Hệ thống không dám xem nhiều, nó là một hệ thống tốt tôn trọng sự riêng tư của ký chủ.
Mặc dù kể từ khoảnh khắc chủ hệ thống phân nó cho Diêm Luật, nó đã bị buộc phải bắt đầu mối quan hệ ràng buộc yêu đương với Diêm Luật, nhưng nó tin rằng mình có thể ở bên cạnh ký chủ lẳиɠ ɭơ này mà vẫn giữ mình trong sạch như hoa sen gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn.
Nhiều năm sau, hệ thống nhớ lại bản thân ngây thơ lúc này, chỉ cảm thấy ngốc đến buồn cười.
Bởi vì trò lẳиɠ ɭơ vừa rồi chỉ là màn khởi động nhẹ của Diêm Luật, những thao tác còn lẳиɠ ɭơ hơn của cô vẫn còn chờ ở phía sau để được thể hiện.
Khi Diêm Luật sờ soạng Thẩm Thức Vi, thực hiện một số hành vi tiếp xúc thân thể vô lễ, Thẩm Thức Vi, người chủ động dâng tới cửa, đã dùng hành động để nói cho cô biết rằng không thể chỉ được cái này mà mất cái kia.
Rốt cuộc thì đóa hoa đào trên nền tuyết không chỉ có một bông, dòng suối xuân của cô cần phải mưa móc thấm đều.
Thứ như nước suối đều có nguồn, khi bạn dùng một hòn đá nhỏ chặn nó lại, nó sẽ dùng dòng nước phun trào để đẩy hòn đá ra.
Không biết đã qua bao lâu, dường như dài cả vạn năm, lại dường như chỉ ngắn bằng thời gian một tách trà.
Những tiếng động vụn vặt trong phòng biến mất không còn thấy, thay vào đó là tiếng thở dốc nặng nề dần ổn định.
Diêm Luật nằm nhoài trên nền tuyết không muốn động đậy, nhưng đôi bàn tay to vốn đang ôm sau gáy cô lại dần dần di chuyển xuống dưới, nâng mặt cô lên.
Ánh mắt cô mông lung, gương mặt ửng đỏ ngước lên nhìn, đôi môi đỏ mọng của đối phương liền ấn xuống vào lúc này.
“Không được...”
Nụ hôn đầu của cô vẫn còn mà! Cô không phải loại phụ nữ tùy tiện hôn hít với đàn ông!
Diêm Luật đầy kháng cự nghiêng đầu né tránh, cánh môi ẩm ướt ấm áp kia liền áp lên bên má cô.
Có lẽ đối phương cũng không ngờ tới phản ứng kỳ quặc này của Diêm Luật, sau khi anh hôn tới thì cả hai người liền cứng đờ tại chỗ.
Một lúc lâu sau, Diêm Luật mới cảm nhận được cánh môi ẩm ướt rời khỏi mình, cô nghe thấy Thẩm Thức Vi nghiến răng nghiến lợi nói bên tai cô: “Cô gặm tôi lâu như vậy, tôi hôn cô một cái cũng không được?”
Trong ấn tượng của Diêm Luật, Thẩm Thức Vi là kiểu đại thiếu gia kiêu ngạo coi trọng thể diện, cho dù anh không thích cô, anh cũng chỉ là lười nhìn cô một cái, căn bản sẽ không dùng giọng điệu tức muốn hộc máu thế này để nói chuyện với cô.
Rõ ràng là Thẩm Thức Vi hiện tại đang ở trong trạng thái mất bình tĩnh.
Người Diêm Luật vẫn còn nóng dữ dội, nhưng cô không muốn thật sự phát sinh giao lưu thể xác sâu sắc với anh, cô mới gặp anh lần đầu tiên, cô không giống loại đàn ông tùy tiện như Thẩm Thức Vi, cô rất bảo thủ.
Hệ thống trú ngụ trong đầu Diêm Luật, theo dõi toàn bộ quá trình suy nghĩ của cô một cách rõ ràng: 【?】
Nếu nó nhớ không lầm, người vừa rồi vừa lột quần áo người ta, vừa làm cho nụ hoa đào lõm vào của người ta phải nhô lên, chính là cô mà nhỉ?
Trí tuệ nhân tạo nứt ra rồi! Nó cảm nhận được sự chấn động đến từ con người mặt dày vô sỉ này!
Diêm Luật còn không biết mình đã khiến hệ thống phải sốc vì sự trơ trẽn vượt giống loài của mình, lúc này cô còn đang vội vàng bò dậy khỏi người Thẩm Thức Vi, thậm chí còn cố gắng sửa lại vạt áo bị cô kéo cho xộc xệch của anh.
Chỉ là cô đã uống rượu có thuốc, lúc sửa sang vạt áo cho anh vẫn không kiểm soát được mà sờ soạng trên người anh mấy cái.
Cô hắng giọng giải thích cho hành vi của mình: “Giữa chúng ta chỉ là... Mối quan hệ chơi lưu manh đơn thuần, anh đừng nói tôi như thể một tra nữ đùa bỡn tình cảm vậy chứ.”