Hôm Nay Vai Phản Diện Rất Ngoan

Chương 565: 552. 22

Phồn Tinh nói ngày hôm sau ra khỏi Ma tộc, cứ như vậy thật sự từ Ma tộc ra tới.

Chẳng qua, bên người còn mang theo kẻ kéo chân sau...

"Ta không cần mang theo ngươi, ngươi về nhà." Phồn Tinh ghét bỏ nói.

Hàn Nguyệt ôm cánh tay xú muội muội không buông ủy khuất ba ba nói: "Tinh Nhi, ngươi không yêu tỷ tỷ sao? Thế nhưng muốn bỏ tỷ tỷ một mình, tỷ tỷ không đáp ứng!"

Ủy khuất đến biến thành diễn tinh.

Diễn tinh đến hồn nhiên thiên thành.

Tiểu Ma Tinh đầy người lạnh toác tất cả đều là da gà, "Không yêu. Ta trước nay đều không yêu ngươi, quỷ chán ghét!"

Một bên nói một bên giãy giụa, nhưng cố tình lại giãy không thoát.

Rốt cuộc liền tính Hàn Nguyệt đánh không thắng nàng, chẳng lẽ còn lì lợm la liếʍ không thắng nàng sao?

Lại nói tiếp, này cũng ít nhiều do Ma chủ Xích Vũ luôn bị hai khuê nữ hố cha mà ra.

Bị hai cái khuê nữ hố tới lại hố lui, a cha trái lo phải nghĩ chỉ cảm thấy nuốt không xuống khẩu khí này.

Dựa vào cái gì?

Lão tử như thế nào có thể bị nhãi ranh hố?

Vì thế đơn giản bắt đầu ở giữa hai tên thằng nhóc con châm ngòi ly gián.

Nói cho Hàn Nguyệt một hồi: "Con nếu đánh không thắng nhãi con Phồn Tinh kia, chẳng lẽ không biết buồn nôn một chút mà ôm tay nó không buông sao?

Con sống chết quấn lấy nó, biến thành kẹo mạch nha dán lấy con bé, nó cho dù muốn đem con từ trên người lấy xuống tất nhiên chính mình cũng bị lột một lớp da."

"Muội muội là địa ma, vạn nhất đánh chết con thế làm sao bây giờ?" Nàng chỉ nghĩ làm cho xú muội muội ngột ngạt, lại không tính toán dùng mạng chính mình khiến nàng ngột ngạt!

Ma chủ Xích Vũ lúc ấy liền tà mị cười: "Đứa nhỏ ngốc, muội muội thích con như vậy, như thế nào bỏ được mà đánh chết con chứ? Nhìn xem con bé đánh người khác như thế nào, nhìn nhìn lại  đối xử với con như thế nào, muội muội đối với con rõ ràng chính là khẩu thị tâm phi."

Quả nhiên, dưới một phen châm ngòi ngầm như vậy...

Hàn Nguyệt đã học thông minh.

Lại không cùng Phồn Tinh đánh nhau, liền chỉ dán nàng không bỏ.

Dính đến mức Tiểu Ma Tinh cả người nổi trận lôi đình, mà Hàn Nguyệt còn không biết sợ hãi.

Dù sao xú muội muội không có khả năng gϊếŧ nàng!

"Ngươi không yêu ta, tốt, không quan hệ, tỷ tỷ yêu ngươi đến chết!"

Hàn Nguyệt nghiêng khuôn mặt liền tới trước mặt Phồn Tinh, bĩu môi tính toán cho xú muội muội một ngụm thân thân.

"Tỷ tỷ yêu đến không thể rời khỏi ngươi!"

Tiểu Ma Tinh trước nay chưa thấy qua ai ghê tởm như vậy, lại liều mạng một phen giữ lấy cằm Hàn Nguyệt, liều chết không cho miệng nàng tới gần mặt chính mình.

"Ngươi rõ ràng đang nghĩ muốn cùng ta đi ra ngoài chơi." Trước nay chỉ có Tiểu Tinh Tinh thân thân người khác, trừ bỏ mẫu thân ra, không có người nào không được nàng cho phép liền dám thân thân Tiểu Tinh Tinh đây!

