“Tiêu thiếu gia, tiếp theo ngươi muốn đi đâu!” Âu Dương Minh Nguyệt đuổi theo Tiêu Cảnh Đình hỏi.
“Muốn tìm một chỗ nghỉ ngơi một lát.” Tiêu Cảnh Đình mơ hồ nói.
“Ta nghĩ Tiêu thiếu gia đã là luyện khí chín tầng, kế tiếp khẳng định muốn chuẩn bị tiến vào Trúc Cơ đi.” Âu Dương Minh Nguyệt nói.
Tiêu Cảnh Đình sửng sốt một chút, nửa thật nửa giả nói: “Âu Dương tiểu thư nói đùa, tư chất của ta có hạn, lại không lấy được Trúc Cơ đan tới tay muốn đột phá Trúc Cơ còn khó hơn lên trời!”
Âu Dương Minh Nguyệt nghiêng đầu, có chút hoài nghi nói: “Ta nhìn thấy Tiêu thiếu gia ra tay mua hai cây linh thảo cực kỳ trân quý. Tiêu thiếu gia, ngươi không phải là luyện đan sư cao cấp đi.”
Trái tim Tiêu Cảnh Đình đập thình thịch. Gia hoả Âu Dương Minh Nguyệt này, sức quan sát cũng thật mạnh! Âu Dương Minh Nguyệt có thể nghĩ đến, những người khác chưa chắc không thể nghĩ đến. Tiêu Cảnh Đình quyết định sau khi trở về sẽ bắt đầu bế quan, ẩn nấp một thời gian.
“Nơi nào, luyện chế một ít tráng dương đan còn được nhưng luyện chế đan dược cao cấp thì không thể a. Ta mua hai cây linh thảo kia là vì tu luyện công pháp đặc thù.” Tiêu Cảnh Đình nói.
Âu Dương Minh Nguyệt gật đầu, nói: “Thì ra là vậy!”
“ Hai cây linh thảo mà Tiêu huynh mua là dược liệu quan trọng để luyện chế Trúc Cơ đan, ta còn tưởng rằng ngươi muốn luyện chế Trúc Cơ đan đâu.” Âu Dương Minh Nguyệt nửa thật nửa giả nói.
Vẻ mặt Tiêu Cảnh Đình hơi thay đổi, xua tay nói: “Âu Dương tiểu thư, những lời này không nên nói bậy.”
Âu Dương Minh Nguyệt không thèm để ý, cười nói: “Ta chỉ đùa một chút, Tiêu thiếu gia, ngươi khẩn trương như vậy làm gì?”
Tiêu Cảnh Đình cười khan, gãi gãi cái ót nói: “Âu Dương tiểu thư quá để mắt ta, ta đương nhiên không thể không khẩn trương rồi!”
Âu Dương Minh Nguyệt lấy ra một cái thông tin phù giao cho Tiêu Cảnh Đình, nói: “Tiêu huynh, đây là truyền âm phù của ta. Nếu có chuyện gì, ngươi có thể truyền tin cho ta.”
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “ Được, đa tạ Âu Dương tiểu thư.”
Hứa Mộc An nhìn Tiêu Cảnh Đình nói: “Chúng ta đi thôi.”
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “ Được.”
Tiêu Cảnh Đình và Hứa Mộc An đi vào bên trong động phủ thuê tạm thời. Tiêu Cảnh Đình và Hứa Mộc An đã sớm đổi sang động phủ mới, năm khối linh thạch một tháng. Nhưng điều kiện tốt hơn động phủ kia nhiều, bên trong động phủ có một cái hỏa mạch, đồng thời có thể luyện đan và luyện khí.
Tiêu Cảnh Đình ngồi cạnh cái bàn, một tay nâng cằm, tay kia nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn.
“ Huynh đang nghĩ cái gì?” Hứa Mộc An ghé sát vào Tiêu Cảnh Đình hỏi.
“Ta đang suy nghĩ kế tiếp nên làm thế nào.” Tiêu Cảnh Đình nói.
