An Thần Lạc Ái

Chương 11: Cả ngày toàn bị ăn hiếp

Hôm nay đến trường gần trễ giờ vì ngồi xe vẫn còn đau ê ẩm , khó mà chạy nhanh . Cũng may vừa kịp tiếng trống , Lạc đến chỗ chú bảo vệ lấy thẻ xe nhưng không thấy chú đâu , thay vào đó là một đám con gái .

- Bạn ơi cho mình lấy thẻ xe .

Lạc thấy người đang ngồi cầm cái thẻ xe của mình .

- Không đưa .

Nhỏ kia kênh kiệu nói .

- Sao vậy ?

Lạc ngờ ngệch , có phải đang muốn kiếm chuyện với mình không ?

- Tao không ưa mày tao không đưa đó .

- Kệ mẹ mày .

Lạc bỏ đi , liền bị tụi nó giữ lại .

- Tao chưa nói xong mà mày bỏ đi đâu?

Con đầu đàn hung dữ nói .

Đám con gái khó hiểu , một đứa bị bao vây như vậy vẫn không biết sợ .

- Ờ vậy nói lẹ lẹ đi .

Tụi nó bị Lạc đánh lừa rồi , thật ra nó đang phát run nhưng tay vẫn bỏ vào túi đứng nghênh ngang lại . Nếu tỏ vẻ sợ hãi thì tụi nó lại được nước lấn tới .

- Tụi tao chỉ muốn mày đưa số điện thoại Khả thôi mà mày tỏ thái độ à ? Thái độ sao ? Hả ? Muốn gì ?

Sau mỗi câu hỏi là mỗi lần đẩy Lạc . Là kiếm cớ kiếm chuyện đây mà . Liên minh thất tình Khả sao ??

- Mày xin thì tao đưa thôi , coi như làm mai cho anh tao .

Lạc tìm cách giải vây , nếu không thì khó mà ra khỏi vòng vây của giặc .

- Anh mày à ? Mày tưởng mày lừa được tao chắc ?

Con đầu đàn xấn tới lấy điện thoại Lạc rồi đẩy một cái nữa .

Nhịn .

Trong lúc con đó lấy số từ điện thoại thì còn xem tin nhắn của Lạc và Khả , chả có tình cảm yêu đương gì cả , nhưng miệng vừa chửi những câu gì đó . Lạc căn bản là không để lọt vào tai.

- Trả mày nè .

Con kia định quăng điện thoại xuống thì có một người giữ tay lại .

Ai ?

Không phải An nữ vương của chúng ta đâu , An đang trên đường lên lớp dạy rồi .

Khả à ? Khả đang dò bài cho Minh trong lớp rồi .

Là lớp trưởng đấy , bất ngờ chưa .

- Đừng làm khó bạn ấy chứ . Trả nè Lạc .

Ánh mắt có vẻ thân thiện lắm nhưng Lạc không tin tưởng , đi theo lớp trưởng còn có vài đứa nữa , có cả con trai . Bao vây cả rồi , có muốn chạy cũng không được , có nước bay lên thôi , nhưng nó là Lạc chứ không phải Hạc :"(

- Cám ơn .

Lạc cầm điện thoại bỏ vào túi , cũng đã tiện tay bấm nút gọi sẵn , có gì còn kêu đồng bọn đến cứu .

- Đâu phải cám ơn suông vậy ?

Một đứa trong đám nói .

- Hôm nay lớp bơi thiếu người để cho cô duyệt , Lạc vào được không ?

Lớp trưởng là đang tìm người thế mạng , nó chê hồ bơi dơ nên không muốn bơi cùng với đám học sinh khác, bẩn người nó...

- Lạc không có đăng ký lớp đó với Lạc không biết bơi nữa .

" Đúng là không tốt lành gì " Lạc nghĩ thầm . Sự thật là nó cũng không biết bơi .

- Vậy để mình giúp Lạc tập bơi ha ?

Lớp trưởng đẩy con đầu đàn vừa nãy một cái , nó liền hiểu ý rồi cười lên , cả đám cũng cười hùa theo . Lạc nổi cả da gà .

- Không cần đâu , biết bơi rồi .

Lạc biết nếu không đồng ý sẽ không yên thân với bọn nó , cứ thoát được rồi tính sao . Lũ ngu , một lát tao không bơi thì làm gì được tao ?

Quên mất , tụi nó chặn đường mình lần nữa vẫn được...

