Đại Mộng Chủ

Chương 273: Nhất đẳng lệnh

Dịch: Độc Lữ Hành

Nhóm dịch: Phàm Nhân Tông

"A, phía trên này cũng không có?" Tạ Vũ Hân tựa tiếu phi tiếu, đưa tay chỉ phía trên, không mềm không cứng hỏi.

"Phía trên? Tầng bốn trao đổi hội của tu sĩ cấp cao tại Vô Thường các, nơi đó tự nhiên sẽ xuất hiện đan dược phá cảnh, bất quá nơi đó cũng không phải a miêu a cẩu có thể đi lên, nhất định phải có lệnh bài khách khanh Vô Thường các mới được." Miệng Quỷ phụ tóc đỏ cong lên, châm chọc nói.

"Đa tạ chưởng quỹ chỉ điểm." Thẩm Lạc gật đầu với quỷ phụ tóc đỏ, cũng không tức giận, nhưng trong lòng đang suy nghĩ, nguyên lai lệnh bài màu trắng kia có lai lịch này.

Nói xong, hắn liếc mắt ra hiệu với Tạ Vũ Hân một cái, hai người đi đến lối vào tầng bốn.

"Hừ! Hai tên nhà quê, cũng muốn đi lên tầng bốn, buồn cười!" Quỷ phụ tóc đỏ nhìn thân ảnh hai người, hừ lạnh lên tiếng.

Thẩm Lạc rất nhanh đi đến cửa vào tầng bốn, lật tay lấy ra tấm lệnh bài màu trắng kia.

"Hai vị xin mời." Hắc giáp quỷ vật giữ cửa kiểm tra lệnh bài một chút, nhường đường ra.

Thẩm Lạc nhẹ nhàng thở ra, mang theo Tạ Vũ Hân đi vào, thân ảnh rất nhanh biến mất ở phía trước.

Quỷ phụ tóc đỏ nhìn thấy cảnh này, mặt mũi tràn đầy vẻ khó tin, giống như một cây cọc gỗ đứng ngẩn ở nơi đó.

...

Thẩm Lạc và Tạ Vũ Hân theo thang lầu đi lên, rất nhanh tới tầng bốn.

Đối diện là một phòng lớn vài chục trượng, một thân ảnh màu trắng đang đứng ở chỗ này, mặt hướng vào bên trong.

Nghe thanh âm, hai chân thân ảnh màu trắng bất động, thân thể chậm rãi quay lại, là một u linh quỷ vật tương tự Điếu Tử Quỷ trong chùa hoang lúc trước.

"Tại hạ là Bạch Yếm, chấp sự Vô Thường các, hai vị cũng tới tham gia trao đổi hội?" U linh màu trắng đánh giá hai người Thẩm Lạc một chút, mở miệng nói ra, thanh âm mông lung không rõ.

Một cỗ khí tức âm hàn vờn quanh người u linh màu trắng, lớn hơn so với Điếu Tử Quỷ lúc trước. Hàn khí rất nặng, mặc dù nó cũng không tận lực phóng thích, Thẩm Lạc vẫn cảm thấy tứ chi băng lãnh chết lặng.

"Vâng." Trong lòng Thẩm Lạc thất kinh với thực lực Vô Thường các, mở miệng nói.

"Hai vị quý khách lâm môn, Vô Thường các hoan nghênh đã đến, không biết tục danh hai vị?" U linh màu trắng lại hỏi.

Thẩm Lạc và Tạ Vũ Hân tự báo họ mình, cũng không đề cập danh tự.

"Nguyên lai là Thẩm đạo hữu cùng Tạ đạo hữu, hoan nghênh đã đến. Bất quá dựa theo quy củ, tại hạ cần kiểm tra một chút lệnh bài khách khanh các ngươi, xin chớ trách." U linh màu trắng mở miệng nói.

"Hộ vệ phía dưới không phải đã kiểm tra sao?" Thẩm Lạc còn chưa nói chuyện, Tạ Vũ Hân bên cạnh đã không kiên nhẫn nói ra.

"Đây là quy củ Vô Thường các, xin hai vị thứ lỗi." U linh màu trắng hơi khom người nói.

"Không sao, các hạ cứ kiểm tra là được." Thẩm Lạc khoát tay áo, lần nữa lấy lệnh bài màu trắng kia ra ngoài.

U linh màu trắng nhìn lệnh bài, khẽ gật đầu, há miệng muốn nói gì, nhưng ánh mắt đột nhiên lóe lên, trong miệng lại phát ra một âm thanh nhẹ.

"Thế nào, tấm lệnh bài này có vấn đề gì sao?" Thẩm Lạc nhìn thấy đối phương như vậy, hỏi.

"Không có vấn đề, không biết Thẩm đạo hữu có lệnh bài này từ chỗ nào?" U linh màu trắng hỏi.

Ánh mắt Thẩm Lạc ngưng tụ, trong đầu hiện ra thân ảnh đồng tử kia.

"Các hạ hỏi cái này làm gì, Vô Thường các các ngươi không phải từ trước đến nay không hỏi lai lịch, không tìm căn nguyên sao?" Tạ Vũ Hân nói.

"Tạ đạo hữu nói đúng, là ta lỡ lời, xin mời hai vị đi theo ta." U linh màu trắng áy náy khom người, quay người đi vào bên trong.

Thẩm Lạc và Tạ Vũ Hân âm thầm nhìn thoáng qua nhau, đi theo vào chỗ sâu đại sảnh.

