Cuộc Hành Trình Đến Thế Giới Khác Cùng Tsuki

Chương 247: Sức mạnh của sát thủ

"Uff, tôi thực sự không thể tin vào mắt mình. Người đàn ông đó cực kỳ mạnh."

Hướng ánh mắt về ba xác chết, Akashi đã bọc lấy thanh kiếm của mình và giờ đang gãi đầu.

"Umu, hơn chúng ta, Iroha-sama sẽ an toàn hơn với Raidou-dono. Trong thời gian đó, chúng tôi sẽ tìm ra những kẻ ám sát và loại bỏ chúng. Và khi chúng tôi trở lại Kannaoi, tình hình có lẽ đã được giải quyết." (Shougetsu)

"Sau khi trông trẻ, chúng ta lại câu cá. Gần đây, chúng ta đã quá bận rộn,  nghiêm túc chứ. (Akashi)

"Don't say that." (Shougetsu)

"Òi, òi." (Akashi)

Akashi đang nói chuyện với một người rất có thể là cấp trên của cô, Shougetsu, với những từ ngữ không thực sự lịch sự.

Nhưng không có ý định chống lại ông ta từ những lời của cô ấy, và có vẻ như cô ấy đang chấp nhận đúng mệnh lệnh và mục tiêu của ông ta. Bỏ qua lời nói và hành vi của cô ấy, có thể thấy rằng mối quan hệ của họ là tốt.

"Nei, xin lỗi nhưng, tôi giao sự việc đóng giả Iroha-sama cho cô." (Shougetsu)

"Rõ."

Sau khi Shougetsu ra lệnh, một trong những người hầu ở phía bên trái trả lời và quay lại.

Ngay lập tức, diện mạo của cô trở thành Iroha với bộ quần áo công chúa.

Đó là một sự biến hóa tuyệt vời.

Nhìn vào màn thể hiện khéo léo đó, có thể thấy rằng đây không phải là lần đầu tiên cô gái tên Nei thực hiện công việc này.

"..."

"Có chuyện gì à, Yuduki? Kể từ khi chúng ta tiễn anh ta ra, hoặc giống như, kể từ khi anh ta kết liễu những kẻ ám sát, cô đã trở nên kỳ lạ, cô biết không?" (Akashi)

Akashi hỏi điều này với đồng nghiệp của mình, người đang đưa tay lên miệng và hoàn toàn im lặng kể từ khi Raidou rời đi.

Yuduki không phải là người hay nói, nhưng Akashi cảm thấy rằng lần này, sự im lặng của cô ấy có vẻ kì lạ.

"Cách nói chuyện của cô cũng hơi cứng nhắc. Ít nhất chúng ta đã nói rõ thứ bậc của anh ta là gì, nhưng nó không đủ sao?" (Shougetsu)

Shougetsu cũng hỏi Yuduki sau Akashi.

Ít nhất, trong giai đoạn hiện tại, Raidou là một người có lợi cho họ, và điều quan trọng là tạo ra một mối quan hệ thuận lợi.

Tuy nhiên, thái độ của Yuduki đối với Raidou không hề nhẹ nhàng và với cô, người thường thích nghi nhanh hơn các tình huống so với Akashi, đây là một thái độ kỳ lạ.

Bị chèn ép bởi hai người, cuối cùng Yuduki cũng mở miệng.

"Hai người, sau khi nhìn vào những kẻ ám sát và Raidou-dono, hai người có cảm thấy gì không?" (Yuduki)

"Bất cứ điều gì cô nghĩ. Tôi đã nói điều này chỉ một lúc trước: anh ta không phải là người bình thường. Những kẻ ám sát cũng đang che giấu sức mạnh của họ khi họ chiến đấu với chúng ta, thật lòng mà nói, nếu họ chiến đấu với chúng ta một cách nghiêm túc, tôi đã nghĩ rằng điều đó sẽ rất tệ." (Akashi)

"Akashi, cô thực sự có thể gọi mình là vệ sĩ của Iroha-sama với suy nghĩ như vậy không?! Cấp độ của những sát thủ đó, ngay cả khi chỉ là ba, một mình cô có thể làm gì với điều đó! Ban đầu, những người trẻ tuổi ngày nay đang thiếu sự đào tạo. Mỗi một người trong số họ chỉ làm cho những kỹ năng trở nên hào nhoáng."  (Shougetsu)

Kể từ giây phút Akashi nghe thấy những lời: 'những người trẻ tuổi ngày nay', cô biết rằng Shougetsu đã bắt đầu lại với lời nói bậy bạ của mình và thở dài một lần nữa.

