Chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần sợ teo tim, hét to một tiếng:
- Trốn đi!
Lê Thiên Trùng siêu khổng lồ co người lại lăn.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, Lê Thiên Trùng như trái banh lăn ra ngoài.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Bây giờ muốn trốn đã muộn.
Ong ong ong ong ong!
Lĩnh vực trọng chậm, lĩnh vực băng giải kchúh trương. Mười hai tiên thể của Lý Thất Dạ rực rỡ, đại đạo Tiên Đế vô địch hiện ra, đạo Thất Dạ.
Rầm!
Hai lĩnh vực với tư thái không gì sánh bằng nghiền gϊếŧ đánh vào người Lê Thiên Trùng.
Răng rắc, răng rắc, răng rắc!
Nguyên người Lê Thiên Trùng tan vỡ. Chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần lộ ra ngoài, cả người bọn họ vang tiếng xương gãy, toàn thân bắt đầu tan vỡ.
- A!
Tiếng gào thê lương của chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần vang vọng trong thiên địa.
- Gϊếŧ!
Đám người Tiêu Tiễn Ma Đế thấy cảnh đó cũng hoảng nhưng bọn họ không chạy trốn, họ thề sẽ chiến đến chết, đã không có lựa chọn
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, mười bốn Thiên Mệnh điên cuồng càn quét, với tư thái bá đạo không gì sánh bằng nghiền áp, ngân hà ngôi sao tan vỡ.
- Trấn phong thương Thiên Quyền!
Đối diện Thiên Mệnh nghiền gϊếŧ, đạo vô thượng Tiên Đế của Lý Thất Dạ bộc phát, mười hai tiên thể rực rỡ đến trạng thái cao nhất. Đôi mắt Lý Thất Dạ chiếu sáng Thập Tam Châu.
Ầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, một cú đấm từ chí ntầng trời đập xuống trấn sát Đại Đế Tiên Vương, bóp nát khung trời. Cú đấm vô địch vạn cổ, thời gian, không gian, đại đạo, lực lượng đều bị bóp nát. Cú đấm đánh tất cả trở lại điểm bắt đầu, hết thảy trở nên nhỏ bé, thành tro bụi trước cú đấm.
Mặc kệ ngươi là cường giả hay Thượng Thần thì cú đấm cho ngươi quỳ tại chỗ, thần phục tuyệt đối, không cho phép có một chú ý nghĩ chống đối, trấn sát trăm phần trăm.
Đại Đế Tiên Vương quan sát trong bóng tối lạnh lùng, cuộc đời bọn họ lần đầu tiên thấy cú đấm bá đạo nhất, vô địch nhất.
Rầm!
Vang tiếng nổ điếc tai, bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế bị cú đấm trấn phong.
Răng rắc!
Bốn Đại Đế Tiên Vương bị đánh thành bãi máu.
Cảnh tượng quá rung động hồn người. Đó là Đại Đế Tiên Vương, nháy mắt bị đánh nát, bị đánh thành bãi máu, quá khủng khϊếp.
Người tận mắt nhìn thấy những cảnh đó thì toàn thân lạnh lẽo, suốt đời bọn họ không thể quên cảnh tượng mãi mãi khắc ghi trong lòng, thành bóng ma lớn nhất, ác mộng hằn sâu. Không biết qua bao lâu khi bọn họ tỉnh dậy từ giác mộng sẽ toát mò hôi lạnh nhễ nhại, khi thức dậy từ ác mộng, bọn họ sẽ sợ run cầm cập.
Đấy là Đại Đế Tiên Vương lại bị cú đấm đánh nát bấy, đời này trông thấy một lần là đủ rồi.
- A!
Tiếng gào thảm thiết của đám người Ngự Long Thượng Thần quanh quẩn bên tai không dứt.
Giây sau . . .
Bùm!
Chín Thượng Thần Ngự Long Thượng Thần bị hai lĩnh vực nghiền gϊếŧ thành bãi máu.
Ong ong ong ong ong!
Khi bốn Đại Đế Tiêu Tiễn Ma Đế bị đánh nát thì mười bốn Thiên Mệnh lóe sáng, lực lượng Thiên Mệnh bao lấy huyết vụ chậm rãi tạo hình, mơ hồ thấy bóng dáng nhóm Tiêu Tiễn Ma Đế.
- Sắp trọng sinh.
Nhìn bóng dáng bốn Đại Đế Tiên Vương Tiêu Tiễn Ma Đế thấp thoáng trong lực lượng Thiên Mệnh, mọi người nín thở nhìn chằm chằm cảnh tượng.
Miễn Thiên Mệnh còn là Đại Đế Tiên Vương bát tử, đây là chênh lệch lớn nhất giữa Đại Đế Tiên Vương và Thượng Thần. Đám người Ngự Long Thượng Thần bị Lý Thất Dạ bóp nhát thành huyết vụ thì không còn cơ hội lật ngược thế cờ, đám người Tiêu Tiễn Ma Đế thì khác, Thiên Mệnh vẫn còn là bọn họe không chết.
Lý Thất Dạ cười khẽ:
- Mười bốn Thiên Mệnh. Đổi lại người khác muốn xé rách thì hơi khó khăn, tiếc rằng gặp phải ta.
Đinh đinh đinh đinh đinh!
