Anh Trai Đen Tối

Chương 46: Đóng phim

Editor : 123tieuyentu123

__________

Dư Uyển Tình  đi theo Trầm Hạo Nam  đi vào nhà ăn , hắn dẫn cô vào phòng ăn riêng ,quen thuộc mà kéo ghế dựa ra, ngồi xuống trong nháy mắt cô có một loại cảm giác kỳ quái  nảy lên trong lòng.

Chờ đồ ăn mang lên xong, người phục vụ rời khỏi , trong khoảng thời gian ngắn, phòng ăn  cũng chỉ còn cô cùng Trầm Hạo Nam .

Khi động đũa , Dư Uyển Tình mới phản ứng lại , hiện tại chính mình  là một tiểu mê muội thần tượng ,  thấy  mình cùng thần tượng hơn nữa còn ngồi cùng bàn ăn cơm, hẳn là lộ ra biểu tình kích động hưng phấn ,nghĩ vậy nhanh chóng  buông chén đũa, bưng chén trà đối Trầm Hạo Nam  nói:

"Cảm ơn tiền bối đã tín nhiệm em, em nhất định sẽ không làm mất kỳ vọng của Trầm lão sư, vãn tình lấy trà thay rượu, kính tiền bối  một ly."

Trầm Hạo Nam  nhìn cô đang cực kỳ nỗ lực làm bộ là fan của mình  , khẽ thở dài một cái, nháy đôi xinh đẹp đào hoa, ủy khuất nói:

"Em không giả vờ  nói thích anh , chúng ta còn có thể làm bằng hữu."

Dư Uyển Tình  không nghĩ tới Trầm Hạo Nam  sẽ đột nhiên kề sát vào mình, nhìn khuôn mặt phóng đại trước mắt , ngũ quan tinh xảo , khuôn mặt không có một chút tì vết ,  thật giống như  là thiếu niên từ truyện tranh đi ra , hắn nháy xinh đẹp mắt đào hoa, thiên chân lại lãng mạn, nhịn không được đỏ bừng mặt, cô thẹn thùng mà cúi đầu,

"Anh, anh đừng nhìn tôi gần như vậy , ngô, tôi sẽ thẹn thùng."

Trầm Hạo Nam  không hề kɧıêυ ҡɧí©ɧ cô, xoay người dựa vào ghế , tựa hồ là phát hiện cái gì thú vị , ngón tay ma xát cằm, cười nói:

"Nguyên lai, em sao lại thẹn thùng với anh được ?"

Dư Uyển Tình  có chút thẹn quá thành giận, cô nâng đôi mắt lên trừng Trầm Hạo Nam :

"Tôi là bình thường nữ hài tử được không? Gặp được soái ca như anh , sao có thể không thẹn thùng."

Trầm Hạo Nam  ý cười trên miệng càng sâu :

"Ân...... Có thể làm em thẹn thùng, là vinh hạnh của anh."

"Không nhe anh nói, ăn cơm!"

Dư Uyển Tình xoay người cầm lấy chiếc đũa vùi đầu vào ăn ......

Hai người cơm nước xong , Dư Uyển Tình cùng Trầm Hạo Nam tạm biệt, trở về khách sạn, chuyên tâm mà xem kịch bản .

Dư Uyển Tình  sáng sớm đi đến đoàn phim hoá trang, lúc cô  mặc một thân  áo cưới màu đỏ xuất hiện ở trước mặt mọi người , mọi người đều chấn kinh rồi. Chỉ thấy cô đứng ở bờ sông, trên mặt trang điểm tinh xảo , khóe mắt màu hồng phấn , tăng thêm vài phần mị hoặc, một thân  áo cưới đỏ rực như lửa càng tôn lên da thịt  trắng nõn.

Đúng như thư trung sở miêu tả như vậy:

"  Nàng này chỉ vì bầu trời có, nhân gian khó được vài lần nghe, vân tưởng y thường hoa tưởng dung, xuân phong phất hạm lộ hoa nùng." mình cũng lười chả tìm đâu

Cô từng bước đi đến trước mặt Trầm Hạo Nam , cùng hắn mặt đối mặt đứng chung một chỗ, có người nói Trầm Hạo Nam  quả thực là sát thủ của nữ minh tinh khi chụp ảnh chung ,chỉ cần là nữ minh tinh cùng hắn hợp tác , ở trước mặt hắn vẻ đẹp đều trở nên ảm đạm .

Nhưng khi Dư Uyển Tình cùng hắn đứng chung , lại không hề bị hắn áp bách, ngược lại tuấn nam mỹ nhân cực kỳ đẹp mắt.

Thẳng đến khi đạo diễn nói một câu:

"Chuẩn bị tốt chưa?" Mọi người mới lấy lại tinh thần.

Dư Uyển Tình  gật gật đầu, chuẩn bị bắt đầu quay.

Đối mặt với màn ảnh Dư Uyển Tình , ánh mắt biến đổi, cô cười khẽ, nhìn nam nhân đứng ở đối diện , nhưng ngược lại nhìn về phía mặt sông, ánh mắt lộ ra một châm chọc, môi đỏ nhẹ động:

"Ngươi còn nhớ rõ nơi này? Ta đã từng  ăn mặc  thân áo cưới đỏ này, cùng ngươi bái thiên địa, lại vì ngươi, mà gieo mình xuống sông tự sát."

Cô mở miệng thanh âm cực kỳ thong thả, lại tràn ngập tang thương.

Từng bước một đi đến trước mặt nam nhân , đôi mắt chứa đầy nước , gằn từng chữ:

"Lý Thịnh, ngươi không làm thất vọng ta sao!"

Theo giọng nói ,  mắt nước mắt cũng lặng yên rơi xuống.

Lúc này, màn ảnh cho quay, đạo diễn hỏi phó đạo diễn bên cạnh :

"Thế nào? Ánh mắt tôi không tồi đó chứ , cô ấy đem cảm xúc nắm chắc thực tinh hoài."

"Là thực không tồi."

Theo đạo diễn kêu "Cắt", Dư Uyển Tình nhịn không được hỏi Trầm Hạo Nam :

"Tôi vừa mới biểu hiện thế nào?"

Trầm Hạo Nam  giơ ngón tay cái lên:

"Nếu không phải biết em chưa từng đi diễn, anh còn tưởng rằng em là tay già đời, mặc kệ là biểu tình, cảm xúc đắn đo, đều nắm rất chắc , em quả nhiên là thực thích hợp cái vòng luẩn quẩn này ."

Nghe được Trầm Hạo Nam khen, sự lo lắng  rốt cuộc buông xuống, xem ra hệ thống vẫn là thực có hữu dụng .

😍😍😍😍😍

Móa ,