Đế Bá

Chương 1303: Mười tám Thiên Thiếu (1)

Diệp Khuynh Thành, đương đại đệ nhất nhân! Đây là xưng hào rung động cỡ nào! Xưng hào để cho người ta vì đó động dung mà hướng tới cỡ nào!

Diệp Khuynh Thành, từ khi hắn xuất đạo đến nay, bất luận là đối mặt truyền nhân đế thống tiên môn khiêu chiến, hay là đối mặt cường giả thế hệ trước trấn áp, hắn đều chưa từng có bại qua.

Những năm gần đây, tại thế hệ trẻ tuổi mà nói, người khiêu chiến Diệp Khuynh Thành nhiều như lông trâu, thậm chí là bao gồm truyền nhân đế thống tiên môn.

Ở bên trong thế hệ trẻ tuổi khiêu chiến, trong đó tiếng tăm lừng lẫy nhất liền là Kim Ô Thái tử, Cửu Đầu Sư Đế, Bội Ngọc công tử. . . ngay cả mười tám vị thiên tài về sau kết thành mười tám Thiên Thiếu cũng có hơn phân nửa người là khiêu chiến qua Diệp Khuynh Thành.

Cường đại như Kim Ô Thái tử, bá đạo như Cửu Đầu Sư Đế, cuối cùng cũng không bằng Diệp Khuynh Thành! Hơn nữa, rất nhiều thiên tài khiêu chiến Diệp Khuynh Thành đều bị tuyệt thế chi tư của Diệp Khuynh Thành khuynh đảo, thậm chí là nguyện ý bái ở dưới trướng Diệp Khuynh Thành, vì Diệp Khuynh Thành hiệu lực.

Cường giả thế hệ trước, cũng có không ít người muốn trấn áp Diệp Khuynh Thành, như Bát Tí Lão Tổ, như Nghịch Giang Thánh Vương, đều đã từng muốn trấn áp Diệp Khuynh Thành, nhưng mà đều lấy thất bại kết thúc, bọn hắn cũng đầu nhập vào dưới trướng của Diệp Khuynh Thành.

Lúc này, nhìn thấy Diệp Khuynh Thành giá lâm, coi như là cường giả thế hệ trước, cũng là đứng xa mà trông, về phần thế hệ trẻ tuổi, không biết bao nhiêu người nhìn lên, đương đại đệ nhất nhân, đây là bao nhiêu tu sĩ bối phận tuổi trẻ tha thiết ước mơ!

Ở bên trong bao nhiêu tu sĩ bối phận tuổi trẻ, Diệp Khuynh Thành là thần tượng trong lòng bọn họ, là đỉnh phong trong lòng bọn họ cả đời phấn đấu.

- Đương đại đệ nhất nhân, rốt cuộc đã đến.

Nhìn thấy xe ngựa của Diệp Khuynh Thành chậm rãi giá lâm, có người nói ra.

Xe ngựa chậm rãi giá lâm, Diệp Khuynh Thành vẫn tùy ý ngồi ở phía trên xe ngựa, tựa hồ, bất luận là lúc nào, hắn đều là tự tin như thế, phong khinh vân đạm như thế.

Rốt cục, sau khi xe ngựa dừng lại, Diệp Khuynh Thành lập tức đứng lên. Hắn vừa đứng lên, thiên địa khởi động, tựa hồ cả người hắn kéo theo lấy toàn bộ Thiên Vực, cử chỉ ở giữa, có thể đảo ngược tinh hà.

Diệp Khuynh Thành đứng lên, rất nhiều người bên ngoài Bệ Ngạn thú thổ đều không khỏi ngừng thở, đặc biệt là thời điểm Diệp Khuynh Thành nhìn ra xa Đế Cương, trong lòng rất nhiều người cũng không khỏi nhảy một cái, có người ẩn ẩn đoán được Diệp Khuynh Thành là muốn làm cái gì.

- Mai đạo hữu, ra gặp một lần!

Diệp Khuynh Thành đứng trên xe ngựa, nhìn lấy Đế Cương, mở miệng nói ra.

Bất luận thời điểm gì, Diệp Khuynh Thành đều là phong thái tuyệt thế, bất luận là lúc nào, hắn đều là hoàng trụ mà ưu nhã, cái khí tức cử thế vô song kia, coi như là kẻ đối địch với hắn, cũng không khỏi bội phục hắn. Loại phong thái tuyệt thế này của hắn, tuyệt đối không phải giả vờ, trên thực tế, dạng phong thái này cũng vô pháp giả ra.

Lúc này, rất nhiều người đều không khỏi ngừng thở, thiên nhân Diệp Khuynh Thành, Đế Cương Mai Ngạo Nam, là thiên tài đỉnh phong nhất Thạch Dược giới đương thời, bọn hắn bị người coi như là nhân tuyển tranh đoạt Tiên Đế, hai người bọn họ một mực uy danh hiển hách, hơn nữa sớm đã có ma sát, nhưng mà, hai người bọn họ trực tiếp quyết đấu, vẫn luôn chưa từng có.

Lúc này, rất nhiều người đều quên tiến Bệ Ngạn thú thổ, mọi người ẩn ẩn cảm thấy, một trận đại chiến muốn tới.

