Đầu Lang Tống Báo

Chương 3

Trước mắt chính là Thiên Báo động trong truyền thuyết.

Lãng Tiểu Tuấn đứng trước động khẩu, trong lòng một trận nhảy nhót.

Úc, Tiểu Dĩnh, Tiểu Dĩnh khả ái của ta, cuối cùng ngươi cũng thuộc về ta!

Ta nhất định sẽ biến ngươi thành Lang Hậu của ta.

Ta không chỉ muốn “gạo nấu thành cơm”, còn muốn đem “cơm chín” nấu thành “miếng cháy” a! Vậy mới có thể biểu hiện Lang Đế ta “trời sinh dị bẩm”, đồng thời thể hiện cho ngươi thấy tình cảm mãnh liệt của ta dành cho ngươi – vô cùng “yêu thương” ngươi!

Thiếu niên hùng tâm tráng chí Lãng Tiểu Tuấn dù có nằm mơ cũng không ngờ tại Thiên Báo động, đêm nay không chỉ là “kỉ niệm cầu hôn” mà còn phát triển tới độ “máu chảy thành sông” – “kỉ niệm thất thân” của tân Lang Đế hắn a~

“Tiểu Dĩnh… Ngươi ở nơi nào?”

Sau khi tiến vào Thiên Báo động, Lãng Tiểu Tuấn cũng không liếc mắt tới cảnh đẹp huyền ảo trước mắt mà chỉ chăm chú tìm kiếm hình bóng tiểu báo tối âu yếm của hắn!

“Ta ở chỗ này… Tiểu Tuấn.”

Tiếng nói êm dịu ngọt ngào của thiếu niên từ trong sơn động truyền ra. Lãng Tiểu Tuấn hưng phấn chạy tới ——

“Tiểu Dĩnh!”

Ở phía trên sơn động còn có một cái động khác.

Hai bên vách động được điêu khắc tinh mỹ, khảm dạ minh châu tỏa ra ánh sáng mờ ảo.

Nhưng khiến người khác chú ý cũng không phải kì trân dị bảo, mà chính là chiếc giường lớn được phủ kín da điêu cực kì xa hoa ở giữa động…………

Trên giường, tuyệt sắc thiếu niên chỉ mặc hờ quần áo, để lộ da thịt trắng mịn như tuyết. Thân thể thon dài nằm nghiêng, hai mắt khép hờ, mơ màng liếc về phía hắn.

Hại tiểu sắc lang Lãng Tiẻu Tuấn thiếu chút cuồng phun máu mũi ——

Mẹ ôi, Tiểu Dĩnh từ trước đến nay luôn thanh thuần giản dị, sao hôm nay lại …… lại trở nên mê người đến mức này a?

Tiểu báo gì chứ? Có mà là tiểu hồ ly chuyên dụ người ta thì có ~

“Tiểu Dĩnh……”

Lãng Tiểu Tuấn nuốt nước bọt, cố không nhìn mĩ cảnh trước mắt, còn nhìn nữa sẽ khiến hắn phun máu mũi mất:

“Ngươi... Ngươi hôm nay đẹp quá …”

“Cảm ơn.”

Tiểu Dĩnh nở nụ cười nhìn hắn:

“Lại a, Tiểu Tuấn, tới ngồi cạnh ta.”

Nhìn thấy báo con vỗ vào giường gọi mình tới, hồn Tiểu Tuấn cũng bay đi mất.

“Tiểu Dĩnh! Ta nhớ ngươi muốn chết!”

Ôm lấy cơ thể mềm mại của Tiểu Dĩnh, Lãng Tiểu Tuấn kích động tới mức không biết làm thế nào cho phải.

“Tiểu Tuấn… Ta cũng rất nhớ ngươi nga…”

Bị tiểu lang mà y từ nhỏ đã yêu mến ôm lấy, Tiểu Dĩnh động tình, cũng ôm chặt lấy hắn:

“Ta đã luôn chờ đợi ngày này, đợi thật lâu ………”

“Thật sao?”

Lãng Tiểu Tuấn kinh hỉ nhìn Tiểu Dĩnh.

“Là thật a………”

Tiểu Dĩnh đưa tay vuốt ve khuôn mặt anh tuấn của Tiểu Tuấn, cười dịu dàng.

“Vậy ……vậy……..” Lãng Tiểu Tuấn khẩn trương, nuốt nuốt nước miếng nói:” Tiểu Dĩnh nguyện ý gả cho ta sao? Tiểu Dĩnh, ngươi cũng biết từ nhỏ ta đã yêu ngươi, thực sự rất yêu ngươi. Hiện tại ta đã trở thành Lang Đế…..ngươi có đồng ý trở thành Lang Hậu của ta không? Ta xin thề cả đời này sẽ vĩnh viễn yêu thương ngươi, che chở cho ngươi! Ta dùng danh dự của Lang Đế xin thề với trời ……..”

