Dịch & Biên: Lãng Nhân Môn
Load save xong, Hạ Dật xuất hiện lại ở căn phòng của mình. Cậu ta cố lấy lại tỉnh táo, lần chết này còn kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn lần trước nhiều.
Lần trước, hắn chết vì bị móc tim, còn lần này thì bị gặm nhắm từ từ tới chết.
Cô nhện kia không gϊếŧ chết hắn ngay lập tức mà gặm nhấm từ tay lên, lúc bị gặm đến bả vai thì Hạ Dật mới chết vì mất máu quá nhiều.
Sao tự dưng lại lòi ra một cô nhện thế này!!
Ngồi một lúc, Hạ Dật mới đứng dậy đi xuống lầu. Cậu ta vào ngân hàng chuyển lại số tiền kia cho Tô Tuyệt giống như lần trước, sau đó nhắn tin nói một câu xin lỗi rồi lại bắt đầu hành trình rời khỏi thành phố.
Lần này cậu ta chọn lộ tuyến khác với lúc trước...
Nằm trên ghế tàu điện, Hạ Dật thở hắt ra một hơi thật dài.
Lần đầu tiên bị Tô Tuyết gϊếŧ chết là do mình tự đâm đầu vào chỗ chết. Lần thứ hai bị cô nhện kia gϊếŧ chết hoàn toàn là do mình đen đủi, lần này mình đã chọn chuyến tàu điện đi ngược hướng lần trước, thành công tránh được cả Tô Tuyết lẫn cô nhện, chắc là ổn rồi đây.
Nười ngồi bên cạnh hắn vẫn là một cô gái, nhưng cô gái này bình thường hơn cô nhện kia nhiều. Nhưng dù bình thường cách mấy thì Hạ Dật càng không dám suồng sã nữa, dù cô gái kia nhìn lén mình kiểu gì hắn vẫn ngồi im.
Lúc cô gái quay sang bắt chuyện thì hắn cũng nín thinh.
Đi được nửa đường, Hạ Dật xuống tàu điện, đi vào trong thành phố.
Sau khi tìm một khách sạn để ở lại trong thành phố nhỏ này, Hạ Dật bước vào phòng tắm, để dòng nước xối thẳng xuống đầu mình.
Hạ Dật mở nước lạnh, để dòng nước lạnh khiến mình bình tĩnh lại.
Lần này xem như ổn thỏa, không còn nguy hiểm tới tính mạng nữa, tiếp theo mình sẽ ở lại thành phố này vậy.
Trước tiên phải tìm việc làm, nếu cảm thấy đi làm nhạt nhẽo quá thì tìm một phú bà nào đó bao nuôi mình cũng được.
Với gương mặt bảnh trai này thì chẳng phải là phú bà chọn mình nữa, mà là mình chọn phú bà mới đúng.
Hạ Dật giơ tay với lấy khăn tắm, nhưng mò vài lượt vẫn không thấy đâu.
Khi hắn định với thử lần ba thì khăn tắm được đưa vào tay cậu ta.
Khăn tắm không có cánh, không thể nào tự mình bay vào tay cậu ta được.
Toàn thân Hạ Dật cứng đờ, khóe mắt nhìn sang bên cạnh, thứ đập vào mắt chính là gương mặt dữ tợn của cô nhện kia.
...
[Nhân vật đã chết]
[Có load mục đã save hay không]
Hạ Dật không vội lựa chọn mà ngồi lại trong không gian tối tăm kia để tự hỏi về chuyện có liên quan tới cô nhện nọ.
Lần trước Hạ Dật đi về phía Đông đã gặp phải cô ta, lần này đi về phía Tây lại gặp cô ta, điều này chứng tỏ việc gặp phải cô ta không phải ngẫu nhiên mà là tất nhiên.
Cô ta đã theo dõi Hạ Dật.
Chọn load mục đã save xong, Hạ Dật không đi tàu điện nữa mà dùng sức quyến rũ của mình để quá giang một chiếc xe tải trên đường.
Sau khi đến địa giới Tử Lang thì cậu ta lại bị cô nhện kia tập kích, ngay cả nữ tài xế tốt bụng cho hắn quá giang cũng không thể sống sót.
Lần load save thứ tư, Hạ Dật chọn ở lại thành phố Tử Lang. Lần này cậu ta không gặp cô nhện nữa mà bị Tô Tuyết tìm tới cửa, trói lại đưa về nhà.
Đến tối, Hạ Dật đang nằm trong phòng bỗng nhiên bị Tô Tuyết hai mắt phát ra ánh sáng đỏ rực xông vào moi tim.
Lần load save thứ năm, Hạ Dật chọn cách ẩn nấp trong khách sạn, nhưng Tô Tuyết vẫn tìm thấy cậu ta.
Lần load save thứ sáu.
Lần load save thứ bảy.
Lần load save thứ tám.
Lần load save thứ chín.
...
Không rõ bản thân đã load save bao nhiêu lần, Hạ Dật trốn trong đồn cảnh sát nhìn bầu trời đang dần tối đi ở bên ngoài mà nẫu hết cả lòng mề.
Trong những lần load save trước đó, cậu ta đã từng thử ở lại đồn cảnh sát. Nếu như ở lại đồn cảnh sát Tử Lang thì Hạ Dật sẽ bị Tô Tuyết đưa đi, nhưng nếu ở đồn cảnh sát bên ngoài thì đến tối cô nhận kia sẽ gϊếŧ cả Hạ Dật lẫn cảnh sát.
Quả nhiên, 5 phút sau Tô Tuyết đã đến đưa Hạ Dật ra ngoài.
Ngồi trên xe, Hạ Dật quyết định ngửa bài cùng Tô Tuyết.
Rõ ràng bản thân mình phải có điểm nào thu hút cả Tô Tuyết lẫn cô nhện kia, bằng không bọn họ cũng chẳng kiên trì đuổi gϊếŧ mình như thế.
“Rốt cuộc cô muốn gì ở tôi?” Hạ Dật chợt hỏi.
Tô Tuyết thoáng kinh ngạc nhìn cậu ta.
“Đừng có lừa tôi, tượng thần, đôi mắt lóe huyết quang và cả cô nhện kia nữa, tôi biết hết rồi.”
Hạ Dật đang đánh cược, cậu ta cảm thấy Tô Tuyết không phải thật sự muốn gϊếŧ chết mình. Lúc moi tim của mình, trông cô ấy hình như không được tỉnh táo cho lắm.
Dù có cược thua đi chăng nữa, cùng lắm thì chỉ load save một lần mà thôi, cậu ta chết mãi cũng thành quen rồi.
Nghe Hạ Dật hỏi xong, Tô Tuyết lại càng kinh ngạc hơn, cô suy nghĩ một lúc rồi mới nói: “Thế giới này không đơn giản như vẻ bề ngoài của nó.”
Thấy Tô Tuyết cũng có ý giải thích, Hạ Dật hưng phấn thấy rõ, vội giục: “Đừng có úp mở nữa.”
“Đây là một thế giới có yêu ma quỷ quái, mà chúng ta chính là ngững trừ yêu sư ẩn nấp giữa xã hội. Tôi là một thành viên của nhà Cửu Quỷ*, còn cậu lại là dòng dõi nhà Bách Quỷ Mục**”
Tiếp theo Tô Tuyết nói gì Hạ Dật cũng không rõ, bởi vì lỗ tai của cậu đã ù đi.
Hạ Dật giơ tay lên, nhìn thấy từng mạch máu lồi lên, không chỉ cánh tay mà toàn thân đều như vậy.
Nhìn vào người Hạ Dật lúc này là có thể thấy rõ hình dạng của tất cả mạch máu trên cơ thể người.
Tô Tuyết cũng thấy tình huống của Hạ Dật, miệng cô mấp máy, nhưng Hạ Dật lại không thể nghe rõ cô đang nói gì.
Hạ Dật chỉ nghe bụp một tiếng, tiếng động này không phải truyền tới từ lỗ tai mà là phát ra thông qua thân thể.
Cậu ta cảm giác như mình đã nổ tung.
[Nhân vật đã chết]
[Có load mục đã save hay không]
Trong không gian tối đen, Hạ Dật ngồi im tổng kết tin tức.
Một, Tô Tuyết có thể trao đổi.
Hai, không rõ tại sao mình lại nổ tung.
Điều thứ nhất không có gì để nghiên cứu sâu, nhưng điều thứ hai thì phải nghĩ thật kỹ.
Trong quá trình load save trước đó, mình chưa từng nổ banh xác bao giờ.
Vậy tại sao lần này mình lại nổ?
Là ai chơi mình à?
Nếu là cô nhện kia làm thì tại sao chỉ lần này mới có?
Hạ Dật nghĩ tới một khả năng.
Sở dĩ mình bị nổ banh xác là vì đã nghe Tô Tuyết giải thích.
Sau khi nhấn load save, Hạ Dật quyết định qua đó hỏi Tô Tuyết một chuyến.
Sau khi quay lại căn phòng của mình, Hạ Dật gọi điện cho Tô Tuyết, hỏi thẳng chuyện nổ banh xác với cô.
Sau khi Tô Tuyết giải thích thì Hạ Dật lại nổ tung lần nữa.
Lần load save thứ N, Hạ Dật lại hỏi Tô Tuyết chuyện moi tim của mình vào buổi tối.
Sau khi nhận được lời giải thích thì cậu lại chết.
Hạ Dật ngồi lại trong không gian tối đen sau khi chết để tổng kết tin tức.
Nổ banh xác là một loại nguyền rủa, điều kiện tiên quyết để nó phát động chắc là sau khi nghe Tô Tuyết giải thích về thế giới này.
Mà chuyện Tô Tuyết moi tim của mình là do một trạng thái mất khống chế, không thể điều khiển được.
Bây giờ xem như đã biết được một vài câu đố, nhưng phải làm sao mới có thể thoát khỏi vận mệnh mất mạng đây?
Sau khi load save một lần nữa, Hạ Dật bình tĩnh lên tàu điện, đi tới thành phố bên cạnh rồi mua cả đống đồ ăn vặt. Cậu ta nằm trong khách sạn, vừa ăn vừa nghĩ ngợi.
Đến khuya, chân của cô nhện kia đột nhiên xuất hiện. Lúc nó đâm xuyên qua người Hạ Dật, cậu chỉ run lên một cái rồi thôi, vẫn điềm nhiên ăn bim bim, cứ như kẻ đang bị đâm không phải bản thân cậu vậy.
Thấy Hạ Dật như vậy, cô nhện bỗng ngẩn tò te: “Sao cậu không la?”
Hạ Dật ném túi bim bim đã ăn hết qua một bên, xé một túi bim bim Tôm chua cay khác ra ăn:
“Bị cô đâm không biết bao nhiêu lần nên quen rồi. Cô đúng là chẳng sáng tạo gì cả, lần nào cũng đâm có vài chỗ cố định đó.”
Hạ Dật giơ túi bim bim trong tay lên, nói với cô nhện: “Ăn không, cứ ăn thịt tôi như thế mãi cô không ngán à? Chúng ta có thể vừa ăn vừa tán dóc mà.”
Cô nhện kinh ngạc không thôi, lần này cô ta không cố ý tra tấn Hạ Dật nữa mà nhanh chân đâm thủng tim của cậu.
Trao đổi với cô nhện này thất bại rồi.
[Nhân vật đã chết]
[Có load mục đã save hay không]
Hạ Dật im lặng hai giây, sau đó vươn tay kéo màn sáng có hai chữ Có và Không xuống, một lựa chọn khác ập vào mắt cậu.
[Bắt đầu một lần nữa]
*Kuki – thông tin toàn english và tiếng Nhật, dịch giả xin phép không giải thích.
**Dodomeki là một yêu quái Nhật Bản được miêu tả là những người phụ nữ loài người bị nguyền rủa với cánh tay dài phủ hàng trăm mắt chim do thói quen ăn cắp tiền của họ. Nó cũng được gọi là todomeki