Tại King Bar
Tiếng nhạc xập xình, những cơ thể nóng bỏng, mùi rượu và mùi nước hoa ngập tràn trong không khí. Nơi đây không hổ danh là một tụ điểm ăn chơi lớn nhất của thành phố X.
-Cậu: Nè. Có chuyện gì nói tao nghe coi- cậu thấy nó từ khi bước vào bar đến giờ chỉ lo uống rượu, uống tới mức thần trí không còn bình thường thì lo lắng giật mạnh chai rượu khỏi tay nó.
-Nó: Trả cho tao. Tao muốn uống, uống để quên hết đi
Nó toan chòm người tới để giật lại chai rượu nhưng cậu lại nhanh tay hơn mà giật chuyển chai rượu đi nơi khác.
-Cậu: Mày yên coi. Có chuyện gì mà mày thành ra như vậy hả???
-Nó: Kệ tao. Tất cả chỉ là do tao ảo tưởng….nấc….nấc…chỉ là do tao ảo tưởng
-Cậu: Là vì cô ấy???
Nó biết cô ấy mà cậu nói đến là ai nên không nói gì mà chỉ im lặng. Cậu thấy nó chịu im lặng thì biết là mình đã đoán đúng.
-Cậu: Thích thì cứ mạnh dạng nói ra. Làm gì mà phải ở đây khổ sở như thế này chứ
-Nó: Làm sao này biết tao không nói ra
Cậu nghe nó nói như vậy thì có chút ngỡ ngàng. Vì cậu thấy nó và cô vẫn đối xử với nhau như mọi ngày không có dấu hiệu nó bị từ chối hay gì cả, thậm chí có một thời gian nó còn vui vẻ hơn bình thường, luôn cười cười nói nói như rất hạnh phúc vậy.
-Cậu: Và mày bị cô ấy từ chối???
-Nó: Không- nó đã bắt đầu tỉnh rượu phần nào và nói chuyện nghiêm túc với cậu
-Cậu: Vậy thì sao mày lại trở thành bộ dáng như thế này???
-Nó: Cô ấy đã cho tao một cơ hội
-Cậu: Cô ấy cho mày cơ hội *ngạc nhiên*
-Cậu: Cô ấy đã cho mày cơ hội vậy sao còn dính líu tới người đàn ông khác. Đã có lần cô ấy và người đàn ông đó đến nhà hàng của tao. Trông họ rất thân mật, tao tưởng mày đã chết tâm. Thật không ngờ- cậu âm thầm tiếc nuối cho người bạn của mình. Nó đã yêu một người không nên yêu.
-Nó: Chắc là do tao không nắm chắc được cơ hội mà cô ấy trao cho tao. Tao đã không mang lại cho cô ấy đủ niềm tin và hạnh phúc. Không đủ mạnh mẽ để cho cô ấy tựa vào.
-Cậu: Tao biết khi đã yêu thì rất khó từ bỏ nhưng tao hy vọng mày có thể làm điều đó. Chỉ có từ bỏ mới giúp mày có thể đi tìm một hạnh phúc khác và cô cũng có thể sống với hạnh phúc mà cô đã chọn
-Nó: Tao cũng đang cố gắng làm điều đó. Tập không quan tâm, tập không chú ý theo mỗi bước chân cô, tập không khắc sâu hình bóng của cô trong trái tim này và tập không có cô trong cuộc sống này.
1g30 a.m
Nó đứng trước nhà cô với hơi men còn đọng lại sau cuộc đi bar hồi nãy. Dù không muốn nhưng bước chân của nó vẫn bước đến nhà cô. Nó muốn đứng trước cửa nhà cô, nhìn lên cửa sổ phòng cô nơi cô rất thích ngồi mỗi khi đọc sách, nó lại nhớ hình dáng cô chăm chú vào quyển sách vẫn luôn có sức hút đối với nó, luôn khắc sâu trong tâm trí nó. Và chỉ cần thấy hình dáng cô thấp thoáng bên trong căn phòng thì nó cũng đã mãn nguyện lắm rồi.
7g a.m
Hôm nay cả trường náo nhiệt hẳn lên vì nghe đồn rằng có một cô giáo mới sẽ vào dạy trường này. Nghe nói cô giáo ấy rất xinh, còn là du học sinh tốt nghiệp loại ưu được trường mời về dạy. Đã vậy tuổi đời còn rất trẻ nên mọi người đều rất háo hức thử xem cô giáo ấy có hình dáng ra sao. Cậu vừa bước vào lớp thì đã thấy cả lớp nháo nhào bàn tán về việc gì đó trông rất hấp dẫn. Vì bản tính ham vui nên cậu cũng nhanh chóng tham gia vào ổ bà tám.
