「Ta vốn đã đọc được nước đi đầu tiên của chúng rồi.」
Những gì được tiết lộ trong hội đồng chiến tranh đã khuấy động nơi này.
Cuộc hành quân dài cuối cùng cũng đã kết thúc.
Nhưng tại cái thời điểm này, khi mà trận chiến đang ở ngay trước mắt, tinh thần của chúng tôi đã lung lay khá nhiều.
Tsige vẫn chưa hiện lên trong tầm mắt, nhưng chúng tôi có thể xác nhận bằng cách nhìn vào bức tường khổng lồ mà chúng tôi chỉ được cho biết thông qua những báo cáo đơn lẻ.
Thời điểm tận mắt trông thấy, chúng tôi không còn cách nào khác ngoài nhận ra sức mạnh của đối thủ.
Một bức tường lẽ ra không nên có, nhưng nó thực sự tồn tại.
Tiền, con người, của cải, hay là mọi thứ đã được đề cập trước đó.
Sức mạnh của Tsige đã được thể hiện rõ ràng khi có thể tạo ra một thứ như vậy trong một khoảng thời gian ngắn.
Ngay cả khi thứ đó là giả và chỉ để trưng, quy mô của nó là thứ không thể bỏ qua.
「Ta nghe nói rằng chúng ta đã không nắm được những thông tin mới nhất?」
「Vâng, có vẻ như cuối cùng chúng đã bắt đầu lo lắng về việc rò rỉ thông tin. Không nghi ngờ gì về điều đó. Tuy nhiên, thông tin từ các gián điệp không phải là cách duy nhất để biết về động thái của đối thủ.」
Một thanh niên chưa biết mùi chiến trường trả lời câu hỏi với giọng điệu tự mãn.
Hẳn là một quý tộc… từ một phe nào đó.
Chà, một điều hiển nhiên, hắn ta đang sống ở tầng cao của xã hội, đằng nào thì hắn cũng chẳng có liên quan gì tới tôi – người chỉ lãnh đạo một trung đội đơn lẻ.
Quân đội Aion là tập hợp tất cả quân ngũ và những người lính đầy tham vọng, nhưng đó là một tổ chức mà người ta ngầm hiểu rằng có giới hạn về mức độ mà một người có thể được thăng tiến tùy thuộc vào địa vị xã hội của người đó.
Ngay cả trong những kẻ được tuyển dụng, nếu không phải là một trong những người nhập ngũ thông qua học bổng được chỉ định hoặc từ Học viện Rotsgard, và trên hết là từ giới quý tộc, bạn sẽ không đạt được vị trí cao nhất.
Rõ ràng là có những trường hợp ngoại lệ, nhưng để có thể phá vỡ một hoặc hai bức tường thì đòi hỏi cần phải có những thành tựu đủ để được lưu lại trong lịch sử.
Nếu bạn là con trai thứ hoặc con trai út của một gia đình quý tộc không nắm nhiều quyền lực, ngay cả khi có những kỉ lục được ghi nhận trong chiến tranh, chức vụ cao nhất có thể nhận được chỉ là trung đội trưởng.
Việc mang thức ăn đến bàn sẽ không phải là một vấn đề khó khăn, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.
Không thực sự khác biệt so với lính đánh thuê có thể tìm thấy ở bất cứ đâu.