Yuduki vẫn duy trì biểu cảm nhu mì đó, nhưng có một nụ cười nhỏ hiện trên khuôn mặt.

"Shougetsu-sama, tất nhiên chúng tôi cũng sẽ không bỏ bê việc đào tạo của chúng tôi trong tương lai, nhưng lần này, Akashi có mọ biểu hiện khá tốt." (Yuduki)

"Yuduki! Cô mà cũng nói được thứ gì như thế sao?! (Shougetsu)

"Ba người này, họ khá giỏi. Họ đã có những kỹ thuật lén lút để xóa đi sự hiện diện và sức mạnh thực sự của họ, và bởi vì đó là Raidou-dono mà anh ta có thể đối phó với nó theo cách đó, nhưng tôi không biết liệu chúng tôi có thể giữ chân chúng không, ngay cả khi chúng ta 1vs1." (Yuduki)

Khi Yuduki nói xong, cô ngậm miệng lại và một lần nữa rơi vào suy ngẫm.

"Cô đang nói gì vậy? Sau đó, ngay cả khi chúng tôi có thêm một người trong đội của cô, cô cũng không thể giữ Raidou-dono trong năm giây? Có phải đó là những gì cô nói? Hai người là vệ sĩ của một công chúa Kannaoi, đừng nói một điều gì đó thật thảm hại." (Shougetsu)

"..."

"..."

"Akashi, Yuduki?" (Shougetsu)

"Chính xác như ông nói, Shougetsu-jisan. Ngay cả khi chúng tôi lập một tổ đội, ngay cả khi chúng tôi phải đối mặt với anh ta với một đội quân, có lẽ chúng tôi sẽ không thể ngăn anh ta lại. Chỉ nói nhưng, chúng tôi ở cấp độ mà chúng tôi đã được chỉ định làm vệ sĩ của công chúa thứ mười với quyền thừa kế. Nhưng đó không phải là một cấp độ như anh ta, nó ở trên một phương diện hoàn toàn khác. Ngay cả khi chúng tôi tập hợp tất cả sức mạnh của Kannaoi -không, của tất cả Lorel, chúng tôi cũng không thể đánh bại được...thứ đó." (Akashi)

"Shougetsu-sama, sức mạnh của người đó không ở cấp độ của một giáo viên Rotsgard. Những lời của Akashi không có sự giả dối, chúng là cảm xúc thật của cô ấy. Tôi cũng có cùng quan điểm." (Yuduki)

Akashi và Yuduki đã trả lời Shougetsu khi họ lắc đầu sang hai bên.

Đó là việc mà họ không thể làm bất cứ điều gì, khuôn mặt của họ đang thể hiện rõ điều đó.

Chắc chắn là kỹ năng của anh ta rất tuyệt vời, nhưng tôi đã không cảm thấy rằng nhiều ma lực trong anh ta. Tôi cũng đã từng thấy những con người mạnh mẽ. Hm..." (Shougetsu)

Một vài thứ mà ông chỉ có thể cảm nhận được sau khi có được trải nghiệm thực tế và chỉ có thể cảm nhận khi ông sắp chết. Cảm giác đó khi bạn nghĩ: 'ah, hắn ta là kẻ mà tôi không muốn trở thành kẻ thù.'" (Akashi)

"Những tên sát thủ này, đáng ra chúng phải là những người đáng được chú ý với cấp độ vượt quá 300." (Yuduki)

"?!!! 30-cái thứ ngu ngốc cô đang nói là gì vậy?" (Shougetsu)

"Đây là thẻ mạo hiểm của cô ta. Geh, có vẻ như họ cao hơn thế rất nhiều, Yuduki. Đây là lần đầu tiên tôi thấy công việc 'Shadowless'." (Akashi)

Akashi tìm kiếm thẻ ở túi của một trong ba người và đưa nó cho Shougetsu.