“Hảo.”

Lãng Tiểu Tuấn khẩn trương nói ra một lô một lốc những lời thề non hẹn biển….lời còn chưa nói hết đã bị ngăn lại…….

“Cái gì?”

Lãng Tiểu Tuấn còn chưa kịp phản ứng.

“Ta nói hảo.”

Tiểu Dĩnh nở nụ cười:

Ta đương nhiên đồng ý gả cho ngươi.”

“Thực sự? Trời ạ! Ta rất cao hứng, lão bà, ta yêu ngươi! Tới a, một khắc đêm xuân giá ngàn vàng (xuân tiêu nhất khắc trị thiên kim) a …….”

Lãng Tiểu Tuấn mừng như điên, lôi kéo quần áo của Tiểu Dĩnh, kích động nghĩ đến đêm động phòng hoa chúc của bọn họ.

“Chờ một chút!”

Tiểu Dĩnh giả vờ rụt rè kéo tay hắn:

“Quốc có quốc pháp, gia có gia quy. Tiểu Tuấn, tuy rằng ta nguyện ý gả cho ngươi, nhưng ngươi vẫn phải tuân theo quy củ, dù tối nay có xảy ra chuyện gì cũng không được rời khỏi đây, bằng không ngươi sẽ mất đi tư cách cầu hôn ta. Ngươi hiểu rồi chứ?”

“Biết, biết! Không thành vấn đề, có đánh chết Lãng Tiểu Tuấn ta đêm nay cũng sẽ không rời khỏi Thiên Báo động!”

Có lão bà tối âu yếm của ta ở đây cùng mây mưa, vốn là chuyện tiêu hồn thực cốt, chỉ có ngu ngốc mới muốn bỏ đi a!

Lãng Tiểu Tuấn nở nụ cười hạ lưu nghĩ.

“Hảo!”

Tiểu Dĩnh thỏa mãn gật đầu.

“Chúng ta bây giờ sẽ ……..hắc hắc ……….”

Lãng Tiểu Tuấn trưng ra bộ mặt lão trư nuốt nuốt nước bọt, từ từ tiến sát lại gần Tiểu Dĩnh.

“Chờ một chút!”

Tiểu Dĩnh lấy tay che cái miệng hắn lại:

“Cái kia mới là quốc pháp, giờ chúng ta sẽ nói tới gia quy.”

“A?” Lãng Tiểu Tuấn gấp gáp:”Còn có gia quy gì nữa?”

“Đương nhiên còn, cái này đối với ta rất quan trọng a.”

Tiểu Dĩnh nói nghiêm túc:

“Cha mẹ nói cho ta biết, đối tượng kết hôn phải phi thường nhận thức người nhà của ta, nếu không tương lai nhất định sẽ có chuyện. Ngươi phải thành thật nói cho ta biết, ngươi có thích cha mẹ của ta không?”

“Thích, đương nhiên thích! Bá phụ anh tuấn tiêu sái, bá mẫu thanh tú mỹ lệ, có nhạc phụ nhạc mẫu tốt như vậy là vinh hạnh của ta!”

Lãng Tiểu Tuấn thành thật nói.

“Hảo, vậy còn ca ca của ta?”

“Tiểu Á?”

Vừa nghe thấy tên gã, Lãng Tiểu Tuấn giống như ăn nhầm thuốc nổ, trong lòng bạo phát:

“Đừng có nhắc tới tên hắn trước mặt ta! Mẹ nó, cái tên vương —-”

“Vương gì a?”

Tiểu Dĩnh điềm điềm cười.

Hãn = =!!…

Thấy Tiểu Dĩnh cười đến híp cả hai mắt thành đường kẻ, Lãng Tiểu Tuấn lại càng sợ hãi, mồ hôi lạnh trên trán thi nhau rơi xuống …….

“Vương… Vương tử!”

Lãng Tiểu Tuấn biết mình nói sai, lập tức sửa lại.

(lúc đầu em Tuấn muốn mắng em Á là “vương bát đản” nghĩa là tên khốn khϊếp, sau đổi thành “vương tử” tức là hoàng tử)

“Aizz ….”

Tiểu Dĩnh đột nhiên thở dài:

“Tiểu Tuấn, ta biết ngươi luôn đôi đầu với ca ca ta, từ lúc bé đã vậy, nhưng ngươi hoàn toàn không biết, kì thực ca ca rất đáng thương …….”

“Đáng thương? Cái tên vương —— vương tử như hắn mà đáng thương?”

Lãng Tiểu Tuấn cảm thấy hồ nghi nhíu mày.

“Ngươi không biết đâu, ca ca ta luôn khổ luyến một người, bình thường luôn khổ tâm, âm thầm rơi lệ, thực sự rất đáng thương ……..”

