Phạm Thiên nói:
- Cô nương mê man từ hôm qua tới giờ rồi, nội thương trong người ngươi đã đỡ chưa?
Đàm Hoa Liên mỉm cười đáp:
- Nhờ ơn công tử mà ta đã đỡ nhiều rồi.
Nói xong nàng liền chỉnh sửa lại quần áo rồi đứng dậy.
Phạm Thiên thấy vậy thì hỏi:
- Cô nương định đi đâu vào lúc này?
Đàm Hoa Liên đáp:
- Ta cần phải đi lấy lại một thứ.
Phạm Thiên nói:
- Cô nương định đi tìm những kẻ đã đánh ngươi trọng thương sao? Như vậy chính là tự sát mà thôi.
Đàm Hoa Liên đáp:
- Ta không còn cách nào khác, thứ đó còn quan trọng hơn cả sinh mạng của ta nữa.
Phạm Thiên cười nói:
- Vậy cô nương định lấy lại thứ đó từ tay kẻ đã đánh ngươi trọng thương bằng cách nào? Bằng vào thứ Trường Bạch Kiếm Pháp còn chưa học tới nơi tới chốn đó ư?
Đàm Hoa Liên giật mình quay lại nhìn Phạm Thiên nói:
- Tại sao ngươi lại biết ta biết Trường Bạch Kiếm Pháp!?
Phạm Thiên từ trong người lấy ra một quyển thư tịch sau đó ném cho Đàm Hoa Liên. Nàng vừa đọc bốn chữ ghi trên đó thì kinh ngạc:
- Trường Bạch Kiếm Quyết!!!
Phạm Thiên nói:
- Sử dụng Trường Bạch Kiếm Pháp không có mấy người, cô nương chắc hẳn là cháu gái của Kiếm Hoàng phải không?
Đàm Hoa Liên vội vàng hỏi:
- Công tử biết gia gia của ta? Ngươi có biết hiện giờ gia gia đang ở đâu không!?
Phạm Thiên lắc đầu đáp:
- Ta cũng không biết được vị trí cụ thể của Kiếm Hoàng là ở đâu.
Phạm Thiên cũng không phải là đang che giấu Đàm Hoa Liên mà điều duy nhất mà hắn còn nhớ về cốt truyện đó chính là Hàn Bảo Quân cùng Đàm Hoa Liên đi tới Trường Bạch Sơn còn sau đó thì không rõ.
Phạm Thiên nhìn Đàm Hoa Liên tỏ vẻ thất vọng thì liền nói:
- Ta không biết vị trí cụ thể của Kiếm Hoàng, ta chỉ biết rằng lúc trước hắn nói là sẽ quay về Trường Bạch Sơn mà thôi.
Đàm Hoa Liên ngạc nhiên:
- Gia gia đã quay về Trường Bạch Sơn sao?
Phạm Thiên nói tiếp:
- Thứ mà cô nương muốn đoạt lại chính là Phục Ma Hoa Linh Kiếm phải không?
Phục Ma Hoa Linh Kiếm là tên gọi của Ma Linh Kiếm tại trung nguyên. Nó nổi tiếng với khả năng phá tan mọi loại tà chú nên mới được gọi với cái tên này.
Nhưng những kẻ khác lại không biết rằng tên thật của thanh kiếm này là Ma Linh Kiếm, nó vốn là một thanh ma kiếm có thể thôn phệ chủ nhân của mình.
Nếu như Hỏa Long Đao chỉ cho phép kẻ mà nó chấp nhận cầm lấy mình thì Ma Linh Kiếm lại ban sức mạnh cho bất cứ kẻ nào nhưng càng sử dụng nhiều thì kẻ đó sẽ càng dễ bị Ma Linh Kiếm khống chế.
Nhưng Phạm Thiên tin rằng Đàm Hoa Liên thân là nữ nhân vật chính trong cốt truyện thì hẳn là phải có khả năng hàng phục Ma Linh Kiếm.
Phạm Thiên đưa tay nắm lấy Hỏa Long Đao đeo ở sau lưng và nói:
- Chúng ta đi thôi nào?
Đàm Hoa Liên hỏi:
- Đi đâu?
