Dịch: Độc Lữ Hành
Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông
Sắc mặt Thẩm Lạc bình tĩnh nhìn phía trước, tựa hồ không thèm để ý chút nào chung quanh, kì thực âm thầm lưu ý cử động của Hắc Văn.
Trên thực tế, tiên ngọc trên người hắn chỉ có nhiều như vậy. Hắn thấy, vật này có thể trợ giúp mình tăng cao tu vi, đáng giá bỏ ra, dù sao tiên ngọc không có còn có thể kiếm lại. Quỷ thị này qua, cũng không biết khi nào mới đến lại, cho dù tới, cũng chưa chắc có thể gặp.
Đương nhiên, đối phương nếu tiếp tục tăng giá, hắn cũng đành phải thu tay lại.
Hắc Văn nghe được giá cao này, lông mày cũng cau lại, quay lại thấp giọng hỏi người hầu mặc huyết bào sau lưng: "Huyết Thị, còn bao nhiêu tiên ngọc?"
"Lần này đi, mang theo tiên ngọc không quá nhiều, thiếu gia lúc trước mua mấy đồ vật, trước mắt chỉ còn hơn 300 tiên ngọc." Người hầu mặc huyết bào nói.
"Còn ít như thế..." Sắc mặt Hắc Văn trầm xuống.
"Thiếu gia, lát hồi ngài còn phải mua vật kia, thứ này tốn quá nhiều, chỉ sợ lát hồi có chút phiền phức." Người hầu mặc huyết bào nhẹ nhàng nói, đồng thời nhìn Ly Sương kia một cái.
"Tình báo của ngươi chuẩn xác không? Trên thân Ly Sương thật mang theo vật kia?" Hắc Văn trầm giọng hỏi.
"Nơi phát ra đáng tin, thiếu chủ yên tâm." Người hầu mặc huyết bào quả quyết.
Hắc Văn nghe vậy, gật gật đầu, liếc qua Thẩm Lạc, nói:
"Hảo tiểu tử, ta nhớ kỹ ngươi!"
Nói xong, gã nhắm mắt lại, không nói thêm gì nữa.
Sắc mặt Thẩm Lạc bình tĩnh, phảng phất không nghe ngôn ngữ uy hϊếp của Hắc Văn.
Người lùn thấy không ai ra giá, liền tuyên bố bình Tam Nguyên Chân Thủy thuộc vể Thẩm Lạc.
"Phù..." Thẩm Lạc âm thầm nhẹ nhàng thở ra.
Người Vô Thường các rất nhanh đem bình Tam Nguyên Chân Thủy tới, Thẩm Lạc thanh toán tiên ngọc xong, đưa tay tiếp nhận bình ngọc màu trắng, vừa cầm vào tay liền trầm xuống, vội vàng tăng lực mới giữ vững.
Một bình ngọc nho nhỏ, lại nặng mấy chục cân!
Thẩm Lạc mở ra nắp bình xem xét, bên trong chứa chất lỏng sền sệt trong suốt, linh khí Thủy thuộc tính nồng đậm từ đó tản ra.
Trong mắt của hắn hiện lên vẻ vui mừng, đậy nắp bình lại, sau đó nhét bình ngọc vào hộp đá trong ngực, trái tim lúc này mới giảm nhịp xuống.
Hội giao dịch tiếp tục tiến hành, các loại bảo vật liên tiếp ra, trong đó không thiếu pháp khí đan dược trân quý, bầu không khí trong sảnh cũng dần dần lên cao trào.
Toàn thân Thẩm Lạc sạch sẽ trơn tru, toàn bộ hành trình chỉ là thưởng thức mà thôi, hội đấu giá kéo dài sau gần nửa canh giờ, cuối cùng kết thúc.
Thẳng đến cuối cùng, hắn muốn đan dược phá cảnh Tích Cốc kỳ vẫn chưa từng xuất hiện, trong lòng không khỏi âm thầm lo lắng.