- Vậy được rồi , tụi mình lên lớp thôi .

Cả đám tụi nó đắc ý bỏ đi . Muốn lấy đông hϊếp yếu thì nói ra đi , còn bày đặt làm người tốt . Lớp trưởng cũng quá là ma lanh , còn mượn tay con kia hù Lạc trước , đến lượt nó hăm dọa thì Lạc phải chịu thiệt thòi . Nếu không chịu thiệt thì chịu đòn no với bọn nọ .

Cả hai liên minh thất tình hợp nhất ăn hϊếp đậu phộng nhỏ bé...

Ok , fine !

À không , not fine .

Vẫn còn một người nữa .

- Sao giờ này mới đi vô lớp ?

Là tổng phụ trách nhỏ nhen đáng ghét đang đứng chặn cầu thang .

- Mấy bạn kia cũng vậy mà cô .

Lạc đi sau tụi kia có vài bước , cô cho tụi nó lên còn em chặn lại là sao . Không phải định ăn hϊếp em nữa chứ?

- Tụi nó xin phép tôi rồi .

- Thưa cô cho em lên lớp .

- Tôi không cho , cầm sổ đi kiểm diện hết rồi lên .

Quá đáng ! Lạc gây thù gì với bà ấy chứ . Chẵng lẽ bã cũng bị cái liên minh thất tình kia mua chuộc rồi ? Có thể lắm chứ , con lớp trưởng giàu thế kia mà , chắc nhét miệng bả một đống quà rồi .

Lạc vừa đi vừa làu bàu , đi hết một dãy cũng trễ gần 15 phút . Còn dãy lớp nó nữa thôi , đi vầy cũng đỡ phải ngồi gục trong lớp , lớp đang học tiết gì nhỉ ?

Tiêu rồi , tiết Anh văn , huhu không muốn lại đó đâu . Lạc đi hết tất cả chừa lại lớp của nó cuối cùng . Sống được vài giây thì sống a~

- Cô ơi kiểm diện .

Lạc đứng trước cửa , không dám nhìn lên , chỉ nhìn cuốn sổ .

- Lớp không lo , lo chuyện bao đồng .

Lúc vào lớp An định kêu nó cộng điểm tháng mà chả thấy đâu , gặp liền trách móc .

- Em bị bắt làm chứ bộ .

Lạc nhăn mặt , cả chủ nhiệm đại nhân cũng ức hϊếp mình . Giận cả thế giới luôn ! Nhưng mà mùi trên người thế giới , nhầm , trên người An chủ nhiệm thơm quá . Nước hoa hay dầu gội nhỉ ?

- Không đi trễ thì ai lại bắt ?

An cầm bút lớp trưởng đưa kí tên , An không thích nghe cãi chối , định khiển trách một câu nhưng cũng phải mở miệng nói tiếp .

- Tại cô tổng phụ trách mà cô , em vô tội mà .

Lạc thanh minh , trong lòng đứa trẻ này là đang muốn méc cô tổng phụ trách bắt nạt mình . Méc lầm người rồi..

- Có tội mà cãi bướng là tôi phạt gấp đôi .

Không phải chứ , hôm nay ai cũng hăm dọa Lạc hết . Lời hăm dọa của An đáng sợ hơn nhiều .

Lạc mím môi , im bặt , nói nữa không có tội lại thành có tội . Đợi cầm sổ đem xuống đưa lại cho yêu quái kia là được yên thân .

An kí xong thì quay lại bàn giáo viên , còn phần khác này nọ thì để lớp trưởng ghi .

Lớp trưởng nãy giờ đứng gần An nghe hai người nói chuyện , cảm giác An có la Lạc nhưng không phải vẻ lạnh lùng mà trách mắng , còn có tý đùa cợt trong đó .

Lạc nói chuyện với An không có kính ngữ mà An bỏ qua , còn mình , nếu mình nói chuyện như vậy chị họ có nói mình trả treo không ?

Đương nhiên không rồi , mình còn được kêu bằng chị chứ có phải bằng cô đâu mà chấp nhất chuyện đó .

Thiếu nữ si tình ngồi ngắm nhìn An rồi tự suy diễn mọi thứ...

Lạc nộp sổ thì được cho trở lại lớp , một lần nữa đứng trước cửa . Không dám mở miệng kêu cô , liền bước qua một bên , đứng dựa tường đợi thời gian trôi qua .