“ Không phải Âu Dương Minh Nguyệt đã nói rồi sao? Hai đến ba năm thương thuyền sẽ lại đây một lần, chúng ta nhanh chóng nắm chặt thời gian luyện chế Trúc Cơ đan. Sau đó Trúc Cơ, lại nghĩ cách kiếm lộ phí, trước khi tới Vân Châu chỉ sợ chúng ta còn phải trở về nhà một chuyến, cũng không còn nhiều thời gian nữa.” Hứa Mộc An nói.
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Đúng vậy! Em nghĩ hiện tại chúng ta có nên bắt đầu luyện chế Trúc Cơ đan không?”
Hứa Mộc An lắc đầu, nói: “ Ta nghĩ nên luyện hoá linh lực trước, chuyện luyện đan cũng không vội.”
Âu Dương Minh Nguyệt có thể đoán được cái gì, những người khác cũng có thể đoán được. Chuyện lần trước Tiêu Cảnh Đình chụp được hai cây linh thảo, cũng dẫn đến nhiều ánh mắt. Mặc dù loại chuyện gửi bán đan dược bọn họ làm thật cẩn thận. Nhưng cũng không hoàn toàn khẳng định không có dấu vết lưu lại, hơn nữa bọn họ còn thuê địa hỏa thất càng khiến người khác thêm nghi ngờ.
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Nói cũng đúng.” Vừa lúc không gian cũng cần có thời gian để thúc giục ra linh thảo.
Mạc Thành.
Mộc Thư Vũ thi triển pháp quyết, linh thực bên trong đồng ruộng nhanh chóng sinh trưởng.
Tiêu Kính Phong đi tới chỗ Mộc Thư Vũ, nói: “ Em vất vả rồi.”
Mộc Thư Vũ lắc đầu, nói: “Còn tốt, không vất vả.” Tiêu Tiểu Phúc chui vào trong l*иg ngực Tiêu Kính Phong, nãi thanh nãi khí* kêu: “Mẫu phụ, mẫu phụ.”
* Đại khái có thể hiểu là giọng nói ngây thơ đầy mùi sữa
Mộc Thư Vũ nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu, ngây thơ của Tiêu Tiểu Phúc, trái tim lập tức mềm đi vài phần.
Tiêu Kính Phong nhìn Mộc Thư Vũ, có chút lo lắng nói: “ Gần đây sinh ý trong cửa hàng dường như không được tốt lắm.”
Cửa hàng đồ uống lạnh kiếm được không ít, nhưng đối với Tiêu Kính Phong và Mộc Thư Vũ đã thăng cấp luyện khí bảy tầng mà nói thì có chút không đủ.
Về sau Tiêu Kính Phong lại chuyên kinh doanh linh tửu, trước khi Tiêu Cảnh Đình rời khỏi Tiêu gia có nói cho Tiêu Kính Phong một số phương thuốc ủ linh tửu. Dựa vào những phương thuốc mới lạ này, Tiêu Kính Phong ủ ra không ít linh tửu có khẩi vị độc đáo, sinh ý cũng trở nên tốt hơn.
Mộc Thư Vũ có chút buồn bực nói: “ Là do có người làm khó dễ!”
Thời điểm Tiêu Cảnh Đình rời khỏi Tiêu gia, gia tộc không ngừng phát triển thanh thế. Nhưng là không được bao lâu, sinh ý của Tiêu gia liền chịu nhiều chèn ép từ nhiều nơi.
Thời điểm Tiêu Thanh Nham đang làm nhiệm vụ bị yêu thú làm cho trọng thương. Sau khi trở về mới phát hiện khí hải đã bị phá, tu vi rơi xuống luyện khí ba tầng.
Tiêu Lâm Phong từng đi hỏi thăm, phát hiện nhiệm vụ này rất kỳ lạ, hình như Tiêu Thanh Nham bị người khác tính kế.
Tiêu Lâm Phong một đường đi điều tra tiếp, gặp phải bao vây cũng ngoài ý muốn trọng thương.