-Cậu: Ê…ê có chuyện gì mà xôn xao vậy???
-Nam bê đê: Dương công tử còn chưa biết gì sao ây da…
-Cậu: Nói mau đi ẹo ẹo hoài ==
-Hiền điệu: Nghe nói có một cô giáo xinh thật xinh sẽ về dạy trường chúng ta
-Huy: Nghe nói cô giáo đó là con cưng của bộ trưởng bộ giáo dục, còn là du học sinh tốt nghiệp loại ưu bên Mỹ
-Nam bê đê: Là một mỹ nhân tài sắc vẹn toàn đó nha
-Cậu: Vậy hả??? Sao tao không biết gì hết vậy???
-Huy: Mày mà biết cái gì
-Hiền điệu: Không biết cô ấy với cô chủ nhiệm của mình ai đẹp hơn nhỉ???
-Nam bê đê: Đúng đúng cô chủ nhiệm được mệnh danh là hoa khôi của trường mình mà. Không biết ai sẽ hơn ai đây
Khi mọi người đang bàn tán sôi nổi thì cô bước vào. Đi cùng với cô là một cô giáo rất xinh đẹp. Hai người phải nói là một chín một mười, đi với nhau thì toả ra mị lực hút hồn. Nếu cô mang một vẻ đẹp hút hồn người khác có một chút yêu mị và pha một chút quyến rũ thì người cô giáo này lại mang một vẻ đẹp thanh thoát, dịu dàng mang đậm phong cách Á Đông. Với dáng người nhỏ nhắn làm cho người ta muốn bảo vệ và che chở.
-Cậu: Các bạn đứng!!!
-Cô: Hôm nay lớp trưởng không đi học sao???
-Cậu: Dạ cậu ấy bị bệnh thưa cô
-Cô: Ừ
Cậu nhận thấy rằng cô không còn quan tâm hỏi han ân cần nó như trước đây nữa nhưng là chuyện của hai người nên cậu cũng không muốn để ý nhiều làm gì.
-Cô: Vì cô Hạnh dạy hoá phải nghỉ thai sản nên kể từ hôm nay cô Dung sẽ là người phụ trách bộ môn này của các em
-Cả lớp: Yeahhh
-Nam sinh 1: Cô ơi cô ăn gì mà đẹp quá vậy???
-Nam sinh 2: Cô cho em xin facebook với zalo nha cô
-Nam sinh 3: Cô ơi cô có dạy thêm không??? Em hứa sẽ đi học đầy đủ
-Nữ sinh 1: Cô skin care bằng gì mà da cô đẹp thế cô
-Nam bê đê: Đúng đúng. Chia sẻ bí quyết đi cô ơi
-Cô: Các em đừng ăn hϊếp cô ấy nữa, chị đi đây. Lớp này tụi nó quậy lắm nên em hãy trị thẳng tay cho chị nha ^^- cô gật đầu chào cô Dung rồi bước ra khỏi lớp
-Cô Dung: Chào các em. Cô tên đầy đủ là Hoàng Thị Kim Dung
-Nam sinh 1: Người đẹp, tên cũng đẹp luôn ~.~
-Cô Dung: Em quá khen cô cũng bình thường thôi ^^- cô nở nụ cười làm các nam sinh say đắm
-Cô Dung: Kể từ hôm nay cô sẽ phụ trách bộ môn hoá của các em. Cô là giáo viên mới nên các em đừng bắt nạt cô nha- cô nháy mắt tinh nghịch làm cho tim các nam sinh như rụng rời.
Tại nhà nó
-Nó: Bác quản gia ơi…chị giúp việc à… họ đi đâu hết rồi ta ==- sau một đêm nhậu nhẹt say xỉn thì hậu quả là nó đã ngủ một giấc dài cho đến 6g30 chiều nay
-Nó: Anybody here???? Èooo sao không có ai hết vậy- nó xoa xoa cái bụng đói meo của mình mà than thở
Sau một hồi réo gọi kêu gào thì nó quyết định tự thân vận động đi siêu thị mua đồ ăn. Vì nó không thích ngồi quán ăn một mình và lười nấu ăn nên nếu phải đi ăn một mình thì nó thường mua về nhà mở tv vừa xem vừa ăn.
Đang đẩy xe đi vòng vòng siêu thị để mua đồ về nấu mì cay thì nó gặp được Gia Linh cũng đang đi mua đồ
-Nó: Chị…. hú hú chị còn nhớn em không???