Đỉnh đầu Lý Thất Dạ rũ xuống ba sợi pháp tắc, ba pháp tắc này là một trong mười hai đại đạo pháp tắc.
Phập!
Ba pháp tắc đâm xuyên mười bốn Thiên Mệnh.
Xèo xèo xèo!
Ba pháp tắc hấp thu mười bốn Thiên Mệnh của đám người Tiêu Tiễn Ma Đế.
Đám người Tiêu Tiễn Ma Đế đang tái tạo trọng sinh hết hồn, bọn họ còn thần thức hét to một tiếng:
- Không!
Tiếc rằng tất cả quá muộn.
Bóc!
Bốn người Tiêu Tiễn Ma Đế mới tạo thành hình chớp mắt vỡ nát lại lần nữa hóa thành huyết vụ.
Nhìn cảnh tượng đó, bao người lòng lạnh run:
- Tiêu đời.
Đại Đế Tiên Vương cũng không ngoại lệ, dù gì cùng đẳng cấp. Đại Đế Tiên Vương sống qua nhiều pháp tắc, giờ nói hết liền hết, rất rung động hồn người.
Xèo xèo xèo!
Ba sợi pháp tắc hấp thu mười bốn Thiên Mệnh, trong thời gian ngắn hút sạch hết.
Ong ong ong ong ong!
Ba pháp tắc có hai cái được thắp sáng.
Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn có năm vị Đại Đế Tiên Vương, Cuồng Thiểu Thiên Đế chỉ có một Thiên Mệnh, Tiêu Tiễn Ma Đế năm Thiên Mệnh, ba Đại Đế Tiên Vương khác đều có ba Thiên Mệnh, tổng cộng mười lăm Thiên Mệnh.
Trong Thập Tam Châu cần sáu Thiên Mệnh mới thắp sáng một pháp tắc của Lý Thất Dạ.
Cộng lại pháp tắc lúc trước thắp sáng thì Lý Thất Dạ có bốn trên mười hai pháp tắc được thắp sáng, pháp tắc thứ năm còn thiếu ba Thiên Mệnh mới sáng được.
Đám người nhìn pháp tắc được thắp sáng, rùng mình. Đặc biệt Đại Đế Tiên Vương thầm run.
Bọn họ là Đại Đế Tiên Vương nên hiểu rõ lực lượng Thiên Mệnh hơn người ngoài. Thiên Mệnh rất khó bị phá hủy, trừ phi dùng cùng một lực lượng Thiên Mệnh. Nhưng pháp tắc của Lý Thất Dạ không phải phá hủy mà là hấp thu Thiên Mệnh, khủng bố hơn hủy diệt Thiên Mệnh.
Hỏi sao không làm Đại Đế Tiên Vương sợ hãi? Lỡ có ngày đối địch với Lý Thất Dạ thì có lẽ Thiên Mệnh của bọn họ trở thành chất dinh dưỡng tẩm bổ pháp tắc của Lý Thất Dạ.
Xem huyết vụ, không biết có bao nhiêu người rùng mình. Giờ phút này mọi người nhận ra Tiểu Hưởng Tiêu Binh đoàn, Ngự Long kỵ đã thành lịch sử, chúng nó không còn tồn tại.
Một đoàn đội Đại Đế Tiên Vương, một tổ chức Thượng Thần, nói hủy diệt liền bị hủy, chỉ trong chớp mắt là xong. Nghe như trong mơ, nếu không thấy tận mắt thật khiến người khó tin.
Nhìn hai đoàn huyết vụ phập phềnh, mọi người rùng mình, đây chính là chém đế đồ thần.
Với nhiều người thì chém đế đồ thần là chuyện xa xôi biết bao, không thể với tới, không thể nào.
Nhưng hôm nay nó xảy ra trước mắt mọi người. Lý Thất Dạ dễ dàng đồ sát Đại Đế Tiên Vương, bóp nát Thượng Thần, trên đời còn cái gì khủng bố hơn nữa?
Có Thượng Thần lặp lại câu Lý Thất Dạ đã nói:
- Trừ Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh ra những người khác chẳng là cái đinh gì.
Thượng Thần rùng mình rợn tóc gáy, trên đời chỉ có Đại Đế Tiên Vương mười hai Thiên Mệnh mới đủ tư cách chống lại Lý Thất Dạ.
Có Đại Đế Thiên tộc nhìn cảnh tượng này, vẻ mặt buồn bã lẩm bẩm:
- Thế Đế không ra, e rằng đương thời không người ngăn được hắn.
Người biết thân phận của Lý Thất Dạ đều rõ ràng đương thời người từng ngăn được Âm Nha là Thế Đế. Chiến dịch săn đế trước kia là Thế Đế dẫn theo Đại Đế ba tộc Thần, Ma, Thiên mới ngăn lại Âm Nha thư sát bọn họ được.
Nếu lúc trước không có Thế Đế đứng ra thì hậu quả không tưởng tượng nổi. Lúc trước nếu không có Thế Đế vô địch cõi đời không biết ba tộc Thần, Ma, Thiên bị đồ sát bao nhiêu vị Đại Đế.
Vì vậy tất cả hiểu rằng Thế Đế có thể đối địch với Âm Nha nhiều đời thì đúng là có trí tuệ và lực lượng vô song trên đời.