U linh màu trắng đưa tay ấn trên tường một cái, vách tường "Két" một tiếng, hiện ra một đầu thông đạo, nơi cuối ẩn ẩn có bạch quang chớp động.

U linh dẫn đầu tiến lên. Thẩm Lạc cùng Tạ Vũ Hân im lặng theo ở phía sau, không bao lâu đến chỗ cuối bạch quang, lại là một cánh cửa đá màu trắng đóng chặt, phía trên chớp động một tầng bạch quang u ám.

U linh màu trắng vung tay lên, một đạo bạch quang tuột tay bay vụt ra, đánh vào phía trên.

Bạch quang trên cửa đá rất nhanh ảm đạm, từ từ mở ra, một đại sảnh rộng rãi sáng tỏ xuất hiện ở phía trước.

Đại sảnh có hình bầu dục, trong sảnh đặt một cái bàn lớn hình chữ nhật, sau bàn đặt lưa thưa hai mươi mấy ghế đá, phía trên đã có người ngồi hơn phân nửa. Đối diện bàn đá là một cái bàn gỗ trống rỗng, phía sau bàn gỗ đặt ba ghế hắc mộc.

Thấy Thẩm Lạc và Tạ Vũ Hân tiến đến, lúc này có mấy đạo ánh mắt quét tới.

Thẩm Lạc bất động thanh sắc, âm thầm dò xét bầy quỷ ở đây, phát hiện trong đó các loại quỷ vật du hồn, cương thi, lệ quỷ đều có. Thanh niên da đen cao lớn lúc trước cũng ở trong đó.

Chỉ là hắn không có thần thức, không cách nào thấy rõ tu vi bầy quỷ này.

"Hai vị, mời ngồi bên này." U linh màu trắng dẫn hai người tới hai chỗ trống sau bàn đá ngồi xuống.

"Ta nói Bạch Yếm chấp sự, Vô Thường các các ngươi xảy ra chuyện gì vậy? Tu sĩ đến từ nhân gian cũng đến nơi này, quá mức thất lễ với chúng ta đi?" Thẩm Lạc và Tạ Vũ Hân vừa ngồi xuống, một thanh âm chói tai vang lên, lại là một thanh niên trên người có vảy đen, mặt mũi tràn đầy kiêu ngạo nói.

Thanh niên vảy đen tựa hồ có thân phận không thấp, đứng sau lưng gã là người hầu cao lớn bao trùm trong huyết bào. Gã vừa nói ra, bầy quỷ ở đây rối loạn tưng bừng, ánh mắt nhìn qua lạnh lùng hơn rất nhiều.

Thẩm Lạc và Tạ Vũ Hân giật mình, hiển nhiên không ngờ tới mình mang mặt nạ quỷ thị lại bị phát hiện.

"Quỷ thị cũng không có văn bản rõ ràng quy định hạn chế người đến từ dương gian gia nhập, mà trong tay vị đạo hữu này nắm giữ lệnh bài khách khanh Vô Thường các ta, lại còn là nhất đẳng lệnh. Dịch tại bạch ngọcc sách. Theo quy củ, có lệnh bài vào sân, vậy đều thỏa đáng." Bạch Yếm nói ra, cũng không kinh ngạc với thân phận hai người Thẩm Lạc, tựa hồ đã sớm phát hiện việc này.

"Người nắm giữ nhất đẳng lệnh của quý các ta cũng đã gặp mặt một lần, nhưng chưa nghe nói qua hai người này. Bạch Yếm đạo hữu, chớ để bọn đạo chích lừa gạt đó." Thanh âm thanh niên vảy đen cao lên mấy phần, tựa hồ nhìn thấy hai người Thẩm Lạc rất không vừa mắt.

"Đa tạ Hắc Văn đạo hữu nhắc nhở, lệnh bài đã kiểm tra thực hư, cũng đều thỏa." Bạch Yếm vừa cười vừa nói.

Trong lòng Thẩm Lạc hơi ổn định lại, tuy nghe trong lòng có chút không thoải mái, nhưng trước mắt tu vi hắn không cao, lại mới tới quỷ thị, không muốn gây chuyện, liền đè ép cỗ cảm xúc này xuống.

"Khẩu khí các hạ thật lớn, xem ra người được các hạ gặp qua một lần, còn có tác dụng lớn hơn so với lệnh bài Vô Thường các đấy!" Tạ Vũ Hân lại hừ lạnh một tiếng, mở miệng chế giễu.

"Ngươi nói cái gì!" Thanh niên vảy đen cả giận nói.

"Hắc Văn đạo hữu bớt giận, tới Vô Thường các đều là khách. Thẩm Tạ hai vị đạo hữu, ta giới thiệu cho các ngươi một chút các vị đạo hữu ở đây. Vị này là Âm Thần Địa Phủ Ly Sương tiền bối, Hắc Văn đạo hữu đến từ U Minh sơn, chính là cháu ruột U Minh sơn Hắc Sơn tiền bối. Vị này là Mãng Đãng sơn Quỷ Khi đạo hữu, vị này là tán tu Phong Đô Thanh Ngao đạo hữu..." Bạch Yếm vội đổi chủ đề, giới thiệu cho Thẩm Lạc và Tạ Vũ Hân thân phận bầy quỷ, giới thiệu trước nhất chính là thanh niên da đen kia, sau đó lại nói ra thân phận thanh niên vảy đen, ẩn ẩn mang theo ý khuyên bảo.