Sau Khi Mối Tình Đầu Cá Mặn Làm Biếng

Chương 1: Sao nữ chính mà lại không có bàn tay vàng?

Màn đêm đen kịt lay lắt vài ngọn đèn đường sáng, một bóng dáng lén lút xuất hiện ở gần căn biệt thự. Thấy xung quanh không có người, lúc này lập tức chui vào trong biệt thự, chạy thẳng đến cửa sau, rồi chạy nhanh vào trong.

Người này chính là Khương Tiểu Viên. Với tốc độ xuất quỷ nhập thần, sau khi xác định được camera giám sát không quay tới mình, Khương Tiểu Viên thở phào nhẹ nhõm. Giờ này cậu và mợ đã đi ngủ, cô mở cửa về nhà rồi rón rén trở lại phòng. Sau khi chắc chắn rằng mình không gây ra tiếng động gì quá lớn, cô tích một loạt chữ v vào khung nhỏ được đặt bên cạnh giường…

Thành thích không gặp nam chính trong mười tám năm lẻ một ngày, hoàn thành!

Thành tích không nhớ tên, hoàn thành!

Thành tích đóng vai người qua đường Giáp, hoàn thành!



Các ô đều được đánh dấu, cô cảm thấy vô cùng hài lòng.

Mười tám năm trước, Khương Tiểu Viên xuyên đến thế giới này và bắt đầu cuộc sống nô ɭệ lâu dài. Làm thế nào để có thể hoàn thành những nhiệm vụ này trong khi cô học cùng trường và sống cùng khu biệt thự với nam chính chứ? Chỉ cần cảm giác tồn tại của cô đủ thấp, nam chính sẽ không bao giờ bắt được cô.

Khương Tiểu Viên đang chờ kỳ thi tuyển sinh đại học ở Tân Cương một năm tới, sau đó tránh mặt nam chính Trần Tu, một ông trùm tài chính hoạt động sôi nổi ở khu vực sông Trường Giang. Cô sẽ đi đến Ấn Độ, Thái Lan, Syria để làm sinh viên trao đổi. Đời này cô sẽ không bao giờ phải gặp nam chính Trần Tu nữa, mọi thứ đều vô cùng hoàn hảo.

Sau khi Khương Tiểu Viên tích xong vào bảng, cô lật xem lại quyển nhật ký nét chữ xấu như gà bới của mình: Cô đã thành công ngủ quên trong lần đầu tiên nam nữ chính gặp mặt và yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, xin nghỉ để tránh cuộc gặp định mệnh, đồng thời có thói quen sinh hoạt và làm việc như một bóng ma để tránh né hết tất cả các cuộc chạm trán bất ngờ với Trần Tu.

Liệu cô có thể giải quyết nhân vật nam chính có thiết lập hắc hóa trong kịch bản tình cảm ngược luyến một cách tuỳ tiện được không?

Nếu không thể đối mặt với quá khứ, vậy thì hãy chọn cách nằm yên. Tính toán lại thời gian, cũng sắp đến thời điểm gặp lại nam chính Trần Tu rồi.

Để tránh né nam chính một cách chính xác, trong khoảng thời gian này, Khương Tiểu Viên đã xin nghỉ. Cuộc sống chỉ đơn giản vậy thôi, khi còn sống thì ngủ ngắn, sau khi chết thì ngủ ngàn thu. Chỉ cần cô không ra ngoài, mọi chuyện đều sẽ được giải quyết.

Khương Tiểu Viên kết thúc một ngày bình thường không gợn sóng, cô cảm thấy rất hài lòng. Sau khi rửa mặt xong, cô leo lên giường ngủ, an tâm chắp tay trên ngực, hai tay đan vào nhau, tạo ra một tư thế ngủ sẵn sàng để “yên nghỉ” bất cứ lúc nào, nở một nụ cười bình tĩnh, yên bình chìm vào trong giấc mộng.

Lý do cô hình thành thói quen có tư thế ngủ tràn ngập cảm giác nghi thức như vậy là vì: Cho dù ngay lúc đó có Trần Tu bị xiên chết, thì cô cũng có thể “yên nghỉ” một cách đàng hoàng.

