Thiên Lam và Duật Khôi như không tin vào tai mình,nhíu mày nhìn An Hiên môi nhỏ đang không ngừng rút ra cắm vào cự long của Duật Khôi trong miệng mình. Phía dưới trứng rung cùng côn ŧᏂịŧ giả không ngừng rung mạnh,mật dịch chảy ra không ngừng ướt đẫm dính ra ngoài mép thịt,chảy xuống đùi.
" Lần đó là sinh nhật năm 22 tuổi của hai anh,thấy hai anh tiếp xúc với rất nhiều cô gái khác còn vui vẻ cười cười nói nói em rất khó chịu cho nên...cho nên em...em đã hạ xuân dược hai anh." An Hiên ngượng ngùng lắp bắp lên tiếng.
"Tiểu lẳиɠ ɭơ em còn dám làm ra loại chuyện này. Dám hạ dược hai người bọn ta,đã vậy còn không để lại dấu vết gì khiến hai người bọn ta thắc mắc mãi.Hóa ra là do em,em giỏi lắm. Xem hôm nay hai người bọn ta xử em như thế nào"
Thiên Lam ở phía sau vừa đánh vào mông cô, vừa mở hộp giấy lấy ra một lọ thuốc, mở nắp hướng mông cô đổ xuống ,chất lỏng sóng sánh từ từ chảy xuống hậu huyệt rồi đến hoa huyệt bôi trơn hậu huyệt và hoa huyệt(biết gì không mấy cậu,that right là xuân dược cực mạnh đấy).
Thiên Lam cầm lấy chuỗi hạt châu hướng mông cô nhét vào. Một hạt,hai hạt,ba hạt mãi đến khi chín hạt châu được đưa vào hậu huyệt dưới sự bôi trơn của xuân dược mà chuỗi hạt dễ dàng xâm nhập hơn. Thiên Lam ở phía sau cầm lấy chuỗi hạt không ngừng rút ra cắm vào.
An Hiên môi nhỏ không ngừng rút ra cắm vào cự long,phía sau hoa huyệt cùng hậu huyệt một trước sau liên tục ra vào.
" Ah...em...em không chịu được rồi...tới...em tới rồi ưm aaaaaaa"
Hoa huyệt vì cao trào mà tiết ra mật dịch ướt đẫm, vì sự ướŧ áŧ đó mà cự long giả cùng chuỗi hạt rớt xuống đệm,cự long giả nảy ra vẫn còn rung mạnh,trứng rung sâu trong tử ©υиɠ vẫn chưa có thoát ra,vẫn kịch liệt rung mạnh khiến An Hiên sau cao trào lại nổi lên phản ứng.
Thể lực của Duật Khôi thật kinh người,An Hiên phải mυ'ŧ thật lâu mới bức được anh bắn ra,tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c phun đầy miệng nhỏ,tϊиɧ ɖϊ©h͙ tiết ra một lượng không nhỏ một ít chảy ra khóe miệng An Hiên,cô vươn lưỡi ra liếʍ lấy tϊиɧ ɖϊ©h͙. ( wow thật tuyệt vời,đừng bảo tớ biếи ŧɦái)
Duật Khôi và Thiên làm nhìn hành động mê người của An Hiên mà không kiềm chế được nữa. Thiên Lam lấy trứng rung ra khỏi hoa huyệt,mật dịch trong suốt bám trên đó một ít chảy qua đùi đi đến ga giường tạo một mảng ướt đẫm. Duật Khôi bế An Hiên đối mặt với mình,hoa huyệt và cự long kề nhau,Duật Khôi ưỡn người đem cự long chôn sâu trong tận tử ©υиɠ ẩm ướt,Thiên Lam ở phía sau cũng phối hợp đưa cự long vào hậu huyệt. Hoa huyệt cùng hậu huyệt cùng lúc bị chèn ép,co bóp hút chặt cự long,bức hai anh em như muốn bắn ra.
" A...a....thật thoải mái...thật trướng...côn...côn ŧᏂịŧ lớn đi vào rồi...cả hai cùng đi vào...sướиɠ...sướиɠ chết mất"
An Hiên vì sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ này mà rêи ɾỉ không ngừng. Thiên Lam rút ra,Duật Khôi cắm vào cứ thế hai anh em thay phiên nhau rút ra cắm vào,luận động mạnh mẽ như muốn đυ.ng bay cô gái nhỏ. An Hiên rất phối hợp đung đưa mông,tay dời đến bộ ngực tự mình xoa nắn.
Nhìn mặt An Hiên say đắm trong bể du͙© vọиɠ,càng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hai đại da^ʍ ma nào đó càng thêm điên cuồng,cự long càng thêm tăng tốc mãnh liệt thúc tận vào cùng,mỗi một lần đều chạm vào điểm nhạy cảm của An Hiên,làm cô liên tục rêи ɾỉ
" A...ưʍ...em...hỏng...em hỏng mất...ưʍ...ư"
Tần suất ba người giao hợp quả thật rất nhanh,phảng phất nhìn không rõ cự vật vào khi nào lại rút ra rồi cắm vào làm sao, An Hiên chỉ biết mở người đón nhận,hoa huyệt và hậu huyệt bị chà đạp đến sưng đỏ,căng chặt giống như đã đi đến cực hạn,viên trân châu cùng hai cánh hoa trải qua lúc va chạm cũng một mảnh đỏ ửng.
Mật dịch theo khe huyệt ồ ạt chảy ra ,lại bị cự long ma sát thành bọt trắng,phun tung tóe lên vùng giao hợp của ba người. Trải qua một hồi kí©ɧ ŧìиɧ kịch liệt,rốt cuộc An Hiên cũng bị đưa lên cao trào,mật dịch trong suốt liên tục phun ra dính một ít lên bụng Duật Khôi.
"Ưʍ...anh ra...cho em ăn no đấy tiểu lẳиɠ ɭơ"
Sau vài chục cái ra vào cả hai khàn khàn lên tiếng,cuối cùng hai đại da^ʍ ma cũng phóng thích vào sâu bên trong An Hiên. Khiến cô gái nhỏ lại một hồi cao trào thứ tư. Cả ba sau một trận kí©ɧ ŧìиɧ đi qua ôm lấy cô gái nhỏ vào nhà vệ sinh tấy rửa,rồi ôm nhau ngủ một giấc. Đêm hôm nay thật yên bình,ánh trăng chiếu qua cửa sổ le lói lên ba người nào đó trên giường.
To be continue
______________________________
Trời đất hết sức là kì cựu. Hãy yêu thương tớ đi mấy cậu
Tác giả không bôi đen bất kì ai đừng chơi trò đổ lỗi tại tác giả. Tác giả cáu là ăn vả nha. Please
Hãy yêu thương tên tác giả này,yêu thương tớ nha tèn
[Dulcie]