Du Kỳ móc di động ra điện cho Thẩm Nhật Du gửi tin tức, bởi vì bạn cùng phòng đều nghe được ra thanh âm của anh trai cô nên cô không dám trực tiếp gọi điện thoại.
” Nhật Du, anh đang làm gì?”
Di động chấn động một chút,Nhật Du mở ra xem, vừa thấy liền cười. Hắn khẳng định Du Kỳ ghi chú chính là tiểu hồ ly tinh.
Ngón tay ấn hai lần tới qua đi, lời ít mà ý nhiều,
“Đang họp.”
“Em muốn đi tìm anh.”
Ngay sau đó lại một cái tin tức lưu tiến vào,
“Em muốn làm.”
Da đầu Thẩm Nhật Du một trận phát khẩn, nhìn nhìn thời gian, sẽ cũng khai đến không sai biệt lắm, nhanh chóng quyết định,
“Có thể.”
Hắn ngón trỏ gõ gõ cái bàn, một bàn tay đáp ở bên môi, không có gì biểu tình nói:
“Hôm nay đến đây thôi, khi nào các kế hoạch ban quản trị đưa xong các bộ phận làm xong rồi trình lên sau. Tan họp”
Đứng dậy đi ra phòng họp, ấn hạ phím tắt, điện thoại gạt ra đi, lập tức bị bên kia tiếp khởi.
“Ann qua đón em, hai mươi phút sau mặc quần áo rồi xuống dưới.”
Bên kia Du Kỳ nghe xong thiếu chút nữa cao hứng đến nhảy dựng lên, vui rạo rực ngầm giường xuyên giày.
Có cái bạn cùng phòng tò mò hỏi:
“Du Kỳ, có phải hay không đang yêu đương?”
Cô bị như vậy vừa hỏi, trong lòng tức khắc dâng lên một cổ rất nhỏ tội ác cảm, chột dạ nói:
“Không a, chính là anh trai muốn tới đón mik về nhà, bye”
Nói xong không hề lý các bạn , nhảy nhót mà chạy xuống lâu.
Không chờ bao lâu, Thẩm Nhật Du xe ổn định vững chắc mà ngừng ở phòng ngủ dưới lầu,Du Kỳ kéo ra cửa xe trực tiếp ngồi đi lên.
Hai người liếc nhau, trong lòng đều có tê dại điện lưu xẹt qua.
Cằm Thẩm Nhật Du trường ra thanh tra, nhìn càng gợi cảm đâu. Như vậy nghĩ, Du Kỳ chỉ cảm thấy hạ thân táo ngứa khó nhịn, từng đợt mà hư không.
Xe đi hai mươi phút tới công ty, dọc theo đường đi hai người nắm tay không rời, liền vào công ty cũng nắm ko buông. Du Kỳ trước kia đã tới này, tất cả mọi người đều biết cô là em.gái Thẩm Nhật Du, cũng biết anh đối với cô sủng ái vô hạn.
Thang máy lên tầng mười hai dừng lại, Thẩm Nhật Du trực tiếp mang Du Kỳ vào văn phòng, trở tay khóa cửa.
Cửa vừa đóng lại, Du Kỳ liền chủ động ôm lấy hắn.
Vội vàng hôn thực mau liền rơi xuống.
“Tiểu yêu tinh thèm ăn?”
Thẩm Nhật Du có chút thô bạo mà hôn Du Kỳ . Hắn cởi cởi cà vạt, đè nặng đầu cô ấn hướng chính mình, ngậm lấy đôi môi hồng nhuận, đảo qua khoang miệng mỗi một chỗ hắn chuyên chúc mà.
Du Kỳ cả người ngồi ở trong lòng ngực hắn, ngửa đầu thừa nhận hắn mãnh liệt hôn môi, vuốt ve thân thể Thẩm Nhật Du, nghe được hắn yết hầu phát ra sung sướиɠ hừ nhẹ. Lưỡi căn bị mυ'ŧ đến phát đau, nhưng cô thực thích như vậy dùng sức hôn môi, chỉ có như vậy, nàng mới có thể cảm giác được hắn đối chính mình tưởng niệm.
