Lance một tên tiểu bạch kiểm mà thôi, đi tìm hắn gây phiền toái muộn một chút cũng không sao dù gì hắn ta liền ở đàng kia.
Roy hiện tại tò mò nhất đến tột cùng là cái dạng nữ nhân gì thế nhưng luôn mồm yêu cầu Pansy tôn trọng mình?
Phải biết rằng, có thể bị Pansy cưỡng bách khẳng định không phải quý tộc.
Nếu không phải quý tộc, cũng liền ý nghĩa co gái kia hẳn là địa vị thấp hèn, thế nhưng có can đảm cùng Pansy nói chuyện cứng rắn a......
Thật có ý tứ.
Mọi người đều nói tò mò hại chết mèo những lời này không sai chút nào.
Roy không biết chính mình một tia động lòng hiếu kỳ, trực tiếp dẫn tới tương lai bản thân sống không bằng chết!
"Tiểu khả ái của tôi, em giãy giụa nhẹ chút! Em xem, trên cổ tôi đều bị cào ra máu. Cũng mất công tôi tính tình tốt đổi làm những người khác, em khẳng định sẽ chịu khổ."
Roy trộm liếc mắt một cái.
Chỉ nhìn đến thị nữ quần áo hỗn độn trong lòng ngực Pansy...
Ngũ quan không tính tuyệt mỹ, nhưng biểu tình chịu đựng khuất nhục lại quật cường còn có nước mắt muốn rơi lại không rơi, rất có thể kích khởi ham muốn chinh phục.
Cho dù hơn phân nửa thân mình bị Pansy che khuất, vẫn có thể mơ hồ nhìn ra được người nọ dáng người cực hảo.
"Ai ở nơi đó?" Pansy cảm thấy có người, gầm lên một tiếng.
Roy thoải mái hào phóng đi ra ngoài: "Là tôi."
Trong tinh tế, mỗi thiếu gia quý tộc ai chả có một đám tình nhân đông đảo, loại đồ vật như liêm sỉ này là không có.
Trước kia lại không phải chưa cùng Pansy chơi qua, chẳng qua gia hỏa Pansy này quá bá đạo, mọi chuyện đều để chính mình thoải mái trước mới có thể đưa đến cho người khác.
Cho nên Roy vẫn tương đối thích cùng người hay nhường nhịn chính mình —— Angie Neil hơn chút.
Joan thấp giọng kinh hô.
Run bần bật chạy nhanh đẩy Pansy ra luống cuống tay chân đem quần áo của mình thu thập.
Xấu hổ lại giận dữ muốn chết!
" Pansy thân ái, tôi hiện tại gặp chút phiền toái có thể đem tiểu khả ái của cậu cho tôi mượn dùng dùng được không a?" Roy tùy tiện hỏi.
Nhìn lén đến chính mình cũng bị lây một thân hỏa khí, thật là phiền toái.
Pansy chém đinh chặt sắt nói: "Không được."
Roy cùng Pansy giao thiệp hồi lâu, thậm chí còn càn quấy vài câu, Pansy nói không đáp ứng liền không đáp ứng. Đổi thành nữ nhân khác hắn đương nhiên có thể gật đầu đáp ứng, nhưng tiểu khả ái Joan này......
Xem bộ dáng cô nàng ủy khuất đáng thương lại kinh hoảng thất thố, Pansy cảm thấy chính mình khó được một hồi mềm lòng.
Roy bị cự tuyệt liên tiếp vài câu, cũng không thể cứng rắn đoạt người vì thế chỉ có thể tiếc nuối xoay người rời đi.
Tìm địa phương để chính mình giải quyết vấn đề sau.
Trong lòng Roy đối với việc Pansy không chịu nhường ra một ả thị nữ tóm lại đã chôn xuống một hạt giống.
*
Người hầu bẩm báo tới Roy thiếu gia tộc Lucia giống như đang trên đường tìm tới.
Lance không chút do dự ra cửa.
Cưỡi phi thuyền rời đi, thẳng đến gia tộc Lucia.
Không cần nghĩ cũng biết, Lucia Roy tới tìm hắn khẳng định không phải chuyện tốt. Hắn mới không có thời gian cùng kẻ râu ria càn quấy, có thời gian còn không bằng đi tìm Lucia Tinh.
Cùng nàng liên lạc gắn kết cảm tình.
Tốt nhất là đưa ra thời gian làm lễ đính hôn.
Từ trên người cô thu hoạch càng nhiều ích lợi.
Hắn đối với nữ nhân này thật sự có chút tốn tâm tư.
Theo lý mà nói, cô ta mơ ước túi da không thể bắt bẻ của hắn, ở một lần tụ hội đối với hắn nhất kiến chung tình. Chẳng lẽ không phải hẳn nên nhân cơ hội cùng hắn có nhiều tiếp xúc hơn sao?
Chính là kết quả đâu?
Cô ta thế nhưng chạy tới nơi nào đó bao vây tiễu trừ Trùng tộc, rèn luyện cơ giáp, vừa đi chính là hai tháng......
Thật sự...... xem không rõ.
Liền ở thời điểm Lance còn đang suy tư, cơ giáp đã tới tộc Lucia.
Nếu hắn không phải vị hôn phu của Tinh Nhi tiểu thư, người hầu căn bản sẽ không phản ứng hắn. Nhưng hắn hiện tại cùng Tinh Nhi tiểu thư có hôn ước, có thể là người Tinh Nhi tiểu thư thích....