"Thẩm đạo hữu không cần lo lắng, còn có nửa hồi sau tự do giao dịch, ngươi có thể trực tiếp mở miệng yêu cầu lấy. Bầy quỷ ở đây xem ra đều có chút lai lịch, hi vọng có được đan dược phá cảnh Tích Cốc kỳ không nhỏ, chỉ là Thẩm đạo hữu cũng phải xuất ra bảo vật làm cho người động tâm mới được." Tạ Vũ Hân nhẹ nhàng nói bên tai Thẩm Lạc.
Thẩm Lạc hít sâu một cái, chậm rãi gật đầu nhẹ.
"Kế tiếp là thời gian tự do giao dịch, tại hạ cũng không nhiều lời, các vị đạo hữu có thể lấy bảo vật ra giới thiệu một hai, lại báo ra vật muốn trao đổi, vừa ý liền thành giao." Người lùn tuyên bố.
Một quỷ vật già nua ngồi tại bàn đá ngoài cùng bên trái ngồi thẳng lên, há miệng phát ra tiếng cười khàn khàn: "Nếu thế, vậy bắt đầu từ mỗ đi. Lần này Lệ mỗ mang tới đồ vật không nhiều, một gốc Ngũ Diệp Trùng Thảo, hai khối Hoàng Nguyên Thạch. Ngũ Diệp Trùng Thảo muốn đổi lấy một kiện thượng phẩm pháp khí Mộc pháp tính, hai khối Hoàng Nguyên Thạch, thì hối đoái một bình đan dược tinh tiến Tích Cốc kỳ."
Lúc quỷ vật già nua nói chuyện, lấy ra một cái túi nhỏ màu đen, khẽ đảo qua trên bàn đá, hai cái hộp ngọc từ bên trong rơi ra.
Trong một chiếc hộp ngọc là một gốc đằng thảo màu đen tương tự tiểu trùng, trong hộp ngọc còn lại là hai khối đá màu vàng đất, tản mát ra trận trận hoàng quang.
Thẩm Lạc nhìn thấy hai kiện vật phẩm này, trong lòng không khỏi khẽ động.
Hai vật này hắn đã thấy trên « Tiên Linh Bách Thảo » ở Phương Thốn sơn. Ngũ Diệp Trùng Thảo là một loại linh thảo đặc thù, có thể chuyển đổi tự do giữa trùng và cỏ, là chủ linh tài luyện chế một loại đan dược trân quý tên là Thuế Thân Đan.
Mà Hoàng Nguyên Thạch là một loại linh tài Thổ thuộc tính hiếm có, đản sinh sâu mấy chục trượng dưới lòng đất, tính chất cứng rắn, là một loại tài liệu thượng giai luyện chế pháp khí Thổ thuộc tính.
Bầy quỷ còn lại nghe vậy, có mấy kẻ hơi động tâm, nhưng không biết có phải do không có vật quỷ vật già nua cần hay không, nên không mở miệng.
Quỷ vật già nua thấy phản ứng của bầy quỷ, trong mắt lóe lên vẻ thất vọng, thu hai hộp ngọc vào.
Sau quỷ vật già nua là nữ quỷ tóc lục, màu da tóc đều là màu xanh lá quỷ dị, nhất là nửa người dưới cũng không phải là hai chân, mà là một đoàn quỷ vân xanh lét, nhìn khiến người ta sợ hãi.
Nàng phất tay lấy ra ba cây xương cốt đen nhánh, mỗi một cây đều tản mát ra âm khí kinh người.
"Đây là ba cây quỷ cốt Ngưng Hồn kỳ Toản Địa Quỷ, đổi một kiện trung phẩm pháp khí trở lên, có thần thông ẩn nấp." Nữ quỷ tóc lục mở miệng nói.
Lời này vừa ra, quỷ vật ở đây rối loạn tưng bừng. Quỷ cốt quỷ vật Ngưng Hồn kỳ nhất định ẩn chứa quỷ khí khổng lồ, nếu có thể hấp thu luyện hóa, rất có ích lợi với tu luyện của bọn chúng.
