Trên biển đủ loại hải thú kỳ quái, Tiêu Cảnh Đình cả ngày đi theo đám người gϊếŧ hải thú, cũng coi như là kiến thức gián tiếp.
Hải thú rất hung mãnh, Tiêu Cảnh Đình nhiều lần đều gặp phải nguy hiểm. May mắn vị Kim Đan tu giả kia còn khá phúc hậu, thấy người gặp phải nguy hiểm cũng sẽ cứu giúp, cho nên mấy lần Tiêu Cảnh Đình đều tránh được một kiếp.
Trải qua khoảng thời gian mài giũa này, Tiêu Cảnh Đình cảm thấy mặc dù tu vi không có tăng lên bao nhiêu, nhưng linh khí lại ngưng thực hơn rất nhiều.
Trên phi thuyền đôi khi sẽ tổ chức các hội giao dịch loại nhỏ, Tiêu Cảnh Đình dùng đan dược đổi được vài cây linh thảo không tệ từ tay mấy tu sĩ Trúc Cơ.
“Tiêu huynh, có muốn đi ra ngoài không?” Triệu Kim gõ cửa bước vào hỏi.
Triệu Kim chính là người lúc trước bỏ ra linh thạch mua linh dược tằm mà Tiêu Tiểu Phàm đánh cược ra. Sau khi lên phi thuyền Tiêu Cảnh Đình mới phát hiện đối phương cũng ở đây. Bởi vì trước đó thiếu đối phương một phần nhân tình, thời điểm hắn ta gặp nguy hiểm Tiêu Cảnh Đình liền cứu giúp một phen, có được một phần thiện duyên*.
*Mối quan hệ tốt
“ Những hải thú gặp phải gần đây dường như dịu ngoan hơn rất nhiều.” Tiêu Cảnh Đình nói.
Triệu Kim gật đầu, nói: “Đúng vậy! Nghe nói là sắp tới Vân Châu, hải thú tất nhiên là nguy hiểm nhất dưới biển sâu, tới gần bờ biển hẳn là sẽ an toàn.”
Tiêu Cảnh Đình có chút vui sướиɠ nói: “Thật tốt quá.”
Triệu Kim nhìn Tiêu Cảnh Đình, nói: “Tiêu huynh là tính toán sau khi rời khỏi liền đi tìm nhi tử của huynh sao?”
Tiêu Cảnh Đình thở dài nói: “Đến lúc đó lại tính.”
Thanh Vân Tiên Môn là đại tiên môn ở Vân Châu, nghe nói tiên môn quản giáo các đệ đệ tử nội môn rất rất nghiêm khắc. Tiêu Cảnh Đình dự định trước tiên tìm hiểu tình hình đã rồi mới đi gặp Tiêu Tiểu Phàm.
“Tiêu huynh, linh lực của ngươi hình như ngưng thực hơn không ít. Xem ra ít ngày nữa sẽ thăng cấp Trúc Cơ trung kỳ.” Triệu Kim nói.
Tiêu Cảnh Đình cười nói: “Nào có dễ dàng như vậy!”
Triệu Kim nhìn Tiêu Cảnh Đình không khỏi cảm khái vạn phần. Lúc đầu thời điểm Tiêu Cảnh Đình ra tay cứu giúp hắn, hắn hoàn toàn không nhớ ra đối phương là ai. Mãi tới khi đối phương nhắc đến hắn mới nhớ ra, đối với việc tu vi của Tiêu Cảnh Đình tiến cảnh nhanh chóng, Triệu Kim không thể hiện trên mặt nhưng trong lòng lại rất ngạc nhiên.
Bên trong Thanh Vân Tiên Môn.
Tiêu Tiểu Phàm cầm trong tay một miếng thịt, nhìn nhìn.
“Sư đệ, miếng thịt này đều đã mốc meo rồi.” Một thiếu niên khuôn mặt tròn vo nói.