Đáng tiếc, cô vừa mới nằm xuống thì điện thoại bắt đầu vang lên, khiến cho Khương Tiểu Viên đã đeo bịt mắt, hai tay đan trước ngực và ngủ với tư thế tiêu chuẩn như tại hiện trường tang lễ phải bừng tỉnh. Cô nhìn thấy một APP nào đó trên điện thoại tự động khởi động, hơn nữa còn đang liên tục rung lắc, thể hiện rõ cảm giác tồn tại của mình.

Trong lòng Khương Tiểu Viên căng thẳng. Dựa theo cốt truyện của những nhân vật nữ chính xuyên không, đáng lẽ cô phải có một “bàn tay vàng” mới đúng. Nhưng nhiều năm qua, Khương Tiểu Viên sống lẩn trốn, ngoại trừ từ lúc cô có một cái điện thoại, trong điện thoại lập tức xuất hiện một cái APP bí ẩn thì cô không hề có bàn tay vàng gì cả.

Cô thấy không có ý nghĩ gì đối với “bàn tay vàng”, nếu có thể chọn, cô sẵn lòng chọn cả đời này không có “bàn tay vàng”. Bởi vì khi có “bàn tay vàng” thì đồng nghĩa với việc cô không phải một người bình thường, điều này không có gì tốt đối với một người chỉ muốn hoạt động trên mạng như Khương Tiểu Viên.

Ngày hôm qua là sinh nhật mười tám tuổi của Khương Tiểu Viên, cái APP màu xám này đột nhiên sáng bừng. Khương Tiểu Viên lo lắng suốt cả một ngày nhưng vẫn không có gì bất thường… Có lẽ “bàn tay vàng” này cần thời gian để khởi động.

Vì vậy, cô sống yên ổn và cẩu thả cả một ngày, gần như đã quên mất sự tồn tại của cái APP này, kết quả là bây giờ cái APP này lại khởi động.

Khương Tiểu Viên thầm nghĩ trong lòng: Đây chẳng lẽ là “bàn tay vàng” có hạn chế à? Phải sau sinh nhật mười tám tuổi mới có thể kích hoạt sao?

APP nhanh chóng mở ra, thanh thông báo ngay lập tức sáng lên, Khương Tiểu Viên bấm vào dấu chấm đỏ trong tin nhắn riêng và nhìn thấy thông báo từ trợ lý nhỏ của APP: rất nhanh mở ra, thông báo nháy mắt sáng lên, Khương Tiểu Viên chọc mở tin nhắn riêng bên trên điểm đỏ vừa nhìn, trợ lý nhỏ của APP: [Mẹ nó, cậu mới là cái đồ “bàn tay vàng” bị hạn chế đấy.]

Khương Tiểu Viên bị giật mình bởi sự nóng nảy của trợ lý nhỏ khi biết cô đang nghĩ gì, cô thấy có khung trả lời, gõ chữ lên: [Cậu là một cái APP mà lại biết chửi người ta sao?]

Trợ lý nhỏ: [Tôi đây là một APP phù hợp với giá trị cốt lõi của xã hội chủ nghĩa, với tên gọi là “Tôi ở thế giới song song”, chứ không phải là một APP bị hạn chế!]

Khương Tiểu Viên nhấn xem, cái APP màu xám không có tên này bây giờ đã có tên gọi là “Tôi ở thế giới song song”. Cô tò mò hỏi: [Tôi có thể nhận được sự trợ giúp từ bản thân ở thế giới song song sao? Tục ngữ có câu, tích tiểu thành đại, đây chính là tôi ở thế giới song song ư? Tại sao lại là đàn ông?]

Trợ lý nhỏ: [Bạn thân yêu ơi, phiên bản của ngài ở thế giới song song đúng là một người đàn ông đấy.]

Phản ứng đầu tiên của Khương Tiểu Viên rất không ổn, cô cảnh giác hỏi: [Sao tôi của thế giới song song lại biếи ŧɦái như vậy? Đổi cả giới tính luôn rồi à?]