Trải qua nhiều lần trắc trở, Tiêu gia rốt cuộc biết sở dĩ Tiêu gia gặp phải nhiều rắc rối như vậy đều là do Bùi gia ở phía sau màn điều khiển.
Năm đó sau khi Tiêu Tiểu Phàm đánh cược ra linh dược tằm, Bùi Tụng liền theo dõi Tiêu Cảnh Đình. Sau đó Tiêu Cảnh Đình và Hứa Mộc An liên thủ gϊếŧ chết Bùi Tụng và những người Bùi Tụng mời đến giúp đỡ, làm một cách dứt khoát gọn gàng.
Chỉ là cho dù Tiêu Cảnh Đình có làm gọn gàng thế nào đi nữa vẫn không thể ngăn cản Bùi gia nghi ngờ Tiêu Cảnh Đình. Hoá ra mấy người tùy tùng bên cạnh Bùi Tụng đều biết Bùi Tụng đang nhìn chằm chằm linh thạch của Tiêu Cảnh Đình. Thời điểm Bùi Tụng không thấy bóng dáng, mấy người tùy tùng chỉ coi là Bùi Tụng đi nơi nào tiêu dao. Sau đó Bùi Tụng chậm chạp mãi không lộ diện, mấy người họ mới biết xảy ra chuyện.
Bùi gia có Trúc Cơ tu giả tọa trấn, Bùi Tụng lại là nhân tài Bùi gia được coi trọng. Sau khi tin tức Bùi Tụng bị người gϊếŧ được chứng thực, Bùi gia giận dữ liền triển khai công kích Tiêu gia trên các phương diện.
Tiêu gia có thể ở Mạc Thành xưng vương xưng bá*, nhưng lại không phải đối thủ của Bùi gia.
* ý chỉ thống trị một phương
Sau khi làm rõ ràng nguyên do vì phủi sạch quan hệ, vị lão thái gia đang bế quan kia ra mặt, đi tốt bảo vệ xe*, đuổi một nhà Tiêu Lâm Phong ra ngoài.
* Ai biết chơi cờ vua sẽ hiểu
Tiêu Lâm Phong bị thương nặng, thực lực không được như trước nữa. Tiêu Thanh Nham cũng xảy ra chuyện, Trịnh Bội Nhi thấy tình thế không ổn, mang theo hai đứa nhỏ trở về Trịnh gia.
Sau khi Tiêu Lâm Phong xảy ra chuyện, Vương Lộ trong lúc làm nhiệm vụ bị tập kích nhưng lại được người hầu phủ cứu.
Hầu phủ ra mặt cảnh cáo Bùi gia, khiến cho tình cảnh của đám người Tiêu Lâm Phong thay đổi nhanh chóng.
“Không biết Tam đệ chạy đi chỗ nào?” Tiêu Kính Phong nói.
Mộc Thư Vũ lắc đầu, nói: “ Hiện tại trong nhà đã loạn thành như vậy, Tam đệ không trở lại cũng tốt.”
“Đúng vậy!” Tiêu Kính Phong gật đầu, mặc dù có hầu phủ ra mặt khiến Bùi gia thu liễm không ít, nhưng mà những hành động sau lưng cũng không có hoàn toàn đình chỉ.
Phụ thân bị thương, mẫu thân được hầu phủ cứu, thật ra cũng không xảy ra chuyện gì, nhưng hắn cũng không dám tùy ý ra ngoài nữa.
Linh thực ngoài ruộng nếu không lưu ý sẽ bị người phá hư, gần đây Mộc Thư Vũ vô cùng phiền muộn.
“Không nghĩ tới gia gia thế nhưng sẽ làm vậy.” Tiêu Kính Phong nói. Tiêu Kính Phong luôn luôn sùng bái vị gia gia luyện khí chín tầng kia. Thế nhưng khi Bùi gia từng bước ép sát, gia gia lại làm ra quyết định chia rẽ một phòng bọn họ, thật sự làm Tiêu Kính Phong khó có thể tưởng tượng được.
