*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. Cám dỗ lớn như vậy, Raoul không tin Lục Minh không cắn câu
Chỉ sợ toàn bộ tài sản của Lục Minh gộp lại cũng chỉ nhiều đến thế mà thôi
Làm thương nhân, nào có ai không yêu tiền tài chứ
“…” Nghe vậy, Lục Minh dừng bước, thờ ơ chậm rãi quay đầu lại
Khóe miệng Raoul cong lên một nụ cười tự tin
Ánh mắt lạnh lùng của Lục Minh nhìn chằm chằm vào Raoul
Một lúc lâu sau, anh mới thản nhiên dùng tiếng Anh nói một cách lưu loát: “Trong mắt Lục Minh tôi, danh dự của phu nhân mình không thể dùng tiền bạc để cân nhắc.” Dứt lời, Lục Minh đưa mắt nhìn phu nhân của Raoul
“Có người quan tâm đến tiền, có người quan tâm đến tên2tuổi, có người lại quan tâm tới quyền thể
Trong giới hạn của Lục Minh tôi, bất cứ thứ gì cũng không thể so sánh với phu nhân của mình
Phu nhân của tôi chính là thứ mà tôi quan tâm nhất.”
“Ngài Raoul, bà xã của ngài không biết Cảnh Y Nhân là phu nhân của tôi, nên cũng không thể trách khi đã nói xấu phu nhân của tôi như vậy
Nhưng ngài biết điều đó, vậy mà vào lần đầu tiên bà xã của ngài buông lời sỉ nhục, ngài lại không kịp thời ngăn cản, đợi tới khi tôi nổi giận rồi mới ngăn lại
Đây chính là thành ý của ngài khi muốn hợp tác với tôi sao?”
“…” Raoul phẫn nộ, ông ta là một người giàu có số9một thế giới, chưa từng có ai dám nói chuyện với ông ta như thế.
“Những thứ mà ngài quan tâm đến đầu tiên là địa vị, tiền tài
Thứ mà Lục Minh tôi quan tâm tới đầu tiên chính là phu nhân của tôi
Nếu ngài Raoul muốn tiếp tục chuyện hợp tác lần này thì xin mời ngài và bà xã của mình hãy tự mình xin lỗi phu nhân của tôi, nếu không, Lục Minh tới đây cũng không hiếm lạ gì 50 tỷ của ngài.”
Nói xong, Lục Minh dứt khoát rời đi
Nhìn bóng lưng Lục Minh đi xa, Raoul tức giận tới mức hai tay chống nạnh, đứng tại chỗ cười lớn, chỉ vào bóng lưng Lục Minh mà chửi rủa: “Đồ điên! 50 tỷ mà lại không6cẩn, bệnh thần kinh!” “Nhất định là điên rồi! Chỉ vì một ả phụ nữ bị nói một câu không êm tai mà không cần tiền!” “…”Phu nhân của Raoul vốn đang ngỡ ngàng đứng bên cạnh, giờ mới hiểu ra cô gái mà mình vừa nhắc tới lại là phu nhân của Lục Minh.
Nhìn bóng dáng cao ngất của Lục Minh đang rời đi, cô ta thật sự sốc, trong đầu vẫn vang lên câu nói vừa rồi của anh: “Danh dự của phu nhân của tôi không thể dùng bất cứ thứ gì để cân nhắc
Thứ mà ông quan tâm là tiền bạc
Phu nhân của tôi chính là điều mà tôi quan tâm nhất.”
Một người đàn ông lại vì phu nhân của mình bị nói xấu một0câu mà vứt bỏ một cơ hội trở thành người giàu có cấp bậc quốc tế trong tương lai
Mà cô ta chỉ không cẩn thận nói sai một câu lại khiến ông xã đã mất đi một cơ hội đầu tư.
Nhưng 50 tỷ vẫn ở nguyên trong tài khoản, không hề bị biến động, không có chút tổn thất, thể mà cô ta lại bị ông xã cố ý hắt rượu vào người
Phu nhân của Raoul bình thường thấy ông xã đối xử với mình rất tốt, cho dù cô ta muốn cái gì, ông xã đều mua cho
Nhưng lúc này, khi nhìn ông xã đang bực bội đến mức vừa đi qua đi lại vừa lải nhải, không hiểu sao, viền mắt cô ta lại đỏ hoe lên
“Bắt7vợ chồng chúng ta đi xin lỗi một đứa diễn viên để tiện, còn không cần tiền! Đầu óc tên họ Lục kia có vấn đề sao?”
“Con trai tổng thống nước Z chỉ thông minh đến vậy thôi à? Cậu ta không biết hạng mục này có lợi với tương lai của mình đến thế nào sao?”
Lục Minh không phải không biết lợi ích nhiều đến thế nào, thậm chí lúc đầu, anh còn có chút mong chờ nữa
Nhưng thứ mà Lục Minh quan tâm, chưa từng có thứ gì vượt qua được Cảnh Y Nhân.