Dư Uyển Tình ngủ một giấc đến giữa trưa, đến 11 giờ mới từ từ tỉnh lại, bên tai là giọng nói quen thuộc của 007 :
"Chúc mừng ký chủ, công lược độ hảo cảm của nam chủ đạt tới 80%, mong ký chủ không ngừng cố gắng nga, tiếp tục cố lên!"
Động tác xuống giường của Dư Uyể Tình hơi dừng lại một chút , nói:
"Tại sao tự nhiên lại trở nên nhiều như vậy ?"
"Từ lúc cô bắt đầu đi vào thế giới này , thì độ hảo cảm đã có từ trước , trước khi hắn xuất ngoại thì độ hảo cảm là 60%, ngày hôm qua về nước đạt tới 70%, tối hôm qua thân mật tiếp xúc đạt đến 80%"
"Ha hả." Dư Uyển Tình không khỏi cười lạnh một tiếng, bước đi vào toilet, nhìn vào trong chiếc gương rửa mặt, bình tĩnh xuống , mới bắt đầu mở miệng nói:
"Cho nên nói, công lược nam chủ thì phương thức nhanh nhất để đạt độ hảo cảm chính là tiếp xúc thân thể ?"
"Cái này...... Cái này......"
Nghe được âm thánh lắp bắp của 007, cô liền biết đã bị cái hệ thống này đào hố !
"Cậu có phải hay không đã tính kế tôi thật tốt, cho nên lúc Diệp Tử Sâm vào phòng của tôi nhưng lại không cảnh báo lấy nửa câu !"
"Cái này không thể trách tôi, ở thế giới này hắn chính là nam chủ có khí vận chi tử, tôi mà xuất hiện sẽ bị hắn phát hiện."
"Được rồi ."
Dư uyển tình cũng mặc kệ cái hệ thống này, trước kia xem tiểu thuyết cũng đã nói qua , hệ thống thực sự đào hố người, không nghĩ một hệ thống có âm thanh của vị công tử như vậy , thế nhưng lại là một cái hố , nha!
Điều duy nhất làm cho cô vừa lòng chính là hệ thống cho cô một thân thể chơi không bao giờ xấu , ngày hôm qua trên người vẫn là những dấu hôn chi chít, nhưng hôm nay liền không thấy.
Đơn giản mà thu thập qua bản thân, đi xuống lầu, vừa đúng lúc nhìn thấy Diệp Tử Huyên cùng Diệp mẹ đang ở phòng khách nói chuyện, không biết Diệp Tử Huyên nói cái gì,làm Diệp mẫu cười ha ha lên, một chút cao quý ngày thường của phu nhân cũng không có , lúc này, bà đơn giản chỉ là một người mẹ bình thường mà thôi.
Diệp Tử Huyên đang bồi Diệp mẫu nói chuyện, ánh mắt vừa lúc nhìn đến Dư Uyển Tình , ngay sau đó đứng lên, dịu dàng hào phóng mà kêu một tiếng:
"Chị hai"
Dư Uyển Tình nhìn động tác Diệp Tử Huyên , mi mắt hơi hạ xuống , xem ra người này thật đúng là thâm tàng bất lộ*, quả nhiên là mang theo hệ thống nữ xứng.
Dư uyển tình cũng hồi phục lại , toát ra vẻ dịu dàng tươi cười, từng bước một đi xuống dưới lầu, ôn nhu hỏi :
"Em gái tối hôm qua ngủ ngon không?"
Diệp mẫu nhìn sắc mặt vui vẻ của con gái muôi,thầm nghĩ hai đứa nhỏ có thể hòa thuận ở chung,đây là điều bà muốn , vì thế lôi kéo tay Dư Uyển Tình :
"Con gái, Tử Huyên vừa trở về,còn không hiểu nhiều về nơi đây , con hiểu biết nhiều hơn nó, còn có nửa tháng nữa là đến sinh nhật của các con, ta tính toán sinh nhật này sẽ làm thật lớn , mấy ngày nay con hãy mang Tử Huyên đi dạo, bồi dưỡng cảm tình hai chị em."
Dư Uyển Tình tiếp tục cười nói: "Dạ."
Diệp Tử Huyên nhìn Dư Uyển Tình cùng Diệp mẫu vui vẻ một chỗ, ánh mắt hơi trầm xuống ,
"Chị hai ,ngày hôm qua ngủ không ngon sao? Như thế nào bây giờ mới xuống dưới?"
Nói nói còn lộ ra vẻ ưu nhã khéo léo tươi cười: "Có phải hay không em mới vừa về nhà, cho nên chị có chút không thích ứng được ?"
"Mẹ, người hẳn là cũng muốn có nhiều quan tâm tới chị hai, nhưng ngàn vạn không thể thiếu vắng con."
" Cũng không phải như vậy , em trở về, chị cao hứng còn không kịp , em đã trở lại, mẹ cũng rất vui, em cũng không biết mấy năm nay không có em, mẹ vẫn luôn mặt mày ủ rũ , em xem, khi em xuất hiện , mụ mụ liền mặt mày trở nên hớn hở."
Vừa nói, Dư Uyển Tình ôm cánh tay Diệp mẫu làm nũng: "Đúng không, mẹ."
Diệp mẫu yêu thương điểm nhẹ lên mũi cô , hình như có chút bất đắc dĩ:
"Con nha......"
Diệp Tử Huyên âm thầm nắm chặt nắm tay, xem ra Dư Uyển Tình cũng không phải là cái loại bạch thỏ ngu ngốc .