Trí Khương

Chương 48: Không cách nào phát giác hai người.

So sánh với bình tĩnh mặt ngoài, nội tâmToàn Vũ một mực quay cuồng. Trí Khương không phải là nhân lúc bạn trai đi vắng, cùng Dịch Dương củi khô bốc lửa ấy chứ ?! Nhưng mà cũng ko đúng, nhìn cái kia tư thế lúc bọn họ làʍ t̠ìиɦ không giống như là lần đầu tiên mà thậm chí là đã quen thuộc từ rất lâu rồi !! Thật đúng là làm người ta khó tin vào cái gọi là anh em tốt, còn tiểu nha đầu Trí Khương nửa, haizzzz, mọi chuyện đúng là một mớ hỗn độn.

Thế nhưng chuyện này Dực Phàm biết không? Tuy rằng hai người kia cũng rất xứng đôi rồi, thế nhưng nếu mà bị Dực Phàm phát hiện, có thể hay không một án hai mạng người !?Trong lúc nhất thời, Toàn Vũ cũng không biết là nên trách cứ bạn tốt bên ngoài hay là lo cho tính mạng của bạn?

Lệ Bân nhìn không biết là lần thứ mấy Toàn Vũ thở dài, lắc đầu, lầm bầm lầu bầu, hắn có chút thói quen, khả dã nhìn không được nàng ngược đãi đầu của mình, giả vờ hời hợt hỏi:

"Lại xảy ra chuyện gì? Nói chúng ta cùng nghĩ cách giải quyết ?"

Toàn Vũ giống như Psyduck ôm đầu, hoàn toàn quên mất bọn họ hẳn là ớn lạnh, nàng im lặng một hồi, cuối cùng mở miệng:

"Cái kia, Dực Phàm... Là vui vui mừng Trí Khương đi."

"... Lời vô ích."

"Không phải rồi trọng điểm là, tại sao Dịch Dương không tìm người bạn gái? Hắn điều kiện tốt như thế ?."

"Không có gặp gỡ thích hợp đi." Trời ạ, nha đầu kia không thích hợp, tới cùng muốn hỏi cái gì?"

"Ai, anh nói, có khả năng hay không, Dịch Dương thích là Dực Phàm, vậy sau nghĩ chia rẽ Trí Khương cùng Dực Phàm, sẽ... Nói ví dụ, ừ, anh hiểu không..."

Toàn Vũ quyết định cònphải lường trước tính sau, thầm oán Trí Khương chơi ko đẹp tý nào, ko nói cho mình biết, hiện tại khiến mình khổ não. Lệ Bân dùng ngón tay đâm đầu của nàng:

"Đồ ngốc ạ, đầu óc em bên trong rơm rạ hay sao mà chuyện vô lý thế này cũng nghĩ ra được ?"

"Thế nhưng ta rõ ràng..." Không được, không thể nói.

Lệ Bân lặng yên một hồi, thầm nghĩ khả năng Toàn Vũ đã phát hiện cái gì, nhưng mình không thích hợp nói ra bí mật này, có thể xem ra nàng sẽ vẫn phiền não, liền khuông lăng cái nào cũng được mà trả lời

"Muốn biết cái gì đi bnaj thân tốt của em là được rồi ?"

Không sai, ba người bọn họ gặp gỡ chuyện, Lệ Bân từ vừa mới bắt đầu chỉ biết. Ở trường học đi học quý tộc này nam sinh đều giống nhau, đều là thiên chi kiêu tử hào hoa phong nhã thu hút nữ sinh nên Lệ Bân may mắn chơi cùng Dực Phàm,Dịch Dương đã là cơ hội tốt. Lúc đó Dực Phàm chính là khổ não Dịch Dương cũng thích Trí Khương, hắn còn khai đạo quá hắn: Anh em tốt có thể cùng quan hệ mật thiết, nhưng nữ nhân tuyệt không thể để cho!

Dực Phàm vỗ đùi, rất là bội phục khí thế của hắn, lập tức quyết định muốn xếp hạng trừ hết sức khó khăn, đem Trí Khương đuổi tới tay. Không có mấy ngày nữa, Dịch Dương lại buồn bực lôi kéo hắn đi uống rượu, mấy vòng kế tiếp, đại nam nhân nhăn nhó mà hỏi thăm hắn cùng với Dực Phàm vấn đề giống như vậy. Lệ Bân lặng yên một hồi, rất không tử tế mà cho một dạng đáp án.