Ở đó, những con số 420 được khắc trên đó.

Ở lĩnh vực công việc, có chữ 'Shadowless' được viết lên.

Đúng như Makoto đã đoán.

"420...không phải đó là cấp độ mạnh nhất của vùng đất này sao? Tại sao những người mạnh mẽ như vậy lại nhắm đến Iroha-sama...?" (Akashi)

"Họ có khả năng ám sát bất kỳ hoàng tử hay công chúa nào nếu họ muốn. Không, nói thẳng ra, họ không phải là người sẽ trở thành sát thủ." (Yuduki)

"Không chỉ có vậy, chúng còn có tên gia tộc và một gia huy khắc trên đó...Có thể...đây là một người nào đó từ Gritonia?" (Shougetsu)

"Tôi không rõ về điều này, nhưng thành thật mà nói, nếu hai hoặc nhiều sát thủ cùng cấp độ xuất hiện, tôi không nghĩ rằng hai chúng tôi sẽ có thể làm bất cứ điều gì." (Yuduki)

"Mức độ của các vấn đề nội bộ, có lẽ nào là có một âm mưu từ nước ngoài cũng liên quan đến vấn đề này không?" (Shougestu)

Công chúa Osakabe, Iroha, chắc chắn đang bị các sát thủ nhắm đến.

Nó có thể là một điều hoàn toàn khả thi.

Nhưng những kẻ ám sát cũng có những mục tiêu mà chúng nhắm đến có trạng thái phù hợp với cấp độ của chúng.

Một cấp độ 420 không nghi ngờ gì trong số những kẻ ám sát cao nhất.

Đây là loại người mà vương quốc Limia và đế chế Gritonia sẽ gửi đến khi họ muốn loại bỏ mục tiêu của họ một cách chắc chắn.

Đây không phải là những sát thủ mà ai đó sẽ gửi, ngay cả khi nhầm lẫn, để gϊếŧ một quý tộc có ảnh hưởng của Lorel, và trên hết, một công chúa trẻ có cơ hội thành công thấp trong gia đình.

"Ah, đó là lí do vì sao mà Yuduki lại im lặng. Bởi vì có lẽ Iroha-sama -không, không chỉ cô ấy, chúng ta, cũng đã tham gia vào một âm mưu bất ngờ, phải không?" (Akashi)

* Pon *

Akashi đánh nắm tay phải siết chặt vào lòng bàn tay trái.

"Nhầm to rồi mẹ trẻ." (Yuduki)

"Eh? Nó không phải sao?" (Akashi)

"Không chỉ 300, chúng là quái vật ở cấp độ hơn 400, và chúng có một công việc như 'Shadowless, người thậm chí có thể ám sát cả rồng; Tôi chắc chắn đã rất ngạc nhiên về điều đó, nhưng đó là một điều nhỏ bé mà so với những gì chúng ta hiện đang có trong tay.

"Nó...nhỏ bé? Tôi nghĩ rằng, khá quan trọng. Những kẻ ám sát rồng, nếu công khai, các sĩ quan quân đội sẽ ở khắp mọi nơi, cô biết không?" (Akashi)

"Ý tôi là so với người đàn ông đó, Raidou, đây là một thứ gì đó nhỏ bé." (Yuduki)

"Raidou huh. Tôi không nghĩ rằng anh ta là một vấn đề. Anh ta có vẻ như là một chàng trai dễ nói chuyện, và anh ta mạnh mẽ, như một đồng minh, anh ta đáng tin cậy. Lúc đó, anh ta nghiền nát những Shadowless đó. Có ấn tượng không? Tuy nhiên, anh ta đã đánh bại họ dễ dàng đến mức đó, Shougetsu-jisan cuối cùng đã nổi giận với chúng ta." (Akashi)

"Mugh..." (Shougetsu)

Nhận được ánh mắt của Akashi, Shougetsu ngậm miệng.

Bây giờ ông ta đã nhìn thấy thẻ nhà thám hiểm, ông ta không thể mắng Akashi.

