Trái Cấm Tình Yêu

Chương 10: Ghen tị ( H)

Nửa tháng sau, Trường đại học của Du kỳ nghênh đón trăm năm kỷ niệm ngày thành lập trường. Trường học toàn thiên hưu khóa, nơi nơi đều có miễn phí cơm điểm cùng uống phẩm phát náo nhiệt phi phàm. Ngoài ra, buổi tối ở vạn người đại lễ đường, còn có long trọng kỷ niệm ngày thành lập trường tiệc tối. Làm nghệ thuật hệ giáo thụ đắc ý môn sinh, Du Kỳ  nhận việc chuân bị một tiết mục văn nghệ, cô chuẩn bị chính là một điệu Tango.

Bạn nhảy của cô điệu nghệ cất từng bước chân, Du Kỳ  thuận thế dán tiến  trong lòng ngực hắn, trong lòng lại khóc không ra nước mắt. Nếu là sớm biết rằng Thẩm Nhật Du sẽ đến xem tiệc tối, cô căn bản sẽ không chọn điệu Tango!

Trên đài nữ nhân hai mắt mê ly, chân dài theo bả vai nam nhân trượt xuống, ngừng ở giữa hai chân hắn, hai người kề sát chóp mũi, môi cách nhau chỉ mấy milimet…… Toàn trường bộc phát ra nhiệt liệt vỗ tay, Thẩm Nhật Du chỉ cảm thấy chính mình muốn gϊếŧ người.

Lo lắng đề phòng mà nhảy xong kia điệu nhảy, Du Kỳ vội vàng mà đi tìm hắn, lại bị thông tri có người ở lễ đường thiên ngoài cửa chờ nàng.

Chờ đến nàng vội vội vàng vàng chạy tới, mới phát hiện người tới căn bản không phải Thẩm Nhạt Du?!

“Hứa Mộ Phàm? Như thế nào là cậu?”

Thấy trong mắt Du Kỳ đầy thất vọng, Hứa Mộ Phàm chỉ cảm thấy chính mình lòng đang ẩn ẩn làm đau,

” Cậu hy vọng sẽ là ai?”

“Mình ở tìm…… Ách, Mà cậu sao lại đến đây?”  – Du kỳ hỏi lại

Hắn đi lên trước, tay phải phủ lên mặt cô, trong nháy mắt trong mắt thâm tình vạn loại,

“Mik chính là muốn nói với cậu. Du kỳ mik thích cậu”

Hắn ôm lấy eo Du Kỳ, lưu luyến nói:

“Cậu biết vừa rồi khiêu vũ, mik có bao nhiêu tư tưởng xé bỏ váy áo kia?”

Du Kỳ  hoảng sợ mà mở to hai mắt, đừng quá mặt né tránh, đi bước một lui về phía sau, lại bị hắn mạnh mẽ xả qua đi, mắt thấy liền phải kéo vào trong lòng ngực.

Cảm giác được lôi kéo cô kia cổ kính chợt biến mất, trong chớp mắt một người cao lớn thân ảnh che ở trước mắt, Hứa Mộ Phàm tả mặt ngạnh sinh sinh ăn một quyền.

Thẩm Nhật Du cổ sông băng con ngươi lạnh lùng nhìn thoáng qua uốn lượn thân mình ngã trên mặt đất nam nhân, có chút thô bạo mà xả quá Du Kỳ thủ đoạn xoay người liền đi.

Bị hành hung đột ngột, Hứa Mộ Phàm nhìn thấy người ra tay là anh trai Du Kỳ nên ko dám đánh trả, trong lòng lại có một cổ khó lòng giải thích nghi hoặc?! Ánh mắt Thẩm Nhật Du nhìn Du Kỳ quá ư đầy tà mị, rất khó giải thik nhưng 100% ko phải ánh mắt anh trai đối với em gái.

Chân Thẩm Nhật Du rất dài, lúc này lại cố ý đi được thực mau, Du Kỳ lại mang giày cao gót, căn bản theo không kịp bước chân hắn, chỉ phải nghiêng ngả lảo đảo mà bị hắn lôi kéo về phía trước.