Liền tính là a cha, cũng không thể.

Không, phải nói, a cha tuyệt đối không thể. Liền tính người khác có thể, a cha đều không thể! A cha miệng thúi, hôn một cái, huân tới ngơ cả người!

Xa xa ở trong cung điện, Ma chủ đại nhân hắt xì một cái: "Má nó, tên vương bát đản nào dám mắng lão tử?"

Đến cuối cùng, Phồn Tinh cũng không thể thoát khỏi Hàn Nguyệt.

Cho nên nói hiểu con không ai bằng cha, Ma chủ đại nhân mới là người nhìn Phồn Tinh, nhìn đến thấu triệt.

Biết nhãi con đối với người khác có thể hạ tử thủ, nhưng đối với Hàn Nguyệt tuyệt đối không thể. Đừng nhìn hai tỷ muội cãi nhau ầm ĩ, không ngừng không nghỉ.

Nhưng với tu vị của Phồn Tinh, nó nếu muốn thật sự đối với Hàn Nguyệt không chút để ý tình cảm tỷ muội, nó còn có thể một quyền tấu chết Hàn Nguyệt.

Hàn Nguyệt gần như ôm cánh tay Phồn Tinh không buông.

Hai tỷ muội liền y như liền một thể từ Ma tộc rời đi.

Phồn Tinh sau khi rời khỏi Ma tộc, liền thẳng tới mục tiêu hướng phương hướng Vạn Thế đi tới.

Hàn Nguyệt tặc lưỡi đáng thương hề hề nói: "Tiểu Tinh Tinh, nói cho tỷ tỷ, ngươi có phải ra ngoài lén gặp tình lang?"

Phồn Tinh lười phản ứng lại xú tỷ tỷ.

Hàn Nguyệt nửa điểm cũng không xấu hổ, chỉ lo tự mình nói: "Ngươi liền tính không nói, ta cũng biết. Ngươi mỗi đêm mùng một mười lăm đều không thích hợp. Khẳng định sử dụng thủ thuật che mắt, sau đó lặng lẽ chuồn khỏi Ma tộc, cùng người khác gặp lén!"

Hàn Nguyệt thật ra không có hướng tới ý nghĩ linh hồn xuất khiếu đâu, nàng cảm thấy xú muội muội khẳng định chuồn êm đi ra ngoài chơi.

"Nhân tộc có ba cái thoại bản đều viết như vậy, thiên kim tiểu thư hẹn gặp lén tình lang, cuối cùng tìm cơ hội cùng người nọ dưới ánh trăng tư bôn."

Nàng là Hàn Nguyệt Đại công chúa.

Đọc nhiều sách vở, toàn bộ kịch bản nàng đều sờ đến rành mạch!

Bằng không lúc này đây nàng vì sao lại muốn sống chết cũng phải quấn lấy xú muội muội cùng nhau ra ngoài?

Còn còn không phải là...

Chính là muốn nhìn tình lang của xú muội muội một chút, không biết người đó có biểu ca, biểu đệ, đường ca, đường đệ, hoặc là mấy người thân thuộc khác hay không. Nàng cũng muốn bắt một người làʍ t̠ìиɦ lang cùng chính mình chơi.

Sưu Thần Hào: 【...】

Con mẹ nó a...

Không hổ là thân tỷ muội, mạch não đều giống nhau quá đỗi.

"Đừng không để ý tới tỷ tỷ được không, tỷ tỷ thích ngươi như vậy." Hàn Nguyệt làm nũng, loạng choạng lung lay cánh tay Phồn Tinh.

Phồn Tinh không dao động.

Cuối cùng, Hàn Nguyệt dùng ra đòn sát thủ ——

"Ta ra đều đã ra tới, ngươi cho dù không cao hứng tỷ tỷ như ta cũng không có khả năng quay trở về. Như vậy đi, dọc theo đường đi hai ta chiếu cố lẫn nhau.

