“Ba, chuyện này không liên quan gì đến mẹ cả, đều tại con, tại con muốn đến với anh nại, còn có cả người phụ nữ đó nữa, chắc chắn cô ta có nhúng tay vào chuyện ngày hôm qua, chứ bằng không anh Nại cũng sẽ không đối xử với con như vậy đâu!”
Cơ Tích Tương vẫn nằm mộng đẹp, đấy là người đàn ông mà cô ta khao khát suốt mười năm ròng rã, kể từ lần đầu tiên gặp Đường Nại, Cơ Tích Tương đã biết ngay, cô thích người đàn ông ấy, thích được đứng bên cạnh người đàn ông ấy.
Bởi thế, chắc chắn cô phải gϊếŧ chết con ả đê tiện đó!
“Ngu ngốc, bà xem đứa con gái mà bà dạy dỗ ra kìa, đứa nào cũng bị bà dạy thành như thế này rồi? Hả? Đường Nại là người như thế nào, người phụ nữ nào cũng có thể tùy tiện đến gần sao?”
Cơ Nghị càng thấy tức giận hơn vì sự ngu ngốc của đứa con gái của mình.
Đã nuôi đến từng ấy năm, nhưng lại nuôi ra hai đứa con gái ngu ngốc không làm được trò trống gì, trái tim Cơ Nghị lạnh ngắt!
“Phải, tôi ngu ngốc, tôi không biết dạy con gái, ông dạy đi, ông có dạy gì nó đâu, ông đừng có quên, tập đoàn Cơ thị còn có một nửa là của Phương Tư tôi!”
Mẹ Cơ tức giận gầm lên, ban đầu nhà họ Cơ đến nhà họ Phương hỏi cưới, đã lấy một nửa tài sản của tập đoàn Cơ thị làm sính lễ, mặc dù lúc ấy đứa con dâu mà nhà họ Cơ muốn rước về không phải là bà ta, nhưng cuối cùng bà ta cũng là người được gả đi.
“Ả đàn bà đê tiện, nếu ban đầu bà không hại tôi, tôi có thể cưới bà không, thứ nữ đúng là thứ nữ, quả nhiên không bằng được đích nữ thật sự của các gia tộc, hừ!”
Vừa nhắc đến chuyện năm ấy, ngọn lửa giận trong đáy lòng Cơ Nghị lại bùng lên dữ dội.
Năm ấy ông ta lấy một nửa tài sản trong tập đoàn Cơ thị ra làm sính lễ, muốn cưới cô cả trong nhà Phương, hai gia đình đều rất vui vẻ, trong buổi tiệc tối hôm đó, ông ta uống vài ly rồi ở lại nhà họ Phương nghỉ ngơi.
Không ngờ rằng sáng ngày hôm sau lại có một cô gái trần trụi nằm trên giường mình, vừa khéo bị cô cả Phương bắt gặp, cô ấy khóc nức nở rồi chạy đi.
Rồi sau đó tất cả mọi người đều biết chuyện này, Cơ Nghị chẳng hiểu gì cả, nhưng người nhà họ Phương nhìn thấy gương mặt tủi thân của mẹ Cơ, bèn chĩa mùi dùi về phía Cơ Nghị.
Cơ Nghị bất đắc dĩ, chỉ đành cưới mẹ Cơ về nhà để bồi thường, vì chuyện này mà năm đó ông ta còn bị ba mình dạy dỗ một trận.
Mặc dù đã nhiều năm trôi qua, nhưng mỗi khi nhắc lại, Cơ Nghị đều không nén được sự phẫn nộ trong lòng.
Nếu như thoạt đầu mình không tham rượu, thì không cần phải cưới người phụ nữ buồn nôn này rồi, ông ta nhớ lại cô cả hiền lương thục đức, có tri thức hiểu lễ nghĩa của nhà họ Phương, nếu như cô ấy ở bên cạnh giúp đỡ ông, thì tập đoàn Cơ thị đã đứng vững gót chân từ lâu rồi.
Nhưng còn người phụ nữ này, ngày nào cũng chỉ biết tiêu tiền ăn diện, nhìn coi bà ta dạy con có ra thể thống gì không!
Nghe Cơ Nghị quát như thế, mẹ Cơ cảm thấy chột dạ, nhưng bà ta lại càng tức giận hơn: “Vậy thì ông đi mà tìm cô ta, xuống dưới âm tào địa phủ mà tìm, tôi chỉ là thứ nữ, nhưng đêm đó ông cũng hấp tấp muốn tôi còn gì!”
“Con ả đê tiện, đó là vì bà bỏ thuốc vào ly rượu của tôi, chứ bằng không cho dù bà có dán vào người tôi thì tôi cũng không thèm liếc nhìn nữa kìa, hứ!” Gương mặt tức giận của Cơ Nghị đỏ gay.
“Ông…”
Câu nói của Cơ Nghị làm gương mặt xanh xanh tím tím của mẹ Cơ càng xanh mét.
“Thôi mà, ba mẹ đừng cãi nhau nữa.”
Không biết Cơ Tích Vy đã trở về từ khi nào, gương mặt cô ta cũng sa sầm.
Vốn dĩ muốn hẹn vài cô chiêu trong gia đình quyền quý đi mát xa, nhưng tin tức động trời này vừa nổ ra, những cô chiêu ấy đều bị gia tộc gọi về, trước lúc đi còn nhìn cô ta với ánh mắt khinh bỉ và chê bai.