” Nhật Du, chậm một chút……”

Hắn bước chân như cũ không có nửa điểm tạm dừng, khinh thường mà cười cười, ngả ngớn mà mở miệng nói:

“Đợi lát nữa em chỉ muốn xin anh nhanh lên”

Du Kỳ  ủy khuất mà nhìn kia trương lạnh lùng sườn mặt, biết hắn là sinh khí. Đem nàng nhét vào trong xe, Thẩm Nhật Du phanh mà một tiếng đóng sầm cửa xe, ngồi vào ghế điều khiển, nhấc chân nhấn ga.

Quý báu xe sử tiến trong trường học một mảnh rừng cây nhỏ, thẳng đến rốt cuộc nhìn không thấy bóng người, mới chậm rãi ngừng ở ẩn nấp ven đường, khắp nơi đều là xanh um tươi tốt cao lớn cây cối.

“Chúng ta không trở về nhà sao……” Du Kỳ một lòng nhắc lên.

Hắn tắt động cơ, nhổ xuống chìa khóa xe, cau mày tháo cà vạt,

“Em  cho rằng anh còn có bao nhiêu nhẫn nại chịu đựng không làm em?’

Tiếng nói vừa dứt, Du Kỳ cảm thấy chính mình cả người đều phải thiêu cháy. Anh trai cô hôm nay buổi tối phát ra hormone quả thực bạo lều!

Thẩm Nhật Du đem cà vạt kéo xuống tới, lại tháo mấy viên nút thắt, trực tiếp từ trong xe ngồi qua đi đem người ôm ở trên đùi, thủ sẵn nàng đầu thân nàng. Không tay đi vào nàng cổ sau kéo ra đánh kết, bắt lấy trước ngực vật liệu may mặc dùng sức một xả, cái kia lộ tảng lớn bối vũ váy cứ như vậy bị hắn xả xuống dưới, liên quan nhũ dán cũng rớt ở hắn trên người.

“Trở về nói cho hắn, quần áo em chỉ có anh trai em mới có thể cởi!”

Du kỳ bị hắn cắn đến sinh đau, mị giọng nói hừ nhẹ

“Anh trai, nhẹ điểm, đau.”

Hắn buông tha môi cô, sửa mà vào công nộn nhũ, môi lưỡi lưu luyến tại , khi thì mυ'ŧ vào, khi thì gặm cắn, làm cho cô lại trướng lại đau. Một tay cởi bỏ lưng quần, gạt ra cứng nóng kia một vật, cuối cùng là đau lòng hắn cái này muội muội, không có cưỡng chế đầu  Du Kỳđi xuống, chỉ thương lượng khẩu khí nói:

“Ngoan, giúp anh ngậm nó”

Du Kỳ kinh hãi mà nhìn hắn một cái, chần chờ mà cúi xuống thân đi, từ hắn góc độ còn có thể thấy nàng lông mi đều ở run nhè nhẹ.

Dươиɠ ѵậŧ Nhật Du là cái màu đỏ một cây, thực thô cũng rất dài, giờ phút này trướng đến sung huyết, ẩn ẩn có thể thấy mặt trên thanh màu lam mạch máu. Nghĩ chính là này căn đồ vật ở trong cơ thể cô ra vào ma xát, mang cho cô vô cùng vô tận kɧoáı ©ảʍ, cô liền bỗng nhiên rất muốn thân thân nó.

Du Kỳ trước nay chưa dùng miệng bao giờ, lần đầu tiên làm lên, tự nhiên là mới lạ cứng đờ. Nhẹ nhàng dùng môi bao vây lấy phần đầu, mềm mại đầu lưỡi nhỏ thử mà dọc theo cán qua lại liếʍ, nghe thấy hắn áp lực kêu rên, nhìn đến hắn vẻ mặt hưởng thụ biểu tình, Du Kỳ tựa hồ là được đến nào đó cổ vũ, động tác biên độ càng thêm nổi lên tới.