“ Đây cũng không có gì kỳ lạ, gia gia luôn luôn lấy đại cục làm trọng.” Mộc Thư Vũ nói.
Tiêu Kính Phong gật đầu, nói: “Đúng vậy! Em nói xem chuyện của Bùi Tụng là do Tam đệ làm sao?”
Mộc Thư Vũ lắc đầu, nói: “Không biết! Tam đệ sẽ không chủ động đi tìm việc, coi như là Tam đệ gϊếŧ Bùi Tụng, cũng là Bùi Tụng tự mình tìm chết, không thể trách Tam đệ.”
Tiêu Kính Phong nắm chặt nắm tay, nói: “ Không phải thế là sao!” Cái gì thực lực! Việc này nói đến cùng chính là Bùi Tụng thấy tiền sáng mắt, kỹ năng không bằng người mà thôi.
“ Ta không nghĩ tới hầu phủ sẽ ra mặt, không biết Tam đệ có giao tình gì với hầu phủ.” Tiêu Kính Phong tràn đầy hoang mang nói.
Mộc Thư Vũ lắc đầu, hầu phủ rất chiếu cố bọn họ. Chỉ là gần đây địa vị của hầu phủ cũng có chút không xong, cũng không phân ra được nhiều tâm tư quản chuyện của bọn họ.
Bên trong Tinh Thành, Tiêu Cảnh Đình vẫn luôn bận rộn luyện hóa linh lực bên trong cơ thể. Trong lúc tu luyện Tiêu Cảnh Đình cảm nhận được một đạo linh lực bàng bạc đảo qua vài lần. Nếu không phải linh hồn lực của Tiêu Cảnh Đình vượt qua người thường thì hoàn toàn sẽ không phát hiện ra. Tiêu Cảnh Đình âm thầm may mắn bản thân không có luyện chế đan dược ở nơi cư trú.
“Chúng ta rời khỏi đây.” Tiêu Cảnh Đình đối Hứa Mộc An nói.
Hứa Mộc An gật đầu, nói: “ Được!” Thời gian dài sống ở Tinh Thành, Hứa Mộc An cũng cảm thấy có chút không thoải mái. Vào Tinh Thành chưa đầy một năm, y cùng Tiêu Cảnh Đình song song tiến vào luyện khí chín tầng đỉnh, thực sự có chút bắt mắt.
“Tiểu Đông, vẫn luôn đãi ở Tinh Thành, con có cảm thấy nhàm chán không!” Tiêu Cảnh Đình xoa đầu Tiêu Tiểu Đông nói.
Tiêu Tiểu Đông lắc đầu, nói: “Không có!”
Tiêu Cảnh Đình nhìn Tiêu Tiểu Đông, không khỏi có chút thương cảm, Tiêu Tiểu Đông mới có 6 tuổi a! Hẳn nên là đang tuổi hiếu động, kết quả đứa nhỏ này bị hắn làm cho mỗi ngày tu luyện, tu luyện. Nghĩ đến đây Tiêu Cảnh Đình không khỏi có chút áy náy.
“ Con phải hảo hảo tu luyện, Tiểu Phàm được người Thanh Vân Tiên Môn trọng điểm bồi dưỡng, con không muốn bị nó ném quá xa!” Tiêu Tiểu Đông nói.
Tiêu Cảnh Đình nhìn đại nhi tử thần sắc nghiêm trang, bất đắc dĩ lắc đầu, nói: “Mọi việc cứ thuận theo tự nhiên, không cần quá cưỡng ép bản thân, có động lực là chuyện tốt, nhưng đừng quá khích sẽ vật cực tất phản*.”
* Tốt quá hóa dở
Tiêu Tiểu Đông liếc nhìn Tiêu Cảnh Đình, nói: “Cha nếu mười năm trước người có thể bằng một nửa hiện tại, người đã sớm có thể tiến vào Trúc Cơ nha.”
Tiêu Cảnh Đình: “……” Tiểu hài tử chết tiệt này.
Tiêu Cảnh Đình và Hứa Mộc An điều khiển xe ngựa rời khỏi Tinh Thành.
