Tân Lang, Ái

Chương 4

Cậu kích động vơ lấy cái quần vứt ở một bên mặc lung tung vào rồi bỏ chạy đến nhà bếp, liền nhìn thấy khuôn mặt trắng bệch của Tiếu Dương ngã ngồi trên mặt đất, dòng máu đỏ tươi từ cổ tay hắn như nước chảy xiết tràn ra mặt đất.

” không ──”

[cont]

4.

Mùi sát trùng tràn ngập trong não làm cho Tiếu Dương khó chịu, hắn lay động cái đầu, chính mình đã chết rồi sao?

“Anh tỉnh? Cảm giác như thế nào?” Là một giọng nói đầy khẩn trương, ha ha, là tử thần đến đón hắn sao? Hắn thích tên tử thần này, bởi vì tên tử thần này có giọng nói giống Cạnh Liệu như đúc, hắn chậm rãi mở to mắt, liền nhìn thấy Hà Cạnh Liệu đang lo lắng nhìn mình, hắn có chút sững sờ, thật không ngờ trừ bỏ giọng nói, tên tử thần này còn có diện mạo giống y chang như Cạnh Liệu.

“Ngươi là tử thần?” Hắn thản nhiên hỏi, không nghĩ tới sau đó ngực của hắn phải chịu một quyền.

“Tử thần cái đầu anh! Thần kinh của anh không bình thường sao!” Hà Cạnh Liệu giận không thể rống to lên, nghe được tiếng Tiếu Dương hô đau, cậu lập tức đau lòng nhu nhu ngực hắn, quan tâm hỏi,” Đau không?”

Đau quá! Cảm giác đau này nói cho hắn biết, hắn tựa hồ còn sống, chính là nếu hắn còn sống, Hà Cạnh Liệu làm sao có khả năng đối xử với hắn tốt đến như vậy? Chẳng lẽ nói người chết cũng có cảm giác đau? “Em…… Là Liệu?”

“Vô nghĩa!……” Hà Cạnh Liệu đột nhiên lặng yên trừng mắt nhìn hắn, sau một lúc lâu mới lo lắng mở miệng nói, “Anh sẽ không vì tự sát mà bị mất trí nhớ chứ?” Mất máu quá nhiều sẽ khiến cho trí nhớ có vấn đề sao? Hà Cạnh Liệu nhăn mặt nhíu mày suy tưởng.

“Anh…… Không chết?” Tiếu Dương tiếp tục hỏi, hắn đúng thật là có chút không hiểu tình huống hiện tại.

“Nhảm nhí! Tôi cảnh cáo anh! Họ Tiếu ! Anh còn dám bày đặt tự sát gì đó hù dọa tôi nữa! Tôi…… Tôi……” Hà Cạnh Liệu suy nghĩ nửa ngày cũng không thể nghĩ ra được cái gì có thể uy hϊếp nổi Tiếu Dương, tên hỗn đản này ngay cả chuyện sống chết đều có thể lấy ra để đùa giỡn, còn có cái gì có thể uy hϊếp hắn? Nhớ đến lúc tên hỗn đản này cả người chảy đầy máu nằm trên mặt đất, tâm tình cậu như bị xé rách ! Cái loại đau đớn đến tê tâm liệt phế này thậm chí ngay cả lúc trước sinh Tiểu Niệm đều không thể bằng được! Sợ hãi ôm chặt lấy Tiếu Dương, đem đầu vùi vào trong lòng ngực Tiếu Dương, buồn bã nói: “Dương…… Đừng làm em sợ nữa…… Em không chịu nổi……”

Cảm giác được thân thể Hà Cạnh Liệu run rẩy, trong đầu Tiếu Dương mơ hồ hiện lên một chút trí nhớ ngắt quảng, hắn nhớ rõ lúc thân thể của mình dần dần lạnh như băng, Hà Cạnh Liệu vọt tiến vào, rống lớn lên “không”, rồi mới ấn vào miệng vết thương của hắn để giữ máu, rồi ôm chặt lấy hắn ── là Liệu đã cứu mình, em ấy không phải muốn mình chết sao? Vì cái gì lại muốn cứu mình? “Vì sao lại cứu anh?”

