Đế Bá

Chương 440: Giảng kinh thịnh hội

- Truyền nhân Kỳ Trúc Sơn cũng rất khó lường, lần này Mai tiên tử đi Kỳ Trúc Sơn, cũng không biết trận luận bàn này là ai thắng ai thua.

Có tu sĩ đến từ Nam Xích Địa biết càng nhiều.

- Mai tiên tử giảng kinh, như thiên hoa rơi xuống, làm người say mê, để cho người ta nghe quên đường về, giảng xong, chính là liễu lương tam âm, dư âm thật lâu không tiêu tan. Tại ba năm trước đây, ta từng ở trong hoàng thành Trường Hà tông hữu duyên nghe Mai tiên tử giảng kinh, được ích lợi không nhỏ, cả đời cũng khó mà quên được.

Có tuổi trẻ tuấn ngạn nghe được Mai Tố Dao giảng kinh, không ngại từ ngoài triệu dặm chạy đến, càng là có người nghe qua Mai Tố Dao giảng kinh. Càng là vì đó say mê vô cùng, nhớ tới một màn giảng kinh, như si như say.

Sư Hống quốc vốn là tiểu quốc, đại giáo trong nước có thể nói là ít càng thêm ít, tại Sư Hống quốc giáo phái đa số là tiểu môn tiểu phái, tu sĩ không coi là nhiều, nhưng mà, từ khi tin tức Mai Tố Dao giảng kinh truyền ra, tu sĩ Đông Bách Thành đó là chèn phá Hoàng thành của Sư Hống quốc.

Vì duy trì trật tự Hoàng thành của Sư Hống quốc, đệ tử Sư Hống môn có thể nói là dốc toàn bộ lực lượng. Toàn bộ trên dưới Sư Hống môn đều vì chuyện này hao hết tâm tư.

Trên thực tế, lần này Mai Tố Dao nhập Hoàng thành giảng kinh, hoàng chủ Sư Hống quốc có thể nói là hao tốn không ít tâm tư, mới du thuyết thành công Mai Tố Dao chọn địa phương giảng kinh tuyển tại Hoàng thành Sư Hống quốc.

Vì Mai Tố Dao giảng kinh, Sư Hống quốc thậm chí là nhường ra hoàng cung hậu hoa viên, làm địa phương cho Mai Tố Dao giảng kinh.

Nghe được tin tức Mai Tố Dao giảng kinh, vô số tu sĩ có thể nói là chèn phá đầu, đều chen tới Hoàng thành Sư Hống quốc, nhưng mà, muốn nhập Hoàng thành nghe Mai Tố Dao giảng kinh, không có sự tình dễ dàng như vậy.

Nếu như nói người người đều có thể vào hoàng cung nghe Mai Tố Dao giảng kinh, chỉ sợ là muốn chèn phá hoàng cung Sư Hống quốc. Bởi vì tu sĩ nhập hoàng cung nghe Mai Tố Dao giảng kinh, đều là trải qua sàng chọn, thứ nhất, tu sĩ lớn tuổi bị cự tuyệt ngoài cửa, bởi vì Mai Tố Dao giảng kinh, nói đều là đạo nghĩa, đối với thế hệ trẻ tuổi rất có ích lợi, cho nên, tu sĩ lớn tuổi cũng đừng chiếm cứ tư nguyên của người tuổi trẻ; thứ hai, người đạo hạnh quá kém sẽ bị đá đi, dù sao, tu sĩ đạo hạnh quá kém, coi như là có thể nghe giảng kinh, chỉ sợ cũng vô pháp lĩnh ngộ, giống như là đàn gảy tai trâu; thứ ba. . .

Vì thu xếp lần giảng kinh này của Mai Tố Dao, Trì Tiểu Điệp làm chủ nhà, đặc biệt là chủ trì trận thịnh hội này càng là bận bịu không nghỉ, ngay cả Trì Tiểu Đao cũng trước sau thu xếp, mệt như nô tài.

Đương nhiên, dù mệt mỏi nữa, Trì Tiểu Đao cũng là cười nói không thôi, tiểu tử này xán lạn như thế, nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì Bảo Vân công chúa trong lòng hắn cũng tự mình đến, cũng tới nghe Mai Tố Dao giảng kinh.

Đặc biệt là Trì Tiểu Đao quét qua vẻ lo lắng trước kia, cả người càng thêm sáng sủa, sau khi lấy được Lý Thất Dạ ủng hộ, liền hạ quyết tâm theo đuổi Bảo Vân công chúa, Trì Tiểu Đao là hận người nào đó không lập tức đến, hy vọng có thể sớm một chút nhìn thấy Bảo Vân công chúa .

Tại Sư Hống môn, duy nhất thanh nhàn liền là Lý Thất Dạ, hắn lưu lại bên trong Sư Hống môn, bế quan tu luyện, không để ý đến chuyện bên ngoài, nhàn rỗi liền dạo chơi Sư Hống môn, nhìn xem phong cảnh Sư Hống môn, tháng ngày trôi qua thập phần thoải mái.

