Giống Cái Độc Ác Nhưng Mềm Mại Quyến Rũ, Các Thú Phu Chỉ Muốn Cưng Chiều Đến Hư

Chương 1

Tầng hầm ẩm ướt và lạnh lẽo.

Trong giấc ngủ say, Ngu Đường cảm nhận được sát ý, cô đột ngột mở bừng mắt, nhìn thấy một người đàn ông ngũ quan tuấn tú, cởi trần nửa người trên, đôi mắt tím đang bị cô đè dưới thân.

Ánh mắt tím lạnh lẽo của người đàn ông lướt qua cổ cô, khiến Ngu Đường rùng mình.

Tình huống này, Ngu Đường quá quen thuộc.

Cô chuẩn bị cưỡng bức đối phương!

"Xin lỗi, tôi... Tôi không biết... Không phải tôi..." Rõ ràng cô đang ngủ trong tẩm cung ở Đế Điện, nơi này là đâu?

Ngu Đường lo lắng đến phát khóc.

Mặc Diệu ngửi thấy mùi hương thoang thoảng trong không khí, hô hấp dần trở nên dồn dập, hôm nay là ngày cuối cùng trong kỳ phát tình của anh.

Thú nhân trưởng thành cứ cách một khoảng thời gian sẽ xuất hiện kỳ phát tình, và lúc này, cơ quan liên minh đã phân phối giống cái cho họ, chỉ cần kịp thời giao phối với giống cái, kỳ phát tình sẽ trôi qua an toàn.

Nhưng Mặc Diệu lại không muốn giao phối với giống cái của mình!

Hô hấp của anh ngày càng dồn dập, làn da để lộ ra bên ngoài cũng dần ửng đỏ bất thường. Du͙© vọиɠ bị đè nén không được giải tỏa khiến tâm trạng của Mặc Diệu trở nên hung dữ. Anh nhìn chằm chằm Ngu Đường đang khóc nấc, trong mắt là sự chán ghét không chút che giấu.

Đồ đàn bà điên!

Rõ ràng anh chỉ cần cố thêm nửa tiếng nữa, kỳ phát tình sẽ bị áp chế!

Ai ngờ, lại bị con đàn bà điên này thừa cơ!

Nhân lúc mấy người khác không có ở đây, cô dùng rìu chặt đứt ổ khóa sắt cửa tầng hầm rồi lao thẳng vào, như phát điên mà xé rách áo anh, áp sát thân thể vào anh vì vậy du͙© vọиɠ mà anh đã liều mạng đè xuống đã bị cô ta khơi dậy toàn bộ, tràn ra mãnh liệt.

Hương thơm ngọt ngào trong không khí ngày càng nồng, máu trong người gào thét, đôi mắt tím của Mặc Diệu dần dần chuyển sang đỏ rực. Anh hung hăng trừng mắt nhìn người phụ nữ mập mạp trước mặt, giây tiếp theo, vươn tay túm cô lại trước mặt.

Muốn giao phối với anh, kiếp sau cũng đừng hòng!

Anh chết cũng phải kéo theo con đàn bà điên này cùng xuống địa ngục!

Nghĩ đến đây, khóe miệng Mặc Diệu cong lên nụ cười khát máu, giọng nói lạnh lẽo như ác quỷ vừa trốn thoát khỏi địa ngục.

"Ngu Đường, nếu cô thèm khát đến vậy, vậy thì cùng tôi xuống địa ngục đi."

Ngu Đường trợn tròn mắt, chưa kịp giải thích, cổ đã bị bàn tay to lớn của người đàn ông bóp chặt, hô hấp khó khăn, hàng mi đẫm nước mắt run rẩy.

Cô không có mà...