Từ rày về sau, Lệ Bân liền đối với cái này vừa mới chuyển học được cô gái có lòng hiếu kỳ to bự thôi đem hai người kia dường như tồn tại đùa bỡn xoay quanh, thật không đơn giản, chắc là lòng dạ rất sâu tình trường tay già đời. Thế là hắn ở lâu cái đầu óc quan sát Trí Khương một đoạn thời gian, lại phát hiện nàng tựa hồ cùng phong nguyệt cao thủ không có nửa điểm quan hệ, trái lại có chút đần độn, hơn nữa nhà hắn với nhà nha đầuTrí Khương quan hệ cũng không tệ lắm, nữ sinh trực giác cũng không sai, có thể để cho Toàn Vũ công nhận, phỏng chừng không có vấn đề.

Nguyên bản hắn muốn ngồi quan hai hổ đấu, ai biết kết quả nhượng hắn mở rộng tầm mắt, bọn họ rốt cuộc không để ý thế tục ràng buộc chơi nổi lên ba người hình thức. Bất quá, Lệ Bân rất nhanh thì tiếp nhận rồi sự thật này , liên đới thay bọn họ bảo thủ bí mật, giúp Dịch Dương chế tạo một chỗ cơ hội, thậm chí chúc phúc ba người kia, dù sao giữa bọn họ có chân ái, mà nhà mình các trưởng bối sau lưng này thông đồng, thực sự là dơ bẩn đến thiên lý khó tha thứ.

Lệ Bân nhìn trước mắt Toàn Vũ còn đang im lặng nghĩ ngợi đáy mắt ấm áp, người khác đều nói Toàn Vũ vận khí tốt có thể gặp gỡ hắn, có thể chỉ có hắn tự mình biết hắn mới là người may mắn. Hắn rất cảm kích cô gái này.... Ho khan một cái, hắn lấy lại tinh thần, lấp miệng kem ly ở trong miệng nàng, lại khôi phục một bộ khốc khốc biểu tình:

"Đừng suy nghĩ, nghĩ cũng không nghĩ ra được. Em không phải nói muốn ăn nhà kia mới mở tê dại cay hương oa hay sao? Anh đưa em đi."

Toàn Vũ lập tức tới đây thần, đem chuyệnphiền lòng vứt qua một bên, cao hứng cùng Lệ Bân đi.

Hơn nữa Trí Khương bên này, nàng kia nghe được tiếng bước chân của, Toàn Vũ. Nàng chỉ nhớ rõ Dịch Dương lại một lần nữa đem nàng lừa gạt đến nơi đây, nói cái gì muốn nếm thử tư thếmới, thậm chí còn đe dọa nàng đủ đường. Trí Khương bất quá bị hắn khinh nhã, để mặc hắn đem quần áo của mình cởi bỏ, sau một màn dạo động cho nàng thích nghi Dịch Dương nhanh chóng nhét cự long cứng rắn vào tiểu huyệt đã sớm tràn trề mật dịch. Thẳng đem thiếu nữ trong lòng toàn thân treo trên người hắn..

Trí Khương buồn bực chẳng biết làm gì, uất ức nhìn nam nhân trước mắt một thân chỉnh tề, ngoài nam căn thì mọi thứ đều ko lộ ra ngoài, tương phản hoàn toàn với thân thể trần trụi của nàng. Ko chịu thua kém, Trí Khương dùng đầu lưỡi dò tìm hạt đậu trên ngực hắn, cách 1 lớp áo khẽ cắn khiến Dịch Dương như được kí©ɧ ŧɧí©ɧ, cự long thêm mấy phần cường đại nhằm thẳng tiểu huyệt mà chà xát như thể muốn chèn cả 2 quả cầu vào bên trong vách tường ma mị.

Trí Khương vui sướиɠ mà muốn gọi nhưng lại sợ người ngoài nghe được, tuy nhiên với tốc độ ra vào kinh người kia thật khó mà kiềm nén, hơn 1 lần ko tự chủ nàng đã phát ra âm thanh rêи ɾỉ đầy phong tình. Giật minh kinh sợ, nàng ko biết làm gì hơn cắn vào vai Dịch Dương, ép cho thứ tiếng mị hoặc kia bị nén lại.

Dịch Dương rút phân thân rara, thoải mái mà thở dài, ở bên ngoài chơi chính là tốt, bảo bối ướt thật nhanh, tiểu huyệt chặt hơn. Hắn vén mái tóc ướt sủng của nàng ra một bên, chờ hai người bình phục hô hấp sau mới quần áo chỉnh tề rời đi Thiên đài. Tình cảm mãnh liệt giữa Dịch Dương hoàn toàn không có ý thức được cái mông của hắn đã bị người khác thấy hết, còn vui tươi hớn hở vừa lái xe vừa hát, Trí Khương lại như tìm được hơi thở, ngồi ở sau xe tận tâm mà hít thở.