Nương Nương Khang

Chương 20-2

Hắn biết mình có chút gấp gáp, không làm màn dạo đầu để an ủi bạn tình mà đi thẳng vào vấn đề, quả thực không phong độ cho lắm, giống như một thằng trẻ trâu lông lá vội vã không nhịn được ham muốn vậy. Nhưng hôm nay hắn thật sự không khống chế nổi, hắn cảm thấy hắn đã nhớ thương khối thịt tươi này quá lâu, nếu như không vội vàng nuốt xuống, hắn e sợ sẽ có chuyện gì xảy ra.

Thiệu Quần dồn toàn bộ dầu bôi trơn vào trong kẽ hở của cậu, dùng ngón cái chậm chạp bôi vào huyệt đạo, nhẹ nhàng mở nó ra.

Lý Trình Tú cứng đờ cả người, hình như đã thanh tỉnh một chút, quay đầu mờ mịt nhìn Thiệu Quần, “Cậu…”

Thiệu Quần cúi người ngăn nghi vấn của cậu vào trong miệng.

Hắn từ từ cắm ngón tay vào cái nơi mềm mại kia, xoay tròn dầu bôi trơn một vòng, Lý Trình Tú khó chịu đạp hắn liên tục, hắn vừa sử dụng chút lực đã chế trụ thành công.

Thiệu Quần nâng tay ôm eo Lý Trình Tú lên, mở rộng bắp đùi cậu ra, động thịt ẩm ướt mềm mại đó hé mở không chút che giấu nào lộ ra trước mắt hắn. Trong bầu không khí yếu ớt mà bày ra thứ đồ này thật giống như là đang muốn dụ người vào trong vậy.

Thiệu Quần chỉ cảm thấy bên dưới đã phồng đến đau cả rồi, nắm thứ đồ của mình nhắm vào miếng thịt nhỏ hẹp kia, không chút lưu tình chen vào.

Hắn vừa mới đi vào trong thân thể cậu, Lý Trình Tú đã giãy giụa mạnh vô cùng, mặc dù ánh mắt vẫn còn đang nhắm chặt, nhưng mà chân mày đã nhíu lại, trong cổ họng không ngừng truyền tới tiếng than nhẹ đầy đau đớn.

Thiệu Quần chơi đàn ông đã quen cửa quen nẻo, tay vòng qua hạ thân cậu mò tới thứ mềm mại không nhẹ không nặng của Lý Trình Tú nắm chặt, Lý Trình Tú thấp giọng kêu lên một tiếng, cả người hoàn toàn mềm nhũn đi, chôn mặt trong chăn chỉ còn nghe thấy tiếng hừ hừ.

Thiệu Quần bóp mông cậu, năm ngón tay vùi lấp bên trong miếng “thịt”, điều chỉnh hông của cậu đến vị trí thích hợp cho mình, cắm vào một tấc.

Địa phương này là nơi chưa từng có ai “khai phá”, chặt đến mưc khiến người khác phải đau răng, không chỉ có Lý Trình Tú đang nửa tỉnh nửa mê đau đến không ngừng hít khí, Thiệu Quần cũng không chịu nổi.

Hắn vừa xoa xoa miệng huyệt ẩm ướt, ý định giúp Lý Trình Tú thả lỏng, vừa thăm dò đi vào trong động huyệt, đến khi thứ đó đã đi vào hơn phân nửa, cả người Lý Trình Tú đã đầy mồ hôi.

Thiệu Quần mở rộng hai chân cậu ra hết cỡ, hai cái chân gần như dán vào mông cậu, hắn liên tục động thân, hung hăng phá mở “con đường chật hẹp” kia.

Lý Trình Tú rơi nước mắt trong giấc mộng, khuôn mặt nhíu chặt viết đầy thống khổ.

Thiệu Quần ngước cổ lên phát ra một âm thanh thoải mái, trong lòng tràn đầy kɧoáı ©ảʍ chiếm hữu và chinh phục, khiến hắn thiếu chút nữa thì “ra”.

Hắn nắm lấy bắp đùi Lý Trình Tú từ từ di chuyển cho thứ đó vào, đầu tiên là chỉ là đơn giản ra ra vào vào để cho con đường nóng bỏng này dần trở nên mềm mại, lỏng lẻo dễ vào hơn, sau đó nắm eo cậu, chậm rãi tăng nhanh tốc độ.

Thiệu Quần hôm nay uống nhiều rượu, lại được thỏa mãn tâm nguyện, độ hưng phấn trong lòng táng theo cấp số nhân, ngày thường hắn ở trên giường luôn phải chăm lo đủ thứ cho bạn tình, nhất là chỗ này, thế nên lần này hắn mới biến thành kẻ không biết nặng nhẹ như thế.

Thân thể Lý Trình Tú rất nhanh liền vứt bỏ chống cự, “cửa nhà”mở lớn, nhận lấy lực đạo chinh phạt mạnh mẽ của Thiệu Quần, thân thể bị đυ.ng chạm liên tục y như gió tàn hoa héo, ở trên cái giường to lớn lên không ngừng lắc lư.

