Editor: Ngạn Tịnh.
Vẻn vẹn sáu ngày, Cung Tiểu Kiều vẫn luôn vội vàng thử vai cùng bận rộn với tổ kịch bản.
Cố Hành Thâm vẫn như trước không hề liên hệ với cô, người gọi cô nhiều nhất thế nhưng chính là học tỷ học thiết kế trong trường.
Phỏng chừng là sợ cô không giữ lời hứa, bữa tiệc Noel tối cho chị ấy leo cây.
Kim Mộc Lân muốn ở bên cạnh làm việc, trong thời gian ngắn phải ở lại thành phố D.
Buổi sáng ngày thứ bảy, một mình Cung Tiểu Kiều ngồi tàu hỏa về thành phố A.
Đi tàu hỏa mấy tiếng, lúc trở lại trường học đã là hơn hai giờ chiều.
"A! Tiểu Kiều đã trở lại! Kết quả chiến đấu tehes nào?" Doãn Hi Đệ đang chổng ngược đầu dựa vào vách tường lưu loát buông đôi chân dài xuống đứng lên.
"Đúng vậy! Có nhận được vai không?" Ôn Nhã cũng hỏi.
"Nhận được, Tiểu Hồng." Cung Tiểu Kiều lời ít ý nhiều trả lời, sau đó để lại đồ đạc chạy xuống căn tin mua cơm.
Cung Tiểu Kiều cũng không phải cố ý nói dối, chuyện nhân vật chính vẫn còn chưa định ra được.
Trong giới giải trí phức tạp như vậy, dù sao cô cũng là người mới, không có khả năng chỉ dựa vào Kim Mộc Lân đề cử đã có thể đảm nhiệm được nhân vật quan trọng như vậy được.
Chỉ là, lần này là một cơ hội rất tốt, cô không có lý do gì để bỏ qua cùng từ chối sự giúp đỡ của Kim Mộc Lân.
Cô cũng không ngây thơ đến vậy, cho tới bây giờ còn tin tưởng trong xã hội này có thể dựa vào năng lực của chính mình xông xáo trong giới giải trí còn có thể toàn thân trở ra.
Năm đó nếu mẹ không gặp gỡ kẻ xấu xa kia, cuối cùng một thân tài học cũng không có cách nào hiển lộ được, cuối cùng buồn bực thất bại tiếc nuối rời đi.
Hàn An Nại thán, "A! Trái lại thật sự là một nhân vật pháo hôi kinh điển mà!"
Doãn Hi Đệ cảm khái, "Chuyện Diệp Mộng Kỳ đóng vai nữ chính trong bộ [Hồng Trang] đã được xác định rồi, hôm qua đoàn làm phim vừa mới dự buổi họp báo công bố."
"Qủa thật là mạng tốt mà..." Ôn Nhã hâm mộ nói.
Cung Tiểu Kiều vùi đầu ăn cơm, không phát biểu ý kiến.
Thật ra lý do Diệp Mộng Kỳ thành danh nhanh như vậy trong lòng mọi người đều hiểu rõ mà không nói, đều ăn ý tránh đi.
Loại chỗ như giới giải trí này, cho dù bạn dựa vào năng lực của mình tự đi lên, chỉ sợ cũng chẳng có ai tin.
"Đúng rồi, tiểu Tĩnh đâu?" Cung Tiểu Kiều ngẩng đầu hỏi.
"Về nhà, sau khi cậu vừa đi thành phố D, cậu ấy cũng không về phòng ngủ." Ôn Nhã trả lời.
"À..."
-
Sau khi lấp đầy bụng, Cung Tiểu Kiều dưới sự uy hϊếp chuông điện thoại của học tỷ chạy xuống trung tâm hoạt động.
Đám người bộ thiết kế kia xin được một phòng hoạt động có diện tích rất lớn, ở giữa thiết kế một sân khấu hình than, trước sân khấu là sân nhảy, bốn phía đặt bàn thủy tinh được thuê đến.
Buổi tối trên sân khấu hình than sẽ triển lãm tiết mục Cosplay, người xem có thể khiêu vũ, có thể một bên thưởng thức vừa ăn đồ ăn uống nước.
Party Noel lần này bộ thiết kế không chỉ mời toàn bộ học sinh giáo sư trong trường, còn có cả người bên ngoài, mỗi người chỉ cần giao 300 đồng tiền, sau khi đi vào số lượng hoa quả bánh trái được cung ứng free, còn có biểu diễn đầy phấn khích, cũng là cơ hội tốt tạo quan hệ hữu nghị.
Vì thế, toàn bộ thành viên bộ thiết kế đào sạch tâm tư mời những tuấn nam mỹ nữ đến hấp dẫn ánh mắt.
Sáu giờ tối bắt đầu vào bàn.
Cung Tiểu Kiều bị bắt mặc bộ đồ hầu gái theo ước định đi tiếp đãi khách.
Tổng cộng an bày hai mươi nhân viên phục vụ, mười nam mười nữ, nữ sinh đều mặc đồng phục hầu nữ, nam sinh đều là áo bành tô.
Học tỷ hai mắt lấp lánh ánh sao, nhìn chằm chằm vào Cung Tiểu Kiều, tràn đầy may mắn cảm khái, "Tiểu Kiều, cũng may em không có bạn trai! Nếu em có bạn trai, cậu ta tuyệt đối sẽ không cho phép em mặc bộ đồ này giúp chị rồi!"
Khóe miệng Cung Tiểu Kiều co rút, cô quyết định vẫn là nhanh chóng tìm một anh bạn trai đi!