Dù có nguy hiểm đến mức nào khi đối đầu chúng, trong những trường hợp bình thường, nó sẽ chẳng kỳ lạ nếu bây giờ tất cả đều chết. Đây là điều mà ông ta có thể hiểu.

"Vấn đề là sự hiểu lầm của Shougetsu-sama." (Yuduki)

"Cô có ý gì khi nói vậy?" (Shougestu"

Thoát khỏi ánh mắt của Akashi, Shougetsu hỏi Yuduki.

"Raidou đối phó với ba kẻ đó quá dễ dàng. Chỉ với điều đó, ông sẽ có thể hiểu rằng một người mạnh mẽ đã thể hiện sức mạnh của họ, và chưa hết..." (Yuduki)

"Fumu." (Shougetsu)

"Shougetsu-sama đã không cảm nhận được nhiều sức mạnh từ anh ta. Điều đó cũng tương tự đối với tôi." (Yuduki)

"Đó là sự thật. Sự hiện diện đặc biệt mà những người mạnh mẽ toát ra...Tôi không cảm thấy bất cứ điều gì như thế từ anh ta. Tôi đã nghĩ anh ta chỉ là một thương gia bình thường, nhưng nó có phải là một loại kỹ thuật tàng hình không?" (Shougestu)

"Yeah. Anh ta rất có thể sử dụng một số phương pháp đặc biệt để che giấu khả năng của mình. Và trong thực tế, tôi đã thấy anh ta chiến đấu bằng ma thuật, nhưng tôi không cảm thấy bất kỳ phép thuật hay sự chuẩn bị nào cả."  (Yuduki)

"Đúng vậy. Bây giờ, khi cô đề cập đến nó, tôi không thể cảm nhận được bao nhiêu ma lực từ anh ta." (Shougetsu)

"Đó là tại sao, trong mắt chúng tôi, cuối cùng chúng tôi đã thấy thương nhân Raidou-dono là một giáo viên mạnh mẽ của Học viện Rotsgard có thể đối phó với ba sát thủ. Có thể che giấu sức mạnh cao như vậy bằng ma thuật, là một trong những nỗi sợ của tôi." (Yuduki)

"Nỗi sợ huh." (Shougetsu)

Một biểu hiện phức tạp xuất hiện trên Shougetsu.

Mặc dù họ đã có một mối quan hệ hợp tác với Raidou chỉ một vài phút trước đây, tâm trạng của họ lại không mấy thoải mái.

"Một điều khác, nó dẫn đến những gì tôi vô tình nói với anh ta, nhưng đó là trái tim..." (Yuduki)

"Trái tim?"

Akashi lặp lại những gì Yuduki nói.

Điều đó là bởi vì Akashi không thể hiểu được ý nghĩa của việc Yuduki vì sợ trái tim anh ta.

"Gϊếŧ ba người mà không có một thay đổi nào trên khuôn mặt thường thấy của anh ta. Cô không nghĩ đó là điều bất khả thi sao, Akashi?" (Yuduki)

"Hey hey, họ là kẻ thù, cô biết không? Tất nhiên điều đó phụ thuộc vào kinh nghiệm, nhưng rất có thể anh ta đã từng bị tấn công. Có một sự thật là, đối với một thương gia, anh ta hơi quá điềm tĩnh nhưng..." (Akashi)

Khiển trách một ai đó vì đã gϊếŧ kẻ thù mà không có bất kỳ cảm giác mâu thuẫn nào, đó là điều không nên làm.

Đó là một cuộc chiến với những người đang nhắm đến cuộc sống của bạn.

Lần thứ nhất, thứ hai, thứ ba; nó có thể từ từ, nhưng con người đã quen với việc bị tấn công và chiến đấu lại.

Akashi đã chỉ ra chính xác điều đó.

"Đây là điều khác biệt. Cô và tôi, nếu họ là kẻ thù, tất nhiên chúng ta sẽ tiêu diệt kẻ thù của chúng ta mà không do dự. Nhưng vào những lúc đó, cơ thể và trái tim của chúng ta trở thành của một người có đôi tay đã nhuốm máu.

"..."