-Gia Linh: Em là???
-Nó: Là người chị nhặt được ngoài đường đó ^^
-Gia Linh: À thì ra là em
-Nó: Chị đi siêu thị mua gì vậy???
-Gia Linh: Chị tính mua đồ về nấu ăn nhưng mà tài năng có hạn chị chỉ biết nấu mì thôi ==
-Nó: Nhìn chị là biết rồi
-Gia Linh: Nè nói gì vậy hả??? Làm như em biết nấu vậy ==
-Nó: Em đương nhiên là biết nấu rồi. Nể tình chị đã cứu em, em sẽ nấu cho chị một bữa ^^
-Gia Linh: Vậy còn nghe được
Hai người dạo vòng quanh siêu thị mua đủ thứ, nào là cá viên chiên, kim chi, thị bò, tôm, bạch tuộc, vân vân mây mây các thứ. Đến khi chiếc xe đẩy tội nghiệp đã hết sức chịu đựng thì họ mới chịu dừng lại.
-Nó: Chị mua gì mà nặng vậy nè- nó vừa xách đồ vừa than thở
-Gia Linh: Em là người bỏ vào chứ có phải là chị đâu
Hai người cải nhau chí choé trên đường đi về nhà nó. Đang đi gần về phía nhà nó thì bắt gặp một cô gái đang đứng bên vệ đường bắt xe, hình như xe cô ấy bị trục trặc gì đó. Nó nhanh chóng tấp xe vào lề để xem thử có giúp được gì cho cô ấy không.
-Nó: Chị ơi. Xe chị làm sao vậy???
-Cô gái: Chị không biết nữa. Tự nhiên đang chạy lại tắt máy
Nó mở nắp xe của cô gái ra xem thử. Nhưng nó lại không biết gì về sửa xe nên cũng đành bó tay
-Gia Linh: Không biết sửa mà bày đặt mở đồ
-Nó: Ai nói em không biết sửa chứ. Tại em không biết nó hư chỗ nào thôi chứ bộ
-Gia Linh: Vậy mà còn nói. Ple…😜😜
-Nó: Nhà em ở gần đây thôi, chị để xe nhà em đi rồi để em kêu người đi xửa rồi chị qua lấy
-Cô gái: Như vậy có phiền em quá không???
-Gia Linh: Phiền gì chứ chị. Nhà nhóc ấy bự lắm thêm một chiếc xe cũng không sao đâu
-Nó: Sao chị biết nhà em bự ==
-Gia Linh: Nhìn chiếc xe nhóc đi là biết rồi
Nó nhìn chiếc lamborghini của mình thì cũng thầm nghĩ chị ấy nói cũng đúng.
Nó chạy xe vào nhà và kêu người ra đưa xe vào nhà để mai kêu người sửa. Hai người con gái đều bất ngờ về độ to lớn của căn biệt thự của nó. Căn biệt thự như một cung điện thời xưa với kiến trúc chủ đạo theo phong cách châu âu. Trước cổng là một đài phun nước lớn, hai bên là vườn hoa, hồ bơi lộ thiên và cả một phòng tập gym lớn…
-Gia Linh: Qaoooo. Chỉ có một mình em ở đây thôi sao???
-Nó: Ba mẹ em thỉnh thoảng mới về nên chỉ có em ở đây với bác quản gia và mấy chục bác, chị giúp việc. Mà không hiểu sao hôm nay mọi người đi đâu hết trơn
-Nó: Hai chị ngồi đi- nó rót nước cho hai người
-Nó: Chị gì ơi chị tên gì vậy???- nó nhìn cô gái
-Cô gái: À chị quên mất. Chị tên là Dung.
-Nó: Chị Dung, chị ăn gì chưa??? Nếu chị không chê thì chị ăn mì cay cùng tụi em nha. Em nấu là bao ngon luôn đó
-Cô Dung: Cảm ơn em. Vậy chị không khách sáo đâu nha- cô Dung nhìn nó cười làm nó cũng hơi chút mất hồn
-Nó: (cô ấy cười lên rất xinh)
-Gia Linh: Lẹ lên đi chị đói muốn xỉu rồi nè
-Nó: Có liền, hai chị chờ một chút nha
Sau khi ăn uống no nê thì ba người bắt đầu trò chuyện, trêu chọc lẫn nhau tới tận khuya. Dù chỉ mới quen biết nhưng họ rất hợp gu với nhau. Vì không yên tâm để hai người con gái về nha giữa đêm tối nên nó năng nỉ hai người ở lại nhà nó. Một buổi tối êm đềm trôi qua.