Tiêu Tiểu Phàm gật đầu, nói: “Đúng vậy! Chỉ còn một phần cuối cùng ăn hết liền không có nha~”
Đường Vân Kiệt ngồi bên cạnh Tiêu Tiểu Phàm nói: " Miếng thịt của đệ ăn ngon như vậy sao! Đều mốc meo rồi mà đệ còn ăn, cũng không sợ bị tiêu chảy?”
“Cha ta làm cho ta, cho dù mốc meo thì ăn cũng ngon.” Tiêu Tiểu Phàm có chút thương cảm nói.
Đường Vân Kiệt có chút hâm mộ nói: “Thật tốt nha, cha đệ còn làm cho đệ ăn, cha ta chỉ biết có tu luyện, cưới một đống lão bà sinh ra một đống hài tử.”
Phụ thân Đường Vân Kiệt là một trong những trưởng lão nội môn Kim Đan của tiên môn, có mười mấy lão bà, nói đến tình nhân càng là vô số kể.
“Cha huynh có thúc giục huynh nỗ lực tu luyện không!” Tiêu Tiểu Phàm hỏi.
Đường Vân Kiệt lắc đầu, thành thật nói: “Không có! Phụ thân nhiều nhi tử như vậy, quản không đến ta. Sư phụ đệ thì sao, có thúc giục đệ tu luyện không?”
Tiêu Tiểu Phàm gật đầu, nói: “Có thúc giục nhưng ta không thích tu luyện, ta thích luyện khí nha~ Nhưng mà sư phụ mỗi ngày đều bắt ta tu luyện.”
Đường Vân Kiệt nhìn Tiêu Tiểu Phàm, oán trách nói: “ Đệ đây là đang ở trong mà không biết hưởng, trưởng lão rất coi trọng đệ! Không giống lão cha của ta, hắn không quan tâm đến ta.”
“ Phúc khí này cho huynh, huynh có muốn lấy hay không?” Tiêu Tiểu Phàm hỏi.
Đường Vân Kiệt lắc đầu, nói: “Không cần, không cần, sư phụ đệ thật hung dữ!”
Tiêu Tiểu Phàm gật đầu, nói: “Đúng vậy! Gần đây sư phụ đang bế quan.”
“Sư phụ đệ kết anh thất bại, chỉ sợ phải tu dưỡng hai ba năm.” Đường Vân Kiệt nói.
“ Trước khi bế quan sư phụ dặn dò ta phải hảo hảo tu luyện.” Tiêu Tiểu Phàm nói.
“Không nói sư phụ đệ, Tiểu Phàm nghe nói đệ lại tặng một cái pháp khí cho Đổng Lâm, có phải đệ thích hắn không!” Đường Vân Kiệt liếc nhìn Tiêu Tiểu Phàm nói.
Tiêu Tiểu Phàm mỉm cười, chống bàn thịt hô hô lên cằm, nói: “Hắn trông giống cha ta.”
Đường Vân Kiệt bất đắc dĩ trợn to mắt, nói: “Nhưng hắn không phải cha của đệ! Hắn sẽ không nấu cơm.”
Tiêu Tiểu Phàm gật đầu, nói: “Đúng vậy! Nhưng mà hắn lớn lên giống cha ta.”
Đường Vân Kiệt nhìn dáng vẻ ngây ngốc của Tiêu Tiểu Phàm, cũng không có đem mấy lời Đổng Lâm sau lưng quở trách Tiêu Tiểu Phàm nói cho nó.
“Đây là cái gì?” Hứa Mộc An hỏi.
“Thanh Vân Tiên Môn tuyển người, đây là tin tức tuyển người ta phục chế.” Tiêu Cảnh Đình nói.
Hứa Mộc An có chút kinh hỉ nói: “ Thuê người?”
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Đúng vậy!” Lấy tuổi của hắn và Hứa Mộc An, đã sớm qua tuổi chiêu mộ đệ tử của Thanh Vân Tiên Môn. Tiêu Cảnh Đình muốn tiến vào Thanh Vân Tiên Môn, không thể không nghĩ cách khác, vừa lúc Thanh Vân Tiên Môn thông báo tuyển dụng linh thực sư*, Tiêu Cảnh Đình lập tức động tâm.
