Edit: Min
Beta: Su
Hiệu quả cách âm của khách sạn thật tốt, chỉ cách một cửa phòng nhưng đã chặn hết mọi âm thanh ở bên ngoài.
Bên trong căn phòng an tĩnh, người đàn ông thở gấp, cô gái rêи ɾỉ, tiếng nước ái muội, tiếng thân thể kịch liệt va chạm, cùng nhau hợp thành một bài nhạc da^ʍ mĩ nhất.
Tư thế sáp nhập từ phía sau làm Triệu Ngu hoàn toàn không nhìn thấy biểu cảm của Hứa Thừa Ngôn, nhưng dựa vào dương vât thô to đang đấu đá lung tung ở trong cơ thể cô, cô cũng có thể tưởng tượng ra, người đàn ông này lúc ngày thường và ở trên giường khác nhau một trời một vực.
"Ân..." Tiểu huyệt vốn là vì màn dạo đầu không đủ nên có chút khô khốc, bây giờ đã sớm bị anh đâm đến dâʍ ɖị©ɧ giàn giụa, thậm chí khi cô nằm sấp, những chất lỏng trong suốt dính nhớp từ giữa chân cô theo eo và bụng chảy xuống đến trước ngực, hoàn toàn chen vào cái khe sâu thẳm ở giữa hai vυ'.
Mà hai đầṳ ѵú của cô cũng đã cọ qua cọ lại trên khăn trải giường đến mức cứng lên, càng ngày càng không nhịn nổi cơn ngứa, vội vàng chờ mong được âu yếm, đáng tiếc Hứa Thừa Ngôn vẫn chưa bận tâm đến cảm nhận của cô mà chỉ nắm chặt mông cô mãnh liệt ra vào.
"A..." Lại một đợt cao trào đột kích, cô tiếp tục ngâm nga rêи ɾỉ, đồng thời duỗi tay của mình cầm hai đầu ti xoa xoa rồi vân vê, đầu ngón tay đè lên vυ' mà xoa bóp.
"Tiểu tao hóa." Nhìn bộ dạng phóng đãng này của cô, Hứa Thừa Ngôn thấp giọng kêu một tiếng, hung hăng vỗ một cái trên mông cô, sau đó quá mức tốt bụng đưa tay lên, dùng sức nắm lấy hai đầṳ ѵú cô.
Người đàn ông an ủi nói chung là khác với tự mình hành động, cảm giác tê dại lại mang theo chút đau đớn kí©ɧ ŧɧí©ɧ làm Triệu Ngu rùng mình một trận, suýt chút nữa là lại triều xuy.
Nhục bích kịch liệt gắt gao co rút lại mυ'ŧ du͙© vọиɠ sưng to, Hứa Thừa Ngôn kêu lên một tiếng, đột nhiên rút dươиɠ ѵậŧ ở giữa hai chân cô ra, đổi tư thế để mình không bắn ra, lúc này mới lật người cô lại đối mặt với mình rồi cắm vào lần nữa. Trên đời này không có người đàn ông nào có thể chịu đựng chuyện bị phụ nữ kɧıêυ ҡɧí©ɧ và cười nhạo năng lực của mình, với một người kiêu ngạo như anh lại càng không thể.
Huống chi anh cũng chỉ vừa mới qua 30 tuổi, hoàn toàn không liên quan đến từ "đàn ông già" mà cô nói, cái gì mà bắn sớm? Không hề có.
Hai chân bị anh mở rộng ra, dươиɠ ѵậŧ trong cơ thể cô cuồng mãnh đưa đẩy làm loạn, nhìn gương mặt anh tuấn của anh bị bao phủ bởi một lớp mồ hôi mỏng, trước mắt Triệu Ngu lại dần dần hiện khuôn mặt đã khắc sâu vào cốt tủy mình của Trang Diệc Tình.
Người phụ nữ vĩnh viễn cao cao tại thượng, không ai bì nổi kia. Người phụ nữ lạnh nhạt, coi sinh mạng người khác như kiến kia.
Cái hành lang bị máu tươi nhiễm đỏ ấy, cái đêm tràn ngập mùi máu tươi ấy...
"Ngô..." Không biết cô lấy sức lực từ đâu ra, trong giây lát trở mình, đè người đàn ông đang ra sức cày cấy ở trên người mình xuống, lắc mông thịt hàm chứa dươиɠ ѵậŧ của anh rồi liều mạng vuốt ve.
Hứa Thừa Ngôn có chút sửng sốt, nhưng loại kɧoáı ©ảʍ cực hạn được từng tầng lớp thịt đè ép gấp rút này làm anh thu về động tác và lời nói của mình, lần đầu tiên trong đời, anh giao quyền chủ động trên giường cho phụ nữ.
Thân thể Triệu Ngu rất hưng phấn, bởi vì anh thật sự là một người bạn tình chất lượng tốt.
Nhưng trong lòng cô còn hưng phấn hơn, thân phận vị hôn phu của Trang Diệc Tình càng dễ dàng đem đến kɧoáı ©ảʍ cho cô hơn là khối thân thể hoàn mỹ này.
Cô ngồi khóa người anh lại, đôi tay chống lên kiện eo rắn chắc của anh, cử động trước sau không biết mệt, trên dưới thọc vào rút ra, bờ mông đẫy đà va chạm vào đùi anh vang lên tiếng bạch bạch bạch, chất lỏng ướŧ áŧ từ giữa háng anh tràn ra, làm ướt một mảng ga giường hỗn độn.
Hứa Thừa Ngôn lại từ trên người cô cảm nhận được loại nhiệt tình điên cuồng này, rõ ràng như đang mang theo chút bệnh tình phát tiết, nhưng lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến cực hạn, làm mỗi một giọt máu trong người anh sôi trào, mỗi một lỗ chân lông đều vô cùng hưng phấn.
