Cuối Tuần Tôi Và Em

Chương 62: Ăn (H)

   Bờ mông đỏ nghểnh lên, sò huyệt lại đang hấp hối muốn lấp đầy. Anh cười tà rồi giữ chắc hai cổ tay Bội Mễ sau lưng, tiếp là giương eo mình thẳng, chuẩn bị cho cậu bé vào động nhỏ tham quan một lần nữa

Bội Mễ hoàn toàn không thích tư thế này, chưa kịp lên tiếng thì cự vật đã thúc mạnh, thứ âm thanh không phải chủ ý phát ra giờ lại ngân nga trong miệng:

- Ngô... ưʍ... ưʍ... ưʍ...

Hai viên bi tròn gắn dưới que gậy lớn táp bôm bốp ma sát với vành thịt nộn. Đầu cự vật vừa đâm vừa phóng thích ra tinh hoa trắng đυ.c, lấp đầy trộn với thủy dịch khiến chúng không những chảy xuống ga, một số ít trườn chảy lên phần mu, da bụng nữ nhân

Cả cơ thể cô cứ bị ủn lên trước rồi lại kéo lùi về sau, ga giường bị xô lệch đến rời rạc khỏi đệm. Khuôn mặt khóc nức lên ai oán, miệng nhỏ giờ chỉ biết đánh vần:

- A.... ưʍ.. um.. Nga... Hức hức...

Cứ thế cự vật thoải mái chà đạp lấy hoa nguyệt bé nhỏ, đâm lấy đêm để, rồi cứ thể bẳn mạnh từng đợt tinh vào đến bụng dưới cô trướng phì lên. Tử Sâm thỏa mãn mình, mấy lần gầm lên vang phòng. Tưởng sẽ dừng lại nhưng sau đó lại mạnh bạo thao trọn.

Một lúc sau...

Nam nhân mồ hôi đầm đìa như vừa tắm, rút ra qua gậy lớn. Cả nam căn to lớn gằn gân xanh tím đang được bao phủ bởi thủy dịch. Bóng nhẫy lên thật lạ mắt, hệt như que kẹo ngọt óng ánh

Nữ nhân từ nãy khóc lóc van lơn bao nhiêu lần anh cũng đều bỏ ngoài tai, tiếp tục thú tính. Giờ mới chịu ngó xuống xem vật nhỏ. Cô đang cắn răng vào gối, nước mắt khóc ròng ra thấm ướt một mảng. Bây giờ nam nhân chịu dừng lại sự chà đạp của mình, Bội Mễ thở hổn hển rồi nấc lên từng đợt:

- Ựm... Hức.. Hức.. Hức...

Ánh mắt gằn đỏ kinh dị ban nãy của Tử Sâm bây giờ chuyển sang ôn nhu một chút. Anh cúi xuống vạch hoa nguyệt nộ ra, ngắm nghĩa huyệt nhỏ óng ánh. Thầm nghĩ vật nhỏ thật ngoan, đã bị đè người quỳ gối đến mỏi nhưng vẫn nghểnh mông cao. Anh đưa lưỡi ra, liếʍ láp một vệt dài từ hạt trân trâu đào đến cửa huyệt. Đưa hai môi áp vào tư mật bắt đầu mυ'ŧ từng dòng dịch thủy ra, họng nuốt ừng ực thứ chất lỏng ngọt ngào. Bội Mễ lại chịu kí©ɧ ŧɧí©ɧ, vừa nấc vừa rên:

- Ơn.. Hức.. Hức.. Nga..hức... Hức... Nga..

Trông cô như một em bé ngoan đang học vần chữ vậy, giọng nói thỏ thẻ như trẻ sơ sinh, tiếng khóc oa oa ủy mị khiến nam nhân lại nổi ham muốn với khoang miệng này

Một lúc sau tư mật khô thoáng sạch dâʍ ŧᏂủy̠, anh ngửng dậy nhìn luyến tiếc, đưa tay bủng nảy vào hạt đậu hồng rồi mới chịu. Tử Sâm nhẹ nhàng trườn lên lật người cô nằm ngang, cả người cô ướt đẫm, mùi hoan ái và hương thơm hoocmon nữ tiết ra ngài ngạt. Hai ánh mắt lại trừng xuống nhìn núm hồng đã dập nhẹ, miệng không tự chủ đưa xuống mυ'ŧ tùn tụt, sữa chảy ra, tuồn vào miệng nam nhân

Bội Mễ ngọ nguậy người, cầu xin:

- Ư.. mệt... Nga...

Anh vẫn ra sức bóp nặn hai bánh bao lớn, uống không biết bao nhiêu sữa. Nam nhân này thèm khát mọi chất lỏng trên cơ thể cô, muốn uống hết trọn, nếu hết lại cố bóp ra thêm

Tử Sâm rời hai bầu ngực mọng ra, ngửng dậy trên môi còn vương chút sữa trắng xóa. Anh đưa lưỡi liếʍ mép, rồi kéo cô ngồi dậy ủ trong lòng mình. Một tay đỡ cô một tay xoa xoa sau lưng, khẽ nói:

- Mễ Mễ đói lắm rồi...

Cô gật đầu lia lịa, giọng mè nheo:

- Em đói... Muốn đi ăn rồi...

Cô ngước mặt lên nhìn anh, ánh mắt ậng nước chờ đợi sự động lòng từ nam nhân. Khuôn mặt anh bất biến, ánh mắt lại tối dần, tà tà hỏi:

- Mễ Mễ muốn ăn gì nào?

Cô ngập ngừng trả lời:

- Ăn... Ăn... Cơm trứng, có rau xào... Và.. Và sườn rán nga...

Khuôn mặt cô ngây ra nghĩ về các món mình thích, mấy món hồi bé lúc nào mẹ cũng nấu. Rồi lại liếc lên nhìn anh vẻ mong chờ, đáp lại điều đó, anh nói:

- Mấy món đó... Không ngon bằng que kẹo lớn của tôi đâu...

Ngay lập tức anh kéo cô ngồi thẳng dậy, mình đứng lên. Que kẹo lớn hồng tím, pha mấy rạch gân xanh lại phủ lớp dịch nhẫy bóng, thoạt nhìn sẽ như miếng mồi ngon vậy, nhưng không. Ánh mắt cô sợ hãi, trừng ra nhìn. Nam nhân mạnh bạo bóp miệng cô tròn trịa, cười nửa miệng đểu cáng, nói:

- Mễ Mễ... Ngậm lấy nó... Em đang đói...

Cô lắc đầu ngoe ngóe, nhưng khuôn miệng bị anh nắm giữ, dần dần buộc thu nạp lấy nam căn. Dịch ngọt bắt đầu ngập tràn khoang miệng cô, đầu cự vật nhấn xuống sâu họng nhỏ. Vẻ mặt nam nhân lâng lâng, ánh mắt anh tà tà hưởng thụ lấy cậu bé được chăm sóc. Cả hai miệng đều làm anh hơn cả hài lòng

Khuôn mặt Bội Mễ lại phiếm đỏ, nước mắt trào ra lăn dài xuống má, đầy miễn cưỡng chịu áp bức. Hai cánh môi sưng phù lên, nước bọt và dịch chảy tràn ra khóe miệng, có đợt Tử Sâm bắn tinh hoa bất chợt, miệng nhe nhớp đầy, anh lại bắt ép cô nuốt đầy một bể bụng dịch đến no cứng. Eo bụng nhỏ giờ phình to ra vì dịch