Thoạt đầu cô ta còn chưa biết, đến sau khi tin tức này lan truyền khắp các đường lớn hẻm nhỏ trong kinh đô, đến đi chết cô ta cũng nghĩ đến luôn rồi.
Không ngờ mẹ và em gái của cô ta có thể đi Host Club, còn diễn một màn kịch đặc sắc đến thế, thậm chí điều khiến cô ta không thể nhịn được là, hai người này lại kéo cô ta xuống bùn theo.
Nhà họ Thiệu, vào giây phút vừa biết đến chuyện này, cô ta lập tức gọi điện cho nhà họ Thiệu ngay, nhưng lại không có ai bắt máy.
Trái tim Cơ Tích Vy dần dần trở nên lạnh giá, cô ta vội vàng chạy về nhà.
Bây giờ vừa bước chân ra ngoài, mọi người đã chỉ chỉ trỏ trỏ cô ta, làm sao cô ta dám đi ra khỏi cửa được.
“Tích Vy, ba của con…”
Vừa nhìn thấy Cơ Tích Vy, mẹ Cơ đã tủi thân bật khóc.
Mặc dù Cơ Tích Vy bực dọc vì những gì mẹ mình đã làm, nhưng bây giờ nhìn thấy bà ta nhếch nhác như vậy, Cơ Tích Vy không khỏi nhíu mày.
“Ba, mẹ làm vậy cũng vì nhà họ Cơ mà thôi, Tích Tương nói đúng, Đường Nại và nhà họ Cơ chúng ta không thù không oán, sao có thể làm như vậy được, chắc chắn có người bày ra trò quỷ!”
Cơ Tích Vy quay đầu nhìn Cơ Nghị, sau vụ tấm ảnh nóng lần trước, Cơ Tích Vy đã trưởng thành hơn nhiều, nhất là dạo gần đây Cơ Nghị luôn dẫn cô ta theo bên cạnh mình, đích thân dạy dỗ, cô ta đã thông minh hơn nhiều.
Nghe Cơ Tích Vy nói thế, Cơ Tích Tương gật đầu liên tục.
“Đúng đó ba, anh Nại và nhà họ Cơ chúng ta có thù có oán gì đâu, anh ấy không thể nào đối xử với con như vậy được!”
Cơ Tích Tương vẫn luôn gửi gắm trái tim của mình cho Đường Nại.
Cơ Nghị ngẫm nghĩ một lúc, gương mặt ông ta trở nên bình tĩnh, sự tức giận vơi bớt đôi phần, ông ta nhìn Cơ Tích Tương rồi nói: “Người phụ nữ mà con nói đến là ai?”
“Con cũng không biết cô ta tên gì, chỉ nghe anh Nại nói cô ta là vợ của anh ấy.”
“Vợ? Đường Nại kết hôn từ bao giờ, có vợ từ bao giờ đấy, không phải chứ!”
Cơ Nghị nhíu chặt mày, từ trước đến nay ông chưa từng nghe nói Đường Nại đã kết hôn, hơn nữa, theo như những gì ông ta biết, hôn sự giữa Đường Nại và cô cả nhà họ Hạng đã bị hủy bỏ rồi, chắc chắn người phụ nữ đó không phải là cô cả Hạng.
“Chắc chắn ba sẽ điều tra rõ ràng mọi chuyện, dám lớn gan làm cho nhà họ Cơ chúng ta thiệt thòi đến như vậy, ba sẽ không tha cho cô ta đâu!”
Cơ Nghị nói với vẻ hung tợn, gương mặt vặn vẹo của ông ta toát lên nỗi căm hận.
“Ba, còn tập đoàn Cơ thị thì sao!”
Cơ Tích Vy thấy căng thẳng, gương mặt cũng không tươi tắn là bao.
Sau này tập đoàn Cơ thị sẽ là tài sản của cô ta, nếu như tập đoàn Cơ thị không còn nữa, vậy thì sau này cô ta sẽ không còn là cô chiêu cành vàng lá ngọc, nếu vậy thì cô có khác gì con ả đê tiện Mông Chỉ Nghi kia đâu, ban đầu mẹ Thiệu gật đầu tác thành cho cô ta và Vĩnh Khiêm, còn giúp cô ta mưu toan tính kế, chẳng phải là vì có tập đoàn Cơ thị hay sao.
Bởi thế chắc chắn không thể để tập đoàn Cơ thị xảy ra chuyện được!
“Hừ, còn không phải là vì người mẹ và cô em gái không nên cơm cháo gì của con sao, bây giờ tập đoàn Cơ thị đang rất nguy hiểm, nếu như trước khi trời tối mà chúng ta không tìm được đối sách, thì có thể ngày mai tập đoàn Cơ thị sẽ không còn tồn tại nữa!”
Gương mặt Cơ Nghị sa sầm, đây là tài sản truyền qua nhiều đời của nhà họ Cơ bọn họ, không ngờ lại thất bại khi vào tay ông ta, sao ông ta không phẫn nộ được kia chứ.
“Con đi nhờ Vĩnh Khiêm giúp đỡ, anh ấy thấy con đã mất đi đứa con của mình, chắc chắn sẽ giúp đỡ con thôi!” Cơ Tích Vy biết, nếu như tập đoàn Cơ thị sụp đổ thì bản thân mình cũng tiêu đời, chắc chắn cô ta không thể để tập đoàn Cơ thị sụp đổ được.