Nhưng là cô không thể cứ ngồi đây mà chờ chết, nhẹ giọng khẩn cầu:
"Anh hai, anh đừng như vậy được không, đây là ở trên xe, cầu xin anh, thả em xuống ."
Diệp tử sâm nghe vậy, nhẹ giọng cười lên tiếng, cầm lấy tay Uyển Tình nói ,
"Ngoan , bảo bối, tài xế nhìn không tới bên này, em ngoan ngoãn, anh hai sẽ thả em ."
Ngay sau đó tách hai chân Dư Uyển Tình ra , làm cô đưa lưng về phía hắn, khóa trên đùi hắn mà ngồi .
Dư uyển tình kinh hô một tiếng, toàn bộ thân mình dựa vào trong l*иg ngực Diệp Tử Sâm
Diệp tử sâm đem đôi tay dư uyển tình nâng lên, khóa ở đỉnh đầu, đầu lưỡi tiếp tục liếʍ láp vành tai cô , ngón tay vuốt ve bộ ngực mềm mại của thiếu nữ , giọng nói mang theo một tia tìиɧ ɖu͙©, thanh âm khàn khàn:
"Bảo bối,ngực em thực lớn , anh hai rất thích."
Dư uyển tình trước nay không nghĩ tới mặt ngoài đầy đứng đắn của Diệp Tử Sâm mà lại nói ra những từ xấu hổ như vậy.
Thân thể của cô mẫn cảm cực kỳ,
giờ phút này giọng nói Diệp Tử Sâm khàn khàn trầm thấp, gợi cảm, ở bên tai đầy ái muội thở ra, làm cho Uyển Tình cả người nhũn ra,vật dưới thân nam nhân thô cứng cách qυầи ɭóŧ thỉnh thoảng mà ma xát tiểu huyệt của cô, rất nhanh tiểu huyệt chảy ra dâʍ ŧᏂủy̠ làm ướt cả quần Diệp Tử Sâm .
Diệp Tử Sâm đang hút lấy làn da trắng mịn ở cổ cô, lưu lại một một dấu hôn.
Dư Uyển Tình hơi hơi hất cằm lên, nũng nịu thở dốc , tiếng rêи ɾỉ từ khóe miệng toát ra:
"A ~ ngô ân ~"
Hai tròng mắt của Dư Uyển Tình đầy mông lung, thân thể truyền đến cảm giác tê tê dại dại , kí©ɧ ŧɧí©ɧ đại não của mình , tiểu huyệt đáng thương run rẩy mà lại vừa co rụt lại, như là rất khó khăn muốn hút thứ gì đó .
Nam nhân cảm nhận được thân mình của cô đang mềm xuống dưới, buông tay cô ra, luồn tay vào vấy Uyển Tình mà sờ soạng đến tiểu huyệt, hơi kinh hãi, nàng thế nhưng là Bạch Hổ*, cũng chỉ là vừa chuyển động nhẹ rồi đi ra , ngay sau đó nhẹ nhàng mà vuốt ve âm đế.
(@@@ * : hình như là tiểu huêt •••• chặt khít , còn trinh ----- aaaa ta không bót à nha @@ @ )gngập đến một người dùng
Theo động tác của anh trai , thiếu nữ bỗng nhiên mở to hai mắt, vặn vẹo thân mình, kinh hô thét chói tai:
"A, nơi đó, nơi đó không được."
Đôi tay nhịn không được đi bắt lấy tay của Diệp Tử Sâm, nhưng nàng cả người không có sức lực, hiển nhiên tác dụng không lớn.
"Bảo bối, ngươi ướt. "
Vừa dứt lời, nam nhân tay trái vuốt ve đầṳ ѵú , ngón tay tay phải xoa âm đế , đồng thời đẩy nhanh tốc độ, này quả thực rất kí©ɧ ŧɧí©ɧ, Dư Uyển Tình lâm vào tìиɧ ɖu͙©, , kiều diễm kêu :
"A a a, quá nhanh, ngô a ~ không được, nơi đó không được, quá kí©ɧ ŧɧí©ɧ."
Thiếu nữ nhỏ nhẹ kêu khóc:
"A ~ anh hai ~ thật là khó chịu, rất ngứa a."
Nam nhân thấp giọng dụ dỗ :
"Ngoan, nói cho anh biết nơi nào ngứa, anh giúp em gãi ngứa được không?"
Dư uyển tình còn tồn tại một tia lý trí, nàng không ngừng mà ở trong tìиɧ ɖu͙© cùng lý trí giãy giụa, tiểu huyệt chảy ra chất lỏng cùng vừa co rụt lại, đều thấy biểu hiện của nàng đang rất muốn được an ủi
Nam nhân cũng không nóng nảy, không nhanh không chậm mà dùng ngón tay ma xát tiểu huyệt cô , Dư Uyển Tình như là một tiểu bảo bối nhỏ không được cho ăn kẹo , rêи ɾỉ khóc thút thít:
"Không, từ bỏ, hảo ngứa ~ thật là khó chịu ~"
Diệp tử sâm cố ý dùng ngón tay nhấn mạnh tiểu huyệt vào chỗ thịt non, lại không cắm vào đi, thong thả vuốt ve âm đế Tiểu Đậu Tử,
"Ngoan bảo bối, nói nơi nào ngứa, anh hai liền giúp ngươi gãi
ngứa."
Thiếu nữ bị ngón tay của nam nhân qua lại kɧıêυ ҡɧí©ɧ mà rốt cuộc nhịn không được, mất đi lý trí,
"Ngô a ~ tiểu, tiểu huyệt ngứa. Ca ca cầu xin ngươi giúp giúp ta, thật là khó chịu."
Rốt cuộc được nghe đáp án mà mình muốn, Diệp Tử Sâm khóe miệng hơi hơi giơ lên,
"Hảo, này liền thỏa mãn ngươi."
Tử Sâm cắm vào tiểu huyệt non nớt của cô một ngón tay, mới vừa tiến không đến một phần ba, đã bị tiểu huyệt gắt gao mà hút lấy , một bước khó đi.