Tay của Thiệu Quần qua loa vuốt ve trên người Lý Trình Tú, nhìn làn da trắng như tuyết của cậu đang lên từng cục hồng, liền khiến hắn bị kí©ɧ ŧɧí©ɧ gấp bội.

Hắn dùng sức co eo lại, thanh âm thể xác đυ.ng chạm nhau thật khiến người ta mặt đỏ tới mang tai, dịch dầu bôi trơn trong suốt vừa chạm một cái đã biến thành bọt trắng, rơi xuống giữa hai bắp đùi Lý Trình Tú, đem chỗ giáp nhau của hai người dính thành một mảnh.

Thiệu Quần nhíu mày, nhắm mắt lại, trong cổ họng phát ra tiếng thở dốc nặng nề, hắn dùng sức cố định thân thể Lý Trình Tú, người đang không ngừng lao phía trước chạy trốn, hung hãn thọt vào cái động huyệt mềm mại kia.

Eo của Lý Trình Tú nhỏ tới mức anh ta có thể vòng qua một cánh tay. Lúc này lại bị buộc phải thừa nhận sự tấn công mãnh liệt của hắn. Mỗi một lần chạm vào điểm G, eo Lý Trình Tú cũng yếu ớt như sắp đứt đến nơi.

Thiệu Quần quỳ một chân xuống, tư thế này cũng thật tuyệt vời, lật Lý Trình Tú xuống nằm dưới thân hắn, đặt bắp đùi cậu lên bả vai mình, hung hăng cắm vào.

Khuôn mặt thống khổ, nhăn nhó của Lý Trình Tú liền gần ngay trước mắt, Thiệu Quần tự nhận trước kia hoàn toàn không có sở thích SM gì đó, lúc này lại nhìn cậu đau khổ đến nhiệt huyết sôi trào, co rút càng hung mãnh.

Động thịt ẩm ướt, mềm mại, nóng bỏng kia đã hoàn toàn thông suốt không trở ngại, Lý Trình Tú chỉ có thể vô lực kháng cự, khiến cho Thiệu Quần càng thêm tàn bạo, hung hăng dày xéo cậu. Thiệu Quần cúi đầu xuống là có thể thấy nơi hai người đang giao hợp, cái “miệng” béo mập ướŧ áŧ kia đang lần lượt nuốt thứ đó của hắn vào.

Thân tàu lắc lư, cabin bí mật, thân thể mặc hắn tận tình đùa bỡn, hết thảy đều khiến hắn muốn phun máu ra, Thiệu Quần lâu rồi chưa thử kí©ɧ ŧɧí©ɧ phóng túng như vậy, hắn không cần phải chiếu cố đến đối phương, chỉ để ý bản thận tận hứng là được.

Sau khi ra một lần, đầy đầu Thiệu Quần toàn mồ hôi, hắn nằm lên người Lý Trình Tú, liếʍ gương mặt ửng đỏ tràn đầy nước mắt của cậu, sờ làn da mềm mại của cậu, cả thể chất lẫn tinh thần của bản thân đều cảm thấy thỏa mãn.

Mặc dù không hồi đáp có chút nhàm chán, nhưng mà hắn coi như hài lòng đối với cổ thân thể này, không có kinh nghiệm gì cũng tốt, mặc dù bây giờ chưa biết lấy lòng hắn, nhưng mà hắn có thể dựa theo dáng vẻ mình thích mà tận tình chăm sóc dạy bảo mà.

Tương lai hắn muốn Thẩm Quyến thành cơ sở tương lai lâu dài,

tự nhiên sẽ cần một sủng vật thức thời bên cạnh mình ở chỗ này.

Lúc trước hắn còn có chút do dự, Lý Trình Tú cái người này tự mình dùng cũng không tệ, nhưng mà thật sự là không thể mang theo bên người được, người này không có lối ăn mặc đẹp, cũng không biết nói chuyện, mang ra ngoài không phải khiến cho người khác chê cười.

Nhưng mà bảo hắn không nuôi thì lại có chút không bỏ được. Lý Trình Tú là người rất yếu đuối, hắn cũng rất thích cỗ nhu thuận từ trong xương của cậu. An tĩnh không làm khó cũng là một ưu điểm, hắn đã bắt đầu tính toán có nên ở chung một chỗ cùng cậu hay không rồi.

Ôm Lý Trình Tú nghỉ ngơi một lúc,

bên dưới Thiệu Quần lại sinh long hoạt hổ, hắn chống người lên, kéo chân Lý Trình Tú lên ngực hắn, khiến cho “phía dưới” của cậu không cách nào khép lại được, đành phải lộ ra hoàn toàn, đung đưa chịu đựng vật cứng rắn của hắn cắm vào.

So với lần đầu cấp bách, lần này Thiệu Quần ngược lại lại ung dung hơn nhiều, giống như là đang tự mình hưởng thụ thức ăn ngon trong khay vậy,

nhàn nhạt co rút lên xuống, hắn hưởng thụ kɧoáı ©ảʍ bị ngọn lửa tìиɧ ɖu͙© thiêu đốt..