Người hầu chỉ có thể vội vàng không ngừng báo cho Phồn Tinh, hỏi cô muốn gặp Lance hay không.
Biết được Lance tới tìm mình, Phồn Tinh đang ở trong thân "Tru thần" ngẩn người.
Theo bản năng chà xát góc áo.
"Tinh Nhi tiểu thư là không muốn thấy người kia sao? Vậy nô tỳ hiện tại liền chuyển cáo ý tứ của ngài, để người kia chạy nhanh rời đi." Người hầu phá lệ tri kỷ nói.
"...... Dẫn hắn lại đây."
"Dạ, Tinh Nhi tiểu thư."
Sưu Thần Hào có thể cảm giác ra tới, nhãi con tựa hồ có chút khẩn trương còn có chút mờ mịt.
Nói đến cùng là bóng ma tâm lý.
Thế giới trước, thân nhân chết thảm ái nhân chết thảm, đến cuối cùng chính mình cũng chết thảm.
Khiến nhãi con bị bóng ma tâm lý bao trùm tuyệt đối——
Yêu cô, đều không có kết cục tốt!
Cô yêu thích, đều chết oan chết uổng!
Cho nên nhãi con đem mọi nguyên nhân tất cả đều đổ trên người mình.
Muốn càng ở cùng Lance nhiều một chút,muốn nhiều xem hắn nhiều một chút đều sẽ theo bản năng cảm thấy sợ hãi, sợ chính mình sẽ hại chết đóa Tiểu Hoa Hoa này.
Lại sợ chính mình thương tổn hắn.
Lại không nghĩ để người khác khi dễ hắn.
Sưu Thần Hào cảm thấy chính mình thật sự quá may mắn, may mắn cảm tình của nhãi con đối với Chiến Thần đại nhân thật sự quá sâu.
Sâu đến nỗi thà rằng chính mình rối rắm thống khổ cũng không đành lòng làm Chiến Thần đại nhân chịu ủy khuất!
Như vậy, ít nhất Chiến Thần đại nhân còn có thể đem vỏ trai bao quanh cô mở ra.
Bằng không......
Cô chỉ sợ sẽ hoàn toàn tự bế!
*
"Tinh Nhi tiểu thư, thật cao hứng quá lại lần nữa nhìn thấy em." Lance tới, Phồn Tinh ngồi xổm trong "Tru thần", chỉ chừa cho Lance một cái bóng dáng nhỏ xinh.
Phồn Tinh: "......"
Thời điểm cô thao tác Tru thần va va đập đập, đâm hỏng rồi, cho nên muốn tu.
Muốn chuyên tâm tu, cho nên không thể phân tâm.
Sưu Thần Hào: 【......】 ta tin cô thì quả thật có quỷ! Nơi nào là ở tu cơ giáp, rõ ràng là đang xem bộ dáng Lance bên ngoài cơ giáp đang có phản ứng gì!
"Đồng thời tôi cũng thật cao hứng, có thể trở thành vị hôn phu của em."
Không có được đến đáp lại, Lance nửa điểm cũng không hoảng hốt.
Nữ nhân này có tính tình như vậy, cô là thiên tài cơ giáp cho nên đối với việc chơi đùa với cơ giáp mê luyến đến vô pháp tự kềm chế. Hắn chẳng qua là sủng vật, cơ giáp ở trước mặt cô ta rất khó phân tâm để ý tới hắn.
Hãy còn nhớ rõ ở đời trước hắn đưa ra ý tưởng sờ sờ cơ giáp của cô, liền dùng ánh mắt xem hắn.....
Quả thực làm ký ức của hắn hãy còn mới mẻ.
Nói như thế nào đâu, đại khái chính là ánh mắt xem ngốc bức.
Phảng phất đang nói: ' Nga, Lance, anh thật đúng là cái ngoạn ý nhi không có tự mình hiểu lấy a. '
Lance không thể nghi ngờ là thiên tài hay nói.
Có đôi khi người thiên phú không nên chỉ dùng sức chiến đấu tới đánh giá. Rốt cuộc sức chiến đấu lại cao cường cũng chỉ dùng để đấu tranh anh dũng. Mà thiên tài hiểu được thao tác nhân tâm có thể khống chế sức chiến đấu của cường giả, đi đấu tranh anh dũng.
Lance cho dù một người tự quyết định, cũng có thể biểu hiện ra EQ cực đại nhiệt tình cực cao. Ôn nhu lại khiến người ta thoải mái, thực dễ dàng làm người khác buông bỏ đề phòng.
Hắn yêu cầu thật sự chỉ là cái ván cầu.
Là ván cầu khiến người khác đem hắn đặt ở vị trí tôn trọng ngang nhau.
Ván cầu đó chính là Phồn Tinh.
Rốt cuộc ở thời điểm không có ván cầu, mọi người xem hắn đều như xem một cái chê cười. Không có ai sẽ cho dư hắn cơ hội mượn sức.
Lance nói rất nhiều lúc sau Phồn Tinh đột nhiên quay đầu xem hắn.
"...... Anh muốn, đi cơ giáp của tôi, ngồi ngồi không?"
Quả nhiên là ân sủng trên đầu quả tim, nốt chu sa a!
Nhãi con đều nói được tròn một câu.
Bởi vì những lời này, Phồn Tinh đã ở trong lòng tập luyện rất nhiều rất nhiều lần.
1541 words.