Tiểu Dĩnh giả bộ đau lòng lau lau hai mắt.

“Khổ tâm, âm thầm rơi lệ? Ha ha ……. Cái tên kia muốn diễn bi kịch cho ai xem a?”

Lãng Tiểu Tuấn bật cười.

Hắn thật sự không tưởng tượng được kẻ luôn tự cao tự đại như tên đó lại khổ luyến một người.

“Lãng Tiểu Tuấn!”

Tiểu Dĩnh nghe hắn nói móc, tức giận rống to:

“Ngươi còn cười ca ca ta, hôn sự của chúng ta liền dẹp bỏ! Ta tuyệt đối sẽ không cưới người ghét người nhà của ta!”

Lãng Tiểu Tuấn nghe vậy, sắc mặt đại biến:

“Tiểu Dĩnh, ta chỉ nói đùa thôi mà, ngươi cũng đừng tức giận, kì thực …….kì thực ta cũng rất thích ca ca của ngươi, tuy rằng chúng ta luôn cãi nhau nhưng hắn cũng là người tốt.”

“Thực sao? Ngươi gạt ta?”

Tiểu Dĩnh hồ nghi nhìn Tiểu Tuấn:

“Ta nói thật! Ngươi có nhớ trước đây ta úp cà phê, không cẩn thận bị bỏng tay không? Là hắn giúp ta xử lý kịp thời nên mới không lưu lại dấu vết, ta vẫn phi thường cảm kích hắn!”

Lãng Tiểu Tuấn bên ngoài bày ra bộ dáng vô cùng cảm kích, trong lòng lại tức giận đến nghiến răng nghiến lợi.

Lúc đó hắn nói lời cảm tạ với Tiểu Á, gã lại cười hắn là tiểu hài tử lên ba, úp cà phê cũng bị bỏng tay! Đúng là đồ vương đát bản mà ——

Bất quá những lời này chỉ có thể dấu ở trong lòng, không thể ở trước mặt Tiểu Dĩnh lại nói ra những lời chê bai ca ca sonh sinh của y được.

“Tiểu Tuấn thực sự thích ca ca của ta?”

“Thích, rất thích!”

Thích đến nỗi chỉ hận không thể đá cho gã bay đi thật xa!

“Tốt, rất rất tốt!”

Tiểu Dĩnh hài lòng nở nụ cười:

“Tiểu Tuấn, ngươi nghìn vạn lần không thể quên lời ngươi nói nha. Quốc pháp cùng gia quy ngươi đều làm được, ta mới yên tâm gả cho ngươi.”

“Không thành vấn đề!”

Lãng Tiểu Tuấn vỗ ngực bảo chứng.

Thấy bước đầu tiên của kế hoach đã thành công, Tiểu Dĩnh tiếp tục thực hiện bước tiếp theo của “kế hoạch ba người vĩnh viễn hạnh phúc”.

“Tiểu Tuấn ………”

Tiểu Dĩnh mỉm cười mê hoặc, bắt đầu cởi bỏ quần áo trên người ………

Tiểu lang dục hỏa công tâm, hai mắt mở lớn ——

Da thịt tuyết trắng từng chút lộ ra, mùi vị tìиɧ ɖu͙© cũng chậm rãi lan tràn trong không khí ……

“Nga, Tiểu Dĩnh, bảo bối của ta!”

Lãng Tiểu Tuấn không thể nhịn được kích động, lao tới hôn…..

Tuy đây không phải là lần đầu hôn môi, nhưng cùng lần đầu tiên quan hệ, cảm giác so với lần đầu tiên hôn môi còn kích động hơn!

Môi lưỡi hai người quấn lấy nhau, thèm khát nuốt lấy mật ngọt trong miệng đối phương …….

Tiểu Tuấn trời sinh lang tính, sắc dục rất mạnh, không thèm cởi nút thắt, một đôi lang thủ xé rách quần áo, khẩn cấp nắm lấy Tiểu Dĩnh ——

“A ——”

Tiểu Dĩnh hô lên một tiếng.

“Nga, bảo bối, tâm can bảo bối của ta ——”

Lãng Tiểu Tuấn cọ sát thân mình với Tiểu Dĩnh, chỉ hận không thể đem đối phương nuốt vào bụng.

Từ tai xuống tới cổ, lại tới xương quai xanh, đều bị tiểu lang tìиɧ ɖu͙© bừng bừng hôn môi, liếʍ cắn ……..

“Úc… A a… Tiểu Tuấn…”

Tiểu Dĩnh vốn yêu tiểu lang, bị hắn điên cuồng hôn lên thân thể như vậy, không nhịn được liên tục phát ra tiếng kêu rên ……..

“Thoải mái không? Bảo bối …….”