「Kể cả vậy, có thể dựng nên được một bức tường như thế quả thực rất đáng kinh ngạc.」
「Như tôi đã nói, bức tường đó không liên quan gì đến điều này. Đây là chuyện đã xảy ra cách đây không lâu, nhưng có một đội pháp sư của quân đội chúng ta đã liên lạc với chúng.」
『Ồ…』
「Điều đó thật sự ngu ngốc. Lũ thương gia Tsige sợ hãi ma thuật nghi thức của chúng ta, và đã cố gắng phong ấn nó.」
「Như thế, tức là một sự phản bội.」
「Đúng vậy. Nhưng cuối cùng thì chúng cũng chỉ là những thương gia. Những kẻ chỉ nhìn vào những con số. Có vẻ như chúng vẫn chưa hiểu được tầm quan trọng của việc thiết lập ma thuật nghi thức trong chiến tranh.」
「Đúng là nếu được sử dụng để chống lại những đối thủ không có biện pháp đối phó, thì sẽ là một đòn giáng mạnh mẽ, nhưng đó chính xác là lý do tại sao bất cứ đội quân nào cũng sử dụng cùng những biện pháp đối phó như vậy. Nếu đó là một đội quân lớn, họ thậm chí sẽ thành lập một số đơn vị chỉ tập trung vào việc ngăn chặn ma thuật nghi thức của kẻ thù. Chỉ có một vài loại ma thuật nghi thức có tồn tại, vậy nên suy cho cùng thì vẫn có những cách phù hợp để đối phó với chúng.」
「Đúng vậy. Trên hết, cơ hội triển khai chúng khá đơn giản, nhưng giá trị trên chiến trường là cực kỳ cao. Vì vậy, quân đội Aion đã thành lập các đội pháp sư nghi thức, những người có lòng nồng nàn yêu nước, và cách đối xử của họ thật độc đáo.」
「Cố gắng khiến cho họ phản bội chúng ta… pft! Thứ lỗi. Một nhà chiến thuật có kinh nghiệm sẽ không bao giờ nghĩ về điều đó, nó khiến ta muốn bật cười…」
「Một đứa trẻ sẽ làm vậy. Đúng là nếu ma thuật nghi thức được kích hoạt thành công, đó là lựa chọn tốt nhất. Hahaha.」
Đó là kiểu trò chuyện diễn ra trong suốt cuộc họp, và thỉnh thoảng họ lại xen lẫn sự khinh bỉ đối với bên kia.
Đúng là đối với một kẻ nghiệp dư thì chú ý đến ma thuật nghi thức là điều hiển nhiên.
Giống như những lời đồn đại, sẽ là một chuyện nếu nó được sử dụng, nhưng trên chiến trường thì co hội được thấy ma thuật nghi thức là rất hiếm.
Bởi vì thời điểm kích hoạt bị phát hiện, nó sẽ ngay lập tức bị phản công bằng câu chú của riêng chúng.
Đã có nghiên cứu về điều đó trong quá khứ, nhưng có 7 phép nghi thức tấn công, và cũng có 7 phép đối lập có thể loại bỏ hoặc phản lại chúng.
Ngay cả với 10 pháp sư tầm thường cũng có thể sử dụng những phép thuật nghi thức đó, và tập hợp càng đông thì nó càng mạnh. Chỉ nghe qua thì có vẻ như là một phép thuật như trong mơ, nhưng vẫn còn quá nhiều điểm yếu và hạn chế.
Ví dụ; Không có nhiều sự khác biệt về độ dài câu chú của các phép tấn công, nhưng các phép phản công đều mất ít hơn 1/3 thời gian.
Dù là tấn công hay phản đòn, ma lực đều bộc lộ hết nên rất dễ bị phát hiện.
Ngoài ra, thứ câu chú chết tiệt, và khi đó thì không thể sử dụng bất kỳ câu chú nào khác.
Nếu muốn sử dụng chúng đúng cách, đó sẽ là một cuộc chiến quy mô lớn giữa các đội quân, nhưng có thể dễ dàng chuẩn bị để phản đòn.
Nói cách khác, Nếu nó đánh trúng thì sẽ là một sự hạnh phúc tột cùng.
Đó là phép thuật nghi thức.
Xét rằng Tsige có ít kinh nghiệm chiến đấu hơn và có sự chênh lệch về quân số so với Aion, đây là một lựa chọn hợp lệ.
「Tuy nhiên… nếu chúng ta nhắm đến ma thuật nghi thức, chẳng phải chúng ta chỉ nên bắn thôi sao? Ngay cả bức tường đó cũng sẽ… hm?」
「Đúng vậy, đó là những gì ta đang nghĩ. Ta đã giả dụ rằng các pháp sư đang phản bội chúng ta. Nói cách khác, động thái đầu tiên của họ sẽ là niệm câu chú cho ma thuật nghi thức ở phía bên kia của bức tường – giả thiết rằng chúng ta đã mất khả năng phòng thủ trước ma thuật nghi thức.」
「「Ah!」」
Khối lượng công việc khó tin để tạo ra bức tường đó sẽ đáng giá nếu để câu thời gian cho việc sử dụng ma thuật nghi thức.
Nhưng điều đó sẽ kết thúc trong nỗ lực vô ích, đó là những gì Tướng quân của chúng tôi đã nói.
Tiếng cười bắt đầu lan ra cả khu vực.