An đang viết bài trên bảng thấy thoáng có bóng người ở cửa , viết xong nhìn lại không thấy đâu . Dám bỏ đi sao ? Lại chạy lung tung như hôm qua rồi ?

An ra cửa nhìn thì thấy bạn nhỏ đang ngồi lau mồ hôi . Trời nắng chói chang, đi vòng vòng nãy giờ vừa nóng vừa mỏi chân nữa .

- Ai cho ngồi ?

An khoanh tay nhìn xuống đứa trẻ kia.

- Em mỏi quá cô , đi nguyên trường luôn .

Lạc miệng nói vậy nhưng vẫn đứng lên . Chắc hôm nay chủ nhiệm đại nhân cũng thấy thời tiết oi bức nên mặc áo thun . Học gần một tháng Lạc chỉ thấy An mặc đúng hai màu trắng - đen , còn túi xách và giày thì đổi liên tục . Nhưng phải công nhận , An mặc gì cũng đẹp . Mỗi ngày đều nghe mọi người bàn tán về trang phục của An , thú vui của tụi con gái là soi tất cả đồ trên người An bao nhiêu tiền.. Còn các giáo viên thì đồn đoán về gia thế của An , đại gia đi dạy.. , linh tinh các thứ...

- Lý do đi trễ ?

An vẫn đinh ninh đứa nhỏ này hôm qua đi chơi khuya , sáng dậy không nổi nên ngủ đến giờ này mới chịu đi học .

- Em không có đi trễ mà .

Lạc đau đầu , tại sao cô cứ nghĩ xấu cho mình chứ .

- Em vào tiết tôi trễ 25 phút

An nhìn đồng hồ trên tay , không muốn cãi chuyện đó nữa , chỉ cần lát xuống xem sổ bảo vệ có trễ hay không là được , mà nếu có thì đứa nhỏ thích trả treo này sẽ không yên thân...

- Em giúp cô tổng phụ trách đi kiểm diện mà cô .

Lạc ai oán , hôm qua em cũng giúp cô tìm lại chìa khóa mà , sao cô không nể tình gì hết vậy .

- Lý do không được chấp nhận , đứng ở ngoài .

An ra phán quyết rồi bỏ đi vào lớp dạy tiếp , không muốn nghe thêm gì nữa .

Lạc bực mình giậm chân , người gì đâu đẹp mà ác dễ sợ , nghiêm khắc vừa vừa thôi chứ , không nể tình gì hết . Lạc vừa trách vừa đứng nhìn kim đồng hồ trôi , mau mau hết tiết đi . Tiết anh đúng là tiết đáng ghét nhất .

Lạc hậm hực kể tất cả chuyện cho Khả và Minh nghe . Lúc nãy vào lớp tiết Văn không nói được gì..

- Khả , anh coi quỹ Lạc nó bán đứng anh kìa .

Minh chu mỏ đủ kiểu , đưa số như vậy gái làm phiền Khả thì sao .

- Không sao , chặn số là được thôi

Khả dỗ dành , blacklist cũng đã nhiều lắm rồi nha~ không khéo đổi số điện thoại mất .

- Đúng òi , không đưa tiêu tao sao , mà nó kiếm chuyện thôi chứ xin số gì , mẹ.

- Rồi mày có biết bơi đâu sao bơi ?

Minh không truy cứu chuyện đó nữa , Khả cũng có thèm nhắn tin với mấy đứa đó đâu .

- Chưa biết nữa .

Lạc không biết có thể thế người được không , nhưng rõ ràng con lớp trưởng muốn làm khó nó , biết bao nhiêu người có thể nhờ mà lại đi kiếm nó .

- Lát có gì mày nói mày tới tháng đi .

Minh nguy hiểm nói , để coi thầy dạy bơi có dám cho Lạc xuống hồ không , thủy triều đỏ a~

- Khả đoán là nó chỉ muốn làm khó Lạc trước mặt cô thôi , mày không biết bơi bã cũng không để mày nhảy xuống đâu .

- Vậy chỉ cần bã nói là được hả ?

Lạc thấy chuyện này còn khó hơn là nhảy xuống hồ nữa .

- Ừa , nói đi rồi có gì Minh bơi dùm cho .

Minh vỗ tay , được bơi nữa rồi . Hôm qua vừa đi bơi với Khả , cậu bé rất thích bơi .

- Để coi , lên lớp lấy thuốc cái .

Lạc chạy lên lớp xin bạn trực lớp cho vào lấy đồ , bạn đó gật đầu rồi bỏ đi ra ngoài...