“Thoải mái… A a… Thật thoải mái…”

“Thế này thì sao?”

Lãng Tiểu Tuấn nở nụ cười xấu xa, một ngụm ngậm lấy nhũ tiêm béo mập ——

” A a a ——”

Núʍ ѵú mẫn cảm bị hắn hung hăng hấp trụ, kɧoáı ©ảʍ đột ngột đánh tới khiến Tiểu Dĩnh cong người, bật ra tiếng thét chói tai ——

Tiểu Lang liên tục liếʍ mυ'ŧ khiến nhũ tiêm sưng đỏ, Tiểu Dĩnh liên tục thét lên sung sướиɠ, lại lắc đầu xin tha:

“Ô… Từ bỏ, từ bỏ —— Tiểu Tuấn… Tha ta đi… Ta chịu không nổi ……….”

“Là sảng không chịu nổi đi! Nhìn tiểu côn th*t của ngươi xem, cứng rồi này ….”

“Không có ……..Ta không có ………”

Tiểu Dĩnh xấu hổ đỏ mặt, lắc đầu phủ nhận.

“Hì, ta là lão công của ngươi a, có cái gì mà phải xấu hổ? Lại a, ta nhượng lão bà sảng một lần ………..”

Lãng Tiểu Tuấn dùng côn th*t thô ngạnh của mình cọ cọ vào tiểu ngọc côn trắng noãn của Tiểu Dĩnh, bàn tay to lớn điên cuồng ma xát hai tính vật …….

“A a —— Tiểu Tuấn ——”

Bị thủ da^ʍ cường liệt như vậy, Tiểu Dĩnh khóc nấc, liên tục lắc đầu, thét chói tai ——

“Sảng khoái sao? Bảo bối, thịt heo bổng của lão công nhất định khiến ngươi sảng tới lên trời!”

“Hảo sảng —— hảo sảng —— lão công —— a a —— lão công a ——”

Tiểu Dĩnh sảng khoái ngất trời, không ngừng đong đưa cái mông, phối hợp với tiết tấu của Tiểu Tuấn.

“Úc úc —— lão bà của ta thật dẫm đãng mà ……”

Thấy Tiểu Dĩnh phản ứng kịch liệt như vậy, Tiểu Tuấn quả thực bị dục hỏa nháy mắt thiêu sống!

Tuy rằng Tiểu Tuấn rất muốn căng hai chân Tiểu Dĩnh ra, sau đó dùng thịt heo bổng hung hăng cắm vào, thao tiểu bảo bối của hắn đến chết đi sống lại, nhưng đây lại là lần đầu tiên, hắn phải nhẫn nại, từ từ tiến, nếu không sẽ làm tổn thương tới lão bà tối âu yếm của hắn a.

“Úc úc… Lại a, bảo bối, bắn ra cho ta, đem sơ tinh tối quý giá của ngươi cho lão công ——”

Lãng Tiểu Tuấn gia tăng tốc độ ma xát, lộng tiểu côn th*t trong tay khoái tới bạo phát ——

“Ô a a —— không được —— đi ra —— úc úc —— lão công —— lão công ——”

Thân thể Tiểu Dĩnh điên cuồng co giật, một cổ nhiệt tinh vừa nồng vừa đặc phun ra, lực đạo mãnh liệt, thậm chí còn phun tới trên mặt y………

Tiểu báo sảng tới mức suýt ngất, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng còn dính tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, cảnh tượng dâʍ đãиɠ nhường này quả thật khiến Tiểu Tuấn phát điên rồi. Hắn vươn đầu lưỡi liếʍ:

”Úc úc ……bảo bối, tϊиɧ ɖϊ©h͙ của ngươi ăn thật ngon ………nào, cho cái miệng nhỏ của ngươi nếm thử ………”

Hai ngón tay dính đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ tiến vào tiểu cúc huyệt nho nhỏ giữa song mông ——

“Hư a…”

Nhờ có tinh dạch bôi trơn, Tiểu Dĩnh cũng không cảm thấy đau đớn.

“Nga, bảo bối, bên trong ngươi thật nóng …….”

Lãng Tiểu Tuấn lần đầu tiên dùng tay tiến vào, thở hổn hển, chậm rãi di chuyển:

“Thoải mái không?”

“Hô ô… Ta không biết… A a… Cảm giác thật kì quái… ha a…”

Dị vật ma sát nội bích khiến Tiểu Dĩnh vừa sung sướиɠ vừa kinh sợ, hai mắt phủ hơi nước, bất giác lắc lư cái eo nhỏ, kịch liệt thở dốc ……….

“Muốn lão công chọc sâu hơn không?”

Lãng Tiểu Tuấn không ngừng thọc sâu hai ngón tay dính đầy dâʍ ɖị©ɧ……..

