Đế Bá

Chương 1744: Đẩy lùi vạn địch

Mặc dù nói Bộ Liên Hương cũng không có đuổi tận gϊếŧ tuyệt, nhưng mà nàng xé rách tổ địa Thanh Huyền cổ quốc, chuyện này có ý nghĩa Thanh Huyền cổ quốc muốn trùng kiến tổ địa còn khó hơn lên trời, huống chi Bộ Liên Hương cướp đi bí khố Thanh Huyền cổ quốc, chuyện này có ý nghĩa Thanh Huyền cổ quốc mất đi tất cả bảo tàng và bí kíp, tương lai Thanh Huyền cổ quốc cho dù không bị người khác chia cắt, chỉ sợ đế thuật của bọn họ cũng thất truyền.

- Thế gian chỉ sợ không còn Thanh Huyền cổ quốc.

Có giáo chủ đại giáo kinh sợ nhìn qua Bộ Liên Hương bên người Lý Thất Dạ.

Truyền thừa một môn song đế, nói diệt là diệt dễ dàng, thực lực như thế cho dù không thể hoành kích Tiên Đế, như vậy cũng kém không xa, đối mặt tồn tại như thế, ai dám là địch?

Oanh -- oanh -- oanh --

Lúc này trên bầu trời chấn động không ngớt, trong Đạp Không Sơn xuất hiện từng tiếng kêu thảm thiết, Đạp Không Sơn đã từng cao cao tại thượng, hôm nay đã sắp sụp đổ, tùy thời cũng có thể rơi xuống.

Lúc này Mục Thiếu Đế ba người bọn họ tiến nhanh mà vào, gϊếŧ Đạp Không Sơn thiên băng địa liệt. Đạp Không Sơn thật sự cường đại, Đạp Không Sơn cũng có vài chiến tướng tọa trấn.

Nhưng mà những chiến tướng này so sánh với đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên còn kém quá xa, hoàn toàn không thể so sánh.

Những chiến tướng này có thể ngăn cản người khác, nhưng mà muốn ngăn được Mục Thiếu Đế thì quá khó, Mục Thiếu Đế là thiên tài từng tranh giành thiên mệnh với Đạp Không Tiên Đế a.

Vào hôm nay, cho dù hắn không bằng đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên, nhưng mà cũng không phải các chiến tướng khác có khả năng so sánh.

- Mục Thiếu Đế quả nhiên là danh bất hư truyền, khó trách năm đó hắn có thể tranh giành thiên mệnh với Đạp Không Tiên Đế.

Nhìn thấy Mục Thiếu Đế không ai ngăn cản, lúc này dù là ai cũng phải bội phục.

- Nên chấm dứt, ngươi vẫn không thể bước ra một bước cuối cùng, tranh giành thiên mệnh không thắng được Đạp Không cũng là hợp tình hợp lý.

Lúc này trên bầu trời có tiếng thét vang, chính là giọng của Nam Đế.

Giờ khắc này tu sĩ cường đại đều dùng thiên nhãn nhìn lên bầu trời, nhìn thấy Nam Đế đang chiến đấu với đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên.

Đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên thật sự rất cường đại, thậm chí có thể nói dưới Tiên Đế khó có thể tìm ra người đối địch với hắn, đáng tiếc hắn hết lần này tới lần khác gặp gỡ Nam Đế là khoáng thế thiên tài từ tuyên cổ tới nay khó xuất hiện!

Mặc dù là như thế, Tiêu Thanh Thiên vẫn chống đỡ Nam Đế thật lâu, cho dù hắn bị Nam Đế đánh lui lại liên tiếp, nhưng mà hắn công thủ vẫn lưu chỗ trống, hắn dùng từng chiêu từng thức cũng có thể được xưng tụng hoàn mỹ.

Thành tựu như thế quản chi không địch lại Nam Đế, cũng không có bất kỳ người nào cười nhạo hắn, cũng không có bất kỳ người nào xem nhẹ hắn, đạt tới thành tựu của hắn hôm nay, không biết bao nhiêu người tha thiết ước mơ, cho dù rất nhiều Thần Hoàng và đế trữ cũng không có được thành tựu như vậy.

Oanh -- một tiếng, vào thời điểm này bầu trời nổ tung vang vọng, trong thời gian cực ngắn tất cả đã biến mất, ở giữa thiên địa, trong mắt sinh linh chỉ có một thứ đồ vật -- Phương Thiên Họa Kích.

Giờ này khắc này, Phương Thiên Họa Kích chìm nổi ở giữa thiên địa, không ngừng hoành kích cửu giới, Phương Thiên Họa Kích dựng thẳng trong vòm trời, ngay cả Nhân Hoàng Giới đều bị trấn áp.