Tìm hiểu về kế hoạch của đối thủ, cứ để chúng lượn xung quanh, sau đó xoay chuyển và giành chiến thắng.
Đó là mô hình chiến thắng nhất định của Aion chuyên về những cuộc chiến tranh tình bào.
Trong những trận chiến cách xa chiến trường, với đội quân có thể được điều động cũng như tốc độ thông tin có thể thu thập được thì một khoảng trống sẽ được tạo ra bất kể điều gì.
Tuy nhiên, Tsige có thể là một vùng xa xôi, nhưng nó vẫn nằm trong phạm vi quốc gia.
Chắc hẳn phải có rất nhiều gián điệp, và tình trạng nội bộ của họ phải vốn đã bị bóc mẽ.
Và như vậy, chúng tôi cũng có thể huy động một đội quân lớn mà đã dày công tích lũy bấy lâu nay.
Chúng tôi là bất khả chiến bại và chiến thắng là điều chắc chắn.
Đó là phong cách chiến đấu của Aion.
Có vẻ như vị tướng đằng trước, Morgan-sama, và người ở đây không khác gì mọi khi.
Nếu… con trai ông ấy là Dio-sama vẫn còn sống, ông ấy sẽ nhận thấy sự nguy hiểm của nó.
Đúng là quân đội Aion rất lớn, nhưng Dio-sama và tôi cảm thấy cách làm việc của họ rất nguy hiểm.
Phong cách chiến đấu bóc mẽ kẻ thù trước và áp đảo chúng về số lượng.
Nửa sau quá đơn giản, và nó khiến tôi không thoải mái khi nghĩ về điều gì sẽ xảy ra nếu chuẩn bị trước để phá vỡ lợi thế đó.
Vâng, tôi biết rằng mình thuộc nhóm thiểu số.
Đồng thời…
「Nó có thể là vô nghĩa, nhưng ngày mai ta sẽ thử đề nghị đại diện của Công ty Rembrandt – kẻ đang lượn lờ khi chúng ta còn cho phép – thực hiện một cuộc tranh luận để giành lấy Phước lành. Nó sẽ không tấn công, nhưng họ đang chuẩn bị pháo binh. Thu hẹp khoảng cách càng nhiều càng tốt trước khi trận chiến bắt đầu không có gì là xấu.」
Vị tướng-dono mà tôi không biết tên này có một số suy nghĩ khá là đàng hoàng ở đó.
Một cuộc chiến bằng lời nói có nghĩa là tiếp cận đối thủ và có một cuộc đυ.ng độ bằng lời nói.
Bạn không thể làm điều đó trừ khi bạn có đủ can đảm và tự tin.
Chúng tôi sẽ nhận được Phước lành, vì vậy đó là một lợi thế rõ ràng – không, lần này, bản thân nó sẽ là một chiến thắng nhất định.
Tinh thần bị lay chuyển bởi bức tường đó đã dâng lên một cách tuyệt vời chỉ bằng một vài từ.
Không thể nói tôi có thích nó hay không, nhưng chẳng có lỗi gì trong việc đó cả.
Loại người hài lòng khi có được trong một trận chiến thuận lợi.
「Thứ lỗi vì đã cắt ngang cuộc họp ạ!!」
「! Ooh, nhắc đến ma quỷ, có vẻ như người đưa tin đã trở lại. Cứ tiếp tục và nói về nó ở đây luôn đi. Câu trả lời của hắn ta là gì?」
Patrick Rembrandt; dù đó là lính của kẻ địch, nhưng hắn ta không phải là loại người sẽ gϊếŧ một người đưa tin, huh.
「Vâng! Báo cáo! Tôi đã được Patrick Rembrandt giao cho một lá thư, nhưng tôi cũng đã được trả lời bằng miệng và một thông điệp bằng lời nói.」
…
Anh đưa bức thư cho Đại tướng trong khi chỉnh lại hơi thở.
「Lũ thương nhân toàn làm ném đá giấu tay với vẻ mặt tự hào. Tiếp tục đi.」
「 ‘Thưa tướng quân Flare, tôi cảm ơn ngài vì lời mời tham gia một cuộc tranh luận. Tuy nhiên, chúng tôi không có ý định tham gia vào nó. Nếu ngài muốn bám víu lấy Sự phù hộ của một vị thần, thì ngài cứ thế mà làm theo ý mình. Tsige sẽ không giao số phận của nó cho một vị thần ‘ .」
「…Gì cơ?」
Tướng quân và những tay sai của ông ta trong hội đồng chiến tranh, cũng như nhiều người khác như tôi đã phản ứng lại những lời đó.