“Hô a… Muốn… Nóng quá … Bên trong rất nóng … Lão công mau giúp ta… Van cầu ngươi —— “

Tao huyệt ngứa ngáy khiến Tiểu Dĩnh không kiên nhẫn giãy dụa thân thể, hướng tiểu lang tối âu yếm khả ái cầu xin……..

“Thế nhưng ngón tay lão công không đủ dài a…….”

Tiểu Tuấn co ngón tay lại, nở nụ cười tà ác:

“Có muốn lão công dùng vật lớn hơn, dài hơn gãi ngứa tao huyệt của ngươi không?”

Tiểu Dĩnh lần đầu tiên làm chuyện này, nhưng trước khi vào Thiên Báo động đã được mẫu thân hảo hảo dạy cho một bài, đương nhiên biết Tiểu Tuấn đang nói tới cái gì.

Vừa chờ mong lại vừa sợ hãi bị tổn thương khiến trái tim Tiểu Dĩnh càng đập loạn, nhưng đối với tiểu lang điên cuồng yêu y, y tuyệt không sợ hãi, bởi vì y biết, đó là cách hắn yêu mình.

“Lão công, ta muốn………Ta yêu ngươi……..để ta thuộc về ngươi……..Lão công…….”

“Tiểu Dĩnh!”

Lãng Tiểu Tuấn cảm động, hai mắt viền đỏ cả lên:

“Ta yêu ngươi! Ngươi là của ta! Của mình ta!”

Rút ngón tay ra, thiết côn th*t để trước cửa tao huyệt còn ướt đẫm tϊиɧ ɖϊ©h͙, mạnh mẽ tiến vào ——

“Ô a a ——”

Tràng bích nho nhỏ bị tính vật to lớn hung hăng đâm vào, cảm giác mạnh mẽ đánh thẳng lên não, khiến tiểu báo đáng thương bật thét chói tai.

Tiếng gào thét bi thảm vang lên, quanh quẩn trong sơn động nho nhỏ ………

“Nga nga, bảo bối …….. Ta rốt cuộc đã có được ngươi ……..bảo bối ——”

Cự bổng bị chiếc miệng nhỏ cắn chặt lấy, Lãng Tiểu Tuấn tê rống, mất hết kiên nhẫn mà điên cuồng đâm chọc ……..

“Tiểu Tuấn… A a… Lão công của ta………..”

Hai chân trắng nõn bị tiểu lang âu yếm căng ra, để côn th*t thô to tùy ý xỏ xuyên cúc huyệt nho nhỏ.

Tiểu Dĩnh ôm lấy người thiếu niên đè trên người y, phát sinh từng đợt rêи ɾỉ thống khổ lại ngọt ngào……

Âm thanh rêи ɾỉ ngọt nị của tiểu bảo bối kích phát thú tính của tiểu lang, khiến Lãng Tiểu Tuấn càng thêm điên cuồng, từ phía sau thay đổi tư thế đâm vào càng sâu, xỏ xuyên cơ thể y!

“Ô a a —— đau quá… Tiểu Tuấn, chậm một chút… A a…”

côn th*t rút ra rồi lại đâm vào giữa song mông của Tiểu Dĩnh, phát ra âm thanh da^ʍ mỹ…..

“Ô… Hảo thâm… đâm tới trong bụng rồi… Lão công… A a… Tha ta đi… Không được…”

Mái tóc bị nắm chặt, tiểu huyệt bị tính lang hung hăng cuồng thao, Tiểu Dĩnh không ngừng khóc nấc, cầu xin tha. Nhưng tiểu lang đã mất hết lý trí vẫn như cũ thở hổn hển, không chút lưu tình, mạnh mẽ đem côn th*t to lớn thống nhập ——

“Ô a a —— đâm chết ta rồi —— lão công ——”

Vừa đau lại vừa sướиɠ, sung sướиɠ quỷ dị như vậy khiến Tiểu Dĩnh gào thét không thôi.

“Úc úc —— bảo bối, thật chặt, sướиɠ chết lão công rồi ——”

Trên người ướt đẫm mồ hôi, tiểu lang ngẩng đầu, sảng khoái tê rống, càng thêm ra sức đâm vào chỗ sâu nhất của nhục huyệt…….

“Ô a a ——”

Qυყ đầυ trực tiếp đánh tới điểm trí mạng của tiểu báo, sung sướиɠ tiến thẳng tới đại não, Tiểu Dĩnh chỉ thấy trước mắt hóa thành một khoảng trắng, sảng tới cực điểm ——

“Là ở đây à? Bảo bối, yên tâm, lão công nhất định sẽ làm ngươi sảng đến chết!”

Tiểu lang thông minh phát hiện được tử huyệt của lão bà, tà ác nhắm vào điểm kia, tập trung hỏa lực, cố sức trừ tống ……..