” Nhật Du em rất nhớ anh”
hôn trên một cái, phất khai nàng toái phát, chọn cười xem cô.
“Chỗ nào nhớ?”
Du Kỳ hồi hôn hắn,
“Chỗ nào cũng nhớ, tiểu bảo bối cũng nhớ.”
“Nhớ tại đây thử xem sao?”
Hắn một tay vòng lấy bế Du Kỳ lên.
Cô tròng mắt dạo qua một vòng, trên mặt còn còn sót lại hôn môi khi đỏ ửng,
“Vạn nhất có người tiến vào làm sao bây giờ?”
Hắn đã biên đem cô hướng bàn làm việc ôm lên, một phen quét khai lung tung rối loạn các loại văn kiện, nói chuyện bộ dáng anh tuấn đến rối tinh rối mù,
“Làm rồi nói.”
Du Kỳ chủ động mà vòng lên cổ hắn, ngập nước mắt to đối với hắn,
” Tốt nha.”
Du Kỳ thuận theo mà mặc kệ hắn lột đi áo sơmi của mình, bên trong lót nền áo bra hợp với vòng ngực bị kéo xuống, nộn nhũ bại lộ ở lạnh lạnh trong không khí, đỉnh một cái cái hồng thực mau bị hắn ấm áp miệng ngậm lấy, ở hắn hút cắn hạ, xinh xắn đứng lên tới. Đôi tay Du Kỳ cắm vào đầu tóc thô cứng của hắn, giương miệng hô hấp, đầu gối dán lên quần tây chậm rãi hướng lên trên cọ, nhẹ nhàng mà đỉnh nơi đó đã sớm khởi lều trại nhỏ.
Làn váy bị vén lên, Thẩm Nhật Du một bàn tay to dọc theo phần đùi trong cô dò xét đi vào, nơi đó dự kiến bên trong ướt đến rối tinh rối mù.
Hắn lộ ra một cái tà khí tươi cười tới, há mồm cắn một cái lên nhũ bao, ngón tay qua lại vuốt ve, thăm tiến, quan sát đến biểu tình trên mặt nàng hưởng thụ. Xem ra tiểu bảo bối đã sẵn sàng từ lâu.
“Ukm……”
Hắn mới chạm được vào nơi đó đột ra âm đế, Du Kỳ cũng đã hừ ra tiếng.
Thẩm Nhật Du nhịn đến không được, cởi bỏ quần phóng xuất ra dươиɠ ѵậŧ, đem hai cái đùi cô tách ra đặt tại trên vai, liền ướŧ áŧ một chút thọc đi vào. Hồi lâu chưa làm, như vậy một chút, cơ hồ là run rẩy vui sướиɠ.
Du Kỳ gắt gao ôm cổ hắn, hai chân để bờ vai của hắn, toàn thân chỉ có cái mông còn cùng cái bàn tiếp xúc, không đến mức cộm.
Côn ŧᏂịŧ nóng bỏng ở trong cơ thể Du Kỳ lại trướng đại vài phần, bắt đầu thong thả ra vào, mỗi một chút đều mang ra không giống nhau kɧoáı ©ảʍ.
Du Kỳ vươn đầu lưỡi muốn hắn tới hôn, thực mau bị hắn mυ'ŧ trụ, đĩnh eo từng cái mà đưa đẩy, toàn bộ cự long hoàn toàn đi vào, lại thối lui đến huyệt khẩu, lại hung hăng đâm vào đi. Ra vào gian nan kéo theo huyệt thịt lật ra lật vào, tình cảm mãnh liệt dần dần nhiễm gương mặt hắn.
Du Kỳ ân ân a a mà rêи ɾỉ, nhẫn đến mồ hôi đầy đầu, tóc hỗn độn ném ở sau người, mướt mồ hôi trên lưng. Qυầи ɭóŧ nhỏ treo ở mắt cá chân, theo hắn thao làm động tác lắc lư không ngừng.
“Ân a ân Nhật Du căng quá!” Du Kỳ thoải mái mà kêu lên.