Nhường lại Phước lành cho chúng tôi sao?
Với sự khác biệt về con số này?
Tôi nghe nói hắn ta là một thương gia lành nghề, vì vậy tôi nghĩ đó sẽ là một đối thủ khá rắc rối, nhưng liệu tôi đã đánh giá hắn quá cao rồi chăng?
Tôi nghĩ sự bối rối và thắc mắc của mọi người là chuyện đương nhiên.
「’Thời gian bắt đầu trận chiến không được chỉ định, vì vậy chúng ta sẽ bắt đầu cuộc chiến vào sáng mai, lúc mặt trời mọc. Chúng tôi vẫn đang tìm hiểu nghi thức chiến tranh, vậy nên hãy coi đó là một điểm có thể chấp nhận được khi đối mặt với một đội quân lớn. Vậy thì, tôi sẽ không thể làm người dẫn đường, nhưng tôi hy vọng ngài sẽ có một con đường tốt đẹp đến với Hades ‘, hết rồi ạ. Phía bên kia yêu cầu thông báo được cung cấp chính xác như đã nêu, nên tôi đã làm như vậy. Xin hãy tha thứ cho sự thô lỗ này!」
「…‘Đường đến với Hades’ nghĩa là gì?」
「Rõ ràng là một câu nói ở Lorel có nghĩa là con đường dẫn đến cái chết.」
「… Nói cách khác, hắn ta đang nói rằng sẽ nhượng lại Phước lành cho chúng ta, và bất chấp điều đó, hắn vẫn sẽ chiến thắng sao?」
「…」
Người đưa tin phản ứng trước cơn khát máu và im lặng.
Tất nhiên là anh ta sẽ phản ứng như vậy.
Anh ta xoay sở để trở về từ trại của kẻ thù, tuy nhiên, sẽ không phải là trò đùa nếu anh ta bị gϊếŧ ngay trên đất của mình.
Nhưng đây là một người đưa tin thiếu cân nhắc.
Bất kể bên kia đòi hỏi điều gì, anh ta nên xác nhận với lãnh đạo của chúng tôi về việc liệu có thể nói chính xác như những gì đã nói hay không, điều này sẽ làm giảm khả năng bị gϊếŧ.
Nhưng ‘Đường đến với Hades’ là một câu chuyện khá cũ, và nó là một cụm từ ở nước ngoài.
…
Không, đợi đã…
Liệu có thể…
「… Là sáng mai, phải không?」
「Huh?」
Lời nói hơi ngắn gọn của Đại tướng.
Họ của ông ấy rõ ràng là Flare.
Hiện giờ đầu tôi đang ngập trong một vấn đề khác, vì vậy tôi không có thời gian để quan tâm tới điều đó.
「Rembrandt nói rằng hắn ta sẽ bắt đầu cuộc chiến vào sáng mai lúc mặt trời mọc, phải không?」
「Vâng! Không có nghi ngờ gì về điều đó!」
「Mọi người, nó giống như các vị vừa nghe rồi đấy. Đám thương nhân đang cố gắng khiến chúng ta mất cảnh giác khi chúng ta tiếp cận với ma thuật nghi thức và bức tường bên ngoài mà không cần nhận sự Ban phước! Như chúng muốn, ngày mai, chúng ta sẽ vượt qua bức tường, và kết thúc cuộc nổi loạn trơ tráo đó! Hiểu chứ?!」
Những tiếng hô giận dữ.
Hội đồng chiến tranh một lần nữa được bao phủ trong sự tâng bốc.
Mọi người ở đây rất có thể đang cảm thấy như thể họ bị chế giễu.
Nếu họ có phép thuật nghi thức thứ 8 hay gì đó, tôi sẽ hiểu một chút tại sao chúng lại chế nhạo chúng tôi đến mức này.
Không… không thể nào là trường hợp đó.
Ngay cả khi chúng phát hiện ra cái thứ 8, nó vẫn sẽ tuân theo ranh giới của nguyên tố, hiệu ứng và câu chú ở một mức độ nhất định.
Quan trọng hơn, có điều gì đó đang làm phiền tôi.