“A a —— trời ạ —— lão công —— sảng chết —— ta muốn chết —— “

“Úc úc —— bảo bối, ngươi muốn cắn rớt bảo bối của lão công sao —— a a —— “

Tiểu báo đạt tới cao trào, tiểu côn th*t không ngừng phun ra tϊиɧ ɖϊ©h͙ trắng đυ.c, phía dưới cắn chặt lấy côn th*t của tiểu lang.

Lãng Tiểu Tuấn không nhịn được, hướng tiểu huyệt của y bắn ra nhiệt tinh….

Mùi vị hoan ái da^ʍ mỹ tràn ngập tiểu động………

Thanh âm da thịt cọ xát, ngọt ngào rêи ɾỉ……….

Một lang một báo phối hợp đến thiên y vô phùng, giống như sinh đôi hợp lại làm một, phân cũng phân không ra …….

“Úc úc… Bảo bối… Ta lại muốn bắn cho ngươi … Ô a a —— “

Ngay khi Tiểu Tuấn bắn ra lần thứ mấy hắn cũng không biết, đột nhiên cảm thấy giữa song mông truyền tới cảm giác đau đớn kịch liệt, liền hét lên ——

“Làm sao vậy? Tiểu Tuấn?”

Bị tiếng kêu bi thảm của tiểu lang làm cho hoảng sợ, Tiểu Dĩnh vẫn còn ngập trong hoan ái mở lớn hai mắt…..

”Đau a …..cái mông đau quá ………”

Cảm giác như cái mông đang chảy máu a………

Tiểu lang không kịp xem có chuyện gì, đau đớn đến mức ngã xuống người Tiểu Dĩnh ….

“Cái mông?”

Tiểu Dĩnh nghe vậy liền hiểu rõ mọi chuyện, con mắt tức giận bắn tới phía sau tiểu lang:

“Ca, ngươi làm gì vậy? Tiểu Tuấn dù sao mới là lần đầu, ngươi không biết nhẹ nhàng sao?”

“Ca?”

Vốn đau tới mức chỉ có thể nằm úp sấp, Lãng Tiểu Tuấn nghe vậy, trong lòng cảm thấy bất an, lập tức kinh hoảng tỉnh lại:

“Cái gì ca a?”

“Ta còn có ai là ca sao? Chính ngươi tự mình quay lại nhìn đi, đầu sỏ gây nên đang ở đây.”

Lãng Tiểu Tuấn nơm nớp lo sợ quay lại nhìn ……..

“Hảo, bảo bối! Nhớ ta sao?”

Vẻ mặt tươi cười tỏa sáng chói mắt lại khiến Lãng Tiểu Tuấn như gặp quỷ hét ầm lên:

“A a a —— ngươi ở chỗ này để làm gì?”

Nghĩ tới cảnh cái mông bị đối thủ không đội trời chung nhìn thấy hết khiến tâm Lãng Tiểu Tuấn có điểm muốn chết!

Chờ một chút, cái mông…

“A a a ——”

Lãng Tiểu Tuấn kêu tới sơn động cũng sắp bị chấn sụp:

“Ngươi... Ngươi ngươi ngươi —— sao lại cắm vào mông ta?”

“Hừ, ngươi cắm cái mông đệ đệ ta, vì sao ta không thể cắm vào cái mông của ngươi?”

“Vương bát đản! Ta sáp cái mông Tiểu Dĩnh là vì ta thích hắn, ngươi thì tính là cái gì?”

Lãng Tiểu Tuấn cư nhiên bị gã đâm mông, quả thực sắp tức tới phát điên!

“Tính cái gì? Tính thích ngươi a!”

“A? Thích ta?”

Lãng Tiểu Tuấn mục trừng khẩu ngốc, mở lớn hai mắt, cả người ngây ngẩn.

“A cái gì? Ta không có khả năng thích ngươi sao?”

“Thích cái rắm!”

“Đúng, ta chính là thích … thí thí của ngươi!”

Tiểu Á cười cực kỳ hạ lưu.

“Vương bát đản! Cái gì mà thích! Ngươi căn bản là cưỡиɠ ɠiαи ta! Còn không mau rút ra! Ta tuyệt đối không quan tâm tới ác tâm của ngươi tính cái gì, cầm nó cho chó ăn đi!”

Lãng Tiểu Tuấn hỏa nộ ngập trời, cơ hồ sắp phát điên thật rồi!

Hắn đường đường là Lang Đế, trong lúc không phòng bị lại để kẻ khác cưỡиɠ ɠiαи, chuyện này mà đồn ra ngoài, hắn còn mặt mũi nào gặp ai?

“Tiểu Tuấn, ngươi không nên tức giận a, ca ca là thật lòng thích ngươi đó, ta có thể làm chứng!”