Phạm Thiên nói:
- Đoạt lại Phục Ma Hoa Linh Kiếm, Kiếm Hoàng cùng ta cũng coi như là có chút quan hệ nên giúp cháu gái của hắn đoạt lại bảo kiếm cũng không phải vấn đề gì lớn.
Đàm Hoa Liên nghe Phạm Thiên nói sẽ giúp mình thì trong lòng liền vô cùng cảm kích. Nàng vui vẻ nắm lên bao đồ và đuổi theo phía sau Phạm Thiên.
……
Phạm Thiên cùng Đàm Hoa Liên lên đường đi tìm Ma Linh Kiếm thì Đàm Hoa Liên bỗng hỏi:
- Phạm Thiên, tên Kim Sơn Độc Nhãn đó không biết đã mang Phục Ma Hoa Linh Kiếm đi đâu rồi, chúng ta làm cách nào để tìm bây giờ?
Phạm Thiên cười đáp:
- Đừng lo Hoa Liên, ta có cách để tìm ra hắn.
Nghe Phạm Thiên gọi tên mình thân thiết như vậy thì Đàm Hoa Liên có chút đỏ mặt nhưng cũng không nói gì. Dù sao hắn vừa là ân nhân vừa là người quen của gia gia nên nàng cũng không tiện giữ khoảng cách.
Phạm Thiên mở lòng bàn tay ra và kích hoạt trận pháp trên tay.
Kẻ đả thương Đàm Hoa Liên chắc chắn trên vũ khí còn dính máu của nàng. Như vậy Phạm Thiên có thể thông qua Truy Huyết Trận để tìm ra dấu vết của hắn.
Dù sao người của thế giới này cũng không biết cách ngăn chặn trận pháp truy tung.
- Tìm được rồi.
Phạm Thiên nói và nhìn về phía trước, quả nhiên có một đám bốn người bộ dạng hung thần ác sát xuất hiện.
Một tên hai mắt híp lại bực tức nói:
- Đám người Tống Võ Môn đó quả nhiên là đã vây chặt ngọn núi này rồi. Chúng ta đi lòng vòng quanh nơi này mãi mà không tìm được lối ra.
Phạm Thiên nhìn về phía kẻ mang một đôi thiết trảo gắn ở hai vai và đeo một tấm che mắt ở bên trái.
Hắc Ưu
Đẳng cấp: 39
Kim Sơn Độc Nhãn Chấn Thường Bất, tên thật là Hắc Ưu, là sát thủ nổi danh giang hồ.
Hắn có thể nói là vai phản diện chính lúc đầu khi cốt truyện bắt đầu nên Phạm Thiên vẫn có ấn tượng không nhỏ.
Hắc Ưu từng cùng Hưng Quân tham gia vào Hắc Phong Bang cùng nhau và có thể nói võ công của cả hai là ngang tài ngang sức.
Có điều từ hơn 10 năm trước Hắc Ưu rút khỏi Hắc Phong Bang vì đã đem lòng yêu con gái của chủ nhân Liêu Sơn Phủ.
Hắc Ưu gia nhập Liêu Sơn Phủ thì giúp cho tiểu bang phái này ngày một phát triển lập bao công lao hãn mã. Có điều sau này Hắc Ưu bị vu oan cấu kết với phản loạn nên bị bắt giữ. Lúc này ba trong số tứ thiên vương của Liêu Sơn Phủ cũng chính là ba kẻ đang đi phía sau hắn ra tay giải thoát.
Hắc Ưu sau đó ra tay gϊếŧ chết chủ nhân Liêu Sơn Phủ và hạ thủ với chính nữ nhân của mình rồi bỏ trốn.
Mười năm nay Hắc Ưu đắm chìm trong tửu sắc nên võ công một mực không có tiến triển. Trong khi Hưng Quân đã tiến vào Tiên Thiên Cảnh thì Hắc Ưu vẫn còn là Hậu Thiên đỉnh phong.
Đàm Hoa Liên nhìn thấy Hắc Ưu thì lập tức nổi giận quát:
- Mau trả lại kiếm cho ta!
Đàm Hoa Liên rút ra thanh kiếm mà lúc trước nàng cướp được từ tay những kẻ mai phục mình và lao tới.
Hắc Ưu khinh thường nói:
- Một kẻ bị trọng thương mà cũng muốn ra tay với ta ư?