“Ngoan ngoãn mà, muốn tới.”
Thẩm Nhật Du cố định cái mông tròn lẵng, bắt đầu tân một vòng cao tốc tiến công, trống vắng trong nhà thực mau vang lên ” bạch bạch” – Bang da thịt tiếng đánh.
Đột nhiên gia tốc độ làm Du Kỳ có chút ăn không tiêu, lại không dám lớn tiếng mà kêu, đành phải nhắm mắt lại cắn ngón tay hừ nhẹ:
“A…… Em….. Nhật Du chậm một chút!”
Dươиɠ ѵậŧ đỉnh thổi qua nếp uốn âʍ đa͙σ, kích khởi một chuỗi tê dại, thẳng tắp đỉnh đến tận cùng bên trong. Hắn lập tức trở nên thực kích động, liền như vậy nảy sinh ác độc mà thọc mấy chục cái cuối cùng chậm rãi ngừng lại, rút ra bắn.
Du Kỳ trong óc hiện lên một trận bạch quang, hạ thân một cổ dòng chảy xiết trong suốt sền sệt triều dịch toàn bộ toàn phun ở mặt bàn gỗ, thân mình một chút mềm đi xuống, bị hắn vững vàng vớt trụ, ấn ở trước ngực khẽ hôn.
” Mèo nhỏ tham ăn, về nhà sẽ cho em ăn no”
Sau khi phóng thích, hắn hơi thở không xong mà nói.
Thẩm Nhật Du lấy tờ giấy khăn tùy ý lau cái bàn, thoáng rửa sạch một chút đùi non của Du Kỳ , lại thấy nơi đó thể dịch lại chảy một chút ra
“Nước nhiều đến độ không làm cũng có thể chảy ”
“Em cũng không có biện pháp a, như thế nào chảy ra!”
Du Kỳ cũng khống chế không được chính mình, chỉ cần cùng Thẩm Nhật Du làʍ t̠ìиɦ liền ướt muốn chết..
Hắn ngồi vào ghế làm việc, đem nàng từ trên bàn ôm lại đây, từ phía sau ôm vào trong ngực. Dươиɠ ѵậŧ quen thuộc cắm vào đi nộn huyệt án ngữ trong đó, đem Du Kỳ chậm rãi buông xuống, bộ ρᏂậи 🅢iиɧ ɖụ© bọn họ lại lần nữa kết hợp, làm hai người trong lòng thật mạnh run lên.
Hai người cứ như vậy ngồi, Thẩm Nhật Du cầm văn kiện một lần nữa thoạt nhìn xem xét như ko hề có chuyện gì… Du Kỳ liền thật cẩn thận mà nằm ở trong lòng ngực hắn chơi di động.
Nhưng liền đánh cái hắt xì đều có cảm giác rõ ràng bên trong đang bao bọc lấy một phần cơ thể của hắn…. Cô như thế nào cảm thấy chính mình càng ướt – phải chăng thủy dịch tiết ra để dỗ dành cậu em trai của hắn đang ngoan ngoãn ” ngủ” trong hoa huyệt…!
Nửa giờ bất tri bất giác qua đi, Thẩm Nhật Du buông văn kiện, đem Du Kỳ bế lên một chút, điều chỉnh tư thế lại,
” Anh lại muốn…, đều do em ngồi mạnh bạo”
Tiểu huyệt bỗng dưng bị thọc đến càng sâu, trong cơ thể chất lỏng bị tễ một chút ra tới, kɧoáı ©ảʍ tới quá đột nhiên, Du Kỳ thoải mái mà hừ một tiếng :
” Anh thật xấu”
” Đàn ông ko xấu, phụ nữ ko yêu”
Hắn cười tà mị, nói nhỏ bên tai Du Kỳ ;
” Hiện tại anh muốn, chúng ta vào phòng được ko?!”
Du Kỳ ko trả lời, chỉ liếc nhìn hắn ánh mắt mị hoặc gợi cảm, răng cửa cắn cắn môi dưới ngầm đồng ý..