Từ lúc Trương Giai Di vu hãm Dư Uyển Tình , cô liền trở nên rầu rĩ không vui.
Cô có thể thành công phá hư âm mưu của cô ta, còn may mà hệ thống hỗ trợ, là nó trước đó kiểm tra đo lường ra nguy hiểm, lại tỏa định trên người Trương Gia Di.
Người đầu tiên nhìn ra cảm xúc Dư Uyển Tình không đúng là Diệp Tử Sâm , hắn nhìn biểu tình có chút hoảng hốt của cô , phái người đi tra xét chuyện này, được hay là cô bị Trương Giai Di hãm hại .
Trương giai di, hắn nhớ rõ người này, cũng là vì Dư Uyển Tình lúc ấy trộm chạy ra ngoài đi làm công, bị hắn biết, sau Dư Uyển Tình nói cho hắn đó là bởi vì bằng hữu của cô Trương Giai Di gia cảnh không tốt, không có tiền nộp học phí, nghĩ đến chính mình nếu không phải được Diệp gia thu dưỡng, chỉ sợ so với Trương Giai Di còn kém hơn nhiều .
Lúc ấy cô nói: “Em hôm nay làm chuyện này, nói không chừng kiếp sau, còn sẽ có người rất tốt với em ,a ?”
Khi đó Dư Uyển Tình, trong ánh mắt cô hắn xem không hiểu bi thương, chỉ là nhìn cô như vậy , hắn không đành lòng nhúng tay, để cho chính cô tùy tâm đi làm.
Nhưng hiện tại nhìn cô giống cái xác không có linh hồn ,điều này giống như có một cây đao hung hăng cắm vào trái tim hắn, một cổ đau bén nhọn , tràn ngập toàn thân. Hắn hối hận lúc ấy, đã dung túng cô đi làm việc kia.
Nếu là lúc trước, hắn có ngăn cản, hiện tại ,cô có thể hay không không có khổ sở như vậy đâu.
Nam nhân từng bước một đi đến bên người nữ hài, thật cẩn thận mà ôm cô, trái tim truyền đến trận đau đớn, nước mắt nhịn không được rơi xuống, hắn ngẩng đầu, đôi mắt hơi chớp, trầm thấp nói:
“Tình Tình, chuyện kia không phải là em sai, cuộc đời còn rất dài, chẳng lẽ em về sau gặp phải cái loại người này, cũng sẽ thương tâm khổ sở sao?”
Nói đến đây, hắn có chút ủy khuất : “Em trước nay đều không có vì anh thương tâm khổ sở đâu? Không đúng, anh là vĩnh viễn đều sẽ không làm em thương tâm khổ sở.”
“Bảo bối, chó cắn em một miếng, chẳng lẽ em còn muốn trở lại cắn nó ?”
Dư Uyển Tình chỉ là có chút thương cảm thôi nhưng nghe được Diệp Tử Sâm nói câu cuối cùng , thế nhưng cảm thấy có chút buồn cười .
Diệp Tử Sâm nhìn Dư Uyển Tình rốt cuộc có chút phản ứng, thâm tâm căng chặt dần dần thả lỏng xuống , hắn lo lắng nhất chính là tiểu cô nương của mình nhất thời luẩn quẩn trong lòng. Bất quá hiện tại đã tốt.
Bất quá hắn nhớ kỹ Trương Giai Di ,nữ nhân này, tất cả đều phải trả giá thật lớn !
Trải qua sự che chở mấy ngày nay của Diệp Tử Sâm , rốt cuộc cũng đến bữa tiệc sinh nhật .
Năm nay tiệc sinh nhật , làm vô cùng long trọng, có rất nhiều hào môn trong xã hội thượng lưu tới, mà những người này cũng là nghe nói Diệp gia tìm được thiên kim lưu lạc bên ngoài, lần này là chủ yếu giới thiệu vị thiên kim này , mà bọn họ chỉ có một mục đích, chính là có thể làm cho con trai mình có cơ hội đến gần thiên kim Diệp gia , nếu như cưới về thì có thể làm cho bọn họ ở xã hội thượng lưu này địa vị cao hơn một tầng.