* Đại loại là người chăm sóc linh thực, chỗ này tg để là linh thực phu nhưng tui sửa thành linh thực sư cho nó hợp lý
Hứa Mộc An gật đầu, nói: “ Thì ra là như thế! Vậy huynh đi thử xem.”
“Ta cũng nghĩ như vậy.” Tiêu Cảnh Đình nói. Ở Vân Châu gϊếŧ người đoạt bảo cũng không có gì lạ. Muốn an ổn thi tốt nhất nên tìm thế lực lớn để nương tựa. Chỉ là thế lực lớn cũng không dễ đầu nhập vào như vậy, Thanh Vân Tiên Môn chiêu nạp linh thực sư chắc chắn là một cơ hội tốt.
Ngày hôm sau, Tiêu Cảnh Đình đi theo một vài linh thực sư đến địa điểm thí nghiệm. Tiêu Cảnh Đình phát hiện, tổng cộng có hơn bốn mươi người tiếp nhận nhiệm vụ, tất cả bọn họ sau rút thăm được chia làm bốn tổ. Chỉ có tổ của Tiêu Cảnh Đình ngoại trừ hắn chỉ có một người là Trúc Cơ kỳ, còn lại tất cả đều là Luyện Khí kỳ.
Ngay sau khi đám người Tiêu Cảnh Đình tới địa điểm chỉ định, một nam tử mặc hắc y khuôn mặt bỏng rát đi tới.
“Các ngươi hảo, ta họ Thù, các ngươi có thể gọi ta là Cừu quản sự.” Nam tử có giọng nói thô ráp, đôi mắt chứa đựng sự thờ ơ lạnh nhạt: “ Tiếp theo các ngươi có một tháng thí nghiệm, nếu thông qua thí nghiệm các ngươi có thể tiến vào Thanh Vân Tiên Môn.”
Nam tử phân phát nhiệm vụ xuống dưới, Tiêu Cảnh Đình thấy được nhiệm vụ của mình là chăm sóc một gốc đào, chỉ cần trái cây của nó thành thục thì coi như đạt tiêu chuẩn.
“ Thật xui xẻo, làm sao lại rơi vào tay hắn.” Nam tử Trúc Cơ chán nản nhìn nhiệm vụ.
Tiêu Cảnh Đình khó hiểu nhìn nam tu, nói: “Vị huynh đài này, ý của huynh là!”
“Ngươi không biết hắn?” Nam tu hỏi Tiêu Cảnh Đình.
Tiêu Cảnh Đình lắc đầu, có chút ngượng ngùng nói: “Ta mới đến nên không rõ lắm.”
Trương Lộc thở dài nói: “ Thôi để ta nói cho ngươi biết, người này tên là Cừu Vân, tính tình vô cùng kỳ quái, thích nhất là ăn bích ngọc đào. Năm năm trước hắn tình cờ cứu được một vị Kim Đan tu giả trong Thanh Vân tiên môn. Vị Kim Đan tu giả kia vì báo đáp hắn, liền thu nhận hắn còn để hắn quản lý linh dược viên* phía Bắc này.”
*Vườn linh dược
“Ba năm trước Thanh Vân Tiên Môn cũng từng chiêu mộ một đám linh thực sư, lúc đó có bốn linh thực sư Trúc Cơ bị phân đến tay Cừu Vân, đều không ngoại lệ toàn bộ bị đánh rớt. Thật ra Trúc Cơ giống như chúng ta tới tham gia tuyển chọn chỉ là hình thức, nếu là ở những dược viên khác sẽ không bị sa thải.” Trương Lộc nói.
Tiêu Cảnh Đình sờ sờ cằm, nói: “Chẳng lẽ nhiệm vụ của những người đó đều là chăm sóc cây đào.”
Trương Lộc gật đầu, nói: “Đúng vậy, bích ngọc đào rất khó sống. Lần trước tất cả bọn họ đều thất bại, ta nghe nói Cừu Vân thường xuyên bỏ ra một số tiền lớn để đổi lấy bích ngọc đào. Cũng không biết tại sao lại thích bích ngọc đào như vậy, có nữ tu đã từng hoài nghi bích ngọc đào có công hiệu dưỡng nhan, khôi phục dung mạo bị hủy còn tới mua về ăn.”
