Chương 3
Haizzz e nói thật với các bác chứ, đứa nào mà trong hoàn cảnh đó mà lại ko thấm lại chả thấm hơn đi ăn na ấy chứ, e nó như con ếch được nhảy ra khỏi mặt giếng và đớp lấy những thi vị ý nghĩa, cảm xúc của những câu nói của em và gục đầu lấy 2 tay ôm chặt lấy em và nói:- EM YÊU ANH, ANH CÓ YÊU EM KHÔNG?
Ui giời lại chả không, chả có thằng nào điên mà lại đưa cô đi hết cái đường HN này mất mợ nó 5 gói xôi 10 nghìn rồi. Đền bù đi, haizz nghĩ vậy thôi, chứ cũng phải khéo léo mà trả lời em nó:
-A thật sự rất có cảm tình với em, thời gian từ khi quen em, a luôn nghĩ về em, a vào fb để xem hôm nay em nghĩ gì, nhìn từng stt yahoo của em để biết e vui buồn những gì. Nhưng thật sự a ko còn giám tin và tình yêu nữa,
-Tại sao lại như vậy, a ko tin em sao, lần đầu gặp anh em thực sự đã rất thích anh rồi, những câu truyện a kể luôn làm e cười, làm em quên đi cái hoàn cảnh thực tại ở gia đình, chỉ gặp a e mới vui như vậy.
-A cũng không biết nữa, những người con gái trước cũng nói yêu anh nhưng rồi họ cũng rời bỏ a…
Haizzz là thế này các bác ạ, đứa nào mà nói yêu ý, cũng đừng ok vội kể cả dù biết nó có trao thân cho mình cũng đừng có vồ vập kiểu” em yêu anh à thế thì chúng mình ngủ với nhau thôi”.
Thế là không ổn, phải tùy vào tâm lí đối tượng mà xuất chiêu, trong hoàn cảnh của em, thì lúc này cô bé có vẻ muốn chứng minh ty lắm rồi, đến lúc này khi bọn e đang đối thoại với nhau cũng là lúc bọn em đang tọa lạc tại Hồ Đền Lừ, đi nhiều làm gì xăng lại đang lên giá. Và em kể 1 ví dụ cho cô bé về 1 thằng bạn cùng con người yêu nó ngồi ở đây bị cơ động soi, bắt xe và lên phường ( e bịa thôi chứ 50 với 100k thì cơ động nó đi vội chứ bắt làm quái gì lên phường). Nghe xong có vẻ cô bé hơi sợ, con gái mà nghe đến phường với đồn là cuống cả lên rồi. Lúc này cũng đã khoảng 2h sáng, đối diện đó là có 1 cái hotel to đùng đén sáng trưng, e liền bảo:
-Em có mệt không,
-Cũng hơi hơi ạ ( khóc 1 thôi 1 hồi xong lại chả mệt)
-À thế… à mà thôi
- Sao a?
-Không không có gì ( cái kiều này nó không hỏi tiếp mới là lạ, tay em nó bám vào đùi mình nũng nịu)
-Anh nói đi, ai lại nói nửa chừng vậy, ko nói e ko chơi với anh nữa.
Úi giời, đấy các bác thấy chưa:
-Uhm thì hơi ngại, nhưng a định bảo… anh thì ko sao, nhưng nếu em mệt, thì vào kia( tay em chỉ cái đèn hotel lấp lánh như vì sao) nghỉ xong sáng sớm mai a đưa em về.
Lúc này thì em nó hơi ngại 1 chút, mồm ưm ưm, con gái mà kể cả nó có muốn vào cũng chả ai đời nào nó nói ok luôn, mình phải cho nó 1 vài lí do, thôi thì để tăng tính thuyết phục em bảo em nó.
- A chỉ sợ e ngồi đây lâu lại ốm, vào đấy nhường em nằm trên giường, a nằm dưới đất đó.
Ui xời chuẩn luôn, Linh liền đáp với 1 giọng tinh nghịch:
-Ơ thế phải nhường em chăn đấy
Thế đấy các bác ạ, để đồng ý 1 sự việc không cần nói ok, để hoàn xóa bỏ hình như thức wei tei không cần đi c… v.... hehe.
E nháy con tiếp tân bảo cho 1 phòng đơn và dẫn em lên phòng 304 vào phòng, đúng là con gái đi đến đâu cũng vào tolet đầu tiên, em thì sau nằm dạt mịa nó xuống đất cho nó ra nhìn thấy mà thương. Con bé sau khi chỉnh sửa phụ kiện đi ra rồi nằm lên giường, chém gió với nhau vài câu thì e đi tắt điện. Cho đến 1 lúc sau e thấy Linh cứ trằn trọc mãi chắc thấy thương thằng mình, mới bảo:
- Anh ơi, anh có lạnh không.
E cố tình bật điều hòa mà 16 độ, để cho những cơ thể dù có nóng đến mấy cũng phải đóng băng mà tìm đến nhau cho nó tan chảy, em hiểu ngầm ý Linh co cắp chân tay run mà trả lời.
- Không sao đâu em,hixxx
- Thôi anh lên đây đi, mai anh lại ốm ra bắt đền em thì chết.
Vậy là em mò lên các bác ạ, như mò lêи đỉиɦ olympia và rúc vào trong chăn cùng em ý, ôi lúc này thì hơi ấm từ thân thể em ý lan tỏa ra truyền sức sống đầy hóc môn vào cho em. Và trong cái đêm đó, nằm gần nhau thì kiểu gì da thịt lại chả đυ.ng vào, tay em nắm lấy bàn tay cô bé.
Và các bác ạ điều gì đến cũng phải đến, em khẽ quay đầu sang hôn nhẹ lên trán của nàng, và nói Anh yêu em,… rồi dần dần bờ môi em tìm đến bờ môi cô bé trong màn đêm mịt mù, lúc này thì đúng là chả còn gì để mất, như thằng Mu thua bayen đêm trung kết c1, em thừa thắng lao lên trao cho Linh những nụ hôn nồng ấm nhất có thể, lúc này cơ thể linh như không thể kháng cự được, đành co cắp vào người em mà chịu đòn…
2 bàn tay, 1 đôi chân với cái chân kia, người ta gọi là 1+1= 2. 2+2=4 và 4 với 1 là 5, 5 thằng đệ tự em hoạt động hết công xuất, cuối cùng cô bé cũng chả còn giáp mà chống đỡ thả sức cho em muốn làm gì thì làm, và cũng chỉ nằm mà tận hưởng….
Xong rồi nhé, sáng hôm sau em đưa Linh về, Và những ngày sau đó bọn em đã không còn gượng ngùng, tần xuất được tăng lên… yêu nhau 1 thời gian dài cũng có nhiều vấn đề nảy sinh thôi thì phần này e xin phép không nói, nhưng em phải nói đến phần....
Cô bạn Linh ….