Trợ lý nhỏ: [… Không phải đâu, ngài ở thế giới song song thực sự là một người đàn ông, không biếи ŧɦái đâu bạn thân yêu ơi.]

Khương Tiểu Viên: [Chẳng lẽ mẹ tôi đã lén lút làm phẫu thuật chuyển giới cho tôi?]

Trợ lý nhỏ: [… Bạn thân yêu, cái này tôi không biết, ngài nên hỏi mẹ ngài đi.]

Câu trả lời “không biết” của APP này cũng rất tinh ranh. Khương Tiểu Viên tự ngẫm lại bản thân, từ nhỏ đến lớn cô vẫn trước sau như một, hơn nữa còn là xuyên từ lúc còn trong bụng mẹ, ngay từ đầu đã không hề có “bộ phận nào đó”. Trong thế giới này, mẹ cô mất sớm, từ nhỏ cô đã được cậu mợ nuôi dưỡng, nên chắc chắn mợ cũng không có sở thích biếи ŧɦái như thế với cháu gái.

Khương Tiểu Viên tạm thời không tỏ thái độ gì đối với câu trả lời ngập tràn mùi lừa đảo của trợ lý nhỏ, cô chuyển sang mặt sau của quân bài tây ma pháp sư. Vừa định lật lên, trên đó xuất hiện một dòng chữ: [Dành riêng cho VIP, chỉ cần nạp 648 đồng, niềm vui sẽ đến với bạn.]

Khương Tiểu Viên im lặng một lúc, rụt bàn tay của mình lại, livestream vẫn dừng lại ở cảnh tắm, cô nói với trợ lý nhỏ: [Nạp tiền là điều không thể. Hơn nữa, thật ra các cậu là một cái APP bậy bạ gì đó đúng không? Tại sao lại dừng lại ở đúng cảnh tắm?]

Trợ lý nhỏ: [Bạn thân yêu, không phải đâu, chỉ là bây giờ đúng thời gian tắm mà thôi. Các bộ phận quan trọng đều đã được làm mờ rồi, ngài có muốn nhìn thì cũng không thấy được đâu. Không phải ngài muốn xem livestream ở mặt sau của quân bài sao? Đó là ngài ở một thế giới khác, một nhà khoa học xuất chúng. Chỉ cần 648 tệ, không chỉ là xem được livestream mà còn có thể trực tiếp triệu hồi anh ấy tới đây.]

Khương Tiểu Viên: [Thật sao? Tôi không tin.]

Trợ lý nhỏ: [Bạn thân yêu, là thật đó. Người ngài đang nhìn thấy còn là một ảnh đế đó, chỉ cần ngài kích hoạt dịch vụ VIP, ngài có thể triệu hồi anh ấy tới đây, nam chính của thế giới này hung ác như vậy, ngài cần có người hỗ trợ!]

Khương Tiểu Viên: [Cậu lừa đảo, tôi là một cô gái thuần khiết 24K, ngực tôi to thế này cơ mà, sao tôi có thể là đàn ông được? Hai người bọn họ đẹp trai như vậy, sao có thể là tôi chứ? Dù cho tôi có chuyển giới, tôi cũng chỉ là một người yếu đuối, làm sao có thể đẹp trai thế kia? Đầu óc của tôi có phát triển không ngừng nghỉ thêm trăm nữa thì cũng không thể trở thành nhà khoa học được ấy chứ! Còn ảnh đế ư? Từ bé tới giờ tôi chưa từng thành công trong việc nói dối đấy, công ty các cậu có muốn phông bạt thì cũng phải tuân thủ luật cơ bản chứ, tôi nghi ngờ rằng các cậu đang xúc phạm tôi!]

Trợ lý nhỏ: [… Ai nói cậu là đàn ông? Ý chúng tôi là ở thế giới song song thì cậu là một người đàn ông! Đầu óc người này có vấn đề à? Cậu đã là người xuyên không rồi, chấp nhận việc ở thế giới song song mình là một người đàn ông khó lắm sao?]