Tiêu Cảnh Đình: “……”
“Đã trở lại.” Hứa Mộc An nói.
Sau khi đến Vân Châu Hứa Mộc An liền thuê một cái động phủ cách Thanh Vân Tiên Môn không xa: “Tình huống thế nào?”
Tiêu Cảnh Đình lấy ra một thẻ bài thân phận nói: “Không tốt cũng không xấu, đây là thẻ bài thân phận tạm thời. Có nó là có thể tạm thời ra vào linh dược viên của Thanh Vân Tiên Môn, chỉ là nội dung khảo hạch lần này có vẻ hơi phiền toái.”
“Phiền toái?” Hứa Mộc An nói.
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Đúng vậy! Ta nghe nói người khảo hạch là quái thai vô cùng thích ăn quả đào, hơn nữa cây đào kia cũng không dễ nuôi dưỡng, nghe nói tỉ lệ đào thải rất cao.”
“Ta tin tưởng sẽ không làm khó được huynh.” Hứa Mộc An cười nói.
“ Tình hình cụ thể phải tới đó xem qua mới biết được, sau khi ta đi chỉ sợ không thể trở lại ngay được.” Tiêu Cảnh Đình nói.
Hứa Mộc An gật đầu, nói: “Yên tâm đi, ta sẽ chăm sóc tốt nhi tử, huynh tận lực khảo hạch là được.”
“ Được.” Tiêu Cảnh Đình gật đầu nói.
Tiêu Cảnh Đình thẻ bài cầm thân, dễ dàng thông qua kiểm tra của người gác cổng tiến vào dược viên.
Bắc khu dược viên là một trong những dược viên của Thanh Vân Tiên Môn, diện tích lãnh thổ rộng lớn. Tiêu Cảnh Đình thấy được thân ảnh của mấy trăm tu giả luyện khí đang làm việc trong dược viên. Bắc khu dược viên linh khí nồng đậm, có rất nhiều loại linh thảo ở Man Hoang đại lục vô cùng trân quý, ở chỗ này lại giống như cỏ dại mọc đầy bên ngoài.
“Tới rồi.” Cừu Vân lạnh lùng nhìn Tiêu Cảnh Đình nói.
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Gặp qua Cừu quản sự.”
Cừu Vân xua tay, vẻ mặt không kiên nhẫn nói: “Không cần khách sáo, nếu có thời gian thì đi nghiên cứu cây bích ngọc đào đi.”
Tiêu Cảnh Đình: “……”
Tiêu Cảnh Đình đi tới rừng cây bích ngọc đào.
“Tiền bối, ngươi chính là tu giả đến tham gia khảo hạch?” Trong rừng nam tử da ngăm đen tu vi luyện khí tám tầng hỏi.
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Đúng vậy.”
“Ta tên là Vệ Ly, giúp đỡ chăm sóc dược viên.” Nam tử có chút xấu hổ cười nói.
Tiêu Cảnh Đình có chút bất ngờ nói: “ Vườn đào này đều là ngươi chăm sóc?”
Nam tử nhanh chóng lắc đầu, nói: “Không phải, không phải, ta chỉ thỉnh thoảng hỗ trợ bắt sâu bọ. Ngày thường đều là Thù tiên sư đích thân chăm sóc, mỗi một cây đào trong đào viên này đều là Thù tiên sư trăm cay ngàn đắng làm ra. Ngài chỉ có đυ.ng tới hai cây đào này, hai cây đào này chính là mục tiêu khảo hạch của ngài.”
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Ta biết rồi.”
“Ta là tạp dịch trong đào viên này, ngài có việc gì cứ gọi ta là được.” Vệ Ly có chút khẩn trương nói.
“Làm phiền rồi.” Tiêu Cảnh Đình ném cho Vệ Ly một bình đan dược, Vệ Ly sau khi tiếp nhận liền vội vàng nói lời cảm ơn.
Bé Tiểu Phàm đã trở lại sẽ có biến trong vài chương nữa hiu hiu