"...Fuh...Cô tâhý đấy, gϊếŧ người một cách tự nhiên như hơi thở, như nói chuyện bình thường, như đi ngủ; Rằng đó không phải là thứ mà ai đó thường có thể làm được, phải không?" (Yuduki)

"Yeah, tôi không thể thư giãn đến mức đó. Tôi vẫn có lương tâm trong mình." (Akashi)

"Đúng vậy. Đó là cách mà người bình thường thể hiện. Đó là tại sao, khi Raidou bị tấn công, anh ta đáng lẽ phải đứng lên, chuẩn bị chiến đấu, và đáng lẽ phải toả ra ý định gϊếŧ chóc từ mắt và toàn bộ cơ thể của mình, phải không?" (Yuduki)

"Ừ thì, chắc là thế.............Eh? (Akashi)

"Tôi đã quan sát anh ta, nhưng anh ta đã không cho thấy bất kỳ dấu hiệu nào về điều đó. Anh ta đang ngồi và ở chính xác trong tình trạng giống như khi anh ta nói chuyện với Shougetsu-sama và chúng ta. Không thể hiện một chút tinh thần chiến đấu và ý định gϊếŧ chóc, anh ta xác nhận những kẻ tấn công, và gϊếŧ chúng. Anh ta nhìn vào những kẻ ám sát, và quyết định chiến đấu với họ - không, quyết định để gϊếŧ họ, và đó là cách mà anh ta làm điều đó." (Yuduki)

Cô đã không cảm thấy những phản ứng bình thường mà một người nên có khi phải đối mặt với một cuộc chiến từ Raidou.

Yuduki đã nhìn thấy một bản chất mà cô chưa bao giờ thấy trong quá khứ.

"..."

"Trong các nhà thám hiểm siêu hạng đầu tiên, tôi đã nghe nói rằng có những người luôn ở mức độ tập trung cao nhất của họ. Điều này có lẽ cũng có thể được áp dụng cho những người luôn ở trên chiến trường. Tập trung tuyệt đối, đối với một người bình thường, họ sẽ chỉ có thể duy trì trạng thái đó trong tối đa vài phút, vì vậy để làm được điều này, cô sẽ phải đối mặt với việc đào tạo." (Yuduki)

Cho dù đó là trong trận chiến hay trong một trận đấu, rõ ràng rất khó để duy trì mức độ tập trung cao nhất của bạn.

Nếu được áp dụng trong cuộc sống hàng ngày của bạn, điều đó sẽ làm cho nó trở nên khó khăn hơn.

"..."

"Nhưng nó cũng khác với điều đó. Anh ta đã làm điều đó rất suôn sẻ - không, có lẽ anh ta đã kết thúc cuộc chiến trước khi anh ta bước vào trạng thái chiến đấu. Đó là lý do tại sao chúng ta không thể nắm bắt chính xác những gì đã xảy ra một vài phút trước đây. Xin lỗi, tôi cũng không thể diễn tả đúng như những gì trong tâm trí của mình." (Yuduki)

Yuduki không chỉ hoàn thành vai trò của một chiến binh, cô còn có công việc nhìn thấu mọi người, xem xét và đánh giá họ.

Đó chính xác là lý do tại sao cô ấy có thể quan sát nhiều người và đánh giá đặc điểm của họ.

Đây là điều mà Shougetsu, Akashi và Iroha tin tưởng.

Nhưng ngay lúc này, một người mà ngay cả đôi mắt cô không thể nhìn thấu đã xuất hiện.

Một người mạnh mẽ có thể quét sạch ba sát thủ đáng chú ý trong khi vẫn ngồi và như thể nó chẳng là gì cả. Tuy nhiên, anh ta là một thương gia, người không toát ra một chút dáng vẻ nào của một chiến binh.

Bản thân Yuduki vẫn không thể nắm bắt người được gọi là Raidou.

"Một trận chiến mà không phải là một trận chiến... mà như việc hít thở. Hm, Tôi không hiểu gì cả." (Akashi)

Mặt khác, Akashi, người đã nghe những lời của Yuduki, có vẻ như cô ấy đã không hiểu điều đó.

Ấn tượng của cô về Raidou là miễn là họ không gây ra vấn đề gì, anh ta sẽ không thù địch với họ. Đó không phải là một vấn đề phức tạp.