- Diệp Khuynh Thành!

Lúc này, Mai Ngạo Nam xuất hiện ở bên ngoài Đế Cương, nàng vẫn là ngồi ở ghế dựa, làm một nữ tử, nhưng trên người nàng không có khí tức nhu nhược của nữ tử mảy may, ngược lại, có một cỗ bá khí lăng thiên ngạo thế.

Mặc dù Mai Ngạo Nam thân là nữ tử, nhưng mà, khi nàng xuất hiện, rất nhiều người đều quên nàng là một nữ nhi, rất nhiều người đều bị cỗ khí phách kia của nàng chấn nhϊếp, nàng giống như là trời sinh Đế Hoàng, cao cao tại thượng, uy hϊếp bát phương.

Lúc này, mọi người cũng không khỏi ngừng thở nhìn lấy một màn này, hai đại tuyệt thế thiên tài rốt cục gặp được, hơn nữa, khí thế hai người hoàn toàn khác nhau. Diệp Khuynh Thành chính là bát phương vì động, Mai Ngạo Nam, thì là uy hϊếp bát phương!

Nếu như nói, Diệp Khuynh Thành là một đời Vô Thượng Thánh Nhân, như vậy, Mai Ngạo Nam sẽ là một đời Đế Hoàng bá thế!

- Nghe nói ngươi muốn ra tay với ta, ta ở chỗ này chờ ngươi rất lâu!

Mai Ngạo Nam cao cứ thiên khung, coi như là Diệp Khuynh Thành danh xưng đương thời đệ nhất nhân, Mai Ngạo Nam cũng lạnh lẽo nhìn, thậm chí là miệt thị!

Mặc dù mọi người đều biết Diệp Khuynh Thành là đương thời tuyệt đại thiên tài, danh xưng đệ nhất nhân, nhưng mà, người may mắn thấy một màn như vậy, bất luận là ai cũng không dám xem nhẹ Mai Ngạo Nam!

Mai Ngạo Nam xuất thân từ Tiễn Long thế gia, chú định lấy bất phàm, nhưng nàng lại có cao ngạo mà người khác không có, thoát ly Tiễn Long thế gia, đi ra đạo thuộc về mình. Dạng bá khí này, không phải ai đều có thể có.

- Huynh đệ chúng ta là máu mủ tình thâm, ngươi gϊếŧ tam đệ của ta, thù này không báo, Diệp mỗ ta còn gì đặt chân ở thiên hạ. . .

Diệp Khuynh Thành y nguyên phong thái tuyệt thế, coi như hắn muốn động thủ với người khác, vẫn là cao nhã hoàng trụ, tựa hồ không ăn khói lửa.

Diệp Khuynh Thành vừa nói ra lời này, không ít người nhìn nhau một chút, rất nhiều người đều minh bạch, lần này Diệp Khuynh Thành cùng Mai Ngạo Nam là không chết không thôi. Mai Ngạo Nam gϊếŧ Thiên Trận Thiếu Hoàng, Diệp Khuynh Thành tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

- Vì huynh đệ không tiếc mạng sống, có thể cùng hán tử như Diệp Khuynh Thành kết bái huynh đệ, một thế này cũng không hối hận.

Nghe được Diệp Khuynh Thành vì Thiên Trận Thiếu Hoàng báo thù, không biết bao nhiêu người trong nội tâm cảm khái, cũng vì đó tán thưởng Diệp Khuynh Thành nghĩa bạc vân thiên.

Chí ít rất nhiều thế hệ trẻ tuổi, càng là hâm mộ vô cùng, đối với bọn hắn mà nói, nếu có thể cùng Diệp Khuynh Thành loại nghĩa bạc vân thiên này kết bái làm huynh đệ, thật sự là tam sinh hữu hạnh!

- Không sai, mười tám Thiên Thiếu ủng hộ Diệp huynh! Vì Thiên Trận Thiếu Hoàng báo thù!

Lúc này, thanh âm như sấm dậy vang lên ở chân trời, một trận tiếng oanh minh vang vọng, vân kỳ bay múa, chỉ gặp mười tám chi thiết kỵ lao vụt mà tới, sau lưng mười tám chi thiết kỵ này còn đi theo thiên quân vạn mã, khí thế cực kỳ mênh mông!

Một trận tiếng oanh minh vang lên, thiên quân vạn mã ầm ầm mà tới, trong nháy mắt vọt tới trước mắt mọi người.

Chi thiên quân vạn mã này lao vụt mà tới, không biết bao nhiêu người hãi hùng khiếp vía, chi thiết kỵ này tựa như là hồng thủy ngập trời, sắc bén không thể đỡ, mười tám vị thanh niên dẫn đầu càng là tuấn kiệt đương thời, mỗi người đều là huyết khí trùng thiên, bọn hắn đặt ở bất kỳ nới nào, đều là hạng người khinh thường quần hùng.

- Mười tám Thiên Thiếu, mười tám đại tông môn!

Nhìn thấy chi thiết kỵ này, trong lòng rất nhiều người không khỏi giật nảy mình, đối mặt thiết kỵ dạng này, chỉ sợ là rất nhiều người sẽ nhượng bộ lui binh.