Học xong hai tiết rồi tới tiết cuối là tiết sinh hoạt liền xảy ra chuyện . Cả lớp bu đông lại khu vực bàn cuối .

- Mình nói không có lấy , cặp bạn cũng xét rồi , bạn đòi gì nữa .

Là tiếng của Lạc , đang yên đang lành con nhỏ lớp trưởng lại tiếp tục kiếm chuyện , nói Lạc lấy tiền của nó

An xách giỏ vào lớp nhưng tâm điểm dồn vào đám đông kia rồi , nàng cũng đứng xem kịch .

- Đừng có xạo , có người nói bạn vào lớp một mình , không bạn lấy thì ai ?

Hẳn là con kia thông đồng với lớp trưởng rồi , có cớ thì tranh thủ đổ lên Lạc , cả 2 việc luôn xem An tính sao với Lạc . Lớp trưởng trong lòng đang hả hê lắm .

- Chuyện gì ồn ào vậy ?

An đứng nghe chán rồi mới lên tiếng , tụi nhỏ cãi nhau nghe ồn chết được . Rõ ràng là cô em họ đang thắng thế hơn rồi , đứa trẻ khờ kia làm sao cãi lại .

- Cô ơi bạn đó lấy tiền em .

Lớp trưởng thấy An thì mừng như mở cờ trong bụng .

- Không có lấy

- Sao em nói bạn lấy ?

An đứng giữa hai người , cả lớp thấy An cũng đã về chỗ hết , nhưng vẫn ngóng nhiều chuyện .

- Giờ ra chơi có bạn đó lên lớp , lúc đó em đi xả khăn lúc nên không thấy bạn ấy lấy gì .

Bạn trực lớp nói đúng y như lời lớp trưởng dặn .

- Mình chỉ lấy thuốc rồi đi ra thôi .

Lạc kinh ngạc , nói như vậy mà cũng nói được sao . Nói có thành không , không thành có như trở bàn tay vậy .

- Em không tin đâu , em muốn xét người bạn đó .

Lớp trưởng nói với An , lớp trưởng không tin An có thể làm ngơ chuyện này .

- Lạc đi ra ngoài . Tôi xét cho .

An thấy có vẻ là cô em họ muốn làm khó trợ lý , trợ lý hiền cho xét cặp rồi mà vẫn còn muốn được đằng chân lân đằng đầu .

- Em không có lấy mà .

Lạc ấm ức nói , cô làm vậy có ý gì , nghi ngờ mình là loại đó sao , cảm giác rất nặng nề .

An không trả lời , đặt lên đùi Lạc vuốt , không có vật gì cả .

"Aiza , cô xét kiểu gì vậy , nhột em" Lạc nghĩ nhưng không dám nói ra , vặn vẹo đứng .

Nhưng vuốt đến đùi bên phải thì có một vật a~ , là điện thoại .

Bốp !

An thuận tay đánh vào mông Lạc một cái . Lạc sững người , cô sàm sỡ emmmm

- Gì vậy cô ?

Lạc xém chút nữa là đỏ mặt , cô vừa đυ.ng tay vào mông em đóooo .

- Đi học ai cho mang điện thoại .

An áp dụng quy tắc mọi lúc mọi nơi , cái đánh vừa nãy là còn nhắc nhở , sử dụng trong giờ học phạm nội quy là không nhẹ nhàng vậy đâu .

- Em đâu có xài đâu .

Lạc bĩu môi , có vậy cũng đánh người ta đau .

- Lớp trưởng mất bao nhiêu tiền vậy ?

An xoa xoa tay , phản xạ nên đánh mạnh thật , tê cả tay . Chủ nhiệm đại nhân quá là tỉnh nha , đi xét người ta còn không biết là mất bao nhiêu .

An bỗng quên mất là bản thân rất ghét đυ.ng chạm với người khác...

- Em đâu biết đâu . Bạn đó kiếm chuyện với em . Kiếm chuyện từ đầu giờ đến giờ .

Lạc méc lần nữa , Lạc nghĩ cũng như lúc nãy An lại thờ ơ thôi nhưng không phải .

- Vậy sao ?

An thấy vẻ mặt buồn xo của Lạc không phải là giả , An cũng muốn biết cô em họ kia lắm chiêu như thế nào .

