người đều mời bạn khiêu vũ, nhưng lúc ấy em mới là học sinh cao trung, cho nên không có ai muốn mời em." "Thật ra thì, lúc ấy có người muốn mời em khiêu vũ."
"Anh sao?"
Người đàn ông không hề phủ nhận, "Ngày đó anh biết rõ trong nhà muốn tổ chức party, đã sớm trở về phòng của mình, lúc nghe thấy bài hát này mới ra ngoài nhìn một chút, nhìn thấy em đứng ở bên cạnh cổng vòm hoa hồng, trong nháy mắt đó không biết dũng khí ở đâu ra, thầm nghĩ, anh muốn mời em khiêu vũ, nhưng chờ tới lúc anh xuống, âm nhạc đã kết thúc, anh mới biết, thì ra đó là ca khúc cuối cùng rồi, sau này nhớ lại, trước sau đều cảm thấy thật đáng tiếc." "Hiện tại thế nào?"
Anh hôn một cái bên tai cô, "Cực kỳ hạnh phúc."
Ca khúc vừa dừng, đoàn nhạc giao hưởng lại lần nữa trình diễn ca khúc "Yes, Yes, Yes" thì Hạ Lam có chút buồn cười, "Anh yêu cầu bọn họ trình diễn mấy lần?" "Ba lần."
Hạ Lam bật cười, khó trách, anh lại kiên trì muốn làm hôn lễ ở trong sân nhà mình như vậy, lúc đó chạy xuống mới phát hiện âm nhạc đã dừng, nhất định bị đả kích rất lớn —— Phó tổng giám đốc của Cao thị lại có một mặt trẻ con như vậy, thật đáng yêu.
"Đừng cười"
"Phốc?"
Giữa âm thanh du dương của đoàn nhạc giao hưởng, Hạ Lam nhắm mắt lại, ở trong ngực Cao Học Văn nhẹ nhàng lắc lư cơ thể, nghĩ lại hóa ra cuộc sống có thể kỳ diệu như thế.
Cô và Cao Học Văn đã sớm kết hôn, nhưng cho tới giờ phút này, cô mới thật sự có cảm giác đã kết hôn.
Không cần hôn lễ rất lớn, chỉ cần hai người yêu nhau, giống như lời ca đã nói vậy —— Chỉ cần có anh, đó chính là hôn lễ hoàn mỹ, hỏi em có bằng lòng luôn luôn ở cùng anh hay không, đúng, đúng, em bằng lòng.
Hoàn trọn bộ.