Đôi tay nắm lấy eo cô, giúp tốc độ vận động bốn phía của cô nhanh hơn, nhìn hai bầu vυ' phía trên nảy lên hoa cả mắt, anh rốt cuộc cũng nhịn không được mà ngồi dậy, cúi đầu ngậm lấy một cái, dùng sức mυ'ŧ liếʍ.
"Ân a..." Toàn thân Triệu Ngu run lên, bụng nhỏ liều mạng run rẩy, chỉ trong một khoảnh khắc lại đến cao trào.
Lúc này đây, Hứa Thừa Ngôn cùng cô lêи đỉиɦ, lượng lớn tϊиɧ ɖϊ©h͙ không nhịn được mà bắn ra. Làʍ t̠ìиɦ quá mức kịch liệt khiến thì giờ và sức lực của cả hai cạn kiệt. Hứa Thừa Ngôn ở trước ngực cô ngẩng đầu, hít sâu hai lần rồi nằm trên giường thở gấp, miệng mở to tiếp tục hô hấp.
Thân hình Triệu Ngu mềm nhũn, ngã xuống theo anh, gắt gao tựa đầu vào trên l*иg ngực đang kịch liệt phập phồng của anh, liên tục thở gấp.
Hứa Thừa Ngôn định đẩy cô ra, nhưng đôi tay anh khi đặt ở trên vai cô, cách một lớp áo sơ mi trước ngực truyền đến một cảm giác ấm áp, ướt đẫm.
Cô đang khóc.
Có lẽ, đó là nước mắt sinh lý chảy xuống bởi vì cao trào quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ; cũng có lẽ, là cô thật sự đang khóc.
Dừng lại một chút, anh cuối cùng tốt bụng hiếm thấy mà thu tay lại, để mặc cô run rẩy khóc nức nở ở trên ngực anh, nước mắt chảy xuống dần càng nhiều làm ướt áo sơ mi, dính vào da thịt anh.
Triệu Ngu cũng không biết tại sao mình lại khóc.
Không phải do sinh lý kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cũng không phải diễn kịch, chỉ là đột nhiên, không thể hiểu được, liền nhịn không được mà khóc.
Chờ đến lúc lý trí của cô trở về, khi ngồi dậy lau khô nước mắt, nhận được ánh mắt nghiên cứu tìm tòi của anh.
Đối mặt với đôi mắt đỏ bừng của cô, Hứa Thừa Ngôn cười cười: "Sao vậy? Tiết Tử Ngang thật sự đã đá cô à?"
"Đúng vậy, giấc mộng gả vào nhà giàu vỡ nát rồi, không đáng buồn sao?" Triệu Ngu cười tự giễu rời khỏi người anh, dươиɠ ѵậŧ vừa rút ra, một đợt sóng dâʍ ŧᏂủy̠ lớn lại trào ra từ miệng huyệt, một lần nữa làm ướt nhẹp lông tóc cuốn khúc dưới háng của anh.
"Gả vào nhà giàu..." Hứa Thừa Ngôn lẩm bẩm lặp lại, cười nhạo một tiếng, sau đó ngồi dậy cởϊ áσ mưa ném vào thùng rác, hạ thân để trần đi vào phòng tắm.
Chiếc váy liền bị anh xé hư rồi, cô hoàn toàn trần trụi như vậy, cũng mặc kệ bên ngoài lạnh lẽo, mở cửa sổ ra đón gió lạnh vào, tiếp tục ngây ngốc nhìn vào bóng đêm.
Hứa Thừa Ngôn biết căn phòng này dùng pha lê tinh thể một chiều, nhưng khi cô mở cửa sổ ra, ai mà biết được có người trùng hợp có thể từ góc độ nào đó nhìn được thân hình trần trụi của cô không cơ chứ? Hơn nữa, gió lớn thổi vào như vậy, anh vừa tới gần đã lạnh đến mức run run, cô đứng ở đầu gió như vậy là không muốn sống nữa à?
"Điên rồi?" Hứa Thừa Ngôn bước đến đóng cửa sổ lại, duỗi tay sờ vai của cô, quả nhiên cảm nhận được một vùng da lạnh lẽo.
"Không muốn sống nữa thì cũng đợi tôi đi rồi hãy làm." Ngoài miệng thì nói như vậy, nhưng anh vẫn kéo áo tắm dài trên người xuống khoác cho cô. "Đi tắm đi."
Triệu Ngu xoay đầu nhìn anh cười cười, nhẹ nhàng phun điếu thuốc ra trước mặt anh, khi anh nhíu mày lại liền đưa điếu thuốc còn nửa vào trong miệng anh. "Nếm thử."
Hứa Thừa Ngôn vừa mới đánh răng xong, bị cô làm như vậy thì nhăn mày càng sâu, nhanh chóng ghét bỏ rút nửa điếu thuốc đó ra.
Triệu Ngu lại ôm lấy cổ anh mà cười ra tiếng: "Hứa Tổng ngày thường đều quen dùng thuốc lá nhưng không có cơ hội chạm vào thứ đồ bình dân của chúng tôi, nhân lúc bây giờ nếm thử, về sau, chưa chắc có người dám cho anh động vào mấy đồ thấp kém như này đâu."
Nhìn cô lắc mông đi vào phòng tắm, Hứa Thừa Ngôn giơ ngón tay kẹp điếu thuốc lên, nhắm vào thùng rác ở bên phải định ném vào, nhưng nhìn thấy vệt hồng hồng trên điếu thuốc thì dừng lại một chút, anh lại đưa điếu thuốc vào trong miệng.