Lúc này Phương Thiên Họa Kích tỏa ra quang mang hoàng kim sáng ngời, thần thánh vô địch, cửu giới duy nhất, lúc này trước Phương Thiên Họa Kích, cho dù là Tiên Đế chân khí cũng trở nên ảm đạm thất sắc.

Đây cũng không phải là nói là Phương Thiên Họa Kích còn cường đại hơn Tiên Đế chân khí, mà là vì Tiên Đế chân khí chỉ có ở trong tay Tiên Đế mới có thể chính thức vô địch.

Phương Thiên Họa Kích chính là chân khí bổn mạng của Nam Đế, lúc này hắn bộc phát một thức vô địch, trừ phi là Tiên Đế, nếu không bất kể là ai cầm Tiên Đế chân khí đến cũng không thể trấn áp Phương Thiên Họa Kích.

Sau khi nhìn rõ ràng cảnh trước mặt, không có binh khí mạnh nhất, chỉ có binh khí thích hợp nhất, không có binh khí mạnh nhất, chỉ có chủ nhân mạnh nhất.

- Nhất Kích Hoành Cửu Giới -

Nhìn thấy cảnh này, nhìn thấy Phương Thiên Họa Kích trấn áp thiên địa, giờ này khắc này có người nhớ tới truyền thuyết lúc trước, lúc này nhìn thấy hình ảnh như vậy, truyền thuyết lúc trước hiển hiện cực kỳ sinh động trong mắt mọi người!

Phanh -- một tiếng, lúc này một kích đánh xuống, không có biến hóa phức tạp gì đó, Phương Thiên Họa Kích đánh xuống cửu giới trở nên mờ mịt, dưới một kích này dù ngươi muốn chạy trốn, cho dù cửu giới có lớn cũng không có chỗ an ổn cho ngươi, cho dù ngươi trốn tới nơi thần bí nhất thế gian cũng không thể trốn được một kích này.

Dưới một kích này, ngươi duy nhất có thể làm chính là ứng chiến, hoặc là ngăn cản một kích này, hoặc là chết dưới một kích này, trừ lựa chọn này ra, không có lựa chọn nào khác.

Lúc này đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên cũng không được lựa chọn, cho dù hắn có lựa chọn, hắn cũng sẽ không lựa chọn đào tẩu, hắn tuyệt đối không phải người trốn chết, đối với người cao ngạo như hắn mà nói, quản chi là chết trận, hắn cũng sẽ không lựa chọn lùi bước, chớ nói chi là chạy trốn chết.

- Khai mở --

Đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên thét dài một tiếng, "Oanh" một tiếng, thọ huyết nhuộm đỏ trường đao của hắn, vào thời khắc cuối cùng hắn lựa chọn dùng thân tế đao, dùng lực lượng cả đời của mình chém ra một đao cuối cùng.

Nghe tiếng "Ông" vang vọng, đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên thân thể bắt đầu thiêu đốt, trong nháy mắt đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên biến mất, trong thiên địa chỉ còn một thanh trường đao duy nhất.

Loong coong --

Đao ngâm vạn giới, lập tức vô số trường đao trong cửu giới run rẩy, vô số trường đao trong Nhân Hoàng Giới lúc này phủ phục, đao chính là đao.

Keng -- một tiếng, hàng tỉ trường đao đồng thời bay ra, cơ hồ tất cả trường đao đều hòa tan, đây là một đao chém xuống của hàng tỷ thanh đao, dưới một đao này vòm trời bị chém rách, từng ngôi sao bị cắt như đậu hủ, dễ dàng địa bị cắt thành hai nửa.

Oanh -- một tiếng vang thật lớn, Nhân Hoàng Giới cũng phải lay động, tiếng trùng kích cường đại vô xé rách tinh không, dưới hai kích va chạm nhau này, ngàn vạn ngân hà lập tức hủy diệt, hóa thành tro bụi.

Đối chiến một kíc này, tất cả đều tro phi hên diệt, thời gian, không gian, lực lượng đều trở về nguyên điểm, tất cả quay về hỗn độn, trở thành nguyên điểm, trừ hỗn độn thì không còn thứ gì khác.

Đông -- một tiếng, cuối cùng mọi người chỉ có thể nhìn thấy cảnh này, Nam Đế bị đánh lui ra phía sau một bước, mà trường đao đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên bị cắt thành hai đoạn, chìm nổi giữa vòm trời.

Về phần đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thin, hắn đã không còn tồn tại nữa.

Lúc này thiên địa giống như bị định trụ, tất cả mọi người ngừng thở.

Giờ này khắc này bất kể là đối với ai mà nói, cho dù đệ nhất chiến tướng Tiêu Thanh Thiên chiến bại thì đó cũng là đối thủ đáng tôn kính, Tiêu Thanh Thiên biểu hiện thực lực xứng với uy danh của hắn truyền lưu, cho dù hắn cuối cùng thân tử đạo tiêu, đây cũng là một loại vinh hạnh.