Tiểu Dĩnh lo lắng nói giúp ca ca y.

”Cái gì? Tin hắn!”

Lãng Tiểu Tuấn kêu quỷ một tiếng:

“Đến lúc này ngươi còn giúp ca ca ngươi nói xạo! Ngươi để lão công bị tên vương bát đản kia ăn, lại còn giúp hắn nói? Tiểu Dĩnh, ngươi có cảm thấy mình hơi quá đáng không hả?”

“Ta không giúp ca ca nói xạo a, Tiểu Tuấn, là thật đó, ca ca rất thích ngươi, lúc nãy ta chẳng đã nói cho ngươi biết rồi sao, ca ca ta luôn khổ luyến một người, người đó chính là ngươi, Tiểu Tuấn!”

“Gạt người…”

Lãng Tiểu Tuấn ngây ngẩn cả người.

“Là thật …..”

Tiểu Á vươn hai tay từ phía sau ôm lấy tiểu lang, ghé vào tai hắn, thâm tình nói:

“Ta thích ngươi…….Tiểu Tuấn, từ rất sớm đã thích ngươi………chỉ là ta…….ta không biết làm cách nào nói cho ngươi……Tiểu Tuấn…..tiểu lang bảo bối của ta……”

Vành tai đột nhiên bị đôi môi mềm mại hàm trụ, hơi thở nóng bỏng phun vào tai, Lãng Tiểu Tuấn rất mẫn cảm, cả người liền run rẩy, toàn thân lập tức tê dại …

“Hừ a … Ngươi đang làm gì… đừng … Bỏ ra…”

“Đừng bỏ ra?” Tiểu Á ha ha cười, “Không nghĩ tới tiểu lang nhà chúng ta lại thật thà như vậy…”

Lãng Tiểu Tuấn nghe vậy có chút thanh tỉnh, xấu hổ giãy dụa:

“Vương bát đản, mau buông ta ra!”

“Úc úc ——— cái mông cắn ta chặt quá ———”

Thịt heo bổng bị cái miệng nhỏ cắn chặt, sảng tới mức khiến Tiểu Á kêu khóc, một trước một sau chậm rãi di chuyển …….

“A a … Không nên cử động a… A a…”

Cảm giác ngứa ngáy giống như có hàng ngàn con kiến đang bò ra khiến tiểu lang lần đầu tiên bị phá cúc không nhịn được bật ra tiếng rêи ɾỉ …….

“Thực sự không nên động sao?”

Tiểu Á xấu xa di chuyển thắt lưng, đâm vào càng nhanh lại càng sâu!

“A a a… Nhẹ một chút… Trời ạ… Đừng nhúc nhích... A ha a… Vương bát đản… Mau rút ra cho ta!”

Cảm thụ được một cỗ vui vẻ quỷ dị từ chỗ sâu trong tiểu huyệt tản ra, nhưng Lãng Tiểu Tuấn lại không cam tâm khuất phục dưới cự bổng của đối thủ không đội trời chung của hắn.

“Tiểu Tuấn, không cần chống cự a! Ta và ngươi cùng ca ca giống như cha mẹ ba người cùng một chỗ, vĩnh viễn hạnh phúc, như vậy không phải rất tốt sao?”

Tiểu Dĩnh nỗ lực khuyên bảo.

“Hảo cái gì! Lão tử không thèm! Ta muốn ra ngoài!”

Lãng Tiểu Tuấn tức giận, cố sức giãy dụa.

“Không được, Tiểu Tuấn, ngươi không thể đi! Ngươi quên rồi sao? Nếu trước hừng đông ngươi rời khỏi Thiên Báo động, ngươi sẽ vĩnh viễn mất đi tư cách cưới ta. Ta hiện tại đã là người của ngươi, nếu như ngươi vỗ mông quay đi, ta …….ta sẽ nhảy lầu tự sát! Ô……..”

Tiểu Dĩnh xoa xoa hai mắt, khóc đến thương tâm.

“Đừng! Ngươi nghìn vạn lần không được chết! Ta không đi, ta không đi là được!”

Lãng Tiểu Tuấn vội trấn an Tiểu Dĩnh.

“Tiểu Tuấn…”

Để sớm đạt thành kế hoạch, Tiểu Dĩnh quỳ gối, âu yếm tính vật của tiểu lang, ngậm vào trong miệng…….

“Úc úc… Tiểu Dĩnh”

Tiểu lang hô hấp gấp gáp, mười ngón nắm chặt lấy tóc Tiểu Dĩnh, hét lên sung sướиɠ…..

“Tiểu Tuấn… Ta là thực sự thích ngươi… Rất thích ngươi…”

Tiểu Á hiểu rõ nỗi khổ tâm của đệ đệ, vội vã đánh thẳng vào.