Dư Uyển Tình nhìn vai chính của bữa tiệc Diệp Tử Huyên ,vẻ mặt hạnh phúc mà rúc vào người Diệp mẫu , nhìn khuôn mặt cô ta cùng Diệp Tử Sâm có chút giống , nếu không phải mình sớm đã biết cốt truyện, còn liền thật sự mà tin cô ta chính là thiên kim Diệp gia .
Dư Uyển Tình đang thưởng thức phẩm vị rượu vang đỏ , đột nhiên bên tai truyền đến một âʍ đa͙σ trầm thấp của nam nhân :
“Bảo bối, sinh nhật vui vẻ, em hôm nay thật xinh đẹp,”
Hơi thở quen thuộc quanh quẩn ở bên tai, mặc dù là đã cùng hắn tiếp xúc rất nhiều lần, nhưng vẫn nhịn không được cả người run lên,cô theo bản năng mà đẩy Diệp Tử Sâm ra, nhíu mày nhẹ nói:
“Nơi này rất nhiều người người nhìn như vậy , anh cách xa em một chút.”
Diệp Tử Sâm vừa định nói cái gì nữa, đột nhiên ánh đèn tối sầm lại, chỉ có vài ánh đèn chiếu lên sân khấu , Diệp phụ cầm một quyển folder, tiến lại microphone nói:
“Đầu tiên cảm tạ tất cả mọi người có thể tới tiệc sinh nhật hai đứa con gái của tôi, tiếp theo, trừ bỏ công bố thân phận của Huyên Nhi , còn có một việc khác thỉnh mọi người làm chứng . Uyển Tình va Tử Huyên đều là con gái Diệp gia tôi, hai đứa đã thành niên, tôi đem đem 10% cổ phần tặng cho hai đứa , mỗi người cầm 5%……”
Theo Diệp phụ nói, ở đây mọi người đều bị kinh ngạc, con gái nuôi đều giữ 5% cổ phần, này là cái gì, nói vậy thân phận Dư Uyển Tình ở Diệp gia ...
Lúc này phải kể tới người khϊếp sợ nhất tự nhiên là Dư Uyển Tình ,cô không nghĩ tới Diệp phụ thế nhưng cho Diệp Tử Huyên cổ phần , còn có thể nghĩ tới cô, ở trong tiểu thuyết , Diệp phụ chính là một nam nhân ôn hòa, không có giống tiểu thuyết cẩu huyết, vô tình. Ngược lại ở biết được Dư Uyển Tình cùng Diệp Tử Sâm xong việc, yên lặng duy trì. Dư Uyển Tình rõ ràng cảm nhận được tâm ý Diệp phụ, không cảm động đó là giả.
Mà Diệp Tử Huyên sau khi nghe đến Diệp phụ nói , đều là ghen ghét, dựa vào cái gì Dư Uyển Tình có thể được đến 5% cổ phần. Nhưng mà lúc này cô ta đã quên, mình chỉ là người từ ngoài đến mà thôi, ngay cả con gái nuôi của Diệp gia đều không phải , lại dựa vào cái gì có được 5% cổ phần đây?
Yến hội còn đang tiến hành, Diệp Tử Huyên thấy Dư Uyển Tình rời đi , bưng hai ly rượu ngồi vào bên người Diệp Tử Sâm , đem một ly đưa cho anh, ôn nhu nói:
“Anh hai, từ hôm nay trở đi chúng ta chính là người một nhà, có thể không cần lại đối xử với em lãnh đạm như vậy ?”
“Người một nhà?” Nam nhân cười khẽ, ngước mắt nhìn về phía Diệp Tử Huyên , mày hơi hơi nhếch lên, phát ra thanh âm phá lệ âm lãnh:
“Diệp Tử Huyên , cô tới ta Diệp gia là có mục đích gì? Cô lại làm cái gì với Uyển Tình ? Cô cho rằng tôi cái gì cũng không biết sao?”
Nghe được Diệp Tử Sâm nói, trên mặt đang tươi cười một chút một lại cứng ngắc lại, cô ta giống bị người ta điểm huyệt, cả người cứng đờ, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy , không hề có tí máu nào.
