Thế là, Chân Trăn xuyên tới.
Chân Trăn cạn lời. Bình thường cô vẫn hay nói đùa “muốn về hưu sớm để nằm dài hưởng thụ”, nào ngờ ông trời nghe được thật, chẳng thèm cho yêu đương cưới hỏi gì hết, cho xuyên thẳng thành... mẹ chồng người ta! Chồng chết cũng đành, nhưng đến cháu nội còn có luôn rồi?
Tiêu Huệ Lan thấy mẹ chồng không nói gì, lại bị chồng trừng mắt dữ dằn, đành phải ngoan ngoãn gật đầu:
“Mẹ à, trai hay gái cũng đều là con của con hết… Con không muốn phá thai đâu. Ngày mai con sẽ tới nhà Tống Thiết Ngưu mua thuốc, cố gắng sinh cho mẹ một thằng cu kháu khỉnh!”
Vì quanh năm phải làm việc nặng lại ăn uống thiếu thốn, nên dù đã mang thai năm tháng, người Tiêu Huệ Lan vẫn vàng vọt, gầy gò đến tội. Cái bụng chẳng nhô ra được bao nhiêu, tóc thì khô xác, ánh mắt đờ đẫn, nhìn không khác gì đàn bà gần ba mươi, chẳng còn nét nào là cô gái ngoài đôi mươi nữa.
Trông đến là thương.
Chân Trăn ngồi bật dậy, Huệ Lan hoảng hốt giật mình, lùi lại ngã ngồi xuống đất.
Ánh mắt Chân Trăn có chút phức tạp. Xem ra cái bà mẹ chồng "trước đây" này đã làm quá nhiều chuyện thất đức, đến mức con dâu chỉ cần thấy bà ta ngồi dậy cũng đã sợ mất vía.
“Thuốc đó khỏi uống!” Chân Trăn lạnh nhạt lên tiếng.
Mạnh Đại Quốc nghe thế thì sa sầm mặt, lập tức quay sang trút giận lên vợ mình:
“Mẹ, tất cả là do Huệ Lan không ra gì! Con lấy cô ta về là để nối dõi tông đường, vậy mà sao? Đứa đầu sinh con gái đã đành, bây giờ đứa thứ hai lại vẫn là gái! Nhưng mẹ đừng vì thế mà buông xuôi nha! Mẹ là trời của cái nhà này, mẹ mà có chuyện gì thì… con biết ăn nói sao với ba ở dưới suối vàng?”
Chân Trăn liếc mắt nhìn thằng con cả vừa ngu hiếu lại vừa trọng nam khinh nữ, trong lòng cảm xúc ngổn ngang.
Vì muốn làm tròn chữ hiếu với mẹ ruột, đến mức coi rẻ cả mạng sống của vợ con đúng là hết nói nổi. Thứ thuốc đó mà cũng dám để người nhà mình uống?
Trước đây, Chân Trăn từng đọc nhiều tin tức kiểu này trên mạng. Những loại “thuốc chuyển thai” như thế chứa hàm lượng hormone nam cực cao, sinh con ra tuy nhìn ngoài giống con trai nhưng nhiễm sắc thể lại vẫn là con gái, đứa trẻ thành nửa nam nửa nữ, không rõ giới tính. Trong nguyên tác, chính Tiêu Huệ Lan đã sinh ra một đứa con như vậy.
Từ sau khi Tiêu Huệ Lan sinh đứa con gái thứ ba, bà mẹ chồng "nguyên bản" – Chân Quế Chi – càng ngày càng khó chịu, cuối cùng đòi Mạnh Đại Quốc ly hôn vợ.