Tôi nhìn người đưa tin đã hoàn thành công việc của mình và rời khỏi nơi đó mà không che giấu sự mệt mỏi của mình, và tôi cũng rời khỏi căn lều đang bùng cháy với sự thù địch với Tsige.
「Tôi có thể xin một chút thời gian của anh không?」
「? Anh là ai?」
「Đội trưởng của một trong số các trung đội ở đây không có gia thế cao, tên là Maxon Riny.」
「Cảm ơn vì câu trả lời lịch sự. Vậy, anh muốn nói gì? Xin lỗi, nhưng tôi vừa phải chịu một gánh nặng, anh thấy đấy. Tôi muốn nghỉ ngơi một chút.」
「Trong trường hợp đó, xin hãy nói tên của tôi cho người phụ trách bộ phận thứ hai . Tôi sẽ mời anh một chầu như một lời xin lỗi vì đã chắn đường.」 〈Maxon〉
Tôi thể hiện một cử chỉ cầm đồ uống.
「… Thật chu đáo. Tôi thích điều đó.」
「Tôi muốn nghe một điều. Tôi sẽ không hỏi tên anh và tôi hứa hôm nay sẽ quên mặt anh.」 〈Maxon〉
「Anh đang khá dè dặt ở đó. Có chuyện gì vậy?」
「Tôi vô cùng khâm phục sự dũng cảm của anh khi đối mặt với Đại tướng, nhưng có điều gì đó cũng khiến tôi bận tâm, anh thấy đấy. Này, tại sao anh không xác nhận trước xem liệu có ổn không khí chuyển tiếp tin nhắn chính xác như anh đã được nghe?」 〈Maxon〉
Nếu chỉ là sự trùng hợp ngẫu nhiên, thì đó sẽ là kết thúc của nó.
Còn nếu không…
「… Thật tuyệt vời, phải không? Tôi đã tự tin vào lòng can đảm của mình trong một thời gian dài… anh đang làm bộ mặt mà nói rằng điều đó sẽ không đủ là câu trả lời cho anh.」
「Làm ơn đi, anh bạn.」 〈Maxon〉
「Tôi có địa vị xã hội cao hơn một gia đình quý tộc nhỏ như Riny. Chà, nó cũng giống như việc so sánh chiều cao giữa những người lùn.」
「…」
「Gã thương gia Rembrandt đó đã lạy tạ tôi – khi cầm một số tiền lớn. Tôi nói vậy, nhưng hắn ta có một ngôi nhà xa hoa mà anh sẽ không thể tìm thấy ngay cả ở Aion, và hắn ta đang quỳ trên một tấm thảm siêu mịn mà anh không thể nghe thấy tiếng bước chân nào cả. Thành thật mà nói, tôi đã nhận được sự tiếp đón và đối xử nồng nhiệt mà tôi chưa từng có với bất kỳ quốc gia, thành phố hay chủng tộc nào với tư cách là một nhà đàm phán hay người đưa tin, vì vậy tôi có thể cảm thấy một chút thương xót cho hắn ta từ đó.」
「…Tôi hiểu rồi. Hắn muốn Tướng quân nghe được những lời đó đến mức như ấy sao?」 〈Maxon〉
「Rõ ràng đó là sự cố chấp của một thương gia. Tôi không hiểu chúng nghĩ gì nữa.」
「Cảm ơn, giờ tôi cảm thấy tốt hơn rồi.」 〈Maxon〉
「Tôi hiểu rồi. Vậy thì đó sẽ là một bữa tiệc, Maxon.」
「Ừ, hãy mong chờ nó đi.」 〈Maxon〉
Tôi đã cố gắng cẩn trọng để hỏi những gì mình muốn.
Sau khi tiễn người đưa tin, tôi tránh ánh mắt của những người khác và quay trở lại tiểu đội của mình.
Có khoảng 120 trung đội nhỏ, nhưng họ đều quen nhau từ lâu.
Tôi bắt đầu cuộc trò chuyện nhỏ trong khi quay trở lại lều, và đặt tay vào hành lý.
Trong đó, có một bức thư bằng giấy có chất lượng tốt hơn mức cần thiết.
「Công ty Rembrandt, huh.」 〈Maxon〉
Nó được viết rằng sẽ chẳng có vấn đề gì nếu trả lời vào ngày đã định.
Và nội dung của nó…