Hắc Ưu đưa tay tháo xuống đôi thiết trảo ở trên vai và đeo vào. Hắn biết võ công của Đàm Hoa Liên không thấp nên cho dù biết nàng đang bị thương nhưng vẫn ra tay toàn lực.
- Keng!!
Kiếm của Đàm Hoa Liên lập tức bị đánh bay, lúc trước nàng nhờ vào Ma Linh Kiếm mà có thể đấu ngang với Hắc Ưu nhưng bây giờ trong tay chỉ là kiếm thường thì thậm chí còn không thể đỡ nổi một chiêu.
Nên nhớ Hắc Ưu từng là tinh anh của Hắc Phong Bang, cho dù đắm chìm trong tửu sắc nhưng công phu chưa hề thụt lùi chút nào.
- Chết đi!
Hắc Ưu vung đôi thiết trảo chém về phía Đàm Hoa Liên.
Phạm Thiên chứng kiến Đàm Hoa Liên gặp nguy hiểm thì lập tức đạp mạnh một cái thân hình liền lao tới đằng sau nàng.
Phạm Thiên một tay ôm lấy Đàm Hoa Liên kéo lại phía sau một tay vận công đưa ra cản lại thiết trảo của Hắc Ưu.
- Rầm!!!
Hắc Ưu lập tức bị đẩy lùi và hai mắt trở nên ngưng trọng nhìn Phạm Thiên:
- Ngươi là kẻ nào?
Có thể dùng tay không đánh bay thiết trảo của hắn thì tuyệt đối không phải hạng người vô danh.
Phạm Thiên đáp:
- Ta là ai ngươi không cần biết, có điều tốt nhất ngươi nên trao trả Phục Ma Hoa Linh Kiếm thì ta có thể tha cho ngươi một mạng.
Hắc Ưu quả thực rất trung thành với Hắc Phong Bang nên Phạm Thiên có thể châm chước tha cho hắn một lần này.
- Muốn lấy lại thanh kiếm đó thì ngươi phải gϊếŧ ta trước!
Phạm Thiên lập tức nở nụ cười lạnh lẽo.
Phạm Thiên có thể vì lòng trung thành của Hắc Ưu mà tha cho hắn một lần nhưng nếu không thức thời thì không nên trách hắn độc ác.
Dù sao giữa Phạm Thiên và Hắc Phong Bang cũng không có nhiều liên hệ.
Nhìn thái độ của Phạm Thiên thì Hắc Ưu biết mình sắp phải ác chiến một phen, hắn lập tức vận nội khí và bắn ra bạch sắc chưởng kình!
- Hừ!
Phạm Thiên tiện tay đánh tan chưởng kình của Hắc Ưu sau đó hai tay tụ kình và xuất chưởng.
Dương Ca Thiên Quân!!!
Chưởng lực ngưng hình uy lực tuyệt đối không nhỏ, đặc biệt là hiện giờ cảnh giới của Phạm Thiên đã đạt tới thất tinh Võ Linh thì không phải một tên Hậu Thiên đỉnh phong như Hắc Ưu có thể đối phó.
- Ầm!
Trúng một chưởng của Phạm Thiên thì Hắc Ưu lập tức bị đánh lui ba bước toàn thân khí huyết hỗn loạn.
Ba tên thuộc hạ của Hắc Ưu cũng đã nhận ra hắn đã rơi xuống hạ phong nên lập tức nhảy tới phía trước cản đường Phạm Thiên và nói:
- Đại ca mau mang Phục Ma Hoa Linh Kiếm chạy đi, bọn ta sẽ giúp ngươi cản đường tên này!
Hắc Ưu quát:
- Chấn Kinh, Đồng Vũ các ngươi định làm gì, đối đầu với hắn là tự sát đấy!!
Mấy tên này liền nói:
- Từ khi quyết định rời Liêu Sơn Phủ hơn 10 năm trước thì mạng của chúng ta đã thuộc về đại ca rồi. Giờ hãy để chúng ta giúp đại hoàn thành ước nguyện, hãy mau mang theo Phục Ma Hoa Linh Kiếm giao cho Thần Quân đi, chắc chắn Thần Quân sẽ chấp nhận cho đại ca quay trở về!
Hắc Ưu nghe những lời này thì cảm động vô cùng.
- ------☆☆☆☆-------