Chỉ là pháp khí ẩn nặc vô cùng hiếm thấy, chớ nói chi là phải trung phẩm trở lên.
"Ta không có ẩn nặc pháp khí, bất quá có một tấm Ẩn Thân Phù cao giai, lại tăng thêm 200 tiên ngọc, đổi lấy ba cây quỷ cốt của các hạ, như thế nào?" Một quỷ vật với hai tay dạng thanh xác cự ngao, ánh mắt cực nóng nhìn ba cây quỷ cốt, nói.
Thẩm Lạc theo tiếng nhìn lại, nhớ kỹ trước đó Bạch Yếm giới thiệu qua, quỷ này tên gọi Thanh Ngao.
"Trừ ẩn nặc pháp khí, những vật khác đều không đổi." Nữ quỷ tóc lục lắc đầu nói.
Thanh Ngao lộ vẻ thất vọng, chán nản ngồi xuống.
"Chỗ ta có một kiện trung phẩm pháp khí Yên Vân Phiên, hiệu quả ẩn nấp rất tốt." Ly Sương đột nhiên mở miệng, trong khi nói chuyện vung tay lên.
Một đạo ánh sáng xám từ trong tay y bắn ra, rơi vào trước người nữ quỷ tóc lục, lại là một lá cờ nhỏ màu xám, phía trên thêu từng đoá từng đoá đồ án đám mây.
Nữ quỷ tóc lục cầm lá cờ nhỏ màu xám lên, vận khởi âm khí thể nội rót vào trong đó. Từng đoàn từng đoàn sương mù màu xám lập tức hiện ra, bao phủ lại thân ảnh của nàng.
Không chỉ là thân hình, khí tức nữ quỷ cũng lập tức bị che đậy, bản thân sương mù xám cũng không có sóng pháp lực truyền ra, phảng phất một đoàn sương mù bình thường lơ lửng ở nơi đó.
Thẩm Lạc nhìn thấy cảnh này, trong mắt lóe lên một tia ước ao.
Sương mù màu xám nhanh chóng thu liễm lại, hiện ra thân ảnh nữ quỷ tóc lục, khắp khuôn mặt là vẻ vui mừng.
"Ly Sương đạo hữu, kiện pháp khí này ta rất hài lòng, đổi." Nàng vung tay lên, một cỗ âm khí bắn ra, bao lấy ba cây quỷ cốt, đưa đến trước người Ly Sương.
Ly Sương cầm lấy ba cây quỷ cốt, thu vào, thần tình trên mặt không gợn sóng như giếng cổ, phảng phất vừa mới trao đổi chỉ là một việc nhỏ không có ý nghĩa.
Trao đổi tiếp tục tiến hành, rất nhanh đến phiên Thẩm Lạc.
Hắn lật tay lấy ra một đoạn thanh trúc, chính là đoạn Hoàng Tuyền Trúc trước đây tự cắt ra, đặt ở trên bàn đá.
Bởi vì vừa rồi hắn đập xuống Tam Nguyên Chân Thủy, ở đây không ít quỷ vật đều có chút lưu tâm Thẩm Lạc, nhìn thấy hắn xuất ra một đoạn thanh trúc phổ thông, trên mặt đều lộ vẻ nghi hoặc.
Chỉ có Ly Sương cùng người đeo mặt nạ cao lớn ngồi trên đài đấu giá thì ánh mắt lộ ra kỳ quang, tựa hồ nhìn ra cái gì.
"Một đoạn Hoàng Tuyền Trúc, đổi lấy đan dược phá cảnh Tích Cốc kỳ, có thể tăng lên ba thành xác xuất thành công trở lên, số lượng chi tiết cụ thể, có thể thương nghị." Thẩm Lạc ngắn gọn nói.
Hắc Văn nghe vậy nhìn lại, trong miệng khẽ ồ lên một tiếng.