Khương Tiểu Viên đồng tình, cô cảm thấy cái APP này có vấn đề, hơn nữa còn là vấn đề đầu óc.

Cô trực tiếp đưa tay che điện thoại lại, không thèm quan tâm đến dòng chữ đang nhấp nháy trên màn hình rồi nhét điện thoại vào trong con búp bê, sau đó ném ra ngoài ban công đóng kín cửa lại. Sau đó, cô quay về giường, đeo bịt mắt lên, tiếp tục nằm xuống với tư thế chuẩn như nằm trong quan tài, nở một nụ cười điềm tĩnh chậm rãi đi vào giấc ngủ.

Ở ngoài ban công, điện thoại bị nhét trong con búp bê, trợ lý nhỏ của APP vẫn ân cần hỏi thăm Khương Tiểu Viên với tốc độ ba mươi chữ mỗi giây khiến cho điện thoại rung lên không ngừng. Cuối cùng khi điện thoại tắt máy, APP mới yên tĩnh lại.

Có lẽ giấc ngủ này của Khương Tiểu Viên là ký ức bị khơi gợi dậy bởi “bàn tay vàng” rách nát, khiến cho cô nhớ về câu chuyện đầy kịch tích của cuốn tiểu thuyết tràn ngập những cuộc đấu tranh mạnh mẽ giữa tình yêu và hận thù. Sau khi lợi dụng nam chính, nữ chính lập tức đá bay nam chính, nhiều năm sau, nam chính mạnh mẽ quay trở lại và muốn đòi lại món nợ cũ từ nữ chính. À không, có lẽ là muốn cùng nữ chính yêu nhau gϊếŧ nhau, mạng sống mỗi ngày đều như đi trên dây, bất cứ lúc nào cũng có thể bị gϊếŧ.

Với vai trò là một nữ chính có chỉ số sinh tồn cực thấp, đương nhiên giấc mơ này khiến cho giấc ngủ của Khương Tiểu Viên không được yên ổn lắm. Cô mơ thấy nửa đêm Trần Tu bóp cổ cô, hiếm khi nào mà một người có chất lượng giấc ngủ tốt như đồng chí Khương Tiểu Viên lại có quầng thâm dưới mắt. Buổi sáng khi thức dậy, cô còn sợ hãi sờ sờ cái cổ tinh tế của mình và cẩn thận bôi ba lớp kem dưỡng da.

Khương Tiểu Viên với quầng mắt thâm lấy điện thoại cắm sạc rồi khởi động máy, kết quả điện thoại vừa mới sạc điện, cái APP kia lại xuất hiện như âm hồn không tan. Trợ lý nhỏ của APP đã lảm nhảm suốt đêm, nó tràn ngập oán khí, khi nhìn thấy Khương Tiểu Viên, trợ lý nhỏ của APP cười khẩy: “Không ngờ đúng không, tôi lại xuất hiện rồi đây!”

Khương Tiểu Viên nhìn điện thoại một cái, thử đủ cách như khởi động lại, cài đặt lại hệ thống vân vân, nhưng cái APP đó vẫn không biến mất, trợ lý nhỏ vẫn còn ở đó cười nhạo với giọng điệu mỉa mai: [Thế nào? Không thể loại bỏ tôi đúng không? Ha ha ha! Hãy chấp nhận sự thật rằng ở thế giới khác thì cậu là đàn ông đi, ha ha!]

Khương Tiểu Viên im lặng một lúc, sau đó cô mở trang livestream, quả nhiên vẫn là hình ảnh tắm. Cô lập tức chạy xuống tầng, dưới ánh mắt đầy vẻ kinh ngạc của trợ lý nhỏ, cô tìm tới mợ cô đang nấu ăn. Cô bình tĩnh, giơ điện thoại lên rồi nói với bà ấy: “Mợ ơi, điện thoại của con bị hỏng rồi, nó cứ tự động phát những video nhạy cảm, mợ giúp con mua một cái điện thoại mới nhé!”

Trợ lý nhỏ: [… Mẹ nó, cậu giỏi lắm!]