Ta phụ trách nấu rắn nhỏ cho ngươi ăn, mua váy vóc xinh đẹp cho ngươi, cho ngươi đánh ta, ngươi muốn ta làm gì, ta liền làm cái đó."

Rốt cuộc, Phồn Tinh chậm rì rì mở miệng nói chuyện: "Thế về sau trở về thì sao?"

Hàn Nguyệt: "Tiểu Ma Tinh, ngươi đừng quá quá mức!"

"Nga." Phồn Tinh không nói hai lời, yên lặng xoay người sang chỗ khác, đưa lưng về phía Hàn Nguyệt.

Không, nàng dứt khoát ghé vào trên giường của khách điếm, mông đối diện với Hàn Nguyệt, tỏ vẻ chính mình bất mãn.

Không có thành ý, Tiểu Tinh Tinh ta cự tuyệt cùng ngươi giao lưu.

Hàn Nguyệt xem đến mức khóe mắt co giật không ngừng.

Thật lâu sau mới hạ quyết tâm, "Vậy tốt cũng đi, trở về sau đó tam tháng tiếp theo, mẫu thân hoàn toàn thuộc về ngươi. Ta không cùng ngươi tranh mẫu thân ôm ôm lại thân thân nữa, ngươi muốn bá chiếm mẫu thân bao lâu đều được."

Tiểu Ma Tinh tròng mắt xoay chuyển.

Lộ ra ý cười trộm vừa lòng.

Nhưng lại làm bộ chỉ có một tí xíu vừa lòng mà tiếp tục nói: "Còn có?"

"Ngươi... Ta đều đã đem mẫu thân nhường cho ngươi ba tháng, ngươi còn muốn thế nào?"

Phồn Tinh ấm áp nhắc nhở một câu, "A cha."

A cha chán ghét như vậy.

Mẫu thân lại thích hắn như vậy, luôn tốn rất nhiều thời gian ở trên người a cha.

Này cũng không thể trách hai nhãi con Phồn Tinh cùng Hàn Nguyệt được a, đối với a cha chướng mắt như Ma chủ đại nhân, thời thời khắc khắc nghĩ cách hố cha. Còn không phải đều do Ma chủ đại nhân chính mình tìm đường chết sao?

Hiểu được hai tên thằng nhóc con đều dính mẹ ruột.

Mỗi lần Thất hộ pháp tới xum xoe với hắn, hắn lại cố ý biểu hiện ra một bộ tư thái cực kỳ hưởng thụ, còn kɧıêυ ҡɧí©ɧ mà liếc mắt xem hai tên nhãi con một cái. Chính vì muốn hai nhóc con thương tâm, cho nhau thương tổn.

Hà tất gì chứ?

Hàn Nguyệt trầm mặc hồi lâu, đến cuối cùng cơ hồ biến thành thấy chết không sờn ——

"Được, ta giúp ngươi dán lên a cha, không cho a cha cùng ngươi tranh sủng!"

Nhắc tới thân cha, Hàn Nguyệt Đại công chúa tỏ vẻ, ghét bỏ.

Mắt thường có thể thấy được nàng cực kì ghét bỏ.

Ghét bỏ đến mức tưởng tượng đến cảnh muốn cùng a cha làm nũng, làm nữ nhi ngoan của a cha liền ủy khuất đến muốn khóc.

Vì tìm cho chính mình một tình lang, nàng hy sinh quá nhiều!

Hàn Nguyệt Đại công chúa trong lòng còn nghĩ.

Hy vọng tình lang của Tiểu Ma Tinh có lớn lên có biểu ca biểu đệ đường ca đường đệ... đủ xinh đẹp. Nga, sư huynh sư đệ, cũng được!

Chính là bởi vì phía trước hy sinh nhiều như vậy, cho nên ở thời điểm nhìn thấy bên người Vạn Thế... đi theo một tên Tu Tề kia, tâm lý Đại công chúa chênh lệch quá lớn, thiếu chút nữa đã oa một cái khóc thành tiếng tới...

1615 words.