"Ư... ưʍ..." Lỗ mũi nam nhân hừ ra tiếng rêи ɾỉ, miệng bị ngăn chặn, hai tay lại bị trói chặt sau người, nam nhân chỉ có thể dựa vào một chân đứng thẳng, quần áo trên người bị kéo xuống hông, giờ phút này lại bị người tiến vào đằng sau, tư thái cực kỳ dâʍ ɭσạи.
"Sao nào? Thân thể mày dâʍ đãиɠ như vậy, cho dù không cần ôn nhu, mày vẫn là có kɧoáı ©ảʍ hả?" Nhiên Nghị một tấc lại muốn tiến một thước xâm nhập vào phía sau nam nhân, vừa ở bên tai ác ý tổn thương nam nhân, thưởng thức tư thái quẫn bách của nam nhân.
Nam nhân chỉ có thể nghe thấy tiếng người nọ cười nhạo bên tai, hắn nghiêng đầu muốn van xin tha thứ, muốn Nhiên Nghị đừng tiếp tục nữa, nhưng hắn mới vừa nghiêng đầu, lại chạm phải hai mắt hắc ám gần trong gang tấc của Nhiên Nghị, sườn mặt của nam nhân chạm vào mũi Nhiên Nghị, khϊếp cho hơi thở nóng rực của Nhiên Nghị phả vào hai má.
"Muốn nói? Muốn nói thì cho mày nói, bộ dạng của mày cũgn chẳng đùa giỡ ra được gì!" Nhiên Nghị kéo lấy cà vạt trong miệng nam nhân, y hiện tại cũng muốn nghe tiếng rêи ɾỉ của nam nhân, nếu nam nhân khẳng muốn nói, y cũng không ngại nghe một chút, tuy rằng dùng sức mạnh đại biểu cho thất bại, nhưng y trừ bỏ đối xử bạo lực với Lâm Mộ Thiên, những kẻ khác đều tự nguyện trèo lên giường của y.
"Đau...Chậm một chút..." Nam nhân run rẩy cầu xin, thanh âm kia giống như nghẹ ngào thống khổ, làm cho kẻ phía sau sửng sốt nửa phần, nhưng lập tức lại càng mãnh liệt va chạm, chân nam nhân run rẩy, chịu đựng áp lực càng sâu của người nọ.
Trừu sáp kịch liệt mang theo tơ máu, du͙© vọиɠ của Nhiên Nghị bị nội vách tường của nam nhân hấp thật sự thích, loại giao hoan không hề cố kỵ, ra sức va chạm, hơn nữa lại ở trong không khí hắc ám áp lực, càng khiến giao hoan thêm kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Nhiên Nghị thậm chí còn cảm thấy thích loại cảm giác vậy, giao hợp như vậy có thể khiến cho y càng thêm hưng phấn.
Nghe được thanh âm nhợt nhạt của nam nhân, trong tiếng thở áp bách lại lộ ra tiếng rêи ɾỉ nhẹ nhàng, khiến cho y thêm cuồng loạn, y chưa bao giờ có cảm giác như vậy, cho dù có vài lần tình ái, y cũng chưa bao giờ từ trên thân thể nam nhân có được tư vị mất hồn như thế, nội cách tường nóng bỏng kia quả thực muốn đem y hòa tan, y cử động phần eo, khiến cho cơ thể càng tiến vào sâu trong nam nhân, làm cho cảm giác nhϊếp hồn kia càng thêm mãnh liệt, thực mẹ nó...
Nhiên Nghị chửi tục, bên trong nam nhân vừa mềm lại vừa ướt vừa nóng, cảm giác trừu sáp thực tuyệt, y chán ghét nhíu mày, bản thân cư nhiên đối với thân thể một gã đàn ông sinh ra hứng thú, đều là do tên nam nhân Lâm Mộ Thiên này làm hại!
"Không phải muốn nói gì sao? Vì cái gì hiện tại không nói! Làm bộ làm tịch cái gì! Mày chính là trời sinh thích bị thao, trời sinh thích bị cưỡi!" Trừu sáp của Nhiên Nghị càng lúc càng nhan, y nắm lấy thắt lưng nam nhân, lần lượt xâm nhập, y không cần để ý xem nam nhân có khoái hoạt hay không, y chính là đơn phương tiết dục mà thôi, tuy rằng không cố ý gặp Lâm Mộ Thiên, nhưng thân thể Lâm Mộ Thiên làm cho y thực vừa lòng.
"Không phải... Không phải... Nói bậy..." Nam nhân liều mạng nghĩ muốn lắc đầu, nhưng tiếc thay lại bị Nhiên Nghị ôm chặt, chỉ cần vừa động, mặt hắn có thể đυ.ng đến chóp mũi Nhiên Nghị, nam nhân chịu đựng cự thú ra vào trong cơ thể, nơi mẫn cảm khẽ bị chạm vào, hai chân nam nhân muốn khép vào, lại bị Nhiên Nghị càng ép dạng ra, cả người hoàn toàn bị áp lên tường thang máy, bức tường kim loại lạnh như băng kia kí©ɧ ŧɧí©ɧ vào da thịt trần trụi trước ngực.