Thẳng đến một ngày trước khi giảng kinh bắt đầu, Lý Thất Dạ mới tiến nhập Hoàng thành Sư Hống quốc, nhìn thấy Hoàng thành Sư Hống quốc người đông nghìn nghịt, Lý Thất Dạ không khỏi nở nụ cười, lắc đầu, đây cũng quá khoa trương, hôm nay Trường Hà tông Mai Tố Dao chưa chắc có thể siêu việt Trường Hà tông Thủy tổ Tụ Thủy Tiên Đế của nàng a!

Tưởng tượng năm đó, thời điểm Tụ Thủy Tiên Đế Tuyệt Thiên Vũ giảng đạo, đừng nói là Nhân Hoàng giới, ngay cả tu sĩ Cửu Giới, vương giả Cửu Giới, đều đã từng mộ danh mà đến, vào lúc đó, nàng còn chưa trở thành một đời Tiên Đế vô địch.

Nghĩ đến tuế nguyệt xa xôi vô tận kia, nghĩ đến tuế nguyệt xanh thẳm kí©ɧ ŧìиɧ kia, khiến Lý Thất Dạ không khỏi cảm khái. Ở tuế nguyệt kia, hắn còn không có đủ thực lực tự tay bồi dưỡng Tiên Đế. Ở đoạn tuế nguyệt kia, Tụ Thủy Tiên Đế đích thật là vang dội thiên hạ, kinh diễm bực nào, Cửu Giới chư vương, cũng vì đó khuynh đảo.

Tụ Thủy Tiên Đế, Thủy tổ Trường Hà tông, nhân vật đặt vững đế cơ để Trường Hà tông sừng sững không ngã! Lý Thất Dạ cũng không khỏi cảm khái, ngóng nhìn vị trí Trường Hà tông một cái. Lần thứ nhất tương kiến, đích thật là có chút để cho người ta hoài niệm.

Trường Hà tông, một môn tam đế, Tụ Thủy Tiên Đế chính là Thủy tổ Trường Hà tông, đồng thời, Tụ Thủy Tiên Đế cũng là nữ Tiên Đế từ vạn cổ đến nay số lượng không nhiều trong Tiên Đế.

Trường Hà tông tổng cộng có ba vị Tiên Đế, Tụ Thủy Tiên Đế, Nộ Chiến Tiên Đế, Quan Phượng Tiên Đế. Trên thực tế, được xưng là một trong truyền thừa cường đại nhất Nhân tộc, nhưng ba vị Tiên Đế Trường Hà tông chỉ có Nộ Chiến Tiên Đế là Nhân tộc, về phần Thủy tổ Tụ Thủy Tiên Đế càng là xuất thân Mị Linh nhất tộc.

Mị Linh chính là thượng thiên sủng nhi, có thể nói là chủng tộc có thiên tư nhất trong vạn tộc, thậm chí có người cho rằng bọn họ là lấy được thượng thiên sủng nhi.

Tụ Thủy Tiên Đế xuất thân từ Mị Linh, từng quét ngang Cửu Giới, cuối cùng gánh chịu Thiên mệnh, thành tựu Tiên Đế vô địch, cuộc đời của nàng có thể nói là diễm tuyệt thời đại Hoang Mãng, dù là vạn cổ đi qua, vào hôm nay, nhấc lên Tụ Thủy Tiên Đế, y nguyên có người đối với sự tích của nàng nói chuyện say sưa.

- Tụ Thủy Tiên đến, năm đó Tụ Thủy.

Nhớ tới chuyện cũ lâu dài mà cổ xưa kia, Lý Thất Dạ cũng không khỏi vì đó cảm khái.

- Mai tiên tử đến rồi!

Ở trong Hoàng thành, thời điểm Lý Thất Dạ thất thần tưởng nhớ chuyện cũ, đột nhiên rối loạn tưng bừng, không biết là ai hét lên một tiếng, tiếp lấy dòng người giống như là hồng thủy mãnh thú, tất cả mọi người vọt ra, Lý Thất Dạ đứng đấy ngẩn người thoáng cái bị chen lấn xa xa, bị gạt ra bên ngoài đám người.

- Mai tiên tử tới, mau đến xem.

Trong lúc nhất thời, tiếng thét chói tai chập trùng, bất luận là nam hay nữ, đều lộ ra kích động, thế hệ trẻ tuổi không cần nói, đặc biệt là nam tu sĩ thế hệ trẻ tuổi, càng là si mê vô cùng.

Gặp một đám nam tu sĩ tuổi trẻ si mê như thế, Lý Thất Dạ không khỏi cười cười lắc đầu, cảnh tượng như vậy quen mắt bực nào, vạn cổ đến nay, hắn cũng không biết là gặp bao nhiêu lần.

Lộc cộc lộc…

Một chiếc xe ngựa quanh co khúc khuỷu mà tới, khói xanh lượn lờ, như hồng treo thiên, chỗ xe ngựa đi qua, tựa hồ thành tiên cảnh, lại tựa hồ là trăm hoa khoe sắc, cỏ xanh đâm chồi, suối nước róc rách.

Không thấy người, đã cảm thụ tiên vận, lập tức, Hoàng thành vốn là náo nhiệt vô cùng thoáng cái yên tĩnh trở lại. Hoàng thành đều bị vô số tu sĩ chèn phá, nhiều tu sĩ xuất hiện ở trong hoàng thành như vậy, chen chen lấn lấn, có thể nói là để cho người ta bực bội.