Chỉ có giờ phút này, hắn thật sâu mà chôn nhập trong thân thể cô, cảm thụ được sự khẩn trương của cô, chỉ có lúc này, hắn mới chân thật mà cảm giác được nữ hài của hắn là tồn tại một cách chân thực.
Chôn nhập trong thân thể cô ,hắn vẫn không nhúc nhích, tinh tế mà hôn môi , cổ xô, một tiếng lại một tiếng mà nhẹ giọng thấp :
“Em là của anh , em là chân thật tồn tại trong thế giới của anh, đúng hay không.”
Nam nhân tựa hồ có chút vội vàng, tựa hồ muốn chứng minh những lời này của mình , một chút lại một chút mà liếʍ mυ'ŧ thật mạnh, gặm cắn da thịt trắng nõn , hạ thể rút ra lại nặng nề mà thẳng cắm vào.
“A…… thật mạnh…… anh hai…… Ngô ân…… Nhẹ chút a……”
Dư Uyển Tình bị anh đâm, hồn cô tựa như đang muốn thoát khỏi thể xác mình, cầm lòng không được mà nhón chân , toàn bộ thân thể cơ hồ sắp treo ở trên người anh.
Thanh âm Diệp Tử Sâm trầm thấp lại mất mát, hắn một lần một lần hỏi lại nữ hài:
“Uyển Tình bảo bối , nói cho anh , em là của anh , em thực sự tồn tại đúng hay không?”
Có thể là bị thanh âm nhiễm sự khổ sở của anh, cô thế nhưng có chút vì cái nam nhân này mà đau lòng, theo động tác va chạm mãnh liệt , thanh âm cô phá thành mảnh nhỏ: “A a…… em…… Ngô a…… Là của anh…… A…… Ân…… Em là thuộc về…… Thế giới này……”
Theo lời cô nói, Diệp Tử Sâm đem cô bế lên để ở trên cửa, hung mãnh mà lại mãnh liệt một chút một chút mà va chạm vào chỗ sâu nhất trong tiểu huyệt .
“A a a…… Quá nhanh…… Ngô…… anh hai, chậm một chút…… A a a……”
Dư Uyển Tình hai chân gắt gao mà bấu chặt trên eo Diệp Tử Sâm , cái tư thế này làm cô mẫn cảm nhất, dễ dàng đạt tới cao trào, đây cũng là lần trước làʍ t̠ìиɦ mà phát hiện ra .
Côn ŧᏂịŧ thô to một chút một chút va chạm vào thịt non , cô lúc này tựa như bay lên mây, kɧoáı ©ảʍ cơ hồ muốn đem cô cắn nuốt, Dư Uyển Tình từng ngụm từng ngụm mà thở ra, nhưng lại không phát ra một chút thanh âm.
“Ân…… Bảo bối, em hảo khẩn…… Bảo bối Uyển Tình , em chỉ thuộc về anh, không có sự cho phép của anh, em không thể thoát khỏi anh.”
Thanh âm anh có chút trầm thấp khàn khàn , chậm rãi vang ở bên tai cô , Dư Uyển Tình trong lòng một lộp bộp một trận , tim đập bỗng nhiên nhanh hơn, hắn không phải là đã biết cái gì đi?
Nhưng mà không đợi cô nghĩ ra cái gì , côn ŧᏂịŧ cực đại lại lần nữa dùng sức mà đỉnh vào chỗ sâu nhất trong hoa huyệt của mình.
“Ngô…… A a a…… Muốn tới…… Muốn tới…… A……”
Tiểu huyệt Dư Uyển Tình cực nhanh co rút lại, nam nhân bị nữ hài làm cho kêu lên một tiếng, thiếu chút nữa cầm giữ không được tinh quan, ngay sau đó chụp đánh cái mông cô:
“Ngô…… Thả lỏng chút……” Nói lại thật sâu mà chôn nhập trong thân thể Dư Uyển Tình .
Đúng lúc này, đột nhiên ngoài cửa vang lên thanh âm của Diệp mẫu:
“Huyên Huyên, con làm sao vậy? Đừng hù dọa mẹ ……”
Dư Uyển Tình đang trầm mê ở trong du͙© vọиɠ , bị thanh âm này làm sợ tới mức run run, lập tức cao trào.
Diệp Tử Sâm thấy phản ứng của cô, thấp thấp mà cười:
“Như vậy bị dọa, ân?” Nói xong lại đánh xuống cái mông cô :
“Kẹp chặt chút, mang em đến trên giường .”
Dư Uyển Tình nghe theo anh nói, kẹp đến càng khẩn, Diệp Tử Sâm vừa đi, một bên tiếp tục cắm sâu vào tiểu huyệt cô, dâʍ ŧᏂủy̠ trong suốt tích táp mà chảy đầy đất.123tieuyentu123.
“A a a…… Lại đến…… Ngô a……”
Kɧoáı ©ảʍ tới mãnh liệt , lại run run cao trào.
Diệp Tử Sâm đem Dư Uyển Tình đặt ở trên giường, cúi người đè ép cô, nhẹ nhàng liếʍ láp lên vành tai:
“Như vậy mà cao trào , xem ra muốn thao nhiều .”
Nói đem chân cô bẻ ra, đột nhiên đĩnh thân một cái, thẳng cắm thật sâu.
Nữ hài kích động mà cả người run lên, kêu lên tiếng dâʍ đãиɠ : “A…… Quá sâu…… anh hai…… A ha…… Nhẹ chút……”
“Bảo bối em có thể, em có thể tiếp nhận anh……”
Đêm nay, anh tựa như sói đã bị bỏ đói từ rất lâu, vừa mãnh liệt lại tàn nhẫn, không biết mệt mỏi muốn cô một lần lại một lần……
😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍😍
Hôm nay ra nhiều quá