- Đầu giờ bạn ấy chặn đường em bắt em bơi thế bạn ấy , mà em đâu biết bơi đâu , từ chối thì bạn ấy không cho đi , nên em mới vào trễ đó .

Lạc nói rất nhanh , khi gặp chuyện gì hay bức xúc chuyện gì đó tốc độ nói và tốc độ nghĩ của nó tỷ lệ nghịch với nhau . Có chuyện liền nóng nảy làm rồi mới nghĩ đến hậu quả sau..

- Hết chưa ?

An nghe tường tận mọi chuyện , Lạc có vẻ thật thà trong lời nói , có thể tin hơn lời của lớp trưởng .

- Hết rồi .

Lạc cảm thấy chán ghét An , không muốn nói chuyện nữa , người gì mà không có tình cảm gì hết .

- Vào lớp .

An trở lại trong sự mong chờ của cả lớp , không biết làm gì mà lâu vậy .

- Không có . Em mất bao nhiêu ?

- Tiền báo của lớp em mới đổi ra định đem đi nộp , có tờ 200 ngàn thôi cô .

Có tờ hai trăm thôi mà một đại tiểu thư như lớp trưởng đi đòi sao . An nhếch mép , đã hiểu . Mình vẫn là tin trợ lý hơn .

- Tưởng gì , sao lúc đầu bạn không nói đi , mình đưa bạn 200 nè , được rồi chứ gì .

Khả đứng dậy nói , lúc nãy Lạc đạp chân không cho Khả lên tiếng sợ liên lụy Khả , nhưng Khả ca ca vẫn là không chịu nổi loại con gái như vậy .

- Không có lấy mắc gì phải đưa .

Lạc nạt Khả , giọng nói đã có chút khàn rồi.. Lấy 200 ngàn ra làm nhục mình , sao không đổ thừa nhiều nhiều chút đi , mình dễ bị làm nhục quá mà..

- Thôi ngưng .

An lấy trong túi ra 200k đưa cho lớp trưởng trước sự ngỡ ngàng của cả lớp , nhất là Lạc . Không muốn điều tra chuyện này sao , rõ ràng vẫn thiên vị lớp trưởng hơn , lấy tiền ra như vậy là ý gì chứ . Trong đầu Lạc nghĩ An coi thường mình , rất coi thường .

- Dạ thôi được rồi cô .

Lớp trưởng cũng không nghĩ An làm như vậy , có phải An đang thiên vị mình không , em gái vẫn hơn rồi .

- Lấy đi rồi chấm dứt việc này .

An nghĩ đơn giản , việc gì rắc rối giải quyết được bằng tiền chứ dùng tiền mà giải quyết , cần gì phải đôi co như vậy . Chỉ có 200 ngàn , là con số rất nhỏ đối với nàng , cứ cho để cô em họ đó nín miệng lại , đỡ nhức đầu .

- Dạ .

Lớp trưởng vui vẻ nhận lấy , xem như là quà An cho .

- Một lát tôi có việc về sớm , em thay tôi xem các bạn bơi với thầy , rồi em tự đánh giá luôn nhé .

An đưa thêm một mẫu giấy cho lớp trưởng , nàng cũng rất lười phải làm mấy việc này , sẵn giúp đứa nhỏ kia và giúp bản thân luôn .

Lớp trưởng rất vui vẻ nhận lấy nhưng có một người thì trái ngược . Lạc xin An đi vệ sinh rồi trốn trong đó nhắn tin với Khả , nói rất nhiều . Một đứa trầm tính như nó , rất ít tâm sự thẳng thắn với ai , nhưng nếu tâm sự qua trung gian là tin nhắn thì dễ hơn . Lạc kiềm nén từ trưa đến giờ , không thể chịu nỗi nữa . Một mình nó co ro ngăn bản thân khóc , không đáng không đáng đâu , nhưng nó vẫn không chịu được , thật khó chịu quá...

----

Mình thấy chap này sợ các bạn chê nhạt nên có tâm , không cắt ra mà post luôn 3200 từ. Mình bí ý tưởng quá nên có chút chậm [ Nghĩ mấy ngày , viết từ 10h đến 2h sáng nhưng chỉ có được nhiêu đây ] ( ̄- ̄) Mấy bạn hãy nhiệt tình cmt cho mình có động lực nhanh nhanh một chút , mong các bạn góp ý cho mình chap này một tý vì mình không tự tin với nó chút nào . Cám ơn và yêu thương các bạn nhiều (*¯︶¯*) 😘😘😘😘