"Đúng rồi. Khi tôi sắp xem xét, tôi sẽ nói lại. Và vì vậy, Shougetsu-sama, như ông đã nói, chắc chắn đúng là Iroha-sama có sự chăm sóc của Raidou-dono là lựa chọn an toàn số một." (Yuduki)

"Un, Yeah." (Shougetsu)

Shougetsu cũng đã suy nghĩ về nguồn gốc của âm mưu này.

Những lời của Yuduki khiến ông tỉnh táo trở lại, và ông chú ý đến những gì cô nói.

"Cái đó có thực sự ổn không?" (Yuduki)

"Cô có ý gì khi nói vậy?" (Shougestu)

"Một cái gì đó về Raidou-dono rất...khác biệt. Có thật sự ổn khi để Iroha-sama ở bên cạnh anh ta không?" (Yuduki)

"Cô nói rằng anh ta sẽ là người có ảnh hưởng xấu?" (Shougestu)

"Thật lòng mà nói. Nỗi lo lắng về việc Iroha-sama sẽ thay đổi rồi sẽ kết thúc thôi." (Yuduki)

"Không thể làm gì nếu cô ấy thay đổi ở một mức độ nhất định. Ban đầu, nếu chúng ta đang nói về điều đó, thì vị hôn phu của cô ấy, Izumo Ikusabe, đã bị ảnh hưởng khá nhiều bởi anh ta. Dù thế nào đi chăng nữa, trong tương lai, anh ấy là nhân tố khiến chúng ta sẽ khó có thể tránh được mọi chuyện." (Shougestu)

"Izumo-sama...đó là sự thật. Sau đó, ông có nói rằng cô ấy đã chống lại ảnh hưởng của anh ấy khi đi du lịch tới Kannaoi?" (Yuduki)

"Yeah. Ngoài ra, Iroha-sama là một công chúa khôn ngoan. Ngay cả khi cô ấy có hứng thú với một người mà cô ấy không biết, cô ấy sẽ không thần tượng hoá họ. Thêm trường hợp nếu họ chỉ ở bên nhau trong một khoảng thời gian ngắn. Tin vào công chúa trong những khoảnh khắc như thế này, có phải là cách mà lòng trung thành hoạt động không?" (Shougetsu)

"...Hiểu rồi." (Yuduki)

"Tôi sẽ mong đợi những điều từ đôi mắt được rèn luyện của bạn trong tương lai, nhưng tình hình có vẻ hơi khác so với những gì chúng ta mong đợi. Hiện tại, chúng tôa không có lựa chọn nào khác ngoài việc dựa vào anh ta. Cân nhắc điều đó, tôi trông cậy vào cô." (Shougetsu)

"Vâng."

"Akashi cũng vậy, hành trình bắt đầu từ ngày mai trở đi, tôi mong đợi nhiều từ cô. Ngay cả khi chúng là những cá nhân lành nghề, nếu đó là các cô, tôi tin rằng cô có thể quản lý.

Shougetsu nhìn hai vệ sĩ với một nụ cười rộng như thể nhìn vào các cháu gái của mình.

"Chà, chúng tôi sẽ cố gắng xoay sở với mạng sống của chúng tôi." (Akashi)

"Tôi sẽ cố hết sức." (Yuduki)

"Thật đáng buồn, không chỉ trong nước chúng ta, nghĩ rằng chúng ta sẽ tham gia vào một âm mưu từ nước ngoài. Tôi thậm chí có thể nghỉ hưu thoải mái sau khi đến tuổi này. Thế giới không còn tử tế với người già nữa." (Shougetsu)

Trái với lời nói của ông, cột sống của ông già đã được duỗi thẳng mà ngày nay hiếm khi được nhìn thấy và tràn đầy sức sống.

Những cô gái đang nhìn ông ta có một nụ cười bối rối, và vâng lời Shougetsu đang đi ở phía trước, họ rời khỏi nơi này.

Raidou đang nhắm đến mê cung.

Và như thể chào đón anh ta, một cuộc xung đột đẫm máu đã mở rộng cả hai cánh tay.

Khoảnh khắc Lorel biết về Công ty Kuzunoha...đang đến gần.