Gã hôn lên khuôn mặt tuấn mỹ của tiểu lang, triền miên ôm lấy hắn, tiến nhập cự căn….

Trên dưới ba điểm đều bị tấn công khiến Lãng Tiểu Tuấn sung sướиɠ tới cực điểm, thân thể hưng phấn run rẩy kịch liệt …….

Cảm giác côn th*t ở trong miệng lại khôi phục khí thế, tiểu huyệt ăn một lần liền biết vị thật ngứa:

“Hừ a … Ta chịu không nổi a… Tiểu Tuấn… Lại cắm vào a………”

Tiểu báo cơ khát nhếch mông lên, cầm côn th*t dính đầy nước bọt nhắm thẳng huyệt khẩu, dùng lực ngồi xuống, —— cười khúc khích ——

“Úc úc…”

côn th*t tiểu lang tiến vào thiên đường, sứng đến mức khiến hắn thét to……

”A a —— hảo sâu a ——”

Do ca ca từ phía sau dùng sức đánh tới, côn th*t của tiểu lang càng đâm sâu vào nội tràng Tiểu Dĩnh, khiến y vui vẻ cuồng khiếu, dâʍ ɭσạи lắc lư cái eo, đón tiếp côn th*t thao càng sâu:

“Cáp a… Hảo sảng… Lão công… Dùng sức thao ta đi —— “

“Úc úc —— các ngươi hai người… A a —— ta muốn điên rồi —— “

Lãng Tiểu Tuấn đúng là khoái điên rồi!

côn th*t phía trước bị tiểu huyệt của báo đệ cắn chặt, cúc huyệt phía sau lại bị báo ca đâm vào, Lang Đế trẻ tuổi bị hai người giáp ở giữa nếm phải mùi vị tiêu hồn thực cốt, sảng tới liên tục phát sinh da^ʍ khiếu………

“Sảng sao? Bảo bối, ngươi xem hai huynh đệ chúng ta tốt với ngươi như vậy, ngươi cưới đệ đệ về nhà, ca ca liền tặng cho ngươi, hôn sự lần này ngươi được lợi lắm a!”

“Tính cái rắm! Ta đâu cần mua một tặng một … Các ngươi……các ngươi căn bản là gài bẫy ta …….A a……..ngươi…..ngươi đừng động nữa…..A a….Tiểu Dĩnh……..đừng………..đừng cắn chặt như thế………A a a a………..”

“Úc úc ……bảo bối, kêu Tiểu Dĩnh đừng cắn chặt, chính ngươi sao lại cắn ta chặt thế này? Trời ạ …….tiểu huyệt của ngươi giáp ta sảng muốn chết!”

Tiểu Á rớt mồ hôi, điên cuồng luật động kêu to …….

“Ta cũng vậy… Ca ca… Ta cũng hảo sảng… Ô ô —— không được, ta... Ta muốn bắn…..bị lão công đâm bắn ——”

Tiểu huyệt bị thao tới sắp tan ra điên cuồng co quắp, Tiểu Dĩnh giãy dụa cơ thể, vừa khóc vừa bắn ——

“Sảng muốn chết luôn……bảo bối của ta…….”

Tiểu Á nắm chặt vòng eo của hắn, một lần lại một lần đánh tới, hung hăng đâm vào điểm trí mạng…..

“Úc úc —— Tiểu Dĩnh —— chúng ta cùng nhau —— a a ——”

côn th*t của Lãng Tiểu Tuấn bị giảo chặt như thế, không nhịn được muốn bắn!

” Cáp a ha a….Tiểu Tuấn……..hảo chặt, tiểu huyệt của ngươi thực thích địa bổng của ta, cắn ta đã chết, ta muốn thao ngươi cả đời a! Úc úc ……..ta cũng muốn bắn ……..toàn bộ bắn cho ngươi….A a……Tiểu Tuấn….”

Tiểu Á thống khoái tê rống!

“Đừng! Đừng bắn ở bên trong a ………”

Tại thời điểm cao trào nhất, Lãng Tiểu Tuấn kinh hoảng kêu to!

Đáng tiếc dù hắn ngăn cản thế nào cũng đã không còn kịp rồi……

Bị hai huynh đệ báo báo chà đạp vô cùng thê thảm, tiểu Lang Đế cảm giác được một cổ báo tinh bắn mạnh vào cúc huyệt, rốt cục không chịu nổi cực hứng hôn mê ……

Một hồi oanh liệt lãng mạn “kỉ niệm cầu hôn” ngay lúc đó liền biến thành “kỉ niệm thất thân” “máu chảy thành sông” của vị tân Lang Đế trẻ tuổi!

Mà trên trang sử cưới hỏi của lang tộc cùng báo tộc lại có thêm một trang huy hoàng!

END