Chẳng lẽ hắn đã biết cái gì……
Diệp Tử Sâm tiếp tục mở miệng: “Đầu tiên là cố ý xuất hiện ở trước mặt mẹ tôi, giả mạo tiểu thư Diệp gia , sau lại vu hãm Dư Uyển Tình , treo đầu dê bán thịt chó, vừa ăn cướp vừa la làng, ha hả, nếu không phải thấy cô có thể để cho mẹ tôi vui vẻ, cô cho rằng, cô còn ở được chỗ này? Tôi nói cho cô biết , nếu Diệp gia có thể cho cô địa vị ,tiền bạc, đồng dạng cũng có thể đem toàn bộ thu hồi , nếu là cô còn dám gây phiền toái tới Uyển Tình , cũng đừng trách tôi đối với cô không khách khí!”
Theo những lời này rơi vào trong tai Diệp Tử Huyên , lông mi nhẹ nhàng khẽ run, hơi chút hoàn hồn.
Hắn thế nhưng biết cô không phải Diệp Tử Huyên chân chính ? Hắn làm sao mà biết được? Rõ ràng cô đều che giấu hoàn hảo.
Kỳ thật, nếu không phải gặp được Diệp Tử Huyên cùng một người kêu nàng thân muội tử nam nhân dây dưa, hắn cũng liền thiếu chút nữa tin, hơn nữa trong lúc cùng Diệp Tử Huyên ở chung, muốn không nghi ngờ đều khó.
Diệp Tử Huyên tay bưng chén rượu hơi hơi dùng sức nắm cái ly, thời điểm cô ta muốn nói cái gì đó, nam nhân đột nhiên tiếp nhận chén rượu một ngụm uống sạch , không kịp lộ ra biểu tình vui sướиɠ , liền nhìn thấy hắn đứng dậy đi đến trước mặt Dư Uyển Tình lôi kéo cô .
Dư Uyển Tình bị Diệp Tử Sâm kéo lên lầu ba,làm như thế nào cũng không làm hắn buông tay ra, không khỏi có chút nóng nảy, cô vừa mới không phải còn thấy hắn cùng Diệp Tử Huyên hảo hảo sao? Như thế nào lời nói cũng không nói liền lôi kéo cô rời đi .
Diệp Tử Sâm đem Dư Uyển Tình kéo vào phòng của mình, đi vào, liền lật lọng đóng cửa đem cô để ở trên cửa, theo sau tế tế mật mật hôn ở cổ cô, nụ hôn kia cực kỳ nóng bỏng , hơi hơi run lên , giống như bị nghẹt thở toàn thân không sức lực mềm mại ghé vào trong lòng ngực anh, thật mạnh thở hổn hển:
“Diệp Tử Sâm, anh điên rồi, ba mẹ đều ở đây!”
Nam nhân ngẩng đầu nhìn Dư Uyển Tình ủy khuất ba ba mà nói: “Uyển Tình, em đều đã lâu chưa cho anh, em có biết hay không anh rất nhớ em, đều nghĩ đến điên loạn .”
Diệp Tử Sâm ngẩng đầu, Dư Uyển Tình mới chú ý tới nam nhân trên mặt đỏ ửng khác thường , duỗi tay xoa gương mặt anh,nhiệt độ nóng bỏng truyền đến, không khỏi có chút lo lắng nói:
“Thật nóng, anh có phải hay không phát sốt?”
Nam nhân thuận tay xoa tay Dư Uyển Tình , dùng mặt cọ cọ, hơi hơi híp mắt mắt, khó chịu mà rêи ɾỉ:
“Ngô…… Nóng quá…… Bảo bối tay thật thoải mái.”
Nếu lúc này Dư Uyển Tình còn nhìn không ra Diệp Tử Sâm trúng xuân dược, thì đọc nhiều tiểu thuyết như vậy thật là uổng phí ! Dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra được dược này là ai hạ, Diệp Tử Huyên này thật là ,vì đạt tới mục đích mà không từ thủ đoạn!
Cô thế nhưng đã bỏ qua hành động Diệp Tử Huyên ở trong yến hội hạ dược , mình hẳn là để hệ thống giám sát cô ta!