Vừa rời khỏi Tinh Thành, cái loại cảm giác bị người nhìn chằm chằm thời thời khắc khắc cũng không còn nữa, Tiêu Cảnh Đình không tiếng động thở phào nhẹ nhõm.
Hứa Mộc An nhìn Tiêu Cảnh Đình, hỏi: “Chúng ta hiện tại đi đâu? Còn tiếp tục luyện đan sao?”
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Luyện đan tất nhiên là muốn luyện nhưng là phải tìm một nơi thích hợp.”
Hứa Mộc An nhìn vẻ mặt như đã dự tính trước của Tiêu Cảnh Đình, hỏi: “ Trong lòng huynh đã có dự định?”
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “Đúng vậy! Chúng ta đi Bích Nguyệt rừng rậm.”
Hứa Mộc An có chút hồ nghi nói: “Bích Nguyệt rừng rậm?”
Tiêu Cảnh Đình gật gật đầu, nói: “Đúng vậy! Năm đó, ta phát hiện một cái động phủ của tu sĩ ở bên trong Bích Nguyệt rừng rậm. Là động phủ của Trúc Cơ đan tu giả, rất bí mật lại vừa lúc có một cái hỏa mạch.” Mặc dù Bích Nguyệt rừng rậm hiện tại đã phong bế. Nhưng với thực lực luyện khí chín tầng của hắn và Hứa Mộc An,muốn lẻn vào cũng không phải chuyện quá khó khăn.
Nghe nói trong khoảng thời gian này phủ Thành chủ Âu Dương Thành vẫn luôn xuống dốc, lực khống chế với các thành trì xung quanh không lớn như trước.
“ Huynh có muốn trở về nhà không?” Hứa Mộc An hỏi.
Tiêu Cảnh Đình gật đầu, nói: “ Cũng được!”
Tiêu Cảnh Đình điều khiển xe ngựa, chạy trên đường, không khỏi có chút khí phách.
“ Sắp đến Mạc Thành.” Tiêu Tiểu Đông nhìn bản đồ nói.
Tiêu Cảnh Đình thở ra một hơi, nói: “Không biết trong nhà hiện tại thế nào?”
Tu vi hiện tại của hắn đã đuổi kịp vị gia gia kia của nguyên chủ. Cho nên hắn hiện tại có thể coi như là đệ nhất Tiêu gia, nghĩ đến đây Tiêu Cảnh Đình không khỏi có chút đắc chí. Tu vi của hắn ở thành phố lớn có chút không lên được mặt bàn, nhưng là ở địa phương đã có thể xưng vương xưng bá nha!
“Cứu mạng! Cứu mạng.” Tiếng kêu cứu truyền đến màng nhĩ của Tiêu Cảnh Đình.
Tiêu Cảnh Đình cùng Hứa Mộc An nhìn nhau một cái, nói: “Có người kêu cứu mạng! Có phải có kẻ đang gϊếŧ người hay không.”
Hứa Mộc An suy nghĩ một chút rồi nói: “ Chúng ta qua xem một chút.”
Tiêu Cảnh Đình đến gần mới phát hiện bị tập kích chính là đoàn xe của Tiêu gia.
Đuổi theo đoàn xe chính là mấy con yêu thú. Tiêu Cảnh Đình phất tay, phóng ra sáu thanh phi kiếm, đem mấy con yêu thú công kích thương đội tàn sát không còn một mảnh.
Mấy con yêu thú truy đuổi thương đội bất quá chỉ là luyện khí sáu tầng, luyện khí bảy tầng. Những con yêu thú này đối với Tiêu Cảnh Đình bây giờ mà nói không đáng nhắc tới. Nhưng đối với các tu sĩ thương đội lại là tai họa ngập đầu.
Tiêu Cảnh Đình kịp thời xuất hiện, tổn thất của thương đội cũng được giảm bớt. Chỉ là khi nhìn thấy Tiêu Cảnh Đình, mấy tu sĩ trong thương đội lại lộ ra vẻ mặt phức tạp.