*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Nhạc Phong vừa xuất hiện đã làm cho khách khứa trong sảnh tiệc ổ cả lên.
Dáng người vững chắc, khuôn mặt anh tuấn của anh, trong lòng còn đang ôm cô dâu xinh đẹp
Anh bước từng bước xuống bậc thang được rải thảm bằng cánh hoa
Nhà diễn tấu đàn đại phong cầm lập tức biểu diễn một đoạn nhạc du dương
Ấy vậy mà, khúc nhạc này lại không phải là khúc nhạc hôn lễ, mà là một khúc nhạc mọi người đã từng nghe
“Một lần là tốt rồi”
Bài hát này chính là bài hát lúc Nhạc Phong bị mù đã từng tặng cho Cảnh Y Nhân.
Khi đó, anh cho rằng Cảnh Y Nhân chính là người phụ nữ mà anh không thể từ bỏ được.
Giờ phút này, anh mới hiểu, trên thế gian còn có người càng trân quý hơn
Trong cuộc đời của mỗi người luôn có một hai người khách2qua đường tưởng như không thể từ bỏ
Nhưng chỉ có người đi với mình cả đời mới chính là người quan trọng nhất
Lúc đầu Nhạc Phong chọn bài hát này lại sợ thấy không tốt lắm, dù sao anh đã từng tặng bài hát này cho Cảnh Y Nhân
Nhưng khi nghĩ lại, cũng bởi vì anh đã hoàn toàn từ bỏ quá khứ với Cảnh Y Nhân, tình cảm của bọn họ đã thăng hoa thành tình cảm thân thuộc
Thế nên, anh tặng bài hát này cho Thượng Hảo Hảo không hề có chút khinh thường gì đối với tình yêu của cô
Mà nó chứng minh rằng, anh đã thật sự rũ bỏ quá khứ, dùng toàn tâm toàn ý để đối diện với phần tình cảm của người phụ nữ sẽ đi cùng anh hết quãng đời này
Nhạc Phong ôm Thượng Hảo Hảo đi từng bước một xuống cầu thang
Tất7cả mọi người trong bữa tiệc đều nâng chén rượu trong tay lên để chào mừng, chúc phúc
Mà những chàng trai, cô gái chưa kết hôn đều đỏ mặt ước ao nhìn vợ chồng bọn họ.
Trong tay Cảnh Y Nhân đang bưng một ly rượu, cô khẽ cười: “Ngay từ đầu em đã biết bọn họ đã được định là một đôi mà.” Lục Minh ở bên cạnh ôm cánh tay của Cảnh Y Nhân, đặt một nụ hôn lên trán cô.
“Nhạc Phong có thể tìm thấy tình yêu cả đời là điều hạnh phúc nhất cuộc đời này của anh ấy.” Lục Minh nghe thấy khúc nhạc quen thuộc này thì đã thấy đủ để chứng minh Nhạc Phong đã hoàn toàn từ bỏ Cảnh Y Nhân, hoàn toàn chân thành với người con gái Thượng Hảo Hảo này.
Trước kia Nhạc Phong đã từng yêu Cảnh Y Nhân bao nhiêu9thì giờ phút này anh lại càng yêu cô gái này bấy nhiêu.
Nhạc Phong cô độc cả đời, đau khổ một đời, rốt cuộc cũng đã tìm thấy người phụ nữ mình yêu
Nhìn anh ôm người phụ nữ dấu yêu trong lòng, Cảnh Y Nhân chúc phúc cho bọn họ từ tận đáy lòng
Hình ảnh đó rõ ràng vô cùng đơn giản, nhưng mọi người ở đây nhìn mà cảm động tới mức muốn khóc
Nương theo điệu nhạc, Nhạc Phong bể cô dâu trong lòng, đi từng bước tới đầu thảm, hướng về phía mục sư
Nhà diễn tấu đàn đại phong cầm chơi đàn rồi hát lên.
Trong sảnh, tất cả mọi người giữ trật tự, nhìn Nhạc Phong đã dừng bước
Trên thảm hoa để lại những dấu chân giống như những từng bước chân trong cuộc đời này của anh, mà đó cũng là những dấu vết vĩnh viễn không thể5xóa bỏ
Thứ chờ đợi nơi cuối con đường, chính là thứ tốt đẹp nhất
Tất cả mọi người ở hiện trường đều cùng hát lên theo nhà diễn tấu, để dâng lên lời chúc phúc lớn nhất cho vợ chồng bọn họ
“Muốn nhìn thấy em cười
Muốn cùng em cãi vã.
Muốn ôm em vào lòng
Giây trước vừa cãi nhau đỏ mặt
Giây sau xoay người chúng ta liền hòa hợp Không sợ em khóc Chẳng sợ em gọi Bởi vì em chính là niềm kiêu ngạo của anh Đôi mắt anh dõi theo bước chạy hoảng loạn của em Trái tim anh đã sớm chuẩn bị xong Một lần là được, anh muốn dẫn em đi nhìn thời gian dài đằng đẵng…
Dưới ánh mặt trời xán lạn, chúng ta thoải mái cười thật lớn Trong bầu không khí tự do, chúng ta cãi nhau ồn ã Em có biết điều duy nhất mà anh3muốn
Anh nguyện cùng em đi tới khắp chân trời góc bể trong thế giới nhỏ bé này…