Yếu ớt dươиɠ ѵậŧ bị nàng hàm răng không cẩn thận b chứa đến, Nhật Du đau đến đem đầu cô kéo tới, nhân lúc cô mất cảnh giác mà đi vào…

Du Kỳ  bị đâm cho cả người về phía sau dán xe, một tay ấn ở cửa hông pha lê thượng mới miễn cưỡng ngồi ổn.

Đầu thu ban đêm, sương mù dần dần tràn ngập lên, thần chí không rõ mà nhìn ra đi, xe phảng phất đặt mình trong tiên cảnh.

“Muốn liền chính mình động.”

Thẩm Nhật Du  tựa lưng vào ghế ngồi, nhàn nhã mà nhìn nữ nhân đang khóa ngồi trên đùi minh, hạ thân bọn họ chặt chẽ kết hợp, bắt lấy xe vách tường, từ trên xuống dưới mà vuốt ve lên.

Du Kỳ chính mình động vài cái, đã bị kɧoáı ©ảʍ đánh sâu vào đến không được, nghĩ bốn bề vắng lặng, không kiêng nể gì mà rêи ɾỉ lên.

“Ân…… Hừ…… A……”

Thẩm Nhật Du ly tận hứng còn kém xa lắm, ở  trên mông cô không nhẹ không nặng chụp một chút,

“Tiểu hồ ly tinh…”

Hắn nắm đôi vυ' đem người một lần nữa kéo vào trong lòng ngực, ấn eo nhỏ thật mạnh đâm đi vào. Vài lần làm xuống dưới, bức Du Kỳ rêи ɾỉ run run hạ thể xoắn xít lấy nhục bổng hắn Thẩm Nhật Dubiết rõ  nơi đó là điểm G, điểm mẫn cảm của cô nên ngựa quen đường cũ mà chuyên môn nghiền chổ đó một chút, lại một lần đem cô làm được triều dịch liên liên, rêи ɾỉ liên tục.

” ukm…Nhật Du.. Đừng chỏi đó. .”

Du Kỳ rêи ɾỉ phóng đãng, tiểu huyệt lúc đóng lúc mở mà cắи ʍút̼ phân thân hắn,Thẩm Nhật Du bỏ ngoài tai, tầm mắt dán vào nơi 2 người giao hợp mà trừu sáp, trên bụng phẳng của Du Kỳ cơ hồ ẩn hiện hình thù cây gậy dài của hắn. Cách 1 tâng thịt hắn dùng ngón tay ấn ấn điểm gồ lên là cô như rơi vào thiên đường nɧu͙© ɖu͙©…

” Nhật Du… Đừng..ukm..”

Hạ thể co rúm mạnh mẽ bóp nghẹt qυყ đầυ của hắn, khiến hắn ở nàng trong thân thể bắn ra.

Du Kỳ  đột nhiên mở mắt, đây là lần đầu tiên Nhật Du bắn mầm móng của hắn vào trong cơ thể cô, trước đây ân ái hắn đều cẩn thận xuất ra ngoài nói là tránh thai cho cô.

” Anh sao lại bắn vào trong?”

” Em kinh nguyệt vừa qua, đây là thời kỳ an toàn ”

” Ukm…”

Thẩm Nhật Du ở trên đầu cô hôn một cái,

“Đừng sợ. Hôm nay không có bao, anh không nín được, lần sau sẽ không như vậy.”

Cô dính dính mà ghé vào hắn bên tai nói:

“Em lại thích anh bắn ở bên trong.”

Hắn trên mặt có trong nháy mắt động dung, du͙© vọиɠ lại kí©ɧ ŧɧí©ɧ lên, tiểu yêu tinh của hắn vẫn luôn  biết như thế nào lấy lòng hắn.

Thẩm Nhật Du vuốt ve âʍ ɦộ cỏn chưa thể khép lại của Du Kỳ,  gợi cảm một khuôn mặt cọ , ôn nhu mà cười:

“Vậy thì đừng để nó chảy ra.”

” Lần sau anh mà còn thấy em nhảy vs nam nhân khác, anh thề sẽ khiến em ko thể khép chân được, nghe thấy ko?” – Một lần nữa phát động xe trước,Thẩm Nhật Du hung tợn mà cảnh cáo