Hỗn đản này không hỏi thì hoàn hảo, vừa hỏi ngược lại làm cho cậu nổi lên cơn tức! Hà Cạnh Liệu hiển nhiên cần phát tiết, cằn nhằn nói, “Anh là tên hỗn đản! Em bị cưỡиɠ ɠiαи còn không có đi tự sát, anh là tên phạm tội cưỡиɠ ɠiαи mắc mớ cái gì lại đi tự sát?! Có lầm hay không! Anh con mẹ nó căn bản không có quyền tự sát! Đừng tưởng rằng anh có thể sử dụng cái chết đến trốn tránh em! Hỗn đản! Mỗi lần đều con mẹ nó vô trách nhiệm như thế, lần trước cũng vậy! Sau khi ăn xong liền bỏ của chạy lấy người! Làm hại em ở nước Anh lẻ loi hiu quạnh, tự một mình sinh con! Lần này thậm chí còn tự sát! Anh con mẹ nó vô trách nhiệm cũng nên có hạn thôi chứ!” Nhớ tới khi đó chính mình lúc biết được tin, lại là nam nhân cư nhiên mang thai, đã khủng hoảng đến nổi một mình chịu nén đau khổ sinh ra Tiểu Niệm, thậm chí bây giờ cậu còn cảm thấy trong lòng chua xót, lúc ấy chính mình khát vọng cái tên hỗn đản này có thể đi tìm mình, nhưng mà hắn lại thủy chung không hề xuất hiện, làm cho trái tim của mình đau đến chết đi, có phải hay không mình vẫn chưa chết cho nên lúc này hắn cư nhiên dùng đến cách tự sát để tra tấn mình!

“Thực xin lỗi……” Tiếu Dương đau lòng nhìn vẻ mặt bi thương của Hà Cạnh Liệu, chính mình trừ bỏ thương tổn cậu thì ngoài ra không còn gì hết, bất quá ‘sinh con’ là ý gì đây? Hắn dồn hết sức lực tập trung vào hai chữ “sinh con”, “Đứa nhỏ? Đứa nhỏ nào?”

Ý thức được chính mình đã nói lỡ lời, Hà Cạnh Liệu đột nhiên ngậm miệng lại, quẫn bách nhìn về vách tường trắng, nói ra ai mà tin được chứ? Nếu không tự mình trải qua, cậu cũng vô pháp tin được chính mình sống từ nhỏ đến lớn là một đại nam nhân cư nhiên có thể sinh con! Việc này nếu nói cho Tiếu Dương nghe, hắn không cười đến chết mới kỳ quái! Cho dù đánh chết cậu cũng không nói! “Không đứa nhỏ gì hết!”

Tiếu Dương trừng mắt nhìn Hà Cạnh Liệu, thấy trên làn da trắng nõn của cậu xuất hiện một mảng đỏ hồng khả nghi, ánh mắt lóe ra, càng thêm chắc chắc chính mình cũng không có nghe lầm, Hà Cạnh Liệu nói là khi cậu ở nước Anh sinh đứa nhỏ…… Đứa nhỏ…… Đứa nhỏ…… Hắn đột nhiên mừng như điên, sau khi chính mình cùng Hà Cạnh Liệu lần đầu tiên phát sinh quan hệ, Hà Cạnh Liệu đã bỏ chạy đến nước Anh, chẳng lẽ thời điểm đó cậu đã mang thai đứa con của mình?! Ông trời! Tại sao hắn có thể hồ đồ như vậy, cư nhiên quên mất chuyện di truyền trong gia tộc của mình! Làm ba ba cũng không biết! “Em sinh con của anh! Anh cư nhiên đã làm ba rồi!”

Hà Cạnh Liệu nhíu mày nhìn Tiếu Dương, tên hỗn đản này tại sao lại hưng phấn như thế? Hơn nữa hắn không có tiếp tục nghi vấn rằng làm sao mà một người nam nhân bình thường có thể sinh con đi? “Làm…… Làm sao có khả năng! Em là nam nhân!”

“Anh đương nhiên biết em là nam nhân! Cũng biết em đã sinh con cho anh!” Tiếu Dương cười đến toét miệng, hắn hoàn toàn không ngờ rằng Hà Cạnh Liệu đã sinh cho mình một đứa con, như thế đứa nhỏ mà mẹ Hà ôm trong tay ngày hôm qua chính là con của mình a ? Hắn thật sự là sơ ý, nếu cố gắng quan sát diện mạo của đứa nhóc kia vài lần thì tốt rồi.

Hà Cạnh Liệu càng thêm khó hiểu trừng mắt nhìn Tiếu Dương, tên này chắc chắn có vấn đề! “Anh…… Nam nhân làm sao có khả năng sinh con?”

“Không phải chính em đã sinh sao? Tại sao còn hỏi anh?” Tiếu Dương cười hì hì nói, nhìn phản ứng của Hà Cạnh Liệu, hắn dám khẳng định rằng cậu vì hắn mà sinh con, bất quá thật sự vất vả cho cậu, nghĩ đến cậu một mình gánh vác chuyện nam nhân sinh con, nhất định rất thống khổ, mà chính mình lại hỗn đản như vậy, không có ở bên cạnh cậu lúc đó, hắn thực sự rất hối hận! Lúc trước cho dù Hà Cạnh Liệu không muốn nhìn thấy mặt mình như thế nào đi nữa thì hắn cũng nên mặt dày đuổi tới nước Anh mới đúng !

” Anh ── Anh không biết là nam nhân mà sinh con thì rất kỳ quái sao?” Không biết là do đầu óc bã đậu không theo kịp thời đại của mình , hay là do cái tên này thật sự sau khi tự sát đã bị đứt dây thần kinh!

“Quả thật có một chút kỳ quái, nhưng mà anh không có nói cho em biết sao? Kỳ thật nhà của anh đến từ một gia tộc cổ xưa, mà gia tộc này rất kỳ quái, nam nhân trong gia tộc không những làm cho nữ nhân thụ thai, còn có thể làm cho cả nam nhân mang thai.” Chuyện này hắn nghe mẹ nói qua, hình như là lúc trước, khi hắn bị ba mẹ phát hiện mình đã yêu Hà Cạnh Liệu, mẹ đã nói với hắn , còn muốn hắn yên tâm mà lớn mật theo đuổi Hà Cạnh Liệu, bọn họ cố gắng duy trì , kết quả hắn đã thượng Hà Cạnh Liệu một lần, còn Hà Cạnh Liệu sau đó đã bỏ chạy .

” Anh, Anh, anh, cái tên hỗn đản này!” Hà Cạnh Liệu tức giận đến nổi muốn cầm con dao gọt hoa quả mà gϊếŧ chết tên hỗn đản này, lúc trước cậu còn tưởng rằng là do cơ thể của mình có thể chất đặc thù gì đó, thật không ngờ nguyên nhân là do Tiếu Dương! Tên hỗn đản này đáng phải kéo ra ngoài lăng trì xử tử hắn! Cậu tức giận muốn đánh người, nhưng khi nhìn đến khuôn mặt không có chút máu của Tiếu Dương, cậu lại luyến tiếc thu hồi nắm tay, quên đi, đứa nhỏ cũng đã sinh ra rồi , còn có thể làm gì được nữa, nhưng mà cậu thủy chung vẫn còn tức giận.

” Anh, cái tên hỗn đản này! Nếu biết chuyện này, cũng không đến nước Anh tìm em!” Cậu oán giận nói, nếu tên hỗn đản này xuất hiện sớm một chút, cậu cũng sẽ không có tâm tư mà chạy đi tìm nữ nhân kết hôn .