Dừng lại hai đầu ngực, Thụy Ly ngủ mà chưa cởϊ áσ trong, như vậy không tốt chút nào. Cửu Chấn âu yếm vòng tay ra sau, khực một phát, chiếc áσ ɭóŧ bung ra, tiện tay anh ném sang một bên. Hai đồi núi được giải thoát, căng tròn lên áo, lộ ra hai núm đào xinh đẹp. Chúng nhỏ nhắn lồi lên, hai bầu ngực to như bị chiếc áo này bó lại vậy. Nghĩ đến đây, Cửu Chấn mạnh bạo kéo chiếc áo lên, giải thoát cho hai bầu ngực trắng mọng kia. Đã hơn 3 năm rồi anh chưa nhìn lại hai bánh bao bảo bối này, cự vật dưới quần căng cứng lên, dí sát mà đùi Thụy Ly, đôi mắt anh đỏ ngầu dán chặt vào chúng. Làn da cô bây giờ trắng muốt, nõn nà chứ không như xưa, quanh bầu ngựa này phải vài ba đốm đỏ tím các loại. Nghĩ đến đây anh không kiềm được mình nữa, lao xuống khe rãnh úp mặt xuống, hít lấy hít để hương thơm, hai tay xoa nắn tận hưởng. Chúng không quá to nhưng vừa tay anh vô cùng, các ngón tay anh kéo lên véo lấy hai núm, vân vê cho chúng đỏ lên, mềm nhũn ra mới thôi, có khi là bóp chặt chúng lại thật đáng thương. Hít 1 lúc sau, Cửu Chấn ngửng dậy, khuôn mặt anh kì bí, đôi mắt sắc lạnh vô cùng. Chiếc lưỡi thấm bọt được anh lấm láp trên núm nhỏ, vừa mυ'ŧ lấy vừa kê tay dưới vòng lưng để ẩn cao ngực lên. Tiếng hôn chùn chụt vang lên. Chán chê xong, Cửu Chấn lùi xuống bên dưới, đây mới là nơi anh thực sự hứng thú và quan tâm lúc này. Tư mật hồng nộn năm ấy của anh giờ ra sao nhỉ? Cửu Chấn tự chất vấn bản thân. Hai tay kéo mạnh hai quần xuống. Vuốt ngón tay từ bàn chân lên, anh lả lướt qua rồi kí©ɧ ŧɧí©ɧ vào trong hạt trân trâu. Tư mật có vẻ e ấp, lớp lông mỏng phất phơ nhẹ nhàng, hai vách thịt vẫn khép chặt vào nhau. Ngón tay dài của Cửu Chấn vuốt dọc từ hạt trân trâu nhỉ xuống nơi lỗ khít. Chầm chậm tạo phản ứng cho Thụy Ly. Bên trên dù đang ngủ say nhưng thi thoảng đôi mày cô vẫn nhíu lại, chắc do cảm nhận được sự động chạm chăng? Rút ra cự vật của mình, cậu bé căng to, gân nổi lên ghê rợn, nóng hổi vô cùng, hai tay anh nâng đùi cô lên, cô bé nhỏ đang nhẹ nhàng hô hấp bên dưới, hai vách thịt được căng nở ra. Vì Thụy Ly đã uống thuốc ngủ nên Cửu Chấn lần này đâm mạnh vào.
… Phập…
Anh đâm sâu trọn cự vật vào bên trong, ẩn cả người Thụy Ly nhếch lên, tưởng như chạm đến tử ©υиɠ, môi dưới ôm khít chặt. Sau 3 năm, tư mật của Thụy Ly nhỏ bé lại rất nhiều. Cửu Chấn nhăn mặt đau đớn, anh bị ngậm chặt quá, cậu bé của anh cần di chuyển ra vào liên tục. Thật khó quá, vách thịt ôm một lớp bên ngoài rồi đến cửa miệng kia lại ngậm chặt không cho di chuyển. Anh nghiến răng nói lên:
– Ag… Sao em khít chặt đến bức chết tôi vậy chứ?
Hai tay anh dang rộng đùi cô sang hai bên, cố tạo thêm khoảng cách để nơi eo hẹp kia có chút giãn nở. Nhìn Thụy Ly bây giờ thật kí©ɧ ŧìиɧ: hai bên ngực được phơi phới ra, bên dưới đùi nhỏ bị căng sang hai bên, tư mật nghênh ngang ngậm viên kẹo ngọt. Lâu lâu khi dâʍ ɖị©ɧ bắt đầu chảy ra, từng cú nhấp của Cửu Chấn được dễ dàng hơn rất nhiều, anh ra vào trơn tru, tϊиɧ ɖϊ©h͙ phóng thẳng vào. Bên dưới nhớp nháp vô cùng. Một chút vị ngọt được anh bôi quanh bầu sữa, rồi âu yếm liếʍ chúng như bánh kem. Cả cơ thể bị thao túng nhưng Thụy Ly nằm mê sảng, tác dụng thuốc ngủ khiến cô không hề hay biết. Thỉnh thoảng Cửu Chấn bắn dịch vào trong thì chiếc miệng ngây ngô của Thụy Ly nghêu ngao lên rồi lại thôi. Cú nhấp mạnh dần, hai bầu ngực đúng đưa lắc lư theo trông thật vui mắt. Tư mật giờ rất biết phối hợp, ngoan ngoãn ngậm chặt, biết thả lỏng đôi chút, hai vách thịt ma sát trơn tru. Nếu có thêm tiếng kêu ủy mị của Thụy Ly thì không còn gì bằng. Cửu Chấn hừng hực ra vào, toát hết mồ hôi thấm ra. Nửa đêm, tác dụng của thuốc ngủ gần hết. Anh dừng mọi hoạt động lại, rút cự vật thấm dịch rồi đưa lên miệng cô, tay bóp miệng chữ O, dí cậu bé xuống, từ từ ép cô nuốt lấy. Xong xuôi, anh bế thân xác xụi lơ của Thụy Ly vào phòng tắm, rửa ráy sạch sẽ cho cô, quay ra dọn dẹp phòng tinh tươm, xịt chút thơm phòng xóa đi mọi mùi hương hoan ái du͙© vọиɠ ban nãy. Đặt cô xuống giường nằm, anh